Chương 202 Phản Tội
Kande kinh ngạc nhìn nó nói:
- Ngươi nói bậy bạ gì đó, ngươi chứng kiến ta cái gì, tiểu quỷ này ở đâu ra?!
Nói xong lời cuối cùng, hắn không nhịn được ngữ khí có vài phần tức giận.
Hai thanh niên Trừng Giới Giả giữ chặt cánh tay tiểu nam hài phòng ngừa hắn đánh về phía Kande.
- Ngươi là hung thủ giết người, ta muốn giết ngươi, ta muốn báo thù!!
Tiểu nam hài ra sức giãy dụa, hốc mắt đỏ lên nhìn Kande.
Sắc mặt Kande khó coi nói với hai vị thanh niên Trừng Giới Giả:
- Các ngươi tìm được tiểu quỷ này ở chỗ nào, đây là vu oan giá họa! Hồ ngôn loạn ngữ, vu tội quý tộc, các ngươi không quản sao?
Thanh niên kiếm sẹo cười lạnh, nói:
- Ngươi coi sở thẩm phán là cái gì, hắn là nhi tử của Holet chấp sự, tối hôm qua chính hắn mắt trông thấy ngươi sát hại thê tử Holet. Hiện tại mời ngươi theo chúng ta về tiếp thu điều tra.
Kande cùng bọn người Abe giật mình, không nghĩ đến tiểu nam hài này lại là nhi tử của Holet.
Sắc mặt Abe âm trầm nhìn vào tiểu nam hài nói:
- Ngươi nói ngươi tận mắt trông thấy hắn giết chết mẹ của ngươi? Đã như vầy thì vì cái gì ngươi không bị giết, vả lại ngươi xác định chính là khuôn mặt này sao?
Tiểu nam hài nghe được thanh âm uy nghiêm, ngẩng đầu lại nhìn hắn, trong mắt tuôn ra nước mắt, đưa tay quệt quệt, cắn răng nói:
-Mặc dù ta không nhìn thấy mặt của hắn, nhưng một thân quần áo của hắn, ta tuyệt đối sẽ không nhận lầm, ngày hôm qua hắn còn đeo mặt nạ!
- Quần áo?
Kande ngơ ngác một chút, cúi đầu nhìn thoáng qua y phục của mình, trong lòng hiện lên một đạo Linh quang. Đồng tử hắn co rút lại, ngày hôm qua sau khi hắn tỉnh lại đã phát hiện không thấy áo khoác nữa rồi, còn tưởng rằng mình bị cướp bóc. Bộ quần áo hôm nay hắn mặc giống hệt bộ hôm qua. Trong tủ quần áo của hắn còn hai ba cái dự phòng thay thế giống hệt như này.
Abe bên cạnh nghe được tiểu nam hài nói, đáy lòng nhẹ nhàng thở ra, nhìn hai vị Trừng Giới Giả nói:
- Xem ra chỉ là một hiểu lầm nhỏ. Có rất nhiều người quần áo giống nhau, con của ta thưởng thức không khác mọi người, hẳn là nhận lầm rồi.
Sắc mặt thanh niên Kiếm sẹo trầm xuống nói:
- Chẳng lẽ các ngươi cho rằng chúng ta chỉ dựa vào lời nói của một đứa bé tới bắt người sao. Không cần dong dài, hiện tại các ngươi giao người hay là không giao?!
Sắc mặt Abe biến hóa, không nghĩ tới thái độ Trừng Giới Giả này lại cường ngạnh như thế. Trong lòng hắn cực kì tức giận nhưng phải cật lực khắc chế. Hắn biết rõ, liên lụy đến sự tìnhHolet bị ám sát, chỉ bằng vào gia tộc Milan bọn hắn sẽ khó có thể chống lại lửa giận của sở thẩm phán. Coi như đẩy lên toàn bộ tập đoàn Melon cũng khó có thể êm xuôi. Bọn hắn chỉ có thể thu xếp một số người tầng chót hoặc là vấn đề nhỏ. Nếu như xúc phạm đến sở thẩm phán, coi như là quý tộc cũng sẽ bị diệt, hơn nữa tập đoàn Melon tương trợ cũng lượng sức mà làm, không có khả năng dốc hết toàn bộ lực lượng tập đoàn vì bọn họ.
- Hừ!
Alex đằng sau hừ lạnh một tiếng nói:
- Sở thẩm phán đúng là càng ngày càng ngang ngược rồi, ta cũng qua đó, tự thân kiến thức xem thế nào.
Nói xong, hắn hướng Quản gia nói:
- Chuẩn bị xe!
Quản gia nơm nớp lo sợ đáp ứng, quay người phân phó xuống.
Sắc mặt Kande cùng Abe biến đổi, biết rõ đã không cách nào vãn hồi sự tình, đồng dạng cũng biết một quý tộc bị dẫn đến sở thẩm phán, vô luận kết quả cuối cùng như thế nào cũng cực kỳ bất lợi đối với danh dự gia tộc. Mà sở thẩm phán không phải không biết biết điểm này, đã tới bắt người rồi thì khẳng định vô cùng nắm chắc, đây cũng là điểm bọn hắn lo lắng nhất.
- Ta sẽ nghĩ biện pháp, ngươi đi trước đi.
Abe nhìn ánh mắt cầu khẩn của Kande, thở dài nói.
Kande nắm chặc nắm đấm, cắn răng, trong lòng biệt khuất nhưng lại vô lực phản kháng.
Sau khi thanh niên mày kiếm ra hiệu, một thẩm phán kỵ sĩ đằng sau đưa tới một bộ còng tay.
Sắc mặt Kande khó coi nhưng vẫn đưa cánh tay ra.
Sắc mặt Abe âm trầm nhìn theo, đưa mắt nhìn Kande bị thẩm phán kỵ sĩ áp giải rời đi, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, một lát sau hắn quay người tiến nhập đại sảnh.
❖ ❖ ❖
- Bữa sáng hôm nay coi như không tệ.
Bên trong lâu đài cổ Ryan, Đỗ Địch An vừa ăn xong bữa sáng, duỗi cái lưng mỏi rồi mặt mũi tràn đầy thích ý uống trà súc miệng, nhìn Forint nói:
- Ta muốn đi ra ngoài làm ít chuyện.
Forint rất hứng thú, nói:
- Chuyện gì?
- Đến lúc khiếu nại bản án của ta rồi.
Đỗ Địch An cười:
- Cũng nên triệt để khôi phục thân phận tự do.
Trước mắt hắn là thân phận được bảo lãnh, tuy có thể rời khỏi ngục giam tự do hoạt động, nhưng cuối cùng vẫn là tội phạm, cách một đoạn thời gian phải tới sở thẩm phán khai báo. Nếu sở thẩm phán triệu tập mình, chính mình nhất định phải đến, nếu không đến sẽ coi là trốn tội, sau đó bị truy nã.
Forint ngơ ngác một chút, biến sắc nói:
- Ngươi muốn ra tay với tập đoàn Melon?
- Không.
Đỗ Địch An đứng dậy lấy áo khoác trên thành ghế mặc vào, cười nói:
- Đồ vật lớn nhưng miệng lại nhỏ, không thể nhét vào một lần được.
Nói xong hắn quay người rời khỏi nhà ăn, tới cửa gọi Quản gia tới chuẩn bị xe.
❖ ❖ ❖
Khu phố Thee, trong sở thẩm phán.
Alex xuống xe ngựa, cầm lấy quải trượng, lão và Kande cùng nhau đi vào trong đại sảnh sở thẩm phán.
- Phía dưới là nơi thẩm vấn phạm nhân cấm ngoại nhân đi vào, mời ngài chờ ngoài đại sảnh.
Thanh niên mày rậm Bên trái nhìn Alex hàm súc nói.
Alex hừ lạnh một tiếng nói:
- Các ngươi đi đi, không cần phải để ý đến ta.
Nói đến đây, lão nhìn Kande nói:
- Hài tử đừng lo lắng, nếu là hiểu lầm thì nhất định sẽ không có chuyện gì đâu.
Kande nghe được hắn nói, đáy lòng đang khẩn trương chợt an định lại, gật đầu cùng hai vị Trừng Giới Giả bên cạnh rời đi.
Trong gian phòng thẩm vấn u ám.
Một nữ tử trẻ tuổi dáng người mảnh khảnh, mặc một bộ áo giáp màu bạc làm nổi bật lên đường cong lồi lõm của thân thể, nhìn đặc biệt gợi cảm.
Nàng nói với Kande đang ngồi đối diện:
- Kế tiếp điều tra ngươi cần phải phối hợp!
Wei Kande nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng, đáy lòngđ ang gấp gáp chợt buông lỏng không ít, lộ ra một nụ cười mà hắn tự thấy tiêu sái nhất nói:
- Ta bị oan uổng, nhất định sẽ phối hợp tốt với các ngươi.
- Vậy là tốt rồi.
Nữ tử trẻ tuổi gật đầu, nói:
- Tối hôm qua, thê tử Holet bị sát hại trong nhà, lúc ấy nhi tử Keno của Holet tận mắt nhìn thấy ngươi. Tuy lúc ấy ngươi đeo mặt nạn nhưng quần áo lại làm ngươi bại lộ. Hơn nữa lúc ngươi vội vàng rời khỏi, hàng xóm bên cạnh cùng người qua đường đều nhìn thấy thân ảnh của ngươi từ trong nhà Holet đi ra vội vàng lên một chiếc xe ngựa rời đi. Những nhân chứng này chúng ta cũng đã tìm được, tùy thời có thể cung cấp lời khai.
Kande giật mình, sắc mặt khó coi, nói:
- Ngươi ngươi ngươi, đây quả thật là hiểu lầm, làm sao ta có thể sát hại Holet chấp sự, ta điên rồi sao? Tại sao ta lại phải làm chuyện ngu xuẩn như vậy! Nhất định là có người mặc quần áo giống ta để hãm hại ta. A, đúng rồi, ngày hôm qua ta gặp một việc, ta bị người khác đánh lén bất tỉnh, chờ ta tỉnh lại đã không thấy áo khoác đâu rồi. Nhất định là người đánh lén ta làm chuyện này, cố ý hãm hại ta!
Nữ tử trẻ tuổi nhìn hắn một cái, gật đầu nói:
- Vậy ta hỏi ngươi, có phải ngày hôm qua ngươi tới Hồng Ma Phường khu phố Lido hay không?
Kande giật mình, vội hỏi:
- Đúng vậy, xế chiều hôm qua tai ở ngay bên trong Hồng Ma Phường, ngươi nói hai nơi cách xa nhau như vậy, làm sao ta có thể giết thê tử của Holet?