← Quay lại trang sách

Phần Kết

Khó khăn này chồng tiếp khó khăn kia mọi việc gần như bế tắc trong khoảng thời gian gần như bắt buộc phải song nếu không nguồn vốn sẽ tiếp tục bị chuyển sang các dự án khác cấp bách hơn. Chẳng có cái võ gì ngoài cái võ tự vượt lên chính mình mà làm việc thôi. Khi công việc ngoại nghiệp được làm chỉnh lý bổ sung hoàn thiện thì thời gian còn lại cho chúng nó chỉ còn là khoảng 10 ngày mà trên thực tế để làm toàn bộ khối lượng công việc từ: Biên tập bản vẽ khảo sát, kiểm tra đối soát hiện trường, chính lý hồ sơ khảo sát, thiết kế toàn bộ hạ tầng từ đường, thoát nước, cấp nước, cây xanh, vỉa hè, chiếu sáng, thuyết minh, dự toán..... một đống các cái khác nữa nó đòi hỏi phải tầm hàng tháng mới đủ thời gian. Không thể tăng người do tính chất như trên đã nói chúng nó bỗng nhiên thành tù giam lỏng.

Vậy là ăn tại bàn, uống tại bàn chỉ nghỉ khi đi vệ sinh và ngủ nhiều nhất ngày 2 tiếng chúng nó đã bứt phá để lại một dấu ấn đặc biệt về năng suất, chất lượng và chính xác. Ngay sau khi hoàn thành công việc cả 6 người gục luôn tại chỗ để rồi từ đây thành chuyên gia đá bù giờ cho rất nhiều dự án với uy tín và tiền công cũng khác hoàn toàn những người khác cho cùng một loại công việc cũng như khối lượng.

Địa bàn bắt đầu mở rộng từ đây không còn ở "Vùng đó" nữa nó bắt đầu vươn ra khắp các nơi cứ chỗ nào có dự án Giao Thông là có nó từ Lạng Sơn, Bắc Giang, Bắc Ninh rồi Điện Biên, Lai Châu, Hoà Bình, Hà Nam, Thanh Hoá, Nghệ An, Thái Bình, Nam Định, Đồng Hới, Huế, Đà Nẵng, Bình Định, Buôn Mê Thuật, Playku, Sài Gòn, Long An, Lâm Đồng còn nhiều lắm gần như khắp Việt Nam luôn không đâu mà không có cái mặt thằng nó xuất hiện cả. Cùng với đấy thì tiếng tăm và tiền của cũng đổ về nó bắt đầu lại hoành tráng như thua đầu làm băng hình vậy.

Đến giữa năm 1998 thì nó đã đủ tiền để mua cái xe riêng đầu tiên mà Mazda 626 mầu mận chín (cái thời đấy có cái xe riêng Mazda 626 cũng là khủng lém roài đấy ạ) cùng vô số đời máy tính xách tay còn điện thoại di động thì vô thiên ủng nhưng có lẽ ấn tượng nhất với điện thoại di động là cái siemens SL45 mầu bạc nó là cái máy đỉnh nhất của thời đấy với màn hình mầu cẩm thạch do nó mua cùng lúc đến gần 20 cái vừa để tặng vừa để biếu mọi người riêng nó là 2 cái và đi cùng là cái số Mobi đời đầu 090.4xx.xxx

Sau đời SL45 thì bắt đầu đến NOKIA 8850 và 8890 vào những năm 1998. Đây là cái máy phải nói cực đẹp vào thời đấy nó chỉ có một mầu duy nhất là nóng súng mà thôi.

Trong mắt mọi người lúc này nó thật là thành đạt và tương lai ngời sáng đang trực chờ phía trước. Ngon trớn vì công việc bắt đầu đi vào ổn định cùng với thu nhập nếu nói trong mảng tư vấn có thể là niềm mơ ước của rất nhiều người thì cũng là lúc ông Sếp nó lại được thăng chức và tên Cty là Phó Giám đốc, cho dù rất muốn kéo nó đi cùng nhưng lại là người nòng cốt của xí nghiệp và là người duy nhất có thể độc lập triển khai công việc mà không cần phụ thuộc vào bất cứ ai nên đương nhiên nó không thể nào đi được, việc anh em chia tay cũng làm nó lại bị long đong cả thời gian khi ở lại.

Với các thành tích đạt được cùng sự ảnh hưởng của bản thân đương nhiên nó được giới thiệu cảm tình Đ.ảng, nhưng làm sao mà vào được khi mà án treo vẫn còn hiệu lực lơ lửng trên đầu và còn tiếp theo 42 tháng thử thách nữa. Để tránh bị lộ thân phận đang có án Nó đành lựa chọn con đường xin rút lui với hàng đống lý do mà toàn lý do củ chuối cả, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho lãnh đạo mới đã không ưa lại càng không ưa nó, nó bị soi và đưa vào hàng tiêu diệt.

Người tiếp nhậm chức giám đốc của xí nghiệp mới thì thay bằng nước nổi bèo nổi lại quyết định siết chặt nhân sự cũng như thay đổi phương thức ăn chia tỷ lệ % trong ngoài. Việc này đã gây nên rất nhiều bất bình trong mọi người ở xí nghiệp cùng với sự phản kháng cả ngầm lẫn công khai.

Nó dĩ nhiên cũng vì vậy mà ảnh hưởng nghiêm trọng rồi và nếu không khéo bao nhiều hy sinh để làm nên thương hiệu sẽ mất bay đi, cay lắm mà không nghĩ ra được cách gì lúc này nó vẫn đang nắm trong tay hàng đống hợp đồng của các dự án giao thông nông thôn phần lớn là ở các khu vực miền bắc trong đó nổi lên là tuyến đường mà sau này thành tuyến đường chính cho việc vận chuyển hàng lậu vào qua đường LS.

Rất nhiều lần cố gắng xây dựng quan hệ với sếp mới mà không thành công do đã bị ác cảm tử trước kèm theo sếp mới và cũ lại có độ cựa nhất định khiến cho đã khó lại càng khó cuối cùng rồi nó quyết định tìm con đường sống riêng của mình khi tiếp nhận lời cảnh cáo trực diện chỉ cần một lần nghỉ không phép mà thôi sẽ nhận ngay quyết định buộc thôi việc.

Sao đây nhỉ, giờ hợp đồng đã nhận tiền cũng đã cầm một phần rồi, làm thì sẽ dính với quyết định kỷ luật mà không làm thì tổn hại uy tín và thương hiệu. Kẹt giữa hai làn đạn đang tung hoành ngang dọc vậy mà, haiza. Hừm nếu là nước với lửa rồi thì cần phải tính thôi, nó nghĩ mưu để quyết tâm đạt được mục đích của mình:

1- Nếu thành công lật thuyền

2- Nếu thuyền không lật thì cũng chuyển được sang thuyền khác.

Vậy là bắt đầu nó lại thủ đoạn trong công việc. Cần bắt đầu từ đâu nhỉ, mình phải có cách riêng để đạt được mục đích của mình, nghĩ mãi cái đầu tăm tối của nó cũng nghĩ ra một cách để thực hiện

- Em chào chị ạ. Nó chào bà y tá của phòng khám công ty.

- Sao hôm này lại quá bộ ghé vào trạm xá cơ à. Chị y tá vui vẻ ngạc nhiên.

- Em đau bụng quá (cứ 2 bệnh đau bụng với đau đầu thì có mà bố đứa nào khám được để biết đúng hay sai) chắc hôm qua ăn gì bậy bạ ạ.

Thế rồi khám và bằng quan hệ từ trước cùng với đóng kịch nó nhận ngay được cái giấy được nghỉ đi viện khám.

Nhận giấy nghỉ từ y tế của công ty nó chủ bụng chơi ông Giám đốc theo đúng như những gì trước đây đã làm trong tù vậy: Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ vi ương. Nếu không phải đối tác thì sẽ là đối thủ.

Gập ngay một ông em phụ trách mảng địa chất ở công ty cũng là đối tượng bị vào tầm tiêu diệt nhưng lại là người chuyện nhận công trình từ nó, nó lên kế hoạch gài để tiêu diệt ông Giám đốc mới.

- Mày nghĩ thế nào nếu giờ anh em mình lật thuyền nhỉ?

- Lật kiểu gì anh, em cay lắm rồi nhưng không sao quẫy được có khi phải bỏ làm thôi.

- Thằng vừa ngu vừa hèn. Mày bỏ làm khác gì là thua giờ cái mình cần là thời gian để đánh quả kiếm tiền và cái barie nó hạ là lão ý, không nhấc lên được để qua thì sao không nghĩ cách đào vứt mẹ nó đi. Nếu không được thì lúc đấy mới đi đường khác chứ.

- Anh có cơ chứ em bệt đ.ít lấy tay mà làm à.

- Tao có kế hoạch này nếu thành công thì mình lại ngon mà nếu không thì mình tính tiếp, tao hứa sẽ trách nhiệm đến cùng với anh em yên tâm đi.

Uy tín cực cao ở xí nghiệp cùng với là đầu mối cho thu nhập chính của anh em đơn vị đương nhiên khi nó hứa vậy mọi việc sẽ nhận được sự đồng thuận ngay thôi.

- Lão ý nói sẽ ra quyết định buộc thôi việc nếu tao nghỉ không phép nên giờ thế này, tao đang có cái giấy cho phép nghỉ để đi viện của y tế rồi. Tao sẽ đưa cho mày

- Mai em đi công trình mà anh.

- Yên nào để tao nói, vì mai mày cũng sẽ đi công trình đúng không? coi như mày định nộp cho tao nhưng quên. Sau đó sẽ thế nào nếu tao nghỉ? chỉ có hai cách có thể sẩy ra:

1- Lão sẽ ra quyết định nghỉ. Nếu thế lão sẽ tạch với tao ngay vì tao sẽ đi lấy giấy của viện để nằm viện tiếp vài ngày.

2- Lão sẽ chấp nhận lại cho qua. Nếu thế thì mình cũng biết lão chỉ doạ thôi mình sẽ điều trị tiếp.

Hai thằng bàn với nhau song kế hoạch lật thuyền rồi đưa cho thằng B cái giấy cho nghỉ của y tế còn NÓ cầm cái giấy giới thiệu đi viện khám. Qua Sanhpon không đầy 15 phút nó đã có luôn cái giấy nằm viện rồi và yên tâm lên đường đi LS đánh quả.

Lao vút lên LS đánh quả bắt tay ngay vào việc luôn Nó mở toàn bộ hồ sơ cùng các dự án liên quan ra đọc nhằm tìm võ lách đẩy khối lượng cũng như đủ yếu tố để xào nấu món ngon với giá rẻ, nó miệt mài đọc và nghiên cứu.

Khác rất nhiều với hồ sơ xây dựng là hàng trăm hạng mục với ti tỉ thứ bà dằm hồ sơ hạ tầng các hạng mục công việc rất ít nhưng giá trị lại cực cao và tổng mức đầu tư bảo giờ cũng lớn hơn rất nhiều so với xây dựng. Cái khó của hồ sơ đường là ít hạng mục và rất rõ ràng vậy thì lách và biến ở đâu khi mà nó có mỗi vài cái công việc đơn giản đó nhưng bù lại nó phần lớn các kết cấu nó lại nằm chìm trong đất và là dạng tuyến vì vậy chắc chắn không thể quây khu mà giám sát được. Nói chung không thể nói cái này dễ và cái kia khó được, làm gì có cái gì dễ bởi dễ thì các xxx đã tự vợt hết roài làm gì còn cần đến cái hạng như nó nữa.

Lật tung hồ sơ đọc đến hai ngày, đi kiểm tra đối soát mãi mà chẳng tìm ra được cái võ gì vì % cần lấp là quá lớn khó có cách thông thường nào mà bù nổi. Cứ trè, thuốc lá rồi lại thuốc lá trè nằm tại trường tiểu học cuối tuyến Phạc Lạng mà nó ong hết cả thủ vì nghĩ võ. Cách này không được, cách kia cũng chẳng xong tự nhiên nó rơi vào thế bí mà lùi bước thì lại tự bản thân thấy mình bị khuất phục hèn quá, không được, bằng mọi giá phải bảo vệ được thương hiệu và vị trí của mình. Rồi miên man nó giở bản đồ khu vực ra xem phân vùng các khu vực so với đặc khu kinh tế bỗng nhiên nhìn thấy số tọa độ ở các mốc trên bản vẽ phân khu.

Ngu thật, đúng là mình ngu thật, tại sao không nghĩ ra gắn cho nó cái tọa độ vào tuyến nhỉ, là đặc khu kinh tế vì vậy nó sẽ là vùng giao thương và có yếu tố nước ngoài vì vậy tính minh bạch và xác lập vùng phải cao nếu không có cái tọa độ chẳng hóa ra đường làng à. Cần gì đâu chỉ cần trên máy tính định vị tọa độ bản vẽ về thật sẽ có hai tình hướng xẩy ra:

- Tọa độ bản vẽ khu kinh tế chuẩn thì sẽ tận dụng câu luôn ra để làm tọa độ định tuyến và bẻ luôn.

- Tọa độ bản vẽ khu kinh tế sai thì sẽ câu từ mốc quốc gia gắn tọa độ về tuyến và lấy nó để đập ngược sang khu kính tế.

Như thế làm kiểu gì vẫn phần thắng thuộc về mình không có của thua và có trời mà biết đâu là đúng hay sai vì móc mất đâu ra máy đính vị vệ tinh ở cái vùng này.

Khà, khà, khà thế là nó đã nghĩ ra võ rồi. Thay bằng các đòn như sử lý nền, gia cố ta luy, thay đổi hệ số % giữa thủ công và máy là văn quá cũ rồi giờ nó đưa ra một phương pháp hoàn toàn mới, cực kỳ đơn giản nhưng hiện đại và cũng vô cùng khó kiểm tra kiểm soát vào thời đó: Gắn tọa độ theo tiêu chuẩn GPS từ đó thay đổi yếu tố tuyến chỉ cần duy nhất ở điểm hợp tuyến và một đỉnh áp cuối tuyến mà thôi lập tức cả tuyến đường có thể sẽ tăng hoặc giảm đến vài km là bình thường. Thật là sự tinh vi nằm ở cái đơn giản nhất. Có lẽ nó là người đầu tiên ở Việt Nam nghĩ ra cái võ này để rồi từ đây rất nhiều công trình được kiến nghị hoặc bắt buộc phải gắn và kiểm tra tọa độ bổ xung trong quá trình thi công đảm bảo kết nối hạ tầng chính xác.

Thay bằng cứ thay đổi khối lượng đào và đắp, tỷ lệ thủ công với máy móc rồi thì hầm bà làng các văn cũ rích và chỉ cần chút kinh nhiệm và tính tôán cùng lắm là kiểm tra hiện trường thì một ông tư vấn giám sát viên cũng có thể biết đúng sai thì giờ sẽ có thêm một phương thức mới hoàn toàn để thay đổi khối lượng từ đó thay đổi luôn tiên lượng và dự toán đó là gắn tọa độ vào các góc chuyển hướng và điều chỉnh góc khởi tuyến cũng như khép tuyến. Rất đơn giản nhưng vào thời đó cũng chưa ai nghĩ ra hết bởi chỉ cần lệch đi 1 độ thôi thì cánh tuyến đã khác hoàn toàn và dẫn tới chiều dài tuyến đường cũng thay đổi hoàn toàn dẫn đến có thể nâng giảm khối lượng tùy thích. Đặc điểm thời đó các mốc tọa độ GPS đâu có nhiều như bây giờ và để câu móc cực kỳ phúc tạp và không có điểm gốc vậy thì làm gì có gì để đối chứng cái nào là chuẩn. Nhưng cái đó chỉ phù hợp với những dự án vào cái thời điểm giao thời khi bắt đầu ứng dụng đưa tọa độ GPS vào định vị các dự án nhẳm quản lý đất đai, phạm vi hành chính mà thôi, giờ thì cũng đã là quá khứ xa và quá cũ rồi.

Với nhưng thành công cùng các cách lách cũng như tìm và diệt sâu kiểu như vậy lúc này nó đã có vài lời mời về các Công ty khác làm rồi và một trong những nơi mà có vẻ làm nó siêu nhất chính là một Tổng Công ty lớn ở "Vùng đó" với chức danh Giám đốc cho một xí nghiệp hạ tầng. Nhưng tại sao nó vẫn cố tiếp tục ở cái nơi công ty cũ vậy có mấy vấn đề không nằm ngoài các mỗi quan hệ, đúng chuyên ngành và quan trong nhất vùng đất này vẫn còn nhiều tài nguyên khai thác được.

Thành công trên công trình ở LS quay về Hà Nội nó trong bộ dạng người ốm lên xí nghiệp như thật vậy. Vừa bước vào đến cổng chưa kịp chào hỏi ai thì đã nghe được hung tin đã có quyết định buộc thôi việc. Biết trước và trong kế hoạch nhưng nó vẫn cay lắm, hừm quyết định lật thuyền càng nung nấu thêm cầm chắc tờ quyết định trong tay kèm theo giấy nằm viện nó lặng lẽ đi lên công ty để đảm bảo có trên có dưới và có trước có sau nó gập sếp cũ trước khi thực hiện kế hoạch.

- Em chào anh ạ. Bước vào phòng sếp cũ nó chào hỏi vồ vập như gập một người anh mà đúng là anh thật.

- Ừm chú vừa đánh quả đâu về hả. Đọc vị và hiểu nó từ chân tơ kẽ tóc nên có gì phải rào đón nữa đâu. Sao chú lại có sự vụ gì hả.

- Dạ với em thì cũng bình thường thôi chỉ sợ anh ảnh hưởng nên em lên xin ý kiến trước khi làm ạ.

- Có vẻ nghiêm trọng đấy, sao em nói luôn anh xem nào. Đang chuẩn bị đi họp sếp không có thời gian nên nó cũng vào việc luôn, nói qua sơ bộ các việc và ý định định làm cuối cùng là xin ý kiến chỉ đạo nó nhận được thông điệp: tuỳ nghi bắn phá miễn sao đừng để lan toả rộng là được. Vậy là tín hiệu thuận cho việc lật thuyền hoặc rời bến đã được bật rồi. Chiến.

Quay ngay về xí nghiệp nó vào thẳng ngày phòng giám đốc:

- Cháu chào chú ạ. Vẫn bình tĩnh và ôn tồn nó chào và coi như chẳng có chuyện gì.

- Cậu vô tổ chức, vô kỷ luật và không chấp hành lệnh của lãnh đạo, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín và tiến độ sản xuất. Tôi đã ra quyết định rồi cậu đã nhận chưa nếu nhận rồi thì cứ thế mà là thôi.

- Dạ báo cáo chú..... chưa kịp nói gì đã ăn ngay cái tủ vào giữa họng nó càng cay hơn.

- Báo cáo gì lúc khác nhé giờ tôi đang rất bận.

- Hừm thế này thì cay thật. Nó thầm nghĩ nhưng vẫn cố không để lộ ra ngoài.

- Chú bận thì thôi ạ nhưng cháu chỉ nói là cái này có đủ để cái quyết định của chú chuẩn không ạ. Chia tờ giấy xuất viện cùng với các việc khác nó vẫn nhẹ nhàng.

- Tôi không biết giấy tờ gì hết tôi chỉ biết cậu đã không còn là cán bộ viên chức của xí nghiệp nữa, cần gì lên công ty giải quyết nhé.

- Cháu nghĩ chú sẽ ân hận vì quyết định này nhưng thôi tuỳ chú cháu sẽ gập lại chú sau ạ và chắc chắn vẫn ở công ty này. Hết sức điềm đạm nhưng không kém phần đe doạ nó lặng lẽ quay ra.

Giờ đến lúc phải nói qua về mối quan hệ của nhà nó. Bác nó chính là người đã dựng lên xxx của xxx của xxx cái gọi là lãnh đạo công ty này, nhưng vì nhiều lý do nhậy cảm việc lộ ra danh tính và thân phận của nó là không nên vì vậy đã được những người biết bắt buộc phải im và dấu kín. Nay vào cái lúc này khi đã quyết định chơi nhau rồi thì khó có thể dung hoà được nữa. Ngay tối hôm đấy nó đã có mặt ở dưới nhà Bác nó rồi:

- Cháu chào bác ạ. Nó lễ phép chào.

- Hôm nay mày lại có thời gian đi chơi cơ à. Bác nó đã biết lại có việc rồi, đây chính là người mà thủa đầu nó vào Khu đã phải đứng ra xin cho nó đấy. Giờ cương vị và ảnh hưởng của ông cũng đã đủ để khủng gấp mấy lần so với trước kia.

Lại trình bầy nội dung tất cả hoàn toàn theo đúng sự thật chỉ có thay đổi một chút thôi lập tức nó đã biến tấu thành:

Nó bị ốm và được y tế công ty cấp giấy cho đi viện nhưng do quy trình thủ tục vì vậy giấy nghỉ chưa được chuyển về xí nghiệp, tại xí nghiệp lúc này do bị lụt tiến độ và buộc phải có một người đứng ra nhận lỗi thì nó đã bị làm tốt thí thân bằng hình thức kỷ luật cao nhất chính là buộc thôi việc.

Trình ra trước mặt bác nó nào là giấy cho phép nghỉ, giấy xuất viện, quyết định nghỉ việc nó ngồi im sau khi trình bầy vừa để xem phản ứng của bác nó, vừa để tìm hướng cuốn theo chiều gió nếu thuận nó sẽ phang thẳng luôn còn nếu không thì nó lại tính theo đường lách nhưng lúc này bộc lộ thân phận có lẽ là thời điểm thích hợp rồi

Bác nó chăm chú đọc không s kiến gì ông lặng lẽ lôi chai riệu tây ra rót lấy hai ly hai bác cháu cheng nhau một phát lấy khí thế. Với các giấy tờ và cách nói thế thì có không muốn tin cũng phải tin vì nó quá đầy đủ và chính xác. (Cách giải quyết việc này có lẽ nhiều người sẽ nhận ngay ra là ai nếu đã từng phải làm việc qua cửa công quyền, nhưng nói lại đây là chuyện bốc phét nếu chẳng máy trùng hợp là ngoài ý muốn nhé)

- Hừm thằng này nghĩ nó là ai nhỉ. lẩm bẩm trong mồm rồi ông cất tiếng. Thằng kia lấy tao cái điện thoại. Quát thằng lính còn đang lơ ngơ thập thò ngoài của xem xếp có nhờ gì không khiến nó giật bắn cả người.

- Dạ đây anh ạ. Vội chạy vào cầm cái điện thoại di động cho sếp anh lính lập cập.

- Ngoài giờ mày lấy tao cái điện thoại nhà riêng. Dùng điện thoại nhà riêng Ông gọi luôn trước mặt nó.

- Alo T đấy hả. Ông ở đâu đấy tôi có tý việc muốn nhờ đây.

- Ừm việc của thằng cháu tôi đang làm ở xxx đệ của ông đấy. Hừm

- Ông cho tôi lại cái số của thằng B hoặc bảo nó điện ngay cho tôi nhé.

- Việc thằng cháu tôi nhưng cứ bảo B điện cho tôi đã rồi nói chuyện sau. Thế nhé.

Thế rồi cúp máy, cái ông T đấy là sếp của sếp Công ty nó còn ông sếp xí nghiệp thì chỉ là con tép trên mép con mèo mà thôi.

Chưa đến 15 phút sau thì đã thấy điện thoại đổ chuông cũng chẳng biết đầu kia nói gì nhưng chỉ biết bác nó nói:

- Tôi đây, B đấy hả.

- Nó nói làm ở công ty ông mà lại không là làm sao, chờ tôi hỏi kỹ lại nó xem. Quay sang nó ông hỏi

- Ông B bào mày làm gì có trên công ty đâu, hay là nhầm.

- Dạ cháu ở đơn vị lẻ ạ, nó là xí nghiệp xxx thuộc công ty xxx chỗ chú B ạ.

- Ừm để yên tao nói chuyện tiếp

- Nó ở đơn vị trực thuộc là xí nghiệp xxx chỗ thằng Đ đệ ông đấy. Tôi đang đọc cái Quyết định buộc thôi việc đây người ký là Đ.

Thế rồi câu chuyện cứ tiếp diễn ra như vậy và cuối cùng ông chốt một câu

- Thằng D nó là cháu tôi, tôi gửi gắm ở đấy ông đã không giúp để nó nên người giờ đuổi nó đi thì mai để tôi bảo nó lên chỗ thằng T xin việc vậy chứ không nó thành thằng du đãng à. Hừm

Thế rồi cúp máy chưa kịp đặt xuống là nhận lại luôn cuộc gọi lại của ông T và rồi cuối cùng là ông B lại gọi lại và ngay trong tối hôm đó nó nhận lệnh mai lên công ty nhận công việc mới. Đúng là thời đại điện tử cái di động đã làm thay đổi hoàn toàn cục diện.

Vừa bước chân ra khỏi cửa nhà bác nó chưa đi đến 10m thì điện thoại đã đỗ chuông rồi, nhìn vào màn hình thì tên ông Trưởng phòng TC Cty to tướng rõ ràng hiện lên. Hehehe thế là đã có tác dụng tức thì. Chú là một thương binh nhưng sống rất tình cảm và ai cho dù khó tính đến đâu thì cùng chỉ có thể gật đầu mà thôi, Nó chưa thây ai mà nói đến chú không đầy thiện cảm, riêng Nó có lẽ mang ơn nhiều lắm.

- D hả, đang ở gần nhà chú phải không. Tiếng ông trưởng phòng TC vang lên trong điện thoại ngay khi nó vừa bấm ok.

- Dạ vâng nhưng sao chú biết ạ.

Nó giật thót người nhưng rồi trấn tĩnh ra chợt nhận thấy là dĩ nhiên GĐ Cty phải điện thoại ngay cho ông ý rồi, thực sự nó biết là phang rồi nhưng bản thân cũng không nghĩ tác dụng nhanh và mạnh như thế. Mãi sau này nó mới biết ông GĐ công ty nó khi bị sếp trực tiếp táng xuống thông báo đã bóp nhầm d.ái ngựa thì đương nhiên lại phải có tốt thí chứ không nhẽ ai chịu đây, phải có người chịu thay nếu nó đúng. Lập tức chuyển từ quyết định đổi việc của nó thành cảnh cáo cho ông GĐ vì thực hiện sai quy trình kỷ luật với cán bộ nhân viên công ty. Làm công ty nhà nước nó hay thế đấy cứ có tý COCC hay quan hệ thì cửa nào cũng qua hết chẳng có gì ràng buộc cả.

Lóc cóc chuyển lên công ty làm vì là cháu của lãnh đạo nhớn nó được sếp vào cái vị trí có thể là ngon nhất của ngon và lại còn vênh nữa chứ: Trợ lý giám đốc, một vị trí là mơ ước của rất nhiều người nhưng với nó lại là thảm hoả của thảm hoạ vì không còn tạt té đánh quả được nữa, mà vài cái phong bì với cả cái vẻ oai nó lại không cần.

Trợ lý được có nhón hai tuần nó cuối cùng đành xin ra đơn vị lẻ khác dĩ nhiên là không được đồng ý rồi vì nhỡ mà lại thêm phát nữa sẩy ra chưa biết chừng cả đến ông GĐ công ty cũng gập hoạ. Nhưng kiên trì và hứa hẹn mãi rồi nó cũng được thoát khỏi cái vị trí đó về một nơi theo đúng đơn nó xin là một xí nghiệp thiết kế có lượng việc ít nhất công ty và nhân viên thì lại đông.

Chẳng có chức vụ gì hết vì dây vào cái món này thì sẽ không còn làm ngoài được nữa nó chung thân xin làm nhân viên và nghỉ không ăn lương hoặc đi làm cho có mặt mà thôi, toàn bộ lương của nó được chuyển vào quỹ xí nghiệp.

Lúc này bắt đầu nó vươn ra ngoài và vị trí đầu tiên là nhao về cái Tổng công ty đang mời gọi với chức danh giám đốc kỹ thuật hạ tầng. Từ đây nó bắt đầu có khái niệm về đầu tư và là bước đệm cực kỳ quan trong cho các giai đoạn tiếp theo.

Lúc này do vừa là công việc mở rộng, quan hệ với chiều sâu cũng tăng nên dấu kín đi cái quá khứ chẳng lấy gì là tốt đẹp dĩ nhiên là một điều cực kỳ quan trọng. Lúc này nó lại là người ít nhất cũng có xe ô tô riêng, rồi thì điện thoại rồi thì máy xách tay rồi thì quần là áo lượt và tiền thì xủng xỉnh. Lao xao là nó buôn lậu thậm chí là Heroin cũng đã được giang hồ đồn thổi, nào có ai biết thực hư đâu nhưng nếu thành tiếng đồn là một điều bất lợi cuối cùng phương án an toàn nhất là chuyển nhà về một Quận khác nhưng vẫn ở cái "Vùng đó" từ đây chính thức nó trở thành công dân gương mẫu, qua hẳn luôn các vụ đánh quả theo phương thức chụp giật vẫn làm

Mở màn cho cái vị trí Giám Đốc này chân ướt chân ráo về nó phải dựng lên từ con số không, vậy là bao nhiêu tiền đã cầy được từ giai đoạn trước lại theo tay nó tuôn ra hết để sắm sửa trang thiết bị, củng cố và mở rộng quan hệ. Nhân sự công ty được nó tuyển cũng từ những thành phần ưu tú trong đội ngũ chuyên đánh quả ngày nào. Chẳng ai ngờ được một đội quân ô hợp các thành phần gồm toàn đứa bướng, bất lãnh đạo như bật tôm mà lại chấp nhận dưới sự quản lý của nó ngọt ngào như mía lùi vậy để rồi sau này thành những anh em đi suốt cùng nó vượt qua mọi thăng trầm biến cố để có ngày lên đỉnh vinh quang rồi cũng có khi lao xuống vực thẳm.

Lao vào việc ở Công ty mới nó điên đảo để tháo gỡ một đống các việc tồn đọng từ trước đến nay, bận khủng khiếp nhưng đang cần uy tín cũng như khẳng định nó ngồi và nói với anh em cùng công ty cái buổi ban đầu:

- Hôm nay tôi và anh em ngồi cùng nhau ở đây để cùng nhau làm nên những cái có thể mới, có thể cũ nhưng quan trong nhất mình phải chứng inh được với mọi người chúng ta là mũi nhọn và sự tồn tài của chúng ta là bắt buộc. Muốn vậy chúng ta cần phải có sự cố gắng, cố gắng đến mức độ mỗi người phải tự vượt lên chính bản thân mình. Từ này chúng ta sẽ là một thể thống nhất, tôi cần ở các bạn sự giúp đỡ và hứa sẽ không để các bạn phải thất vọng vì tôi.

Thế thôi vậy là từ ngày đó để đạt được mục đích đề ra đơn vị nó luôn làm gần như đến 15 - 16 tiếng một ngày không có thứ bẩy cũng chẳng có chủ nhật, luôn là đơn vị đi làm đầu tiên và bao giờ cũng là ăn bữa đêm rồi mới về. Mệt nhưng vui và thoải mái và quan trong nhất mọi người đều rất vì nhau và có trách nhiệm với bản thân.

Bằng hành động nó đã chứng mình cho một tổng công ty chuyên về xây dựng việc không có một đơn vị về hạ tầng có tính chất chuyên nghiệp là cực kỳ sai lầm, vào thời này Việt Nam còn chưa có kỹ sư hạ tầng và vì vậy thường dân giao thông, kiến trúc sẽ đảm nhiệm luôn phần việc này. Mọi việc cứ thế trôi đi tuy về thu nhập cũng chưa có gì vì đang trong giai đoạn làm hàng nhưng về uy tín và ảnh hưởng thì bắt đầu nó đã lớn nhanh và nhiều lắm rồi. Thế rồi cái ngày bước chân sang trang khác cũng phải đến với nó sau bao thử thách.

- Anh cho gọi em ạ. Nhận lệnh từ Tổng giám đốc công ty lên gập ngay có việc nó đi luôn.

- Ừm lên rồi đấy hả, ngồi uống nước.

- Có việc gì mà anh gọi em gấp vậy.

- Ừm có việc này anh muốn bàn với chú nhưng đây là vấn đề tương đối nhậy cảm. Vừa có ý thăm dò lại vừa đặt bài ông Tổng giám đốc nhìn nó dò xét.

- Theo em thì vạn sự khởi đầu nan, anh em mình biết nhau cũng đã lâu rồi nhưng như thế chưa đủ, còn cần phải thêm cách sống, cách đối nhân xử thế và quan trọng nhất là con người. Cá nhân em nghĩ anh đừng nên nói gì vội mà hãy để thời gian chín muồi lúc đó anh em ta đặt lại vấn đề cũng đâu có muộn ạ.

- Việc nó lại không cho phép thế và quan trọng hơn là em nói được thế anh lại thấy chú đáng tin.

Đời lạ thật, đôi khi ta cứ lăn xả vào có khi lại hỏng mà cứ hững hờ và thay bằng vồ ngay như thú dữ thì ta lại cũng vờn theo bản nhạc lại sẽ làm nên sức hút.

- Giờ thế này hiện bọn anh đang tiến hành làm một khu đô thị ở xxx, vấn đề là vướng mắc quá nhiều cả về thủ tục cũng như bộ máy và kỹ thuật. Nói thế nào nhỉ, nó như một mớ bòng bong vậy và cái cần bây giờ là một người đủ khéo léo và trình độ cũng như kinh nhiệm và anh muốn chú đứng vào vị trí này.

- Gay nhi, em nghe anh nói đã thấy toát mồ hôi rồi, tuy rất tự tin nhưng bản thân cũng mường tượng được con đường nó gập ghềnh vè chông gai đến đâu.

- Giờ thế này toàn bộ dự án hiện của 5 người cùng gộp làm lấy dưới tên của Công ty, nếu dùng người công ty trước sau thông tin cũng lộ ra ảnh hưởng đến nhiều cái khác ngay nên chú sẽ là người được bọn anh gửi gắm.

- Nếu anh vẫn quyết định thì em hứa cũng sẽ hết sức mình thi đấu.

Bằng thoả thuận với 10% cổ phẩn trong dự án nó quyết tâm sẽ thi đấu bằng được thì thôi nếu không cũng sẽ tự xoá tên mình ở cái Tổng Cty này luôn vậy là từ Giám đốc hạ tầng nó lại nhẩy phắt sang ban quản lý dự án một khu khu đô thị ở phía tây một tỉnh thuộc vùng Bắc Thái. Tiếp nhận dự án bàn giao từ một người khác như một mớ giấy lộn vì từ khâu chuẩn bị, khảo sát đến thiết kế hết sức lủng củng mà chẳng đâu vào đâu cả sau khi cứ nhấc lên rồi hạ xuống cuối cùng cái quyết định có lẽ xốc và nhanh nhất là vứt đi làm lại tất.

Bỏ Hà Nội lên dự án thuê nhà là trụ sở nó ở luôn lại đó trực tiếp điều hành tất cả các mục từ khảo sát địa hình, quy hoạch sơ bộ, quy hoạch chí tiết rồi cuối cùng là bảo vệ dự án, toàn bộ lực lượng chỉ rút về khi dự án đã xong phần quy hoạch chi tiết tỷ lệ 1/500.

Vào thời đấy chưa có Luật Đầu tư, luật Xây Dựng cũng chưa và nghị định 108 lại càng chưa có tất cả đều là thích thì đúng mà chẳng thích thì sai và cái khó nhất là làm sao để biến cái không thích hoặc hơi thích thành thích. Đây có thể nói là cội nguồn của mọi vấn đề của cái mà mọi người vẫn gọi là tham nhũng hay là tha hóa vậy.

Thời đó thì đô thị xanh mới cả thân thiện môi trường chưa có một chút nào khái niệm cả mà thuần tuý lập dự án chỉ để thu hồi đất và chuyển đổi mục đích từ trăm loại bà rằn thậm chí đất trồng lúa thành đất ở và bán mà thôi. Như một người ngớ ngẩn khi mới bước chân vào mảng đầu tư nó nghĩ mọi thứ thật đơn giản, quá dễ và lợi nhuận cực cao.

Cầm trên tay giá đất bồi thường giải phóng mặt bằng so sánh với giá đất kinh doanh, đất ở tại địa phương thì trời ơi có lẽ nào lợi nhuận nó lại gấp hàng trăm lần buôn heroin không vậy. Đúng là vào rừng mơ bắt con tưởng bở cứ từ từ đi rồi mới biết thế nào là đầu tư.

Để đảm bảo lợi nhuận cao nhất, dự án có tính khả thi cả về phương án kinh doanh lẫn quá trình triển khai đầu tư ngay từ giai đoạn này giai đoạn chuẩn bị đầu tư đã phải đá thông tất cả các cửa rồi, việc làm này cần phải đảm bảo xây dựng được một cơ chế, chính sách của địa phương thuận lợi nhất cho dự án và nhà đầu tư mà một trong những cái đó chính là mật độ xây dựng càng cao càng tốt những yếu tố khác từ từ tính tiếp.

Bao giờ cho đến tháng mười, bao giờ cho ngân hàng lại mở rộng thân ái và cùng quyết thắng với chủ đầu tư như thủa ấy nữa, chắc là khố lắm giờ chỉ còn lại như một hoài niệm về một thời như vậy mà thôi.

Cái cần luôn và ngay chính là điều chỉnh quy hoạch tỷ lệ 1/500 nhưng nó đã được phê duyệt và nó cực kỳ lởm khởm giờ phải tính võ để xxx chấp thuận cho chỉnh lý quy hoạch chi tiết 1/500 đã được phê duyệt từ đó mới có bàn đạp để thay đổi lại các chỉ tiêu đã được quyết định quy hoạch tỷ lệ 1/500.

Thực tế nếu việc này xuất phát từ chủ đầu tư sẽ cực kỳ khó khăn cũng như chi phí mềm chắc chẳng kém gì so với làm quy hoạch mới cả, thiệt hại sẽ là khủng khiếp đồng thời chưa biết chừng đến hàng năm cũng chẳng song vì đôi khi nó còn phải thông qua ý kiến các sợ ban ngành liên quan nữa. Thật là phức tạp và quá nhiều khó khăn.

Nếu biết trước đã là như vậy thì có điên mà đâm đầu vào nhưng nếu mình không làm thì ai có thể làm cái công văn kiến nghị chỉnh lý quy hoạch chi tiết đây. Cơ quan nào có thể đủ dũng cảm mà đứng ra làm cái đó? chắc chắn sẽ là không bởi nếu điều chỉnh quy hoạch thì dĩ nhiên được việc của chủ đầu tư và họ sẽ được một khoản lợi nhất định ngược lại họ sẽ mất đi thiện cảm trong quan hệ công tác từ các sở ban ngành khác bởi nến thế chẳng hoa ra mọi người ngu hết chỉ mình ông giỏi thôi à. Chỉ một cái công văn thôi nhưng nó là quyết định sự sống còn của cả một dự án cũng như đăng sau là biết bao con người kéo theo vậy.

Ai, cơ quan nào, đơn vị nào giám làm đây. Nghĩ nát óc mất mấy ngày cứ ở nhà rồi lên hiện trường rồi lại về nhà nó không sao nghĩ ra võ gì để bắt đầu cho cái việc chính lý quy hoạch cả không phải gục ngã nhưng thực sự nó điên đảo hết cả người quay về "Vùng đó" đại bản doanh bàn bạc tất cả mọi người cũng tịt hết luôn vì ca đẻ này có lẽ là khó nhất trong những ca đẻ khó. Mình không làm được, cơ quan chính quyền thì không chịu vậy thì thế nào đấy đã có lúc chóp bu đằng sau dự án đã phải chấp nhận thôi thì làm trên tính chất kế thừa và đành thế vậy.

Chẳng có nhẽ hết cách rồi sao?

Như bình thường hôm đấy nó lại lên dự án để kiểm tra hiện trường, vừa rẽ vào đường ngang thì xe chết đứng luôn ở đó không vào được vì một đám ma đang đưa người đi chôn vậy

- Này sao người ta lại an táng ở đây vậy em. Quay sang trợ lý nó hỏi

- Dạ nghĩa trang của bản này ở đây mà anh.

- Nó to hay bé vậy tại sao anh không biết nhỉ. Ngạc nhiên vì thông tin mới nó hỏi kỹ.

- Dạ báo cáo anh ó nằm khuất sau quả đồi phía trong vì vậy xe không vào được ạ, nếu muốn vào thì chỉ có cách đi bộ mà thôi ạ.

- Lớn không.

- Dạ cũng chỉ khoảng vài trục ngôi mộ đồng thời nó ăn vào đất khu quy hoạch tầm nửa ha ạ.

- Đỗ xe để tao xuống, mày đi xe quay ra thị xã mua ngày một vòng hoa lớn nhất, hương và làm cái phong bì rồi quay về đây thật nhanh đảm bảo trước khi người ta hạ thổ, không kịp tao cắt tiết.

Vậy là nhẩy xuống xe nó đứng chờ, thật may là thủ tục rườm rà quá vì vậy chúng nó vẫn kịp vào viếng đám ma.

Tranh thủ tình cảm vào lúc nhậy cảm nhất, đánh vào tâm sinh lý con người khi yếu nhất chính là lúc đang bị kích động và cuốn theo. Nó đã đạt ngay được mục đích gây thiện cảm của những người dự đám mà cùng với lịch làm việc với Thôn đang sử dụng nghĩa địa này làm nơi mai táng.

Đây là cơ hội, đây là lý do chứ còn đâu nữa, nếu chủ đầu tư không làm được, cơ quan chính quyền cũng không thì lại sẽ là dân, chỉ có dân là có tính chất quần chúng tập thể cao nhất, dễ bị kích động và thường là theo tâm lý bầy đàn. Nếu biết cách khai thác thì mình vừa được lòng dân mà lại tạo bàn đạp mạnh mẽ giúp cho cái lọ cũng được mà cái chai cũng xong. Thế là một kế hoạch được nó đưa ra để chuẩn bị cho việc chính lý quy hoạch chi tiết 1/500 đã được phê duyệt.

- Mày chuẩn bị toàn bộ hồ sơ quy hoạch chi tiết 1/500 cho anh tối này sẽ vào thôn làm việc. Chỉ đạo anh em chuẩn bị hồ sơ và quà nó quyết định sẽ trực tiếp làm việc này.

Tối hôm đấy cùng trợ lý hai thầy trò lên đường đi đánh một ván cờ mà giá trị bằng chính cái dự án khu đô thị đó. To hay nhỏ vậy, quá to vào mọi thời điểm.

Vào đến nhà ông trưởng thôn lúc đó cũng đã hơn 7h tôi rồi, lại thuốc và riệu, riệu ở đây là chất xúc tác không thể thiếu trong bất cứ một cuộc làm việc nào ở trên này, nếu không uống miễn bàn miễn chuyện.

- Hôm nay em vào đây bằng tư cách của đại diện cho chủ đầu tư để gập anh có những cái mang tính chất vừa tình cảm nhưng cũng là công việc. Nó lớn lao và ảnh hưởng đến phong tục tập quán và truyền thống của dân cư địa phương mà trong đó có cả anh và tương lai sẽ có cả em. Để cho mọi việc có thể hiểu theo nhiều khía cạnh khác nhau và có tiếng nói có thể là chung nhất em đề nghị anh là trưởng thôn mời luôn ông bí thư để tiện đường cả bên **** lẫn Chính Quyền ạ.

- Việc gì mà có vẻ to lớn vậy em.

- Nó chính là việc liên quan đến toàn bộ dân ở đây đấy ạ và em nói luôn xuất phát từ thành ý cũng như lương tâm của một người đi xây dựng đất nước em buộc phải lên tiếng cho dù có thể vì việc này mà em bị kỷ luật nhưng cũng không sao bởi cái em cần chính là ngoài lợi ích của nhà đầu tư thì phong tục tập quán, quyền lợi của người dân cũng phải được đảm bảo và tôn trọng anh yên tâm là em còn phải ở lại đây với anh nhiều ạ.

Nói thế rồi thì có đến bố ông trưởng thôn cũng không giám cựa và từ chối nữa, với cái cấp thôn thì tham thường là người ta chỉ cần cái lợi trước mắt mà thôi nhưng nếu có khả năng phức tạp hoặc trách nhiệm thi nó sẽ lại được là quần chúng nhân dân, đi guốc trong bụng Nó lạ gì các đòn này nữa. Ông bí thư nhanh chóng được triệu tập đến luôn và ngay cũng một vài cụ già làng đại diện cho quần chúng.

- Kính thư các cụ, kính thưa các anh hôm nay vô tình em mới biết nghĩa trang của thôn ta nằm ở trong khu đó và thật đáng tiếc nó lại nằm vào trong khu vực quy hoạch của dự án khu đô thị. Nó bắt đầu mở màn.

- Biết rằng mồ mả là tổ tiên, là cội nguồn và là cái gì thiêng liêng nhất của những người đang sống. Cá nhân em thay mặt chủ đầu tư thành thật chia sẻ với cư dân địa phương và rất mong nhận được sự ủng hộ từ bộ máy lãnh đạo của thôn trong việc triển khai dự án. Hiện công ty đang lên phương án kiểm đếm, thống kê tài sản trên đất và một trong nhưng cái khiến cho em quan ngại nhất chính là nghĩa trang của cư dân khu vực vì nó đã gắn bó từ lâu cũng như nơi đấy là nơi mà tổ tiên, ông bà, bạn hữu nằm lại để chứng kiến nhưng thăng trầm đổi thay của con cháu họ. Tuy nhiên đây lại là dự án đã có quyết định phê duyệt việc phải tiến hành đầu tư là bắt buộc và là những cán bộ thôn em rất mong nhận được sự ủng hộ của các anh.

Có hoạ mà điên khi ủng hộ cho người khác đào mồ mả tổ tiên nhà mình lên, mới nói đến đấy thôi thì nó đã bị tơi bời rồi. Nhưng giờ là khi cần phải đẩy lên cực độ cao trào của người dân, càng tức giận, càng bùng nổ, càng bất mãn thì càng dễ bị nó đưa theo con đường mà nó đã định. Chủ ‎ý vậy rồi nên nó lại chơi theo kiểu thêm dầu vào lửa vậy.

Một mặt vẫn nói đây là định hướng công nghiệp hoá, hiện đại hoá theo đúng chủ trương đảng nhà nước và của chính quyền địa phương vì vậy thực hiện là bắt buộc. Một mặt lại nói cho dù biết rằng mồ mả là vấn đề nhậy cảm và đặc biệt nghiêm trọng ảnh hưởng đến phong tục tập quán, truyền thống, tâm linh người sống nhưng vì định hướng vì vậy đề nghị thôn cho họp dân để chủ đầu tư tiến hành xin ý kiến chung, lập biên bản nhằm tìm cách tháo gỡ tự nó đưa ra ngay mâu thuẫn trong câu chuyện và đẩy chính người dân đang đứng ngoài giờ lại thành phải đứng ra mà bảo vệ những cái thiêng liêng. Thật là cờ đời có lẽ khó hơn cờ bàn rất nhiều vì nó muôn hình vạn trạng thật giả, đúng sai, lợi hại đôi khi chỉ bằng một cách nhìn mà thôi.

Vậy là hai ngày sau cuộc họp để trưng cầu ý dân về việc di chuyển nghĩa trang tự phát được tiến hành, mọi thủ tục đều được làm theo đúng yêu cầu và tất nhiên sẽ là vậy 100% dân cư khu vực phản đối di chuyển nghĩa trang, trên cơ sở đó được lập biên bản và từng người dân ký vào cùng với cán bộ thôn, chi bộ.

Với kết luận trong biên bản đề nghị xem xét lại dự án đầu tư khu đô thị xxx vì đã có diện tích ăn lấn vào vùng đất tôn giáo là nghĩa trang nhân dân khu vực nó mỉm cười trong bộ mặt lạnh te, với nó ở vào thời điểm này đã là quá thành công rồi.

Quay về ban quản lý việc đầu tiên là họp khẩn trương lên phương án kiểm đếm và thống kê tài sản trên đất, trong lúc đó lấy lý do có việc trên Tổng công ty phải quay về quả bóng lập tức được đá ngay sang phó ban quản lý dự án đứng ra làm trưởng ban kiểm đếm với vị trí không thay đổi vẫn là Khu nghĩa trang nhân dân tại vị trí quy hoạch dự án khu đô thị.

- Này anh bảo chú đây là quyết định kiểm đếm, đây là thông báo tiến độ chú lên nộp trên Thị xã và tiến hành biết chưa.

- Anh ơi em thấy nó đang đá nhau, ngày trong cái biên bản họp dân và cái quyết định này đã có vấn đề rồi ạ.

- Vấn đề gì em nói thử xem sao nào. Nó gặng hỏi cứ như vô tội vậy

- Đây nhé anh xem biên bản thì chấp thuận xem xét lại quy hoạch đảm bảo ổn định cuộc sống dân cư và tôn trọng lịch sử trong khi đó quyết định lại vẫn kiểm đếm anh không thấy có vấn đề ạ.

- Thế theo chú thì cái biên bản này và cái quyết định phê duyệt quy hoạch thì cái nào quan trọng hơn có tính pháp lý cao hơn hả.

- Nhưng có thể hiểu nôm na cái này như một vấn đề phát sinh trong quá trình thực hiện về nguyên tắc phải giải quyết thoả đáng trước khi tiến hành các bước tiếp theo.

- Cậu giỏi nhỉ thế hôm đấy cậu có đi họp dân không mà biết.

- Nhưng biên bản vẫn thể hiện ạ.

- Thế giờ tôi cầm biên bản về báo cáo Tổng công ty tìm phương án xử lý, trong thời gian đó cậu không biết vẫn theo kế hoạch triển khai thì sao, cái thông báo tiến độ và kế hoạch triển khai nó có trước hàng tháng rồi nhìn kỹ đi.

- Em chưa hiểu gì cả cuối cùng em cần phải làm gì ạ. Ông phó ban đầu chắc là toàn đất ở trong.

- Cái cậu cần làm khi tôi ở trên "Vùng đó" là vẫn tiến hành kiểm kê bình thường thậm chí phải làm quyết liệt nếu cần kéo lực lượng xã vào biết chưa.

- Vâng ạ rồi sao nữa.

- Vâng cái gì có hiểu mục đích chưa, tôi muốn người dân vào thời điểm này sẽ hiểu là ta lừa họ một mặt vẫn nói xem xét một mặt vẫn tiến hành phá dỡ nghĩa trang. Chỉ có thế mới khiến họ làm đơn lên các cấp kêu cứu và chưa biết chừng sẽ có biểu tình. Tôi muốn tự họ cháy lên làm đuốc để cho tôi tìm đường trong bóng đêm. Vâng, vâng, vâng nghĩ kỹ và tư duy chứ vâng thì làm cái gì. Dừng một chút cho cái đầu đất thẩm thấu và hiểu nó tiếp

- Sau đó tôi lên sẽ lại giải trình với dân là do việc cấp bách hệ trọng có thể ảnh hưởng đến nhiều vấn đề to lớn của tất cả các bên vì vậy phải báo cáo về tổng công t‎y và đây là chấp thuận điều chỉnh dự án. Ông đang đói sắp chết thì có ăn sắn cũng thấy ngon chứ còn đang no thì đến thịt gà chúng chẳng thèm. Hiểu chưa.

Xong một kế hoạch hoàn hảo nó lên xe mỉm cười tàn nhẫn và lên đường về trả nợ cho vợ những ngày xa cách để lại bàn cờ cho một ông người máy đánh.

Quay về Hà Nội sau khi báo cáo những việc đã làm và kế hoạch tiếp theo nó được tung hô và ngợi khen từ những người cao nhất trong cái Tổng công ty đó có lẽ đây là chiêu đầu tiên nó thi triển trên con đường bước vào thế giới đầu tư và thực lòng mà nói nếu là bây giờ chắc sẽ không còn đủ bản lĩnh, sự nhẫn tâm và lạnh lùng để thực hiện nhưng vào lúc đó thì khác, chẳng có gì không giám hết khi đằng sau là thế lực chống lưng bởi các tay to và quan trong nhất tuổi trẻ cùng với vị tanh của đồng tiền.

Thế rồi cái ngày nó phải quay lên dự án cũng đến, vừa trườn xe ở ngay đầu thị xã tạt vào quán nước chưa hút hết điếu thuốc nó đã nắm được gần như toàn bộ thông tin rồi

Thế là trong những ngày nó đi thì ông Phố ban QL theo đúng kế hoạch tiến hành, việc đương nhiên sẽ bị dân phản đối trước sự cương quyết của chủ đầu tư cùng xã. Riệu vào và là cái cực kỳ nhậy cảm đồng thời hôm trước vừa họp xong hôm sau vẫn tiến hành khác gì lừa, tất lẽ dĩ ngẫu sẽ là bực xúc và việc không ngoài tiên liêu dẫn đến xô xát giữa người của BQL cùng với dân cư khu vực. Xã vào cuộc bắt người tạm giam từ đó đẩy sự bực xúc lên càng cao và dẫn đến đơn từ cùng biểu tình đã diễn ra như tất yếu tại Thị xã.

Thế là nó biến lợi ích của mình thành mong muốn của quần chúng nhân dân và lẫn cả chính quyền. giờ không phải là nó muốn điều chỉnh Quy hoạch nữa mà là công văn bắt buộc điều chỉnh quy hoạch do trong vùng dự án có đất tôn giáo.

Từ đây cả dân và chính quyền đều mong cái quy hoạch nó phải chính lý‎ xong càng nhanh càng tốt, bẻ hướng dư luận sang vấn đề nhậy cảm khác đồng thời dồn tất cả các sở ban ngành liên quan đường vào thế kẹp của dân nó tự tung tự tác điều chỉnh quy hoạch với mật độ đất ở lâu dài lên đến 45% và đất hạ tầng dịch vụ công lên đến 15% một con số ngỡ ngàng về mật độ xây dựng vào thời đó đối với các dự án khu đô thị miền núi.

Trước sức ép của dư luận cùng với sự bức xúc do định hướng đầu tư bị phá vỡ ảnh hưởng nghiêm trọng đến phương án kinh doanh của chủ đầu tư lúc này lại là lúc cơ quan chức năng tự đẩy mình vào thế kẹt, để giải thoát cho tất cả các bên bắt buộc một loạt các thỏa năngn được đưa ra và cái quan trọng nhất chính là hồ sơ quy hoạch chi tiết 1/500 chỉnh lý được thẩm định phê duyệt có lẽ là nhanh nhất trong cái cuộc đời là tư vấn của nó.

Thủa ấy (lại là thủa ấy) chỉ cần có hồ sơ quy hoạch chi tiết 1/500 đã được phê duyệt thôi vậy là chủ đầu tư đã được phép huy động vốn từ đầu tư thứ phát và vay vốn ngân hàng rồi, mọi việc cực kỳ dễ dàng và nhanh chóng quan trong là miếng bánh được chia làm sao cho vừa đẹp vừa ngon và còn bổ nữa.

Ở cương vị của trưởng ban quản lý dự án nó là người tiếp tục phải lo các công việc tiếp theo nếu theo đúng quy định và quyền hạn, lo kinh khủng vì nó thừa biết cái dự án này dựng lên để lấp đầy dân cư có lẽ phải mươi năm sau chứ không ít mà tiền của chủ đầu tư thì đầu phải vô biên tình thế cạn vốn cũng đã bắt đầu ảnh hưởng đến công việc rồi vậy là từ kỹ thuật nó bắt buộc phải nhẩy sang làm hồ sơ kinh tế phục vụ cho việc tín dụng dự án

- Báo cáo anh đến giờ theo tiến độ và định hướng ban đầu ta đã hoàn thành rồi ạ, tuy nhiên các bước tiếp theo em sợ sẽ có nhiều vướng mắc. Báo cáo trong họp giao ban nó lên tiếng.

- Em nó cụ thể xem nào, vướng mắc về gì, vốn hay thủ tục pháp lý.

- Về thủ tục thì gần như mọi việc đã xong, biên bản kiểm kê tài sản trên đất cũng đã hoàn thiện cùng với bản đồ giải thửa. Theo tiến độ dự kiến trong 3 tháng nữa sẽ tiền hành trả tiền đền bù cho dân ạ.

- Thế vướng mắc ở đâu, em nói cụ thể xem.

- Em đang nói về vấn đề kinh doanh vậy. Đặc thù của người dân địa phương là nhà phải có sân vườn và thực tế cách sống, nếp sống đô thị không phù hợp vì vậy sẽ rất khó kinh doanh đất trong dự án.

- Thế em nghĩ lập dự án để bán đất cho dân à, anh không cần dân mua vì cái đấy đã có người khác lo, nhiệm vụ quan trọng nhất của mình bây giờ chính là phải làm sao kinh doanh được phần diện tích đất công đấy mới là quan trọng.

Nhận nhiệm vụ cực kỳ khoai là tìm đối tác là các công ty, trụ sở, trung tâm để bán chuyển nhượng phần diện tích trên dự án nó có là thánh cúng không làm nổi và đương nhiên là chịu chết, trong suốt cả khoảng thời gian tiếp theo nó không kéo được bất cứ một đối tác nào đồng ý chuyển trụ sở về trong dự án.

- Sao rồi việc kêu gọi đối tác thế nào rồi em.

- Báo cáo anh là em chịu chết luôn bởi mấy lý do.

1- Những đơn vị mới thì không đủ tiềm lực để mua trụ sở mới

2- Nhưng đơn vị cụ thì đã có trị sở và hiện đều hoạt động rất tốt, thuận lợi

- Thế sao chú không tìm đến các cơ quan công quyền.

- Anh nói đến cơ quan nhà nước á. Càng là khó khăn vì cái đấy nó phải trò nguồn vốn ngân sách, sự nghiệp mình đâm vào sao được ạ.

- Thôi món này chú vẫn còn như trẻ lân 3 ý, thôi cứ làm kỹ thuật đi các việc khác thư thư rồi anh em tính. Nó quá ngây ngô trong cái mảng mới toe này để nhận ra vai trò của mình đã hết, việc thay ngựa giữa đường là hết sức bình thường trong các dự án đầu tư nhất lại là nguồn vốn tự có.

Để tiến hành các bước tiếp theo theo đúng yêu cầu của lãnh đạo vừa là của Tổng công ty những cũng là chủ đầu tư chính của dự án nó bắt đầu phải dò dẫm từng bước một đúng là một đứa trẻ mới lớn vậy, mỗi bước đi là một sự mở ra của thế giới mới. Cái lãnh đạo cần là phải bắt đầu xây dựng mối quan hệ và chi phối đến những người có tầm ảnh hưởng đến các đơn vị hành chính trong khu vực.

Nhưng lấy vốn ở đâu ra để làm các việc đó bởi các cơ quan tổ chức hành chính sử dụng nguồn vốn ngân sách và đây lại là một dự án sử dụng vốn huy động, vốn tự có về nguyên tắc sẽ chẳng liê quan gì đến nhau hết, theo đúng như suy nghĩ của một người thông thường sẽ là coi hư mảnh đất là một món hàng vì vậy người bán hàng phải chào hàng cạnh tranh thuyết phục sao cho người mua chấp thuận. Có mà lên trời cũng dễ hơn nhiều bởi như thế hóa ra là miếng bánh chỉ có một người được ăn thôi à, không nó phải được chia dưới nhiều hình thức khác nhau nếu không thì đừng mơ có cái bánh đấy nhé.

Lúc này để lo cho nguồn vốn thì ngay trên Tổng công ty đã làm động tác chuyển nhượng 20% giá trị khu đất phần dịch vụ công cho một xxx rồi với số vốn góp tiền là tượng trưng thông qua một tổ chức tín dụng bị chi phối bởi vợ của em vợ xxx.

Chi hội BK Of có thể có nhiều người sẽ biết vì đến nay hình như nó cũng chưa đến đâu cả và cơ bản vẫn chỉ là những mảnh đất trống có gi thuộc sở hữu hoặc trụ sở tương lai của cơ quan mà thôi.

Bằng 20% máu của tổ chức tín dụng mà cũng là máu của xxx đã được hoà cùng nhau rồi, nhanh chóng tỉnh vùng Bắc Thái được chấp thuận về việc nâng cấp cải tạo, di chuyển và làm mới trụ sở bằng nguồn vốn ngân sách của TW và địa phương vậy là vô hình chung dự án đang từ của nhà đầu tư thì này đã có nguồn vốn liên quan là ngân sách rồi nó cực kỳ quan trong bởi nếu thế đương nhiên nó sẽ được thêm rất nhiều ưu đãi cũng với rút ngắn các thủ tục trong giai đoạn đầu tư đấy chính là tiền chứ còn đâu nữa.

Nhưng đấy chỉ mới là thượng tầng vậy còn hạ tầng thì sao, chẳng nhẽ lại chầu mồm à, không bao giờ có chuyện đó hết. Sử dụng ngay diện tích đất kinh doanh ngươi 1 lô kẻ vài lô, đặc quyền cấp cho một số người độc quyền trung tâm môi giới kinh doanh bất động sản.

Nhưng xxx cũng là con người thôi chứ có khác gì đâu, họ ngoài cần tiền ra còn cần cả tình và đôi khi là thịt luộc, mấy món này thì có lẽ lại quá đơn giản với một thằng như nó. Nhưng như một món hàng vậy nếu no được bón ở vỉa hè hay trong chợ giá trí chỉ như mớ rau thì này vẫn món hàng đấy nó được bày trong tủ kính ở những trung tâm thương mại gắn vào đấy là một cái mác ví dụ như lễ tân hay nhân viên hành chính, văn thư chẳng hạn thì lại là hàng chất lượng đặc biệt cao và đảm bảo.

Bằng chức trưởng ban quản lý lập tức nó tuyển một đội ngũ chân vừa vừa nhưng cũng đủ để ngất ngây trong khi hơi men đang dâng lên trong các lần say sưa bên bàn nhậu. Tiêu chí để đứng trong đội ngũ

- Hình thức tầm tầm đến đẹp

- Bắt buộc phải biết hát càng hay càng có nhiều cơ hội (đây là giai đoạn mà Karaoke đang là đỉnh cao)

- Kín mồm và cực kỳ khéo léo.

- Trình độ ít nhất phải hết phải hết phổ thông trung học.

Cái đội ngũ này được hưởng là được tiếp cận với những thành phần mà có thể nói là bóng sáng của một vùng cùng vô vàn các cơ hội khác đi kèm.

Tự do chăn dắt và làm tiền miễn sao không được bộc lộ thân phận thật cùng với nhiệm vụ thật.

Cái đối tác được là sự thoả mãn về dục vọng cũng như đáp ứng nhu cầu chia sẻ trong sự bí mật gần như tuyệt đối.

Cái nó được là vô cùng và quan trọng nhất chẳng mất gì của nó cả nếu không muốn nói chỉ được mà thôi.

Cũng chính từ cái dự án này mà nó đã biết khai thác sức mạnh của đàn bà, một sức mạnh có lẽ là khủng khiếp nhất và tàn bạo nhất để rồi hậu quả cũng khôn lươgj khi bị phản thùng dẫn đến sự hy sinh vô nghĩa của bao anh tài trong chính trường, kinh doanh và xã hội

Thế là cái tưởng khó nhất là khu vực đất dịch vụ công thì sau khi có nguồn vốn từ trên rót xuống nhanh chóng đã được chuyển nhượng về các cơ quan chỉ định, toàn bộ lượng tiền này chạy qua ngân hàng rồi từ đó được giải ngân ra theo phương án tạm ứng trước cho đơn vị thi công, thanh toán tiền bước chuẩn bị đầu tư, ra phá bom mìn vật nổ, tiền đền bù giải phóng mặt bằng và muôn vàn lý do khác nữa.

Tiếp tục là phần đất kinh doanh. Tập trung toàn bộ hồ sơ Quy hoạch 1/500, hồ sơ đền bù giải phóng mặt bằng cùng phương án thu hồi đất đã được phê duyệt vậy là xong, chỉ cần vậy thôi ngân hàng đã giải ngân cho dự án tiền đền bù giải