← Quay lại trang sách

Chương 248 Chín Đại Phái Hệ

Lần này ngươi tới là gia nhập vào nguyên tố Thần Điện chúng ta, huy chương chúng ta thiếu nợ ngươi cũng sẽ ban phát lại cho ngươi.

Kaili cười nói:

- Ở nguyên tố Thần Điện chúng ta mà muốn đạt được huy chương là chuyện rất khó, nhất là ngươi lấy được miếng huy chương “Thời đại” nơi này, đây chính là một trong những huy chương cao cấp nhất, rất nhiều lão thần sứ phấn đấu cả đời cũng khó khăn lắm mới có được huy chương này, lúc trước ngươi vẫn chưa gia nhập chúng ta nên không cách nào ban phát cho ngươi, xin hãy tha lỗi.

- Còn có huy chương sao?

Đỗ Địch An cảm thấy kinh ngạc nhưng lập tức không để ý, hàn huyên vài câu sau đó đi vào trong nguyên tố Thần Điện cùng Kaili.

Trong đại sảnh rộng rãi, bức tường chứa đầy đèn dầu tiên tiến nhất, tỏa ra hương thơm nhàn nhạt, một vài thân ảnh ngồi ở bàn trà bày tại một góc đại sảnh, tay cầm sách đồng thời thưởng thức trà thơm trông rất thư giãn.

- Đến đây.

Kaili dẫn Đỗ Địch An đến một văn phòng bên cạnh, bên trong có khoảng bảy tám bàn làm việc và hơn mười thân ảnh ngồi bên trong, trên bàn chất đầy tài liệu, tất cả đều đang bận rộn.

- Ta sẽ cho ngươi đăng ký thông tin.

Kaili nói và đi vào ngồi xuống một bàn àm việc, sau đó móc ra vài bản khai cùng hợp đồng đưa cho Đỗ Địch An.

Như vậy Đỗ Địch An mới biết chức vị của hắn ở nguyên tố Thần Điện tựa như chức vị của Pete trong Thập Hoang giả tổng bộ lúc trước, là người phụ trách phương diện quản lí nhân sự.

Tiếp nhận hợp đồng và nhìn qua, nội dung cũng không khác lắm so với lời Kaili nói lúc trước, tặng một tòa lâu đài cổ, tiền lương mỗi tháng hậu đãi, có thể tự do đi vào tất cả Đồ Thư Quán, thậm chí cũng có thể dựa vào huân chương của mình để đi vào miễn phí một vài Đồ Thư Quán trong khu buôn bán mở ra cho giới quý tộc.

Có thể nói, ngoài việc hộ tịch thân phận không phải quý tộc ra thì những mặt sinh hoạt khác cũng đã đồng nhất tiêu chuẩn với quý tộc, đương nhiên chỉ là tiêu chuẩn quý tộc cấp thấp nhất, chỉ khi đạt tới Cao cấp thần sứ mới có thể đạt được đất và có thể trưng thu thuế vụ, kiến tạo nông trường và làm chủ đất.

- Ta là Trung cấp thần sứ?

Đỗ Địch An nhìn trên hiệp ước, hơi kinh ngạc.

Kaili cười nói:

- Tuy ngươi mới vào nguyên tố Thần Điện nhưng máy dệt kiểu mới đã chứng minh tài hoa của ngươi, cho nên ngươi được đặc biệt phê chuẩn để trực tiếp thành Trung cấp thần sứ. Nếu sau khi ngươi gia nhập nguyên tố Thần Điện, phát minh ra bước phát triển máy dệt để khai thác đồ vật thời đại, đoán chừng ngươi có thể trực tiếp trở thành thần sứ trưởng, thân phận cũng cao hơn một ít so với quý tộc bình thường.

Đỗ Địch An hiểu ra nói:

- Bên trên có nói nếu không hoàn thành nhiệm vụ mỗi tháng thì sẽ có trừng phạt nghiêm khắc, là trừng phạt cái gì?

- Chính là cắt xén một ít tích lũy.

Kaili trả lời:

- Hoàn thành nhiệm vụ sẽ có ban thưởng tích lũy, không hoàn thành sẽ trừ nhân đôi tích lũy. Tuy trước mắt ngươi là Trung cấp thần sứ, nhưng sau này nếu không cố gắng sẽ bị giáng xuống Sơ cấp thần sứ, tuy nhiên lâu đài cổ chúng ta tặng cho ngươi sẽ không bị thu hồi, nhưng phần thưởng khác sẽ bị giảm, chẳng hạn như tiền lương của ngươi.

Đỗ Địch An sững sờ, vậy thì chế độ hệ thống rất giống với Hắc Ám giáo đình, nếu ngẫm lại thì nguyên tố Thần Điện này hoàn toàn giống với cách làm việc của Hắc Ám giáo đình, tựa như bản hợp pháp của Hắc Ám giáo đình. Chẳng lẽ trong trong tác chiến lâu dài với Hắc Ám giáo đình, Quang Minh giáo đình đã cảm nhận được ích lợi cùng mị lực của Hắc Ám giáo đình, vì vậy liền chế ra một hợp pháp giống nhau, hơn nữa trong cơ cấu tín ngưỡng quản hạt?

Hắn thu hồi những ý nghĩ này, lần nữa xem qua bản hợp đồng, sau khi xác nhạn không có trò chơi chữ nào mới ký tên, một khi ký kết hợp đồng này liền sẽ có hiệu lực, nhận sự quản lý của sở thẩm phán.

Ngay cả khi viên chức của Quang Minh giáo đình phạm luật cũng sẽ nhận đến sự chế tài của sở thẩm phán, chỉ là trước khi chế tài sẽ do Quang Minh giáo đình tài quyết, đây cũng là một cách cùng tồn tại trong lịch sử lâu dài đầy ma sát kịch liệt giữa Quang Minh giáo đình cùng sở thẩm phán.

Thấy Đỗ Địch An ký xong hợp đồng, Kaili thu lại nụ cười nói:

- Hoan nghênh ngươi gia nhập, phần hợp đồng này đưa ra, huân chương thân phận của ngươi sẽ được chế tạo, khoảng 3 - 5 ngày sẽ đưa đến tay ngươi, đây là chứng minh thân phận tạm thời của ngươi, hiện tại ta có thể mang ngươi đi chọn lâu đài cổ trước.

Đỗ Địch An gật đầu, một tòa lâu đài cổ cũng là một khoản Kim tệ, hơn nữa không phải ngươi có tiền liền có thể kiến tạo được, chỉ có quý tộc mới có quyền lợi kiến tạo được lâu đài cổ, cho nên các phú thương muốn ở lại trong thành bảo chỉ có thể tiêu gấp đôi tiền mời quý tộc hỗ trợ kiến tạo, sau đó mua sắm.

Nhưng một vài quý tộc thượng lưu thường bài xích chuyện như vậy, dù sau theo chiều dài lịch sử, lâu đài cổ cơ hồ là biểu tượng của quý tộc, chuyện này nếu tràn lan, khắp nơi đều là lâu đài cổ thì rõ ràng không tôn quý thân phận bọn hắn. Nhưng chỉ là bài xích như vậy chứ không có biện pháp ngăn cản những quý tộc khác truy đuổi lợi ích, vì thế chỉ có Quang Minh giáo đình mới có thủ bút như vậy, trực tiếp ban thưởng một tòa thành cho Trung cấp thần sứ.

Cùng Kaili đi vào một cái phòng, nơi này có một sa bàn lớn hơn 10m, khắc toàn bộ diện mạo của khu buôn bán.

- Biểu tượng lục sắc bên trên đều có thể lựa chọn.

Kaili nói.

Trong lòng Đỗ Địch An sợ hãi thán phục, từ lâu hắn đã muốn có một địa đồ của khu buôn bán, thậm chí địa đồ toàn bộ Cự bích, nhưng bên ngoài lại không bán vật như vậy, không ngờ lại có thể nhìn thấy một sa bàn nguyên vẹn tại nơi này, chỉ thấy tất cả đều dày đặc phòng ở, nơi này là khu vực của khu buôn bán, phân hóa thành bốn khu Đông Tây Nam Bắc, tập trung khoảng 70% kinh tế cùng hơn nửa dân số của khu buôn bán, bên ngoài khu vực buôn bán là những thị trấn nhỏ và thôn trang hoang dã.

Bên ngoài thôn trang thị trấn nhỏ là một đạo hắc tuyến thật dài, là áp súc tường thành cỡ nhỏ, chính là cứ điểm biên cảnh.

Về phần địa đồ bên ngoài cứ điểm sẽ không được xếp vào sa bàn.

- Ở vùng phụ cận của thị trấn Yade có một địa phương bằng khoảng bàn tay, thậm chí có bảy tám thị trấn nhỏ.

Đỗ Địch An rất nhanh liền tìm được vị trí của lâu đài cổ Ryan, thị trấn nhỏ Yade trên sa bàn như một hạt lạc nhỏ, căn cứ cứ tỉ lệ như vậy, có thể hình dung ra khu vực buôn bán có đường kính vài mét ở giữa là rất lớn và thịnh vượng.

Hắn nhiều lần nhìn qua lại, đây là cơ hội khó có được, nếu có thể ghi nhớ bản đồ này, sẽ có nhiều ích lợi cho sau này.

Trong lúc ghi nhớ, ánh mắt hắn cũng quét đến một vài tòa thành có màu xanh lá cây, có khoảng mấy chục tòa khiến hắn khẽ giật mình, cũng có thể thấy được Quang Minh giáo đình có vốn liếng thâm bất khả trắc.

- Tòa này không tệ, đợi chút, ta xem lại…..

Đỗ Địch An tiện tay chỉ vào một tòa thành màu xanh, ý muốn lựa chọn nhưng lại do dự, trong lúc do dự, ánh mắt hắn cũng quét toàn bộ sa bàn, tranh thủ thời gian để ghi nhớ.

Thời gian trôi qua.

Nụ cười trên mặt Kaili có hơi cứng ại, vốn tưởng rằng làm việc rất nhanh, không ngờ lại bị Đỗ Địch An lựa chọn đến hai ba giờ, tuy hắn hoài nghi Đỗ Địch An mượn cơ hội để quan sát toàn bộ sa bàn, nhưng Đỗ Địch An thỉnh thoảng lại buông ra bộ dáng do dự khiến hắn rất nhanh liền bỏ qua suy nghĩ này mà nghĩ tới xuất thân của Đỗ Địch An, chỉ à một cô nhi nghèo được nhận nuôi nên khó có cơ hội lấy được một tòa thành thuộc khu buôn bán, cẩn thận như thế cũng có thể lý giải được.

- Toàn này đi.

Đỗ Địch An chỉ vào một lâu đài cổ nhỏ bên bờ sông.

Kaili chết lặng, hắn hơi khôi phục hoạt khí và nói:

- Toàn này sao?

- Ừ.

- Không do dự nữa?

- Không cần.

- Quyết định?

- Ừ.

- Thật sự quyết định?

- Thật sự.

Nhiều lần xác nhận, Kaili thấy Đỗ Địch An không bỏ cuộc, lúc này mới sử dụng lá cờ xanh bên cạnh lâu đài:

- Ta giúp ngươi tiến hành thủ tục nhập cư, từ nay về sau, nơi tòa thành này sẽ là của ngươi, quyền sở hữu là 50 năm, không thể bán và không thể truyền thừa.

- Ừ.

Đỗ Địch An gật đầu.

Lúc này, Kaili dẫn Đỗ Địch An đến tiến hành thủ tục, một lát sau, tất cả thủ tục đã xong xuôi, tinh thần của Kaili cũng khôi phục một ít, nói:

- Ta dẫn ngươi đi xem nơi làm việc của ngươi.

Sau đó ra khỏi phòng và đến đại sảnh.

Người trong đại sảnh lúc này nhiều hơn lúc trước vài lần, tụ tập trước vách tường chỗ đại sảnh.

Kaili chú ý đến hỗn loạn nơi đây, hơi kinh ngạc nói với Đỗ Địch An:

- Dường như có nhiệm vụ treo giải thưởng không tệ, chúng ta đi xem xem.

Đỗ Địch An nhìn qua, tuy cách xa nhưng cũng thấy rõ nơi mọi người vây xem, là một cột thông báo, bên trên dán hơn mười mấy thông báo, nội dung rất lạ.

- Chiêu mộ số tiền lớn, một tên thủy nguyên tố Sơ cấp thần sứ, năm tên mộc nguyên tố Sơ cấp thần sứ…..

Kaili đi đến sau đám người, dừng chân nhìn qua mội dung trên cột thông báo, thì thào một tiếng, kinh ngạc nói:

- Hóa ra là tuyển dụng của đại sư Terence, chẳng lẽ hắn đã tìm được phương pháp chế tạo máy dệt vải bằng sức nước?

Đỗ Địch An hiếu kỳ nói:

- Thủy nguyên tố thần sứ làm sao tới?

Kaili quay đầu nhìn hắn, giải thích:

- Nghiên cứu của nguyên tố Thần Điện chúng ta chủ yếu chia thành chín đại lưu phái, kim nguyên tố, mộc nguyên tố, thủy nguyên tố, hỏa nguyên tố, thổ nguyên tố, phong nguyên tố, lôi nguyên tố, quang nguyên tố, hắc ám nguyên tố. Kim nguyên tố chính là các loại kim loại, bất kể là kim loại hiếm hay rẻ đều trong phạm bi nghiên cứu của nguyên tố Thần Đồ. Còn mộc nguyên tố chính là nghiên cứu những vật hoa cỏ cây cối, kể cả thợ mộc cũng thuộc về một bộ phân của mộc nguyên tố, như kiểu máy dệt mới của ngươi liền thuộc lĩnh vực mộc nguyên tố.

Đỗ Địch An giật mình, không nghĩ tới nguyên tố Thần Điện lại phân oại, còn cẩn thận hơn so với Hắc Ám giáo đình, nếu xuất phát theo góc độ khoa học kỹ thuật thì chisn đại nghiên cứu nơi này đã bao hàm tất cả vật chất của vũ trụ, kể cả bốn đại lực vật lý cơ bản, cũng có thể quy hoạch nghiên cứu đến lôi nguyên tố.

- Huân chương của ngươi là huân chương của mộc nguyên tố.

Kaili nói với Đỗ Địch An:

- Nếu ngươi có kiến thức ở những lĩnh vực nguyên tố khác, chúng ta sẽ ban phát huân chương mới cho ngươi, nhưng sở trường vẫn là tốt hơn, để tránh mất phương hướng.

- Ta biết rồi.

Đỗ Địch An gật đầu.

- Hơn nữa, nếu ngươi có hứng thú cũng có thể theo phần treo thưởng này, tham dự nghiên cứu của đại sư Terence, sau đó hoàn thành Thần thuật cũng có thể tìm được ban thưởng tích lũy tương ứng.

Kaili hào hứng nói:

- Ngươi mới tới, gia nhập vào đoàn đội nghiên cứu thần thuật khác cũng có thể giúp ngươi nhanh chóng quen thuộc với nơi đây.

Ánh mắt Đỗ Địch An nhìn về một bố cáo, bố cáo nơi này đã hơi ố vàng cùng cũ nát, nội dung bên trên lại khiến ánh mắt hắn nghiêm nghị, sau đó lại như thường và nói:

- Ngươi nói rất đúng, phần treo thưởng chưa từng được mong mỏi này, ta có thể nhận lấy sao?

Kaili nhìn theo ánh mắt hắn, lập tức kinh ngạc nói:

- Ngươi yếu lĩnh vực này, đây chính là phe phái Lôi nguyên tố.

Đỗ Địch An gật đầu.

Kaili thấy hắn xác nhận lập tức hơi im lặng, đã nói lấy sở trường vẫn hơn, vừa nói đáp ứng liền thay đổi chủ ý.

- Cái này ta đề nghị ngươi vẫn là không nhận sẽ thõa đáng hơn.

Kaili nhẫn nại khuyên:

- Lôi nguyên tố quá nguy hiểm, rất dễ gây tai nạn chết người, phần treo thưởng này đã dán đây vài năm rồi, từng có người nhận nhưng đều thất bại, trong đó còn có hai người vô ý bỏ mạng, ngươi vẫn là đổi cái khác thì hơn.

Đỗ Địch An tỉnh ngộ:

- Khó trách bên chiêu mộ không nói tới yêu cầu phe phái.

Kaili cười khổ nói:

- Phe phái Lôi nguyên tối lúc đầu nhân số đơn bạc, nên đâu dám yêu cầu phe phái.

- Nhưng cứ mãi như thế, yếu sẽ càng yếu.

Đỗ Địch An nói ra:

- Ta muốn thử một lần.