Chương 199 Năng lực hoa bỉ ngạn
Kế tiếp chính là hoàn thành tiến hóa lần thứ nhất hoa hướng dương, sau đó mở ra thần vị hoa mới, hấp thụ Tiết Mao Phi Liêm làm hoa chủ vị mới. Huyết mạch Ảnh Long cấp thấp...... Ngay từ đầu là cấp thấp, hậu kỳ tiến hóa cũng không nhất định vẫn là cấp thấp.....
Đối với việc này, anh rất chờ mong. Không bao lâu sau, xe đến tòa nhà Tân Thế Kỷ.
Thời gian đã là hơn bảy giờ sáng.
Trước tòa nhà dòng người bắt đầu khởi động, mọi người không bị ảnh hưởng bởi vụ án lớn vừa mới phát sinh mà ra vào mua sắm tiêu phí.
Đám người cười cười nói nói, tốp năm tụm ba, các đôi tình nhân, dắt trẻ đi dạo, người già, nhân viên văn phòng, người bán hàng rong, đội trượt ván bay vân vân.
Buổi sáng ra ngoài đi dạo tập thể dục cũng khá nhiều.
Lý Trình Di đi vào trung tâm thương mại rất nhanh mua một bộ quần áo mới, đem quần áo lúc trước cắt nhỏ vứt đi.
Sau đó đến công ty, đặt thỏi vàng vào trong tay kẻ mắt đậm, ngay cả chai đồ uống và thiết bị bay cũng để ở công ty, cuối cùng mới xoay người về nhà.
Trong những ngày này, anh ấy đã ở trong tình trạng căng thẳng tinh thần cao độ.
Về nhà nghỉ ngơi một chút.
Thời gian từng ngày trôi qua.
Trong tỉnh có tổ điều tra trọng án tới, tiến hành điều tra toàn diện vụ tập kích khủng bố lúc trước.
Mà Toại Dương cũng giống như rời xa vòng xoáy, vẫn bình tĩnh mà an tường như trước.
Lý Trình Di ở nhà năm ngày, mỗi ngày không phải ngủ nướng, thì là ra ngoài tìm kiếm hoa cỏ mới.
Tiền lương của cha mẹ tăng lên một chút, mỗi ngày nụ cười trên mặt cũng nhiều hơn không ít.
Chị Lý Trình cũng tìm được việc làm, mỗi ngày đi sớm về trễ, căn bản không nhìn thấy bóng dáng.
Mà rốt cục, giống hoa hướng dương mới mà Lý Trình Di mua trên mạng, vận chuyển đến vườn thực vật.
Anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, là thời điểm hấp thu hoa khí, hoàn thành ác niệm.
Mở ra hoa thần vị mới.
Lý Trình Di ở nhà cẩn thận nghịch ngợm một chậu hoa Bỉ ngạn mới mua.
Cánh hoa màu đỏ sậm tựa như sợi tơ, tinh xảo bện cùng một chỗ, từ xa nhìn lại, tựa như từng vương miện hoa tinh xảo.
Anh tổng cộng mua ba chậu.
Theo thứ tự là ba chủng loại: màu trắng, màu đỏ và màu vàng.
Trong đó hoa Bỉ ngạn màu đỏ tương đối bắt mắt, ở trong chậu hoa màu nâu, đất đen, cành xanh, làm nổi bật cánh hoa mảnh khảnh mềm mại, làm cho người ta vừa nhìn liền mơ hồ có loại cảm giác trầm thấp.
Bà Phùng Ngọc Vinh ở một bên cầm đèn bắt côn trùng tự động, tiến hành tiêu sát từng chậu đậu đũa.
Đèn diệt côn trùng màu tím lam vừa chiếu lên, là có thể khiến cho côn trùng giấu ở bên trong tự mình bò ra, sau đó bị Phùng Ngọc Vinh dùng đũa kẹp đi.
“Mấy thứ hoa này cũng không phải thứ gì hiếm lạ, mua cái này làm gì? Lãng phí tiền. "Bà liếc nhìn chậu hoa con trai mua trên mạng, ít nhiều có chút không cho là đúng.
"Con kiếm được tiền, coi như là tiêu tiền tiêu vặt mua chơi, dù sao cũng hơn mấy đứa chỉ biết cắm mặt vào Game, ít nhất thị lực không bị ảnh hưởng." Lý Trình Di một bên đáp lời, một bên cẩn thận tưới dưỡng dịch pha loãng cho hoa.
“Dù sao trong nhà là không có chỗ bày, con đừng để trong nhà."Bà Phùng Ngọc Vinh dặn dò.
“Con biết rồi"Lý Trình Di gật đầu, cẩn thận nhỏ dưỡng dịch cho hoa, sau đó mới xoa xoay tay, thở phào một hơi, cẩn thận vươn ngón tay, chạm vào Hoa Bỉ ngạn.
Lô hoa này là cùng đến với hoa hướng dương, mấy chậu này gửi đến nhà, cho nên sau khi chăm sóc một chút cho hoa anh sẽ lập tức mang đến vườn thực vật trồng cùng hoa hướng dương mới đến.
Trước đó, anh dự định thử xem, năng lực của hoa bỉ ngạn này là gì.
Từ sau khi có được ấn ký Ác Chi Hoa, Lý Trình Di liền sinh ra một loại sở thích nhìn thấy hoa liền không thể chờ đợi được muốn đi sờ.
Ví dụ như Hoa Bỉ ngạn này, chính là hàng anh đặt trước mua trên mạng, hiện tại mới vận chuyển đến.
Hiện tại giữa ban ngày ban mặt, Lý Trình Cửu và ông bố Lý Chiêu đều không có ở nhà, cũng chỉ có anh và bà mẹ Phùng Ngọc Vinh ở nhà, anh vừa vặn cũng không cần để ý đến Lý Trình Cửu.
“Mẹ nấu ít cơm một chút, lát nữa con không ăn ở nhà. Con tìm vườn của một người bạn, mang mấy chậu hoa này qua.
"Biết rồi, con cũng vậy, chị của con cũng vậy, còn có cả bố con nữa, không ai ở nhà ăn cơm, cơm này nấu đâu có nhẹ nhàng..." Phùng Ngọc Vinh oán giận, thanh âm chậm rãi thấp xuống. Lúc này Lý Trình Di đã không rảnh quan tâm đến động tĩnh khác.
Ngón tay anh đã nhẹ nhàng chạm vào bông hoa màu đỏ của Hoa Bỉ ngạn.
Rất nhanh, một tia khí tứ mát mẻ dung nhập ngón tay anh.
Hoa Bỉ ngạn: Còn có tên là Thạch tỏi, Long Trảo Hoa, Gián Hoa. Bên trong chứa nhiều loại kiềm sinh học, có tác dụng giải độc, khử đờm, diệt côn trùng, thúc đẩy nôn mửa, có chút độc. Môi trường sinh trưởng thích bóng râm ẩm ướt, không sợ lạnh hạn hán, đến mùa hè sẽ ngủ đông tự nhiên. Thời gian nở hoa tháng 8 - 9.
"Hoa ngữ: điềm báo tử vong (khi sử dụng, có thể nhìn thấy dấu vết điềm báo của người sắp chết).
Lý Trình Di nhíu mày, năng lực hoa ngữ này, phạm vi có chút khó xác định.
Điềm báo tử vong, báo trước bao lâu? Sự khác biệt trong đó rất lớn.
Và điềm báo tử vong này có thể nhìn thấy trước tất cả các loại tử vong, hay chỉ là nhìn thấy bệnh tật?
Trong đó khác biệt cũng rất lớn.
Lý Trình Di đưa tay sờ soạng hai loại hoa còn lại.
Hoa ngữ đều giống nhau, đều là điềm báo tử vong, chỉ là chú thích hơi khác nhau một chút. Cái này cũng hay.
Anh suy tư, cân nhắc sau này có nên đưa nó vào hệ thống mười hai hoa chính của mình hay không.
Chuông điện thoại vang lên, Lý Trình Di lấy di động ra nhìn, ấn nút kết nối.