← Quay lại trang sách

Chương 691 Tương kế tựu kế

Tương kế tựu kế, không phải là Minh Viễn muốn lật bàn sao? Vừa rồi ta nhìn thấy, còn phong tỏa tín hiệu xung quanh, như vậy vừa đúng, chúng ta có thể mượn cơ hội này để tóm hung thủ, đánh đổ sự tự tin của Minh Viễn”.

Thế gia đại tộc đều là cáo già của tính toán thiệt hơn

Cho dù ủng hộ một người, cũng là ủng hộ một cách có hạn, không phải là ủng hộ hết cỡ

Lý gia cùng Nghiêm gia đối với Minh Viễn ủng hộ cũng là như thế, chỉ là loại ủng hộ ở một mức độ nhất định, liền sẽ lo lắng được mất.

Triệu n Thế ta, chính là muốn cho Minh Viễn hiểu được, bọn họ không trả nổi cái được mất này!

Ngồi trên giường bệnh, ánh mắt anh ta sâu thẳm, nhìn Hải Sa ngồi ở cửa bắt chéo chân, khóe miệng không tự chủ nhếch lên

Không cần gấp, rất nhanh, rất nhanh, bọn họ sẽ chủ động tới cửa, nghĩ hết mọi biện pháp cầu xin ta.

Triệu n Nhiên đối với người anh này luôn luôn nói gì nghe nấy, lúc này cũng tựa hồ nghe ra một ít gì đó, phẫn nộ trên mặt chậm rãi nhạt xuống, đổi thành nhè nhẹ chờ mong.

Xem ra hết thảy đều ở trong kế hoạch của anh trai, như vậy mình cũng yên tâm.

Đúng vậy, đừng nóng vội. Phàm là người có thể thành đại sự, phải có tĩnh khí. "Triệu n Thế hơi nhắm mắt, dựa lưng vào gối bắt đầu dưỡng thần.

Cuộc đối thoại của hai người, toàn bộ đều bị Hải Sa ở cửa nghe thấy.

Anh ta hơi có chút ngoài ý muốn, bất quá cũng không sao cả.

“Nghe chưa? Tiểu Hàm, người ta cũng có át chủ bài. "Anh ta thông qua tai nghe mã hóa mở miệng nói.

"Đừng gọi tôi Tiểu Hàm, mặt khác, tôi lập tức sẽ bắt đầu giải quyết sát thủ cùng nội gián, không có tin tức trọng yếu, đừng quấy rầy tôi." Trần Gia Hàm ở một đầu khác lãnh đạm nói.

Đổi lại là người khác, tôi cho cậu một cái tát chết tươi, nhưng nếu là cậu tôi còn miễn cưỡng có thể tiếp nhận. "Hải Sa cười nói.

“Xin lỗi, tôi không thích đàn ông. "Trần Gia Hàm ngắt liên lạc.

Bên ngoài cổng bệnh viện là biễn chữ mạ vàng to “Bệnh viện Nhân dân, đệ nhất Nam Châu”

Không khí ban đêm có chút sạch sẽ nhưng lạnh lẽo, có sương mù mông lung, bao phủ nội thành.

Toàn bộ bệnh viện đã bị người của Cục An ninh tiếp quản, hoàn toàn phong tỏa.

Bên ngoài, là hai đội phòng vệ lớn của Triệu gia đang tuần tra bảo đảm an toàn.

Nhưng bọn họ cùng Triệu n Thế bên trong căn bản không có cách nào liên lạc, tất cả thông tin đều bị cắt đứt.

Có thể liên lạc thông tin, chỉ có người Minh Viễn.

Xèo.

Từng chiếc xe chở quân màu đen khẩn cấp dừng trước cửa bệnh viện, cửa xe mở ra, từng đội binh lính cầm súng mặc quân phục ngụy trang đi xuống.

Dẫn đầu là một cô gái trẻ có khuôn mặt hơi giống Triệu n Thế.

Cô ngậm một điếu thuốc trong miệng, phía sau lưng đeo một cái rìu tay cầm ngắn ngân quang lấp lánh.

Trên rìu tay có thể nhìn thấy hồ quang điện rất nhỏ không ngừng lưu chuyển trên mạch điện tinh vi.

Hiển nhiên đây là một cái vũ khí.

Cô gái xuống xe liền xông thẳng vào cửa bệnh viện, phía sau đuổi theo một đám lính ngụy trang cầm súng ống, vũ trang đầy đủ.

" Quân bộ của Triệu gia ở phụ cận điều nhân thủ lại đây, tổng cộng 300 gã Chuyên gia vũ khí bay quân dụng cấp 4, dẫn đầu chính là Triệu Diễm Tĩnh, Chuyên gia vũ khí bayc ấp 5. Có thể ngăn cản được không?" Giọng nói của Thải Hồng Đường truyền đến tai nghe của Trần Gian Hàm

“Cấp 5 sao, có người phối hợp không? Chỉ có một mình thì tôi cũng không dễ giải quyết"Trần Gia Hàm hỏi.

“Không phải anh còn có cộng sự sao?” Hồng Thải Đường đáp

‘Hắn hả?"Trần Gia Hàm nhướng mày.

Ta tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng cũng đủ tạm xử lý”.

Tiếng Cự Kình truyền đến từ tai nghe liên lạc.

Oác.

Đột nhiên, phảng phất có vô số tiếng chim chóc kêu và vỗ cánh từ bệnh viện truyền đến.

Trần Gia Hàm xoay người nhìn về phía sau.

Người con gái Triệu gia mang đến mấy trăm binh sĩ đang có ý đồ bao vây bệnh viện, lúc này cũng nghe được tiếng vang, nhao nhao cảnh giác.

“Nâng khiên! "Một tiếng hô to.

Tất cả binh lính ngồi xổm xuống, giơ súng, nhắm, nâng từng tấm khiên chống nổ đứng trước người.

Ha ha ha ha ha!!!

Đột nhiên, tường bệnh viện bị đập vỡ.

Đầy trời mảnh vụn văng ra, một quái vật khổng lồ cao hơn 3m tựa như đạn pháo, trong nháy mắt bắn ra, rơi vào giữa đám binh lính.

Thình thịch Thình thịch!!!

Trong tiếng cười điên cuồng, quái vật màu đen một sừng tựa như một xe bọc thép hạng nặng, lao vào, đụng ngã từng chiếc xe vận binh bọc thép.

Xì!

Ba cái vũ khí bay mang theo ba quang ảnh, từ các phương hướng khác nhau bay ra, hung hăng chém về phía quái vật.

Nhưng không đợi vũ khí bay tới gần.

Quái vật giơ tay chỉ, trước người bắn ra một mảng lớn vô hình vặn vẹo.

Vô số phi kiếm trong suốt dày đặc chợt ngưng tụ, bắn ra.

Xuy xuy xuy xuy!!

Mấy trăm đạo kiếm quang dày đặc phóng lên cao, hóa thành ba cột nước lũ, đụng vào ba chiếc vũ khí bay.

Tinh Ma Tuệ Tinh Kiếm Vũ.

Theo tiếng vang giòn leng keng, ba thanh vũ khí bay bị đụng văng ra, nện vào mặt đất phụ cận, ở trên đường xi măng đụng thành ba cái hố.

Các ngươi, nhỏ yếu tựa như sâu bọ!

Cự Kình cười điên cuồng, giơ hai tay lên, mãnh liệt đè lên hai bên.

Bùm!

Hai thanhTuệ Kiếm tựa như bom nổ tung ở hai bên anh ta hơn mười thước.

Vô số Tuệ Kiếm nhỏ như cây kim ầm ầm nổ tung, xuyên thấu tất cả xe chở binh cùng binh lính xung quanh.

Mặt đất, vách tường, đèn đường, thậm chí cách đó không xa cửa hàng biển quảng cáo, đều toàn bộ bị đánh thành trăm ngàn lỗ thủng.

Áo chống đạn của cơ thể con người căn bản không thể ngăn cản loại đả kích bao trùm diện tích lớn này.

Chỉ là hai lượt, trên sân chỉ còn lại ba gã Chuyên gia vũ khí bay của Triệu gia.