← Quay lại trang sách

Chương 247 Sơ Lâm

Nghe nữ hài nói, âm thanh dao dĩa leng keng cùng âm thanh ăn uống chợt yên tĩnh lại, ánh mắt của mọi người không hẹn mà cùng nhìn về hướng Đỗ Địch An. Những lời này bọn họ đã muốn nói lâu rồi, nhất là mỗi ngày đều nhìn thấy thức ăn nhạt nhẽo trên bàn, trong lòng bất mãn nhưng chỉ có thể nhẫn nại.

- Hồ đồ!

Sắc mặt Forint trầm xuống, quát mắng khiển trách.

Nữ hài thấy hắn tức giận, ủy khuất cắn môi cúi đầu xuống.

Jike ngồi cạnh Đỗ Địch An lại nói:

- Phụ thânđừng nổi giận, đứa nhỏ này không hiểu chuyện. Đỗ tiên sinh, ngươi cũng đừng trách móc nàng, chúng ta đều đang đợi thân thể của ngươi sớm ngày khôi phục.

Đỗ Địch An mỉm cười, không nói gì.

Nhìn thấy phản ứng lạnh nhạt của Đỗ Địch An, đáy mắt Jike hiện lên vẻ thất vọng, nhìn mặt mũi phụ thân tràn đầy vẻ giận dữ, lại nhìn vẻ mặt thong dong của Sandrew ngồi đối diện, cuối cùng hắn vẫn nhịn được xúc động hỏi thăm.

Bữa cơm trưa bị việc nhỏ này xem vào nên không khí có chút nặng nè. Sau khi dùng qua món ăn, Đỗ Địch An trở lại gian phòng của mình như thường ngày, khóa lại cửa phòng.

Mấy ngày nhanh chóng qua đi.

Ngày hôm nay, Đỗ Địch An dùng bữa sáng cùng Forint trên nhà ăn, hắn nói:

- Hôm nay đã đưa tin rồi, bữa tối cũng không cần chờ ta.

Forint nhìn hắn một cái, thở dài nói:

- Mấy ngày nay những tiểu tử này đã khiến ngươi chê cười rồi, bọn hắn không hiểu chuyện, ngươi cũng không cần chấp nhặt với bọn hắn. Nếu không thì chờ ngươi điều dưỡng một thời gian nữa hãy đi. Tuy nơi đó hiện tại không cần chiến đấu, nhưng cũng sẽ rất vất vả.

Đỗ Địch An cười cười, nói:

- Đã khôi phục tương đối, cũng nên hoạt động một chút rồi.

Hắn đứng dậy lấy áo khoác trên giá choàng lên người, cáo biệt cùng Forint, quay người rời khỏi nhà ăn. Hắn đi xuống dưới bậc thang, nhìn thấy Hughton cùng mấy đứa trẻ khác trong đại sảnh, trong đó có nữ hài lần trước bất mãn với hắn trong bữa ăn, mấy người tụm lại một chỗ vừa ăn vừa nói chuyện.

- Chào buổi sáng.

Đỗ Địch An đi qua mấy người, thuận miệng chào hỏi.

Mấy người nhìn thoáng qua Đỗ Địch An, không lên tiếng, chỉ có Hughton nhìn Đỗ Địch An cố nặn ra vẻ tươi cười, nói:

- Sáng Sớm tốt lành, Đỗ tiên sinh, ngươi đây là muốn đi ra ngoài?

Đỗ Địch An gật đầu nói:

- Đi nguyên tố Thần Điện.

- Nguyên tố Thần Điện?

Nghe được mấy chữ này, Hughton cùng mấy người khác đều sững sờ. Bỗng nhiên bon hắn nghĩ đến một chuyện, đôi mắt sáng lên, lập tức đứng dậy, tiến lên phía trước nói:

- Đỗ tiên sinh muốn tới nguyên tố Thần Điện đưa tin sao?

Đỗ Địch An mỉm cười nói:

- Chẳng lẽ là đi uống trà.

Sắc mặt Hughton vui mừng nói:

- Đỗ tiên sinh gia nhập vào nguyên tố Thần Điện, nếu là có thể kết giao vài người bằng hữu ở đó, lấy được một ít vật phẩm thần thuật từ trong tay họ, Tân Thế tập đoàn chúng ta sẽ không cần lo lắng rồi.

Một thiếu nữ bên cạnh kinh hỉ vạn phần nói:

- Ta cũng không cần lo cái váy mới rồi.

Nữ hài lúc trước bất mãn với Đỗ Địch An vẻ mặt cũng tràn đầy vui mừng, nhìn Đỗ Địch An một cách mong đợi, cho hắn ánh mắt cổ vũ.

Đỗ Địch An cười một tiếng cáo biệt mấy người, quay người rời khỏi lâu đài cổ, ngồi lên xe ngựa tiến về nguyên tố Thần Điện.

Nguyên tố Thần Điện không giống với sở thẩm phán và Quang Minh giáo đình. Nơi này không có phân bộ và chỉ có một tổng bộ, tất cả nhà phát minh tụ tập bên trong gọi là thần sứ. Ngày bình thường họ có thể liên lạc với nhau, trao đổi lẫn nhau. Có thể nói đây là Thánh Địa học tập, có không ít luyện kim thuật sĩ cùng ma Dược Sư hướng tới hoàn cảnh yên ổn như vậy để học tập, mới đầu nhập vào Quang Minh giáo đình, gia nhập vào nguyên tố thần điện.

Nguyên tố Thần Điện ở phía Bắc khu buôn bán, gần với cự bích. Tọa lạc tại 'Đức Già Sơn', cái tên này mang ý nghĩa “ý tứ của thiên thần”.

Đức Già Sơn cao ngất, trên sườn núi có rất nhiều vườn trái cây. Dưới chân núi có vài thị trấn nhỏ vờn quanh, trong tiểu trấn tất cả đều là đất phong quý tộc dưới chướng Quang Minh giáo đình. Bên trong tùy ý có thể thấy được người khoác áo bào Quang minh tín đồ trên người, cùng với Quang Minh kỵ sĩ. Mỗi tiểu trấn đều có một tòa Quang Minh giáo đình để truyền bá tín ngưỡng.

Đỗ Địch An ngồi xe ngựa trải qua lộ trình 5 giờ đồng hồ, cuối cùng đã tới trước Đức Già Sơn. Hắn xuống xe ngựa ngẩng đầu nhìn lại liền thấy một màu lục, khắp nơi trên dốc núi đều là vườn trái cây. Sau khi kêu xa phu trở về, hắn lập tức đi vào đường núi, chỉ thấy có tám Quang Minh kỵ sĩ đang đứng canh gác tại đây, dưới chiếc mũ sắt màu bạc là một gương mặt không biểu tình gì, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Đỗ Địch An đang đi tới.

- Đứng lại.

Một kỵ sĩ trong đó ngăn Đỗ Địch An lại, nói:

- Xin lấy ra chứng minh thân phận của ngươi.

Đỗ Địch An lấy vài phần thư mời ra nói:

- Ta là người mới gia nhập, hôm nay tới đưa tin.

Vị thanh niên kỵ sĩ này nhìn hắn một cái, cầm lấy phong thư nhìn qua. Nhận ra huy chương bên trên phong thư, hắn gật đầu nói:

- Đi thôi.

Đỗ Địch An thu hồi phong thư đi lên núi. Đi được khoảng trăm mét lại gặp một đội kỵ sĩ kiểm tra huy chương, hắn chỉ có thể lần nữa đưa thư mời ra. Sau khi thông qua đội tuần tra này, đi một trăm mét nữa lại gặp một đội tuần tra, không thể không lần nữa đưa phong thư mời ra, đồng thời hắn cũng thấy được phòng vệ nghiêm khắc ở đây quả nhiên là kín kẽ không khe hở. Chỉ riêng là phòng thủ bề ngoài đã khiến người ta líu lưỡi, cẩn thận nói không chừng còn có không ít cao thủ bí mật ẩn núp một bên, trong đó tuyệt đối không thiếu đỉnh tiêm cường giả. Coi như là cao cấp thú liệp giả nếu đột nhập vào đây cũng rất khó toàn thân trở ra.

Dù sao Nguyên tố Thần Điện là duy nhất, hơn nữa lại lực lượng chủ yếu của Quang Minh giáo đình. Nếu có gì không may xảy ra thì tổn thất sẽ rất nghiêm trọng.

Một lát sau, Đỗ Địch An đã tới trang viên bên ngoài Đức Già Sơn. Chỉ thấy một tòa lâu đài cổ cực kỳ hùng vĩ lẳng lặng đứng trên đỉnh núi, chính là nguyên tố Thần Điện.

- Người nào? Đứng lại!

Thủ vệ trước trang viên nhìn thấy Đỗ Địch An, lập tức quát.

Đỗ Địch An cũng không nhiều lời, trực tiếp đưa thư mời ra.

Sau khi Thủ vệ tiếp nhận, xác nhận không phải là giả mớiđem phong thư trả lạ rồi nói:

- Xin chờ một chút, ta đi thông báo giúp ngươi một tiếng.

Nói xong hắn nhìn sang một tên thủ vệ bên cạnh, tên kia hiểu ý lập tức quay người đi vào trong lâu đài cổ. Sau hơn mười phút hắn mới ra ngoài, đồng thời phía sau hắn còn có một đạo thân ảnh trong niên nhân, chính là Kaili đi mời Đỗ Địch An lần trước.

- Đỗ tiên sinh?

Kaili từ xa đã nhìn thấy Đỗ Địch An đứng bên ngoài trang viên. Hắn sững sờ một lát, đột trên mặt lộ ra vài phần sợ hãi lẫn vui mừng, tiến lên phía trước nói:

- Rốt cuộc ngươi đã tới, mời vào.

Đỗ Địch An nói:

- Có việc trì hoãn ở giữa, không có ảnh hưởng gì chứ?

- Không có không có.

Kaili nhiệt tình mà nói:

- Nguyên tố Thần Điện chúng ta vĩnh viễn mở cửa chào đón những thần sứ trẻ tuổi đầy hứa hẹn như ngươi. Lại nói tiếp, tuy hiện tại ngươi chưa tới nhưng tên của ngươi đã sớm truyền tới bên trong Nguyên Tố thần điện chúng ta. Tác phẩm máy dệt kiểu mới kia của ngươi thật sự là rất xuất sắc, chẳng những triệt để cải biến hiệu suất dệt mà còn mở ra một thời đại mới. Có rất nhiều vị đại sư đều được tác phẩm của ngươi gợi ý, có đại thu hoạch đây này.

Đỗ Địch An khiêm tốn nói:

- Quá khen quá khen.

Đáy lòng hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Máy dệt kiểu mới dù sao cũng mở ra thời đại động cơ hơi nước, ý nghĩa chính thức của nó không phải là đề cao hiệu suất dệt mà là để mọi người lĩnh hội được khái niệm về năng lượng động cơ, từ đó phát triển thời đại động cơ hơi nước.