Chương 196 Phản hồi của Ác chi hoa
Hắn đội mặt nạ kim loại, đầu đội mũ bảo hiểm chống đạn, toàn thân mặc áo giáp màu xanh đậm, che kín chỗ thiết yếu trên cơ thể, hai tay một bên cầm khiên, một bên cầm một nắm đấm.
Người đàn ông vừa xuống, liền gắt gao nhìn chằm chằm Lý Trình Di cách đó không xa, ánh mắt xuyên thấu qua kính nhìn ban đêm rơi vào áo giáp trên người anh.
"Áo giáp toàn thân làm được đến trình độ này cũng không tệ."
“Còn có ai nữa không? "Lý Trình Di đánh giá đám người này.
"Con trai tao đâu!”
"Thế còn con gái tao đâu!?”
Trong những người còn lại, có hai người lúc này cũng đứng ra, tay cầm súng ống cỡ lớn, nhắm vào Lý Trình Di.
Hai người này theo thứ tự là Trần Tuệ, Tống Thành Đào. Cũng tức là hai người khác mà anh tuyển chọn.
“Yên tâm, bọn họ đều rất tốt. "Lý Trình Di cảm nhận được phản hồi của Ác Chi Hoa.
Sát ý+3!
Sát ý+2!
Sát ý+3
Sát ý+2!
Ác niệm cuồn cuộn không ngừng dâng lên, làm cho tâm tình anh càng thêm thoải mái.
“Vàng thỏi đều mang đến phải không? "Anh trầm giọng hỏi.
Hai người cùng Long Sơn Quý trao đổi ánh mắt, lần lượt mang theo một cái rương đen tiến lên.
Cái rương không lớn, lạch cạch mở nắp ra, bên trong đặt ngay ngắn từng khối vàng thỏi có khắc ký hiệu.
Tổng cộng ba cái rương vàng tổng cộng là gần 30 triệu.
Cũng không đến 50 kg.
“Vàng đều ở đây, toàn bộ đều là vàng 4 số 9” Long Sơn Quý trầm giọng nói.
Ba người nhẹ nhàng đặt rương xuống bãi đất trống phía trước Lý Trình Di, mặc cho bụi bặm xung quanh nhuộm lên cũng không thèm để ý.
Đợi sau khi bọn họ lui ra phía sau, Lý Trình Di mới tiến lên, cầm lấy một thỏi vàng nhìn một chút.
Giữa thỏi vàng khắc ký hiệu của công ty Tường Vân, phía dưới ghi vàng 4 số 9, cùng với một loạt số hiệu thật nhỏ, trọng lượng.
Hiện tại chỉ cần chúng mày hoàn thành lời thỉnh cầu cuối cùng của tao, là có thể dẫn con cái của chúng mày về nhà.
Anh khép cái rương lại, đứng thẳng lên nhìn về phía mười người trước mặt.
“Anh bạn, có phải điều kiện của cậu hơi nhiều rồi không? "Long Sơn Quý ngăn Trần Tuệ đang muốn chửi ầm lên.
"Con người quá tham lam sẽ xảy ra chuyện đấy."
“Tao tuyệt đối không tham lam. "Lý Trình Di nở nụ cười.
Anh trở tay từ sau lưng rút ra một thanh kiếm màu vàng.
"Ngay từ đầu, tao cũng chỉ là đơn thuần, muốn cùng chúng mày chơi một trò chơi."
Anh từng bước một đi về phía mấy người.
Bùm!!
Bỗng nhiên bóng người chợt lóe, lúc này tốc độ đã gấp mấy lần người thường, trong nháy mắt đã vọt lên hơn chục mét, xông vào đám người.
Tiếng súng chợt vang lên, nối liền một mảnh.
Tất cả mọi người bị tốc độ đột nhiên bộc phát của anh làm cho kinh hãi.
Nhanh quá!!
“Đó căn bản không phải là sức bật mà người thường có thể có. Người cải tạo hoàn toàn! "Đột nhiên Long Sơn Quý kịp phản ứng.
Hắn không ngừng nhắm bắn vào Lý Trình Di, nhưng viên đạn căn bản không biết bắn tới nơi nào.
Những người khác cũng giống như hắn, trong lúc vội vàng căn bản không có cách nào nhắm chuẩn.
Liên tục ba tiếng trầm đục, ba tên che cổ họng, mềm nhũn ngã xuống đất.
Máu tóe ra, sau đó đổ sập xuống bãi cỏ.
Còn có hai người bị đạn lạc bắn trúng, cho dù mặc áo chống đạn nhưng giống như bị trọng quyền trọng kích, lảo đảo xoay người, mất đi sức chiến đấu.
Bỏ súng cận chiến!
Long Sơn Quý là người đầu tiên kịp phản ứng, ném súng, cánh tay phải nâng lên, nắm chặt tay.
Hắn đeo nắm đấm sắt bên ngoài xương cốt, hung hăng đánh về phía thân ảnh kim sắc lóe lên trước mắt.
Hàng năm huấn luyện cận chiến đã hình thành phản xạ có điều kiện, cùng với việc thường xuyên dùng dược vật cường hóa, làm cho hắn kịp thời nắm bắt được tình hình.
Một quyền này lại đánh trúng.
Bùm!!
Nắm đấm nhọn đập trúng bàn tay trái của Lý Trình Di đang xòe ra.
Răng rắc.
Lực nắm cường đại thậm chí làm cho quyền của Long Sơn Quý phát ra tiếng vặn vẹo rất nhỏ.
“Mày cũng không tồi"Lý Trình Di một tay nâng cả người lẫn tay của Long Sơn Quý lên cao.
Đập về phía sau.
Bùm!
Long Sơn Quý chung quy chỉ là cường tráng hơn người bình thường một chút, cho dù có dược vật cường hóa, thì sức mạnh cũng có hạn, bị đập xuống nền xi măng
Cho dù hắn mặc áo giáp sắt bên ngoài, có giảm chấn nhưng lúc này cả người cũng đau nhức, trong đầu choáng váng, phản ứng chậm chạp.
Đợi đến khi hắn nặng nhọc đứng dậy thì xung quanh đã không còn người thứ hai có thể đứng.
Trần Tuệ, Tống Thành Đào, đều đã ngã trên mặt đất, mặt đầy máu, đần độn, rõ ràng bị thương nặng.
Mà những người còn lại tất cả đều ngã trong vũng máu, không có sinh khí.
Bùm!!
Đột nhiên một tiếng vang thật lớn.
Lý Trình Di cầm cự kiếm trong tay hung hăng đâm thủng nắp xe phía trước.
Kim sắc cự kiếm vô cùng sắc bén, dễ dàng đâm thủng một lỗ lớn trên xe.
Ngay sau đó anh lại phế bỏ một chiếc xe khác.
"Hiện tại, chúng ta bắt đầu chơi." Lý Trình Di rút kiếm ra, xoay người, nhìn về phía ba người Long Sơn Quý và mấy người trong chiếc xe SUV đã tỉnh lại
"Tôi Long Sơn Quý là người có tài đức gì đâu mà khiến anh, một người cải tạo hoàn toàn còn khiến cảnh sát phải e dè ra tay đối phó." Long Sơn Quý vứt chiếc mặt nạ kim loại vỡ nát ra để lộ chiếc cằm đầy máu
“Mặc kệ là trò chơi gì, tôi cũng chơi! Chỉ cần anh buông tha cho con tôi, thì tôi cái gì cũng phối hợp!
"Cha!!" cách đó không xa bên trong SUV, Long Nguyên Phúc rốt cục nhịn không được, kêu khóc lên tiếng.
Sát ý+4'
Sát ý+7
Phẫn nộ+5
Hận thù+1
Cảm thụ được ác niệm không ngừng tăng tốc, tâm tình Lý Trình Di càng thêm thoải mái.
Lần này chính là 17 điểm ác niệm, tốc độ tăng lên nhanh hơn trước không biết bao nhiêu.
Mắt thấy ác niệm thoáng cái đột phá 60, còn đang nhanh chóng tăng cao lên trên.
Khóe miệng dưới mũ bảo hiểm của anh càng ngoác ra.