← Quay lại trang sách

Chương 244 Nghi Ngờ Thân Phận

Tốc độ của Đỗ Địch An không giảm chút nào, rất nhanh đã vọt tới đám người đằng sau, nhìn qua đám người phía trước xô đẩy, một cước không chút do dự dẫm lên lưng một người ở trước, mượn phần lưng của hắn làm đá kê chân, tiếp tục nhanh chóng chạy về phía trước, nguyên một đám chen chúc cùng với thân ảnh ven đường đều bị Đỗ Địch An giẫm đạp, áp đảo, trên quảng trường lập tức hỗn loạn không chịu nổi.

Aisha đuổi theo phía sau thấy vậy trợn mắt há hốc mồm, nàng vốn tưởng rằng một biển người như thủy triều, con đường hỗn loạn như vậy sẽ ngăn Đỗ Địch An lại, không nghĩ tới hắn mặc kệ tới sống chết của những người này, không tiếc bất cứ giá nào mà xông ra.

- Đáng chết!

Aisha nắm chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi mà nhìn Đỗ Địch An đạp biển người như thủy triều leo lên, Đỗ Địch An có thể làm như vậy, nàng sao lại không thể, với tư cách Hắc Ám giáo đình bổ nhiệm nàng là đội trưởng của Hắc Ám kỵ sĩ, nàng được điều phái đến Giáo Đình này với mục đích chính là bảo vệ người nơi này khỏi bị Quang Minh giáo đình tập kích, hơn nữa nếu tại đây chen chúc trong đám người thì không những có Tinh cấp giáo đồ mà còn có đại sư, nếu như bị mình giết chết là tội lỗi không phải một mình nàng có thể gánh chịu nổi.

- Tránh ra, tất cả tránh ra!

Aisha đưa tay đẩy đám người đang bối rối phía trước ra, mặc dù không thể bạo lực như Đỗ Địch An giẫm đạp đi ra ngoài, nhưng nàng sẽ không thu tay lại, từ đằng sau đám người từng chút lách vào, đồng thời gọi thủ vệ bên cạnh giúp đỡ chính mình sơ tán đám người này tạo ra một lối đi.

Lúc nàng gian nan mở đường, Đỗ Địch An đã bò vào đám biển người như thủy triều, hắn nhảy xuống, lật mấy người phía trước dọn ra khe hở đứng thẳng, rồi sau đó nhanh chóng chạy đến chỗ cửa ra vào thông đạo, tại đây là đại sảnh lâu đài cổ. Giờ phút này trong đại sảnh số lượng lớn thân ảnh đứng đấy đều đeo mặt nạ, trong đó không ít người đang đứng ở trước lâu đài cổ, chỉ trỏ ra bên ngoài, liên tiếp bàn tán.

Đỗ Địch An xâm nhập vào trong đám người, cũng không quay đầu lại mà theo một bên khác trong cửa sổ nhảy ra, nhảy đến đồng cỏ bên ngoài lâu đài cổ, quay đầu nhìn thoáng qua chỗ hắc ám sau lưng, chỉ thấy đèn cháy như châu, lượng lớn thân ảnh tụ tập ở trước chuồng ngựa bên ngoài trang viên, nơi đó chính là vị trí hắn bỏ xe ngựa.

Đỗ Địch An không hề nhìn nhiều mà nhanh chóng cúi đầu theo tuyến đường mà lúc trước đã quan sát qua, bên ngoài lâu đài cổ này vờn quanh những bức tường vây cao cao, lúc hắn đi tới tường vây phía trước, lập tức nhìn thấy thủ vệ tuần tra đến, những thủ vệ này cũng chú ý tới Đỗ Địch An liền quát tháo chạy qua.

Đỗ Địch An không để ý đến, thả người nhảy lên qua tường vây ra đường phố ở bên ngoài, xung quanh yên lặng không người, hắn nhanh chóng dọc theo một lối nhỏ cấp tốc chạy tới, khẽ đảo mắt liền rời khỏi trang viên này, một đường chạy tới một trấn nhỏ hoang vu phía ngoài.

Mặc dù đang lúc ban đêm có dã thú hoang dã xuất hiện, nhưng đối với hắn mà nói lại hoàn toàn không cần lo lắng.

❖ ❖ ❖

Một giờ sau tại phân bộ của Hắc Ám giáo đình gặp tập kích.

Khói độc gây tê trên quảng trường đã được Ma Dược Sư phái tới xua tán, người hôn mê trên đất cũng được cho thuốc giải, phần lớn người đều tỉnh lại, mà trong đó một số người đứng ở vị trí khá gần khói độc, hút rất nhiều khói độc gây tê, khiến cho trái tim bị tê liệt ngừng nhảy, chỉ có thể an nghỉ.

Trong đại điện, Aisha và Simon khoanh tay mà đứng, ở bên cạnh bọn hắn còn có một người khác đứng cùng, hoa văn trên áo giáp trên người quy định giống như áo giáp của bọn họ, thuộc về cùng cấp bậc, phía trước ba người bọn họ có một thân ảnh tản ra khí tức khủng bố đứng đấy, thân thể vừa thô vừa to cực kỳ, toàn thân bao phủ trong một cái áo to màu đen, thân cao gần 2m cực kỳ to lớn cao ngạo, cái mũ màu đen che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, lộ ra đôi môi môi mỏng giống như là dao găm lạnh như băng.

Giờ phút này, thân ảnh to lớn cao ngạo này đang nhìn về phía chỗ lồng giam, dường như đang kiểm tra thượng kỷ Thần Vật bên trong, hoặc là đang đánh giá hai cây trụ thiết lồng giam bị cắt đứt, trong không gian tĩnh mịch trầm mặc, chậm rãi mở miệng nói:

- Các ngươi biết rõ, nếu như thứ này bị cướp đi thì kết cục của các ngươi sẽ là gì không?

Ba người biến sắc, thân thể hơi phát run cúi đầu xuống.

Aisha hơi cắn răng, nói:

- Là thuộc hạ thất trách, xin thống lĩnh trách phạt!

Thân ảnh to lớn cao ngạo không lên tiếng, qua mấy phút đồng hồ mới chậm rãi nói:

- Căn cứ vào cách nói của các ngươi, cho dù kẻ địch không phải một người, nhưng số lượng cũng sẽ không nhiều lắm, nếu không sẽ không chỉ một mình vào đây trộm cướp, các ngươi ngay lập tức đi tra, khói độc tê liệt này từ đâu ra, đối phương có thể lẫn vào tiến đến, rất có thể là người trong Hắc Ám giáo đình chúng ta, tuyệt đối phải điều tra ra!

- Vâng.

Simon bên cạnh lập tức đáp ứng.

Aisha do dự một chút, nói:

- Thống lĩnh, có câu này ta không biết có nên nói hay không.

- Hử?

Thân ảnh to lớn cao ngạo quay đầu, liếc nhìn nàng,

- Nói.

Aisha cúi đầu nói:

- Lúc giao thủ với kẻ tập kích kia, ta có nói hắn đang lạm sát người vô tội, hắn đáp lại như thế này: 'Người của Hắc Ám giáo đình các ngươi cũng xứng tự xưng là người vô tội? ', nghe khẩu khí của hắn dường như rất kì thị Hắc Ám giáo đình chúng ta, ta đang suy nghĩ, hắn có phải là người của Quang Minh giáo đình phái tới hay không?

Nghe nói như thế, Simon và một thanh niên khác bên cạnh liền giật mình, sắc mặt biến ảo không chắc.

Thân ảnh to lớn cao ngạo trầm mặc một lát, chậm rãi nói:

- Kỵ sĩ của Quang Minh giáo đình cho dù muốn trừng trị chúng ta cũng sẽ không sử dụng thủ đoạn dùng độc như vậy, giáo điều bọn hắn quang minh lỗi lạc, đối phương nói như vậy mục đích chắc chắn là nói dối chúng ta, một người có thể xâm nhập vào phân chỗ của Hắc Ám giáo đình chúng ta, rồi lại thong dong rời đi, tâm tư kín đáo, như thế nào lúc chiến đấu với ngươi sẽ còn lãng phí thời gian với việc không quan trọng? Đây là một tên cực kỳ xảo trá, hơn nữa hắn nói như vậy hoàn toàn có thể chứng minh hắn chính là người của Hắc Ám giáo đình chúng ta!

Aisha khẽ giật mình, Simon cùng thanh niên cũng tỉnh ngộ, không khỏi hơi biến sắc.

- Ngay lập tức đi điều tra, trước hừng đông, ta muốn lấy được một phần có giá trị từ các ngươi trình lên mà không phải một thứ rác rưởi, đi đi!

Thân ảnh to lớn cao ngạo lạnh lùng phân phó.

Aisha và Simon lập tức đồng ý, quay người rời khỏi.

- Buren.

Thân ảnh to lớn cao ngạo lại đột nhiên mở miệng gọi thanh niên kia lại nói:

- Lúc gặp xâm lấn, ngươi đang làm gì thế?

Thanh niên biến sắc, toàn thân lập tức tràn mồ hôi lạnh ra, nơm nớp lo sợ đáp:

- Hồi, hồi bẩm thống lĩnh, lúc ấy ta đang, đang uống rượu...

Thân ảnh to lớn cao ngạo hờ hững nói:

- Nếu như lần sau còn tái hiện chuyện như vậy, lưỡi của ngươi và đồ vật dưới háng kia của ngươi đều trở thành gia vị cho ngươi ngâm rượu.

Sắc mặt thanh niên tái nhợt liền nói:

- Thuộc, thuộc hạ cũng không dám nữa.

- Đi đi.

Thân ảnh to lớn cao ngạo đạm mạc nói.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua.

Sau năm giờ đồng hồ kết thúc tập kích, rạng sáng.

Ba người Aisha và Simon, Buren cấp tốc quay trở lại trong đại điện, Aisha thấy thân ảnh to lớm cao ngạo đứng trước lồng giam, vội vàng nói:

- Thống lĩnh, ta tìm được tê liệt khói độc xuất xứ, một của hàng của Ma Dược Sư trong hôm nay có bán vật này, hơn nữa số lượng rất lớn, theo bà chủ cửa hàng này nói, xuất hiện mức khói độc trong đại điện không sai biệt lắm với mức bà ấy bán ra, kẻ tập kích chính là người mua đồ của bà ấy!