← Quay lại trang sách

Chương 1302 Ép sát 6

Liệt Hổ Môn.

Đám đệ tử trong môn phái bị đánh trọng thương ngã xuống đất.

Ba người Hồng Sơn và Nha Long bình tĩnh đứng trước môn chủ Tượng Hà Tùng, giằng co.

"Sư phụ, điều kiện của Nha Long tiên sinh, ngài nghe rõ chưa? điều này đối với Liệt Hổ Môn chúng ta có chỗ tốt rất lớn, việc này không nên chậm trễ, vì sao sư phụ còn không đáp ứng?"Hồng Sơn lúc này thay đổi thù hận oán độc lúc trước, ngược lại hăng hái, mơ hồ có loại cảm giác không ai bì nổi.

"Nha Long, các ngươi giết môn nhân của ta, hủy biển hiệu của ta, còn muốn ta cùng các ngươi hợp tác!?" Tượng Hà Tùng cả người phồng lên, cả người đều phảng phất lớn hơn một vòng.

Chúng ta cũng chỉ mượn danh tiếng của ngươi thôi, nếu như vậy, môn chủ ngươi có hay không cũng không thành vấn đề.

Nha Long tiến lên một bước.

Hắn lúc này vẫn là ngoại hình của lão giả, nhưng thân thể trải qua thánh vị chuyển hóa, đã cứng rắn như kim cương.

Lại nói tiếp, ta trước kia khi còn trẻ học qua võ nghệ rất nhiều, môn võ mạnh nhất, vừa vặn dùng để ứng phó cục diện bây giờ.

Nha Long hai tay tách ra, thân thể hơi hơi cong lên, hai mắt hơi híp lại, tựa như một con mãnh thú thần bí sắp nhào ra.

Nhìn người hắn giống rắn, nhưng lại không phải rắn, lại nhìn giống chim ưng, nhưng lại không phải chim ưng.

Tượng Hà Tùng thần sắc rùng mình, lúc trước đối phương đánh tới cửa, hắn cũng cảm giác được tên Nha Long này thực cực kỳ cường hãn.

Tốc độ ra tay không nhanh không chậm, nhưng vô cùng chắc chắn, bất kỳ đệ tử nào đụng vào, trong nháy mắt sẽ gãy xương ngã xuống đất, vô lực phản kháng.

Tốt, các ngươi hôm nay đã lựa chọn giúp nghịch đồ, cũng đừng trách lão phu lạt thủ vô tình!

Mặc kệ như thế nào, hắn cũng đường đường là Môn chủ Liệt Hổ quyền một trong mười đại võ học của Liên bang.

Thực lực đánh như thế nào rồi hãy nói!

Vù!

Lúc này mãnh liệt nhào tới, quanh thân mang theo gào thét kịch liệt, tựa như mãnh hổ gào thét, một quyền bổ về phía đầu Nha Long.

Đây là kiểu khởi động của Liệt Hổ Quyền - Bạch Hổ Săn Lộc!

Nghe đồn là tổ sư Liệt Hổ Quyền xem Bạch Hổ săn giết hươu đực, có cảm giác mà sáng tạo.

Một quyền này mang theo quỹ tích quái dị, mãnh liệt vô cùng, có thể tránh được sừng hươu tinh tế, cũng có cự lực chưởng kích vô cùng cường hãn của Bạch Hổ.

Lúc này Nha Long cũng giơ tay phải, tựa như nâng một thanh binh khí nặng nề, hướng lên trên một cái, tay phải mở ra thành chưởng, vừa vặn đỡ một quyền của đối phương

Xì!

Trong phút chốc, vô số khí tức phía sau đè ép xoay chuyển, mơ hồ hình thành hình một con quái vật thân rắn cánh ưng quỷ dị đen kịt trong mắt nhào về phía Tượng Hà Tùng.

Rầm!!

Quyền chưởng đập vào nhau, Nha Long lui về phía sau mấy bước, sức mạnh rơi vào thế hạ phong.

Nhưng quỷ dị chính là, bàn tay tiếp chiêu của hắn lông tóc không tổn hao gì, thậm chí ngay cả dấu đỏ cũng không có một cái.

Mà Tượng Hà Tùng rõ ràng chiếm thượng phong, lại nắm tay rủ xuống, mơ hồ nhỏ máu, khớp ngón tay vặn vẹo sụp đổ không bình thường.

Hắn thở ra một hơi, ánh mắt lần nữa nhìn về phía Nha Long trở nên ngưng trọng dị thường.

“Kim Cương Bất Diệt Thể -Võ học trấn môn của Thái Đàn Tự?”

Xúc cảm cứng rắn vừa rồi, làm cho trong lòng hắn dâng lên bóng ma điềm xấu.

Trong cận chiến, võ học rất ít có phân cao thấp, chỉ có võ sư mới phân cao thấp mạnh yếu

Mà trong số các võ sư, người mà lấy sức mạnh tốc độ quyền cước có thể đột phá cực hạn thân thể làm giới hạn.

Bình thường tỏng liên minh cận chiến quốc tế, một người có thể đối kháng với cả tiểu đội được gọi là võ sư

Mà tiêu chuẩn của một tiểu đội là 15 người.

Hơn nữa theo khoa học kỹ thuật cùng vũ khí nhiệt không ngừng phát triển, yêu cầu của tiêu chuẩn này cũng không ngừng nâng cao.

Không ít võ sư trước kia thông qua khảo hạch, hiện giờ cũng không nhất định có thể tiếp tục thông qua tiêu chuẩn.

Dù sao theo tuổi già sức yếu, thực lực cũng sẽ giảm mạnh.

Nhưng trong những người này, không bao gồm Tượng Hà Tùng.

Hắn là một trong số rất ít võ sĩ lâu năm cứ cách vài năm lại chủ động xin phúc hạch.

Tiến cùng thời đại, lúc nào cũng lĩnh hội uy lực của vũ khí nóng hiện đại, là chuyện hắn vẫn luôn đang làm.

Nguyên bản, hắn cho rằng thực lực của mình tại hiện giờ giới võ sư, cho dù đối thủ mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng vừa đối mặt liền đả thương được mình.

Nhưng bây giờ.

“Các hạ là thần thánh phương nào?! "Tượng Hà Tùng ngưng trọng nhìn chằm chằm Nha Long.

Ta đây cũng không phải là Kim Cương Bất Diệt Thể gì. "Nha Long cười cười," Đây là Ưng Xà Phúc thánh quyền!

Ở dưới áp chế cực lớn, võ học của hắn không có đất để tăng lên sức mạnh quá nhiều, trên thực tế uy lực không thể bằng Liệt Hổ quyền, nhưng không sao.

Ai bảo cảnh giới của hắn đủ cao, thể lực đủ mạnh.

"Liệt Hổ quyền của ngươi không tệ, chính hợp ta dùng!" một tiếng cười dữ tợn hạ xuống, Nha Long lần thứ hai nhào ra, thân thể nhảy dựng lên, tựa như một con diều hâu, từ trên không mãnh liệt đánh xuống.

Trong thoáng chốc, Tượng Hà Tùng phảng phất nghe được một tiếng kêu quái dị bén nhọn.

Đồng tử hắn co rụt lại, Liệt Hổ Quyền toàn lực sử dụng, không tránh không né, đánh ra tuyệt sát.

Mấy phút sau, một cánh cửa ngầm phía sau Liệt Hổ Môn lặng lẽ mở ra.

Một cô gái tóc đuôi ngựa trắng nõn mặt đầy nước mắt, lưng đeo một cái ba lô lớn, cùng hai đệ tử môn nhân bước nhanh chạy ra, chạy như điên về phía xa xa.

Trong lúc chạy, cô gái nhịn không được quay đầu lại, nhìn về phía tường cao.

Xa xa, cô nghe được một tiếng cự hổ điên cuồng gào thét, tiếng rít im bặt, mang theo điềm xấu nào đó.

“Cha! "Nước mắt trong mắt cô gái không ngừng chảy xuống.

“Con nhất định sẽ báo thù cho cha!! Nhất định!”

Khuôn mặt của ba người Nha Long và Hồng Sơn hiện lên trước mắt nàng.

Cô gái lau nước mắt, tăng tốc chạy về phía xa.

............