← Quay lại trang sách

Chương 141 Cảm giác sai lầm

Sửa xong chưa?

Trong Cửa hàng hoa cung đình.

Từ Trung Sinh hỏi chuyên gia an ninh mạng đang sửa chữa hệ thống.

Trong phòng điều khiển, điều hòa bật với nhiệt độ thấp, nhưng cho dù như thế, cái ót hói đầu của chuyên gia an ninh vẫn tuôn mồ hôi.

"Giám đốc Từ, tôi đã hết sức, nhưng bây giờ là thật không có cách, cơ sở dữ liệu đều bị virus phá hoại, virus Dạ Tiếu này không chỉ hủy Chip, ngay cả thiết bị lưu trữ cũng bị hủy!"

“Hủy diệt thiết bị coi như xong, cần phải ngăn chặn nó mở rộng phạm vi lây lan!"

Hiện anh ta hắn vô cùng hối hận.

Rất, rất hối hận.

Anh ta không nên đi gây sự!

Không nên đi dẫn dắt Tân Đức Lạp xung đột với tập đoàn Thiết Phong, anh ta thề lúc ấy chính là nhất thời tâm huyết dâng trào, muốn làm chút chuyện.

Nếu như có thể gây chút chướng ngại cho tập đoàn Thiết Phong đó là tốt nhất, nếu như không được cũng không sao cả, coi như một nước cờ nhàn rỗi.

Dù sao hiện tại Tân Đức Lạp đã sớm là cá thể bị vứt bỏ, thực lực thế lực đã kém xa năm đó.

Nhưng anh ta không nghĩ tới.

Vẻn vẹn chỉ là một sự châm ngòi vô ý thức, Tân Đức Lạp liền cho người phá tan hang ổ của Tập đoàn Thiết Phong, còn nhân tiện giết thái tử Trịnh Gia Dụ của Thiết Phong!

Khi nghe được tin tức, tâm tình của anh ta là như vậy. “ !!!?? ”

Đúng vậy, cái này giống như là, bảo anh ta đi mua xì dầu, kết quả anh đập nát toàn bộ cửa hàng xì dầu, sau đó bắt cóc cả nhà ông chủ trở về, nói sau này không cần lo lắng không có xì dầu......

Từ Trung Sinh cảm thấy mình nhất định là tuần trước cùng phụ thân đi tế bái đạo quân không đủ thành kính.

Bây giờ báo ứng đã đến...

Nhìn màn hình trước mắt một khối hình tròn, chỉ cần thị giác quét đến một điểm phía trên dày đặc số liệu, anh ta cũng cảm giác đau đầu.

“Không cần bận tâm, cứ làm hết sức, nếu có bất cứ vấn đề gì tôi gánh vác!”

Từ Trung Sinh vỗ vỗ bả vai chuyên gia hói đầu, xoay người mở cửa đi ra khỏi phòng điều khiển.

Anh ta không muốn ở lại trong hoàn cảnh nghẹt thở này nữa.

Vừa ra khỏi cửa, mấy vệ sỹ đứng ở hành lang gấp khúc bên ngoài nhanh chóng tới gần.

“Ông chủ, xe đã chuẩn bị xong, những thứ cần mang đi đều đóng gói xong. "Một người thấp giọng báo cáo.

Từ Trung Sinh xoa xoa huyệt Thái Dương đau nhức, cả đêm không ngủ khiến tinh thần anh ta ít nhiều có chút uể oải.

“Hoàng Thăng đâu? Đến đâu rồi? "Anh hỏi.

Đã đến cửa rồi, nhận được lệnh cấp cứu, anh ta lập tức từ bỏ ngày nghỉ chạy về. "Một gã vệ sỹ trả lời.

Từ Trung Sinh gật gật đầu, anh ta rất rõ ràng, tình huống mình gây chuyện rất có thể đã bại lộ.

Virus Dạ Tiếu của Tân Đức Lạp trong nháy mắt làm tê liệt 90% số máy tính, điện thoại di động và các thiết bị khác trong vườn hoa cung đình. Động tĩnh lớn như vậy không thể gạt được bất cứ thế lực nào.

Không nói chi là hiện tại liên hội cùng sở an ninh đang rất khẩn trương.

Cho nên anh ta rất có khả năng sẽ bị tập đoàn Thiết Phong cùng lực lượng sau lưng Tân Đức Lạp trả thù.

“Đi thôi, người có thể đến bất cứ lúc nào. Vu Văn Cương. "Từ Trung Sinh chào một tiếng.

“Có. Ông chủ. " Ở góc hành lang gấp khúc, một người đàn ông cao lớn bước nhanh đến gần. Một thân áo T - shirt màu bạc bên người, lộ ra hai cánh tay đều là kim loại màu bạc.

Sau khi tôi đi, cậu ở lại đây, nếu có người xâm nhập, cậu lập tức báo cảnh sát. Hệ thống phòng ngự tự động sẽ nhanh chóng phong tỏa toàn bộ lối đi của tổng bộ”.

Từ Trung Sinh phân phó, "Cậu theo dõi chuyên gia an ninh cho tôi, bảo đảm anh ta giải quyết triệt để virus Dạ Tiếu. Có việc liên lạc từ xa”.

Anh đưa tay vỗ vỗ bả vai thủ hạ, không để ý khuôn mặt chua xót miễn cưỡng của đối phương, cùng với hệ thống phòng ngự tự động không có thiết bị.

Trực tiếp xoay người, bị mấy vệ sĩ vây quanh, đi về phía cửa hông.

Trong một đêm, thiết bị tổng bộ bị hủy, chính mình cũng không thể không tạm lánh, hoàn toàn không có phong độ trang nhã như trước, tựa như chó nhà có tang.

Loại nghẹn khuất cùng khuất nhục này, làm cho trong lòng Từ Trung Sinh phảng phất phát điên, tùy thời muốn nổ tung ra.

"Vẫn là tôi quá khinh thường Tân Đức Lạp, lần sau, tôi sẽ không tái phạm sai lầm như vậy..."

Sau khi biết Lý Trình Di mang Trịnh Thanh Nhung đi, trong lòng anh ta đại khái hiểu được, người cải tạo quái dị xông vào tổng bộ Thiết Phong kia, rất có thể chính là Tân Đức Lạp ở sau lưng gây chuyện.

"Xem ra mình bắt đầu điều tra từ phía Lý Trình Di là đúng." Người này đối với Tân Đức Lạp mà nói cũng nhất định là nhân vật trọng yếu.

Từ khi Lý Trình Di mang Trịnh Thanh Nhung đi, đến khi người cải tạo màu tím đen giết chết Trịnh Gia Dụ, nhân quả ở giữa quá mức rõ ràng.

Theo phân tích tính cách của Tân Đức Lạp, ông ta là người làm ăn, đại khái sẽ không vô duyên vô cớ hành động theo cảm tính, làm ra loại chuyện hại người không lợi cho mình này.

Người cải tạo màu tím đen kia, có lẽ cũng là một người đi vào Góc chết dưới trướng Tân Đức Lạp? cho nên hắn ta mới có thể tùy ý làm bậy như vậy?

Từ Trung Sinh vừa đi vừa thầm phân tích, anh ta càng cảm giác, hết thảy ngọn nguồn đều bắt đầu từ Lý Trình Di.

Nghĩ tới đây, anh nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, mở giao diện, đem suy đoán về Lý Trình Di ghi chép lại, sau đó thiết lập clone, chuyển tiếp đến Broilers (những máy tính có thể bị tin tặc điều khiển từ xa), lại dùng máy Broilers, nghĩ ra một phong thư nặc danh gửi đến tập đoàn Thiết Phong cùng sở an ninh.

Tân Đức Lạp khẳng định đã theo dõi anh ta, như vậy hiện tại vì dời đi chú ý, giảm bớt nguy hiểm bên này cho mình, để cho Tập đoàn Thiết Phong cùng Sở an ninh huy động nhân lực.

“Để cho các ngươi đi cắn nhau. "Trong ánh mắt Từ Trung Sinh hiện lên một tia cười cợt độc địa.

Ngón tay nhẹ nhàng đánh chữ xong, click gửi......

Xoẹt!!