← Quay lại trang sách

Ngoại truyện 0.2..

Ngoại truyện 0.2

Chương được viết theo ngôi thứ nhất, lời kể từ nhân vật không có trong nguyên tác. Bối cảnh hiện đại, một số nhân vật được bổ sung.

-OoO-

Phàm là người trên đất nước Trung Hoa, không một ai không run sợ trước thế lực của Hoàng gia. Nếu từ thời xa xưa vua chúa đã là bậc cao nhất, thì hiện tại, ngay giờ phút này đây, quyền năng của nhà họ Hoàng cũng ngang tầm vua chúa. Ta nói họ ngang tàng, ung dung mà lại tự tại, quyền lực nhiều đến không đếm xuể. Bởi vậy mới xứng đáng cái danh nghĩa gia tộc no.1 Trung Hoa.

Chủ nhân của hệ thống khách sạn, nhà hàng, khu vui chơi giải trí, chuỗi biệt thự Hoàng Ảnh, chủ tịch hội đồng quản trị của Học viện Hoàng gia, đồng thời cũng nắm giữ quyền điều hành của mỏ kim cương… Ầy, nói ra như đang tâng bốc họ vậy. Ban đầu khá hùng hồn và có phần tự hào, sau đó tôi tự ái nên tôi quyết định chỉ khái quát đến đó thôi. Người ta hỏi tôi sao tôi lại tự hào hộ chuyện gia đình nhà người ta, xong còn tự ái nữa? Bởi tôi là một streamer tiếng tăm, blog của tôi xoay quanh tài phiệt và tôi thì là bạn thân của người ta đó. Không muốn lộ mặt trên sóng truyền hình lắm, tạm gọi tôi là K đi.

Thật ra ban đầu không định giao du với Hoàng gia đâu, ai nói tôi quá nổi bật làm gì, giờ lại khổ ra. Tôi với Hoàng Nhất Sinh - con trai thứ của gia tộc no.1 Trung Hoa - cũng tạm coi như là anh em chí cốt, bạn bè nối khổ thuở nhỏ rồi, nên tôi cũng biết được kha khá về câu chuyện của hắn ta, kể cả tình duyên lận đận muôn phần trắc trở nữa, tôi biết tỏng đấy nhé. Haha còn ai mà muốn biết rõ ràng mạch lạc sự tình ra sao thì donate nhiều nhiều cho tôi nha, lỡ đâu cao hứng tôi lại kể cho các bạn nghe thì sao.

“Này, mày có thể nào bớt lôi chuyện người khác lên blog của mày được không hả?” Nhắc tào tháo, tào tháo tới ngay. Nhìn mặt hắn nom đang có chuyện trong lòng, để tôi dỗ hắn phát đã nha.

“Sao nào? Cô vợ nhỏ của mày chọc gì mày hay sao?”

Tôi huých vai Nhất Sinh một cái, cười cười. Chẳng biết giống hay không nhưng tôi đang cố gắng cười một nụ cười bỉ ổi, chính là để sỉ nhục Hoàng Nhất Sinh đấy. Tin tức lớn đặc biệt là ở Học viện Hoàng gia thì làm sao một streamer đang lên như tôi không nắm bắt cho được. Đại khái đoạn ra được nguồn cơn của sự phẫn nộ Hoàng Nhất Sinh đang mắc phải, tôi còn ý định trêu chọc hắn nhiều thêm.

“Biết gì không người anh em? Tức giận nhiều sẽ chết sớm đấy.” Tôi thừa biết là hắn chẳng để tâm câu nói này của tôi đâu, bởi cái khói hận lửa thù hùn hụt bốc lên trên khuôn mặt hắn nhìn qua thôi thì đủ để át đi cái trò đùa lãng xẹt của tôi rồi. Mà tôi đâu có chịu thua, lại phải bồi thêm câu nữa.

“Nói cho người anh em biết, cái chết vì gái là cái chết tê tái nhất đấy!”

Thành công đổ thêm dầu vào lửa, Hoàng Nhất Sinh lại liếc tôi một cú thật đau đớn. Thiếu chút nữa nhào vào đánh nhau một trận lớn với tôi, thì điện thoại hắn reo lên, cứu tôi một mạng. Nghe loáng thoáng hình như là Hoàng lão phu nhân, là bà của Nhất Sinh đấy. Ngẫm hồi mới nhớ ra hình như sắp tới sinh nhật của Hoàng thái thái rồi. Chút quà nhỏ năm ngoái tôi tặng không biết đã bị Người vứt xó chưa, năm nay quyết tâm lấy lòng bà. Bật mí với viewers kính mến của tôi, tôi nhắm cô em gái của Hoàng Nhất Sinh rồi.

“Ấy, bình luận từ từ thôi, để tôi đọc đã nào.” Gì thế này, bình luận tuôn ra như suối vậy. Rõ ràng ban nãy còn im hơi lặng tiếng lắm cơ mà.

[Gì chứ? Hoàng đại thiếu gia còn có em gái nhỏ sao?]

[Thật hay đùa vậy? Sao tôi chưa từng nghe qua]

[Lầu trên ơi, tôi nghe phong thanh là Hoàng gia thật sự mới có thêm một tiểu công chúa đó]

[Gen nhà họ Hoàng thì tôi dám chắc đó chính là một tiểu mỹ nhân, sau này lớn chắc chắn là một đại mỹ nhân!!]

[Ầy, cái đó mà còn cần phải nói sao?]

[Khoan đã!! Mr. K, Hoàng gia mới có công chúa?? Vậy tiểu thư ấy bao nhiêu xuân xanh rồi??]

“Ách… Ừm chắc là nhỏ hơn tôi đấy, vài tuổi thôi. Haha”

Tôi thừa biết hai trăm vạn người xem của tôi đang biết tôi nói dối, nhưng lâu lâu kiếm trò chứ thành thật mãi cũng không được. Nhưng có một sự thật, nhóc con mới ra đời của vợ chồng Hoàng gia chủ thật sự rất xinh đẹp. Nếu nói An Thục biểu muội là quốc sắc thiên hương, thì cô nhóc kia hẳn sau này chính là nghiêng nước nghiêng thành. Mà để sau này thì tác giả sẽ viết thêm một chương ngoại về Hoàng tứ tiểu thư nhé, tôi quay lại với chủ đề chính Hoàng Nhất Sinh ngay đây. Lòng và lòng vòng, chắc mọi người cũng rất tò mò lí do hôm nay Hoàng Nhất Sinh phát cáu rồi đúng không?

Chuyện là thế này, mới sáng ra, tôi đã cất công bỏ bảy phần sức lực của mình để lết cơ thể nặng nhọc của mình từ nhà sang biệt phủ Hoàng gia. Đã mệt thì chớ, lê người đến phòng Hoàng Nhất Sinh còn mệt hơn. Haha, từ khi sinh ra tôi cứ tưởng nhà tôi đã giàu có lắm rồi, vì nhìn sao thì nhìn, nghĩ sao thì nghĩ, của cải nhà tôi đủ no nê đến mười thế hệ con cháu đời sau. Nhưng mà, núi cao còn có núi cao hơn, hiển nhiên là vậy, châu báu Hoàng gia có khi ăn uống no say rồi cộng thêm việc nuôi thêm vài hộ gia đình trung lưu nữa cả mấy chục đời cũng không thành vấn đề. Thề với chúa và cả những con người trước màn hình yêu dấu của tôi, tôi không nói đùa. Tôi bước vào được cánh cửa Hoàng gia rộng mở, rồi bước tiếp vào cửa phòng ngủ Hoàng Nhất Sinh xong, bỗng thấy một sự việc lạ thường.

Hắn tự dậy rồi! Có biết là mỗi khi tôi muốn gọi hắn dậy, tôi phải cực khổ nhường nào không cơ chứ, hầy. Nhưng nhìn biểu cảm trên mặt hắn, cái kiểu cau mày rồi hiện cả mạch máu trên mặt thế kia, hình như hôm nay cũng không phải ngày vui rồi.

“Này, huynh đệ, vụ gì hot?”

Chưa kịp nhận được một lời giải thích ra ngô ra khoai, hắn ném vào mặt tôi một câu “Chết tiệt!” rồi sải bước ra ngoài. Từng bước chân của hắn nặng nề, mạnh mẽ, thiếu chút nữa là sập sàn nhà rồi.

Tôi ngẫm một hồi, rốt cuộc vẫn chưa hiểu ra sáng nay đã xảy ra cớ sự gì, mà tên mặt lạnh đời thường lại bộc lộ biểu cảm một cách chân thực và sâu sắc đến như thế? Sẵn đang ngồi trong một căn phòng trực thuộc biệt phủ lớn nhất cả nước, lại ngay sát cục mạng căng đét, tôi lên diễn đàn nội bộ của trường xem thử, và đập vào mắt tôi là thông báo chình ình, lại được ghim ngay đầu trang. Đọc kĩ nội dung thì biết ngay trò đùa của ai, nhảm nhí mà có sức ảnh hưởng thế này thì chỉ có duy nhất một người thôi. Mà tiếc là người ta không chỉ ảnh hưởng đến một trường học, một tập thể, người ta còn ảnh hưởng đến cả mạng sống của một số người, trong đó có cả tôi.

“Aiza, Thục Nhi biểu muội à. Đến trường là cái cớ duy nhất để hắn gặp muội, giờ thì hay rồi, không chỉ ta mà có khi cả cái biệt phủ nhà hắn sắp thành bao cát di động luôn rồi đây này.”

Ngoại truyện 0.2

Nhân vật: streamer giấu tên, Hoàng Nhất Sinh.

Bối cảnh: Hiện đại, Biệt phủ Hoàng gia, phòng ngủ của Hoàng Nhất Sinh.

p/s: hình như chương này kể hơi nhiều, còn không liên quan đến nguyên tác mấy… đây là một phần tiền truyện ss2 của HKDH đó hêh, cảm ơn mọi người đã đón đọc phiên ngoại này.