← Quay lại trang sách

Chương 692 3 giây

Ba người sắc mặt trắng bệch, trốn ở sau lực trường hộ thân, nhìn Cự Kình cao hơn ba mét, trong lúc nhất thời đã bị dọa đến hoàn toàn thất thanh.

Máu loãng theo mặt đất hợp thành một đường, chảy vào đường cống của thành phố.

Loảng xoảng.

Cách đó không xa, hàng rào kim loại điện tử của bệnh viện lóe lên vài cái đèn chỉ thị, nghiêng ngã đập xuống.

Xa hơn còn có tiếng còi báo động của xe cộ do bị kích ứng.

“Ba giây. "Hải Sa giơ lên ba ngón tay, nhếch miệng lộ ra nụ cười.

Ta nói cái gì vậy?

Ba gã Chuyên gia vũ khí bay biến sắc, xoay người muốn chạy.

Nhưng đã quá muộn rồi.

Bốp

Cự Kình thân hình lóe lên, xi măng dưới chân nổ tung hố nhỏ, người đã đuổi theo một gã chuyên gia vũ khí bay.

Anh ta đại thủ một trảo, thân thể tựa như mì sợi, tránh được vũ khí bay bay tới trước mặt. Một chưởng rơi vào lực trường đối phương.

Tinh Ma Kiếm Long.

Khóe miệng Hải Sa nhe răng, vô số Tuệ Kiếm chợt hiện lên dưới chân Chuyên gia vũ khí bay, bốc lên.

Oanh!!!

Tuệ Kiếm như cột lửa vô hình vặn vẹo tựa hoàn toàn bao phủ Chuyên gia vũ khí bay ở trong đó.

Tuệ Kiếm dày đặc nhanh chóng tiêu hao khối năng lượng của lực trường.

Tiếng cảnh báo chói tai nhắc nhở Chuyên gia vũ khí bay năng lượng sắp báo nguy.

Sắc mặt anh ta trắng bệch, muốn chỉ huy Vũ khí bay hồi viện.

Nhưng đã không còn kịp.

Răng rắc.

Lực trường hiện lên một vết nứt.

Bùm!

Hết thảy vỡ nát, tựa như lưu ly bay tán loạn.

Vô số Tuệ Kiếm xông vào thân thể Chuyên gia vũ khí bay, từ dưới lên trên, tựa như dây thép xuyên qua, trong nháy mắt liền đem người xé nát thành vô số huyết nhục.

Cùng là Kiếm Long, ở trong tay Lý Sùng Nam, và ở trong tay Tinh Ma, hoàn toàn là hai cấp bậc.

“Còn có hai người. "Hải Sa cười to thân hình lóe lên, xông về phía hai người khác.

Trần Gia Hàm ôm tay canh giữ ở cửa bệnh viện, ánh mắt thâm trầm nhìn chăm chú hết thảy trước mắt.

Trạng thái tinh ma của Hải Sa so với lúc trước càng mạnh hơn, hơn nữa loại bóng kiếm vô hình này, nếu như anh ta đoán không sai, đó là Thánh Linh Công của Long Tu Môn.

Xem ra ngươi cũng là một thành viên của tân thế giới sao? "Trần Gia Hàm thấp giọng thì thào.

Đến võ đạo cực hạn, trở thành người tiến hóa hoàn toàn mới, ở trong mắt anh ta mới là một thành viên tân thế giới.

Và Cự Kình, không nghi ngờ gì nữa, đã bước vào giới hạn đó.

Anh ta xoay người, vốn cho là mình muốn hỗ trợ, hiện tại xem ra căn bản không cần.

Anh vẫn là trở về nhìn hai người Triệu gia kia là được rồi.

Ừ, có lẽ còn có thể tiện đường dưỡng thần.

Cửa sổ phòng bệnh.

Triệu n Thế cùng Triệu n Nhiên huynh đệ lúc này đồng dạng thấy được một màn này, hai người vốn là thần sắc tự tin, đã nhiễm lên một tia bất an cùng khó coi.

“Tên kia, cũng là người của Minh Viễn sao? "Triệu n Nhiên thấp giọng hỏi.

“Chuyên gia vũ khí bay Cấp 5, lực trường hộ thân bị một chiêu triệt để phá vỡ. Thực lực tên kia có phải hơi quá mạnh hay không!?”

“Chuyên gia vũ khí bay không phải rau cải trắng, chớ nói chi là Chuyên gia vũ khí bay cấp 5 quân dụng, bộ phận cao thủ này, mỗi một người đều là bảo bối ở trong quân bộ cùng Cửu Nghi”.

Bọn họ lôi kéo cũng cần trả giá không ít tài nguyên cùng chi phí.

Nhưng vừa rồi, một gã chuyên gia vũ khí bay cấp 5, cả người lẫn lực trường hộ thân, vài giây là bị quái vật một sừng kia đánh tan xác

Thực lực như vậy, đã hoàn toàn vượt quá dự đoán của Triệu gia huynh đệ.

“Không nên gấp. Sau lưng Minh Viễn là Khu vườn Vận Mệnh, là Thiên Mệnh tọa trấn. Cao thủ cấp 8, dù thế nào cũng sẽ có một ít thuộc hạ cao thủ tồn tại. "Triệu n Thế trầm giọng nói.

"Bọn họ như vậy vừa vặn công khai tập kích địa phương quân bộ, vừa vặn có thể có cớ điều động cao thủ vây giết! Đặc biệt là hiện tại đang là thời điểm nhằm vào khủng bố tập kích. Coi như là thiên mệnh, dám chính diện đối kháng quân bộ, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!"

Bùm!

Cách đó không xa lại là một tiếng trầm đục, lại một chuyên gia vũ khí bay bị đánh nổ, tiếng nổ chấn động đến mí mắt Triệu n Thế nhảy dựng, trong lòng đau đớn.

Cho dù có Chu gia ủng hộ, lúc này anh ta cũng đã bắt đầu hoài nghi, mình xen vào chuyện kỹ thuật Thiên Mệnh này, có phải có chút qua loa hay không?

..................

Ngoại ô Nam Châu.

Trong rừng rậm, Marianne và Lý Trình Cửu chật vật cầm lấy vũ khí bay, bay về phía xa xa chạy trốn.

Vũ khí bay kéo hai người, xoay tròn với tốc độ cao như tàu lượn siêu tốc.

Lý Trình Cửu còn tốt, dù sao cũng là chuyên gia vũ khí bay quân dụng, trải qua huấn luyện.

Marianne thì khác, cô ta chỉ tạm thời mượn cái móc treo của vũ khí bay, lúc này sau khi xoay bảy trăm hai mươi độ bốn lần liên tục, cuối cùng không nhịn được, nôn thốc nên tháo

Không có tiếp ứng, hơn mười chiếc phi hành khí phía sau đuổi sát không dừng.

Ý thức của hai người dần dần rơi vào tuyệt vọng.

Cho dù là Maryane, hay là Lý Trình Cửu, đều không thể hiểu được, vì sao tổ chức lại đột nhiên bỏi rơi các cô, đột nhiên người tiếp ứng đã nói biến mất không thấy tăm hơi.

Trong phi hành khí phía sau.

Một người sắc mặt âm trầm, kéo xuống đeo mặt nạ bảo hộ màu đen, lộ ra một gương mặt chữ điền trơn bóng tái nhợt

Anh ta chính là Tả Nhĩ, đảm nhiệm công tác hộ vệ của Triệu n Thế đã năm năm, chưa từng xảy ra sơ suất gì.

Mắt thấy sắp tới còn có một năm, có thể lập công đầy đủ, tiến vào cứ điểm Wattos hạch tâm của Triệu gia.

Lại không nghĩ tới, thời khắc mấu chốt, bị đám sát thủ chết tiệt này làm cho hỏng bét!

Bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, Triệu n Thế vừa là chuyên gia vũ khí bay, lại là người cải tạo, cư nhiên vẫn là bị tập kích, đánh lén thành trọng thương.

Đây cũng là tai hại trí mạng của các chuyên gia vũ khí bay.