Chương 238 Sinh Mệnh Tuyền Thuỷ
Sư phụ của ngươi nếu không dạy bảo ngươi làm thế nào, đề nghị ngươi đến học viện luyện Kim tốt hơn, ở trong đó có thể học được rất nhiều kiến thức, thỉnh thoảng còn sẽ có đại sư luyện Kim đến giảng bài, mở mang tầm mắt.
Dạ Oanh đề nghị Đỗ Địch An nói.
- Ta biết rồi.
Đỗ Địch An gật đầu, vừa vặn có thể vào bên trong tìm xem biện pháp như thế nào để khôi phục tay trái.
Dạ Oanh thấy hắn đáp ứng, trong đôi mắt sau mặt nạ lộ ra một vệt vui vẻ nói:
- Nếu là như vậy, đến lúc đó ta ở học viện luyện Kim chờ ngươi, lúc đó ta xem như là sư tỷ của ngươi rồi, về sau ta gọi ngươi là sư đệ, danh hiệu của ngươi thật sự quá rêu rao nói khoác rồi, nói ra ta sợ ngươi bị người đánh...
Đỗ Địch An khẽ cười khổ, lúc trước danh hiệu này hoàn toàn là trong lúc nhất thời nghĩ ra, không nghĩ tới thật sự không có người dùng qua, hôm nay ngẫm lại, xác thực không phải là hung hăng càn quấy bình thường, bất quá cũng tốt, có thể thời khắc nhắc nhở chính mình, đừng để thời gian ngắn ngủi an nhàn và chậm chạp ăn mòn chính mình.
- Vậy ta gọi ngươi là Dạ Oanh sư tỷ.
Đỗ Địch An nói sang chuyện khác, nói:
- Ngươi biết có vật phẩm luyện kim gì có thể trị được gãy xương không, một người bạn của ta đi đứng làm sao bị đá nện gãy rồi.
- Gãy xương?
Dạ Oanh hơi suy tư, nói:
- Trong các thứ mà ta biết, ngoại trừ 'Sinh Mệnh Tuyền Thủy' ra, dường như không có thứ gì khác có thể trị được thương thế như vậy, bất quá giả cả của Sinh Mệnh Tuyền Thủy rất đắt đỏ, hơn nữa có quyền hạn mới mua được, không phải Tinh cấp giáo đồ thì không mua được.
- Sinh Mệnh Tuyền Thủy?
- Ngươi không biết?
Dạ Oanh có chút kinh ngạc, nói:
- Lão sư của ngươi thật là lười, cái gì cũng không dạy ngươi sao, Sinh Mệnh Tuyền Thủy ở Quang Minh giáo đình cũng có bán, bất quá chỉ có nhân viên nội bộ của Quang Minh giáo đình mới có thể mua, đây là thuốc tốt nhất chữa thương, mặc dù là gãy xương cũng có thể chữa trị, nghe nói còn có thể làm cho ngón tay đứt tái sinh cực kỳ thần kỳ, Quang Minh giáo đình nói đây là sự ban ơn của thần Quang Minh, nhưng trên thực tế đây là của Hắc Ám giáo đình chúng ta nghiên chế ra bị bọn hắn lấy trộm.
Nói đến đây, trong lời nói có vài phần khinh thường và kiêu ngạo.
Ánh mắt Đỗ Địch An chớp động, nói:
- Cái này bao nhiêu tiền?
Dạ Oanh thấy hắn ý động, lập tức nói:
- Ngươi hay là bỏ suy nghĩ này đi, đây không phải là thứ có tiền có thể mua được, trong Hắc Ám giáo đình dùng tích lũy để giao dịch, Sinh Mệnh Tuyền Thủy này cần 5000 tích lũy mới có thể mua được!
Đỗ Địch An nhíu mày,
- Mắc như vậy?
- Đương nhiên, thời điểm mấu chốt thì đây chính là một cái mạng.
Dạ Oanh nói:
- Cho nên, giống chúng ta như vậy còn chưa bước vào cánh cửa Tinh cấp nên không cần suy nghĩ, mặc dù bằng hữu của ngươi đi đứng không được thật đáng tiếc, nhưng cũng chỉ có thể để hắn tập quen.
Đỗ Địch An khẽ lắc đầu, nói:
- Ta đi dạo chơi đi, xemthử Ma Dược Sư có biện pháp gì không.
Dạ Oanh thở dài, nói:
- Được rồi, ta ở trong học viện còn có hoạt động nên về trước, chúc bằng hữu của ngươi sớm ngày khôi phục.
Đỗ Địch An "Ừ" một tiếng, đợi sau khi nàng rời đi lại quay người tiếp tục đến các cửa hàng khác khắp nơi hỏi thăm, hỏi thăm một vòng lại không có bất kỳ thu hoạch gì, mặc dù biết trừ 'Sinh Mệnh Tuyền Thủy' ra còn có một loại thuật sĩ luyện kim phe phái sinh mệnh luyện chế 'Thuốc tái sinh' có thể làm cho thương thế mức độ lớn lành lại, nhưng giá cả cực kỳ đắt đỏ, hơn nữa có tiền cũng không mua được.
Điều này khiến Đỗ Địch An không khỏi thất lạc, nhưng từ miệng Dạ Oanh có thể đoán trước, cũng không quá uể oải, rất nhanh thu lại tâm tình, ánh mắt không khỏi nhìn đến Hắc Ám giáo đình ở phía xa hơi chớp động một lát, cuối cùng nhất vẫn là kềm chế đáy lòng xúc động, nhìn lướt qua xung quanh thật sâu, trên quảng trường tùy ý có thể thấy được Hắc Ám kỵ sĩ, quay người rời khỏi nơi này, ngồi xe ngựa về lâu đài cổ Ryan.
Trong xe ngựa Đỗ Địch An thay áo quần mở thư luyện Kim ra, chỉ thấy trên đó viết chằng chịt chữ, đọc cẩn thận lại là một bài thơ do nhà thơ ngâm, có một số câu cũng không lưu loát, giống như vài bài thơ phối hợp thành một, lật sang trang thơ cuối cùng đã thấy một chuỗi ký hiệu luyện Kim.
Đỗ Địch An thấy ký hiệu luyện Kim này lập tức biết rõ phương pháp đọc, lúc này căn cứ vào ký hiệu luyện Kim cho biết là phải đọc ngược hướng lại.
"Học viện Huyết Tiều luyện Kim... Địa chỉ số 109 phố Hồng Tháp..." Đỗ Địch An sửa lại từng câu từng chữ, một lát sau xác nhận không còn sót lại tin tức gì liền móc diêm trong người ra đốt thư thành tro bụi, lúc xe ngựa chạy đến đường ở ngoại thành liền thu hồi huân chương Hắc Ám giáo đình, chuẩn bị tìm một vị trí bí mật ẩn náu.
Lúc hắn trở lại lâu đài cổ Ryan, sắc trời đã hoàng hôn, sau khi cùng Forint ăn qua bữa cơm chiều, Đỗ Địch An trở lại gian phòng của mình móc giấy bút ra ghi ghi vẽ vẽ, lần này không phải tờ giấy lớn, mà là một bản đồ địa hình đơn giản.
Đang lúc hắn hoạch định, Forint đẩy cửa vào nói với Đỗ Địch An:
- Đây là Hàn Tinh của ngươi.
Từ trong lòng ngực lấy ra một cái túi màu xám nhỏ đưa đến.
Đôi mắt Đỗ Địch An sáng ngời, tiến lên lấy mở ra, chỉ thấy bên trong có bốn viên Hàn Tinh xanh thẳm rất tròn màu sắc thuần túy, đúng là bốn viên Hàn Tinh mà mình săn giết được, không khỏi vui vẻ, nói:
- Cám ơn.
- Chuyện của ngươi cũng là chuyện của ta, có cái gì mà cảm ơn.
Trên khuôn mặt già nua của Forint lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Đỗ Địch An nhìn hắn một cái, nói:
- Qua mấy ngày nữa ta lại muốn đi ra ngoài vách tường một lần.
- Lại đi?
Forint khẽ giật mình nhìn hắn,
- Ngươi vừa trở về, phóng xạ trong thân thể còn chưa được tiêu hóa bài xuất, lại ra ngoài vách tường, phóng xạ sẽ tích lũy trong cơ thể ngươi, hơn nữa không tốt cho cánh tay...
Đỗ Địch An khẽ lắc đầu, nói:
- Cách chữa bệnh bình thường là không có biện pháp chữa được tay của ta, hôm nay ta đến hỏi vị bằng hữu thuật sĩ luyện kim kia, hắn biết có một loại vật phẩm luyện Kim có thể trị khỏi cánh tay của ta, nhưng cần rất nhiều tiền.
- Ngươi định nói là 'Sinh Mệnh Tuyền Thủy'?
Forint sững sờ nói.
Đỗ Địch An kinh ngạc nhìn hắn,
- Ngươi cũng biết?
- Gia tộc bọn ta đối với thuật sĩ luyện kim rất hiểu rõ, hơn nữa thứ này ở Quang Minh giáo đình cũng có bán ra, nhưng chỉ có thể do người của Quang Minh giáo đình mua mới được, nếu như chúng ta vẫn còn là người của tập đoàn Melon thì ta có thể nói Quang Minh kỵ sĩ dưới trướng tập đoàn Melon giúp chúng ta mua hộ.
Forint thở dài nói:
- Mấy ngày hôm trước ta tìm tập đoàn Scott, hi vọng bọn hắn có thể giúp chúng ta mua, nhưng thứ này giá cả quá đắt, cần năm vạn Kim tệ, trong tay chúng ta chỉ hơn một vạn, lúc đầu muốn đi mượn bọn hắn, nhưng bọn hắn không đồng ý!
Đỗ Địch An nói:
- Cầu người không bằng cầu mình, chuyện này ngươi đừng lo lắng, ta tự mình giải quyết.
Forint nhìn hắn một cái, khẽ cười khổ, nói:
- Thời gian không còn sớm, ngươi cũng đi nghỉ ngơi sớm đi.
Nói xong quay người kéo mở cửa phòng, rời khỏi.
Sau khi hắn rời đi, ánh mắt Đỗ Địch An rơi vào bốn viên Hàn Tinh trên tay, lúc này cởi giày dựa vào giường, nắm một con dao găm trên tủ đầu giường vạch phá đầu ngón tay phải của mình, cầm chặt một viên Hàn Tinh, máu tươi xâm nhuộm ở phía trên, Hàn Tinh rất nhanh hòa tan thành chất nhầy, giống như là vật còn sống từ huyết dịch ngón tay chui vào trong thân thể, một lát sau toàn thân lúc cực nóng lúc cực lạnh luân chuyển, sau khi cảm giác dần dần ngừng lại, Đỗ Địch An rõ ràng cảm giác được thể năng của mình tăng trưởng một chút, tư duy cũng nhạy cảm hơn so với trước kia.
"Mỗi lần một viên, không thể tham."
Đỗ Địch An thu ba viên Hàn Tinh còn lại vào, hắn cũng không muốn cánh tay phải cũng rơi vào kết cục như tay trái.
Sau khi băng bó ngón tay một chút, Đỗ Địch An tiếp tục căn cứ vào trí nhớ hoàn thiện địa đồ đơn giản lúc trước, sắc trời đã khuya, cảm thấy có chút mệt mỏi mới nằm xuống chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm ngày kế tiếp, Đỗ Địch An đúng lúc rời giường, sau khi ăn qua bữa sáng liền rời khỏi lâu đài cổ Ryan, lại một lần nữa đi vào trong Hắc Ám giáo đình dạo xung quanh, nhưng dành nhiều thời gian hơn ngồi xổm trước nhà kho đông lạnh quan sát.
Tại nơi này người quan sát có mấy chục người, ngược lại cũng là không lộ ra sự chú ý.
Thời gian vội vàng trôi qua.
Khẽ đảo mắt, hai ngày đã trôi qua.
Buổi tối ngày thứ ba lấy được Hàn Tinh, Đỗ Địch An theo thường lệ đóng cửa phòng hấp thu viên Hàn Tinh thứ ba, số lần hấp thu tăng nhiều cảm giác cực lạnh cực nóng ngược lại dần dần cảm thấy dễ chịu hơn, có thể dễ dàng chấp nhận, thế cho nên Đỗ Địch An vừa hấp thu, trong đầu lại đang suy tư việc khác, chỗ tay trái đột nhiên truyền đến thanh âm "Ken két' rất nhỏ mới làm hắn giựt mình tỉnh lại.
Dich Trúc Linh