← Quay lại trang sách

SÂN CHƠI CỦA CUỘC ĐỜI

Một phút đi lại giữa những khuôn mẫu của Cái Đẹp và những mộng mị của Tình Yêu còn vĩ đại và quý báu hơn cả một thời đại đầy ắp vinh quang của người yếu cấp cho kẻ mạnh.

Từ giây phút ấy khởi dậy cái thánh trạng của con người, và trong thời đại ấy nó ngủ một giấc ngủ sâu bị che bởi một màn mộng mị hỗn loạn;

Trong giây phút ấy tâm hồn được thoát khỏi những gánh nặng của các luật lệ xung đột của con người.

Và trong thời đại ấy nó bị giam cầm sau những bức tường của hờ hững và đè nặng bởi những xiềng xích của đè nén.

Giây phút ấy là chiếc nôi của khúc hát Solomon và Bài giảng trên Núi và khúc ly tao của al-Farid. Thời đại ấy là mãnh lực phá hủy các đền miếu của Baalbek và san bằng các cung điện của Palmyra và các ngọn tháp của Babylon.

Một ngày mà linh hồn than van vì sự chết đi những quyền hạn của người nghèo và khóc lóc vì công lý đã mất còn cao thượng hơn cả một thời đại luống không bởi một kẻ chỉ lo hưởng thụ cho thỏa mãn khát vọng.

Cái ngày ấy thanh tịnh trái tim bằng lửa và chất đầy nó với ánh sáng; và thời đại ấy bao trùm nó với đôi cánh tối tăm và chôn vùi nó dưới những lớp đất.

Ngày ấy là ngày của Sinai và Calvary và Chuyến Bay*. Nero đã trải qua thời đại ấy trong chốn chợ triền của lầm lạc, và Korah xây dựng nó trên bàn thờ của tham ái, và Don Juan chôn vùi nó trong ngôi mộ của dục vọng ác thịt.

Và cuộc đời là như vậy. Diễn bởi những đêm tối trên sân khấu của định mệnh như một bi kịch; hát bởi những ban ngày như một thánh thi. Và cuối cùng được canh giữ bởi Vĩnh Cửu như một viên ngọc.