Chương 258 Nước Mắt
Trở lại trong phòng Forint, Đỗ Địch An thuận tay đóng cửa phòng. Chờ sau khi Forint ngồi xuống mới chậm rãi nói:
- Đêm nay có hai vị Thần Thuật đại sư tới, những quý tộc này đã ý thức được tập đoàn chúng ta tồn tại tiềm ẩn uy hiếp. Từ hôm nay trở đi, trong mắt bọn hắn tập đoàn của chúng ta không còn là một tập đoàn nhỏ yếu có thể loại bỏ bất cứ lúc nào mà là một cỗ lực lượng mới có thể phá vỡ cân đối cũ của những tập đoàn lớn này. Đối với chúng ta mà nói thì đây không phải là chuyện tốt, bất quá cũng không coi là việc xấu, chỉ có thể nói mỗi thứ một nửa. Bất kể như thế nào, hiện tại bắt đầu nên đề phòng những tập đoàn xung quanh rồi.
Forint gật đầu nói:
- Ta đã biết rõ, một khi chúng ta xảy ra vấn đề, bọn hắn sẽ không ngại tới giẫm một cước. Hôm nay chúng ta cũng chỉ có thể nhờ vào ngươi, nếu như tương lai ngươi có thể trở thành đại sư nguyên tố Thần Điện, tập đoàn chúng ta sẽ có một hậu thuẫn vững chắc, ít nhất có thể mượn điều kện này để lôi kéo một hai minh hữu, như vậy kết cục tương lai đã được cố định. Nếu không có đại sư sẽ rất dễ bị người khác đè ra đánh.
Đôi mắt Đỗ Địch An hơi chớp động, chậm rãi nói:
-Tin tưởng rất nhanh chúng ta sẽ gặp phải phiền toái. Bất quá không sao, trước tiên phải ổn định chờ thời cơ đến sẽ phản kích!
Forint liền giật mình nhìn hắn một cái, suy nghĩ rồi gật đầu nói:
- Ta biết rồi.
- Thời gian không còn sớm, ngươi sớm về nghỉ ngơi đi.
Đỗ Địch An đứng dậy đóng cửa sổ lại không để gió lạnh bên ngoài lùa vào phòng nói:
- Ta còn có việc nên đi về trước.
Nói xong hắn quay người rời phòng. Lúc đi vào hành lan ánh sáng ảm đạm, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua một gianphòng khác, ánh mắt hơi chớp động.
Hắn chậm rãi thu hồi ánh mắt, quay người đi xuống lầu, ngồi lên xe ngựa trở về thành bảo của mình.
Khẽ đảo mắt đã qua hai ngày.
Sau khi yến hội St. Petersburg kết thúc, khu buôn bán lại như mọi ngày. Từng mạch nước ngầm dũng động, chỉ có cao tầng trung tâm vòng xoáy mơi biết có việc gì xảy ra. Cùng lúc đó trong ngành sản xuất cũng nhấc lên một mảnh gợn sóng nho nhỏ.
- Trí Tượng Thụ...
- Ta nếu như yêu ngươi…
Những câu thơ đẹp đẽ truyền ra từ thi nhân trong quý tộc thành bảo, hai ngày này đám người hầu thường xuyên nghe được tiểu thư hoặc thiếu gia nhà mình nhớ kỹ bài thơ này. Thậm chí ở bên ngoài thị trấn cư dân bình thường ở khu buôn bán cũng có thể chứng kiến một số nam hài anh tuấn dũng cảm tụng niệm bài thơ này ở một địa phương, thổ lộ với tiểu nữ hài trong lòng.
Ngoại trừ những câu thơ sáng sủa dễ thuộc, kết cấu cùng nội dung bài thơ này cũng được một số thi nhân tương đối nổi danh tiến hành phân tích, trong đó có không ít thi nhân tra tìm các điển tịch, đều không tìm được 'Lăng tiêu' là biểu tượng vật gì. Kể cả hai chữ 'Xuân Vũ' cũng cực kỳ lạ lẫm, bọn hắn chỉ nghe qua 'Nạn mưa ', trong lúc nhất thời thậm chí có thi nhân đánh giá hắn "Lung tung lập", "Dốt đặc cán mai".
Nhưng ngày hôm sau, thi nhân cổ điển Teza đại sư lại có đánh giá cùng giải thích đối với bài thơ này. 'Lăng tiêu' trong thơ là một loại hoa trong thượng kỷ thời kì sớm đã tuyệt tích, mà 'Xuân Vũ ' chính là một mùa cao trào trong thượng kỷ thời kì. Những thứ này là tri thức lịch sử được lưu lại.
Được Teza đại sư phân tích, tất cả nhân tài bừng tỉnh ngộ, không nghĩ tới hai danh từ lạ lẫm đó có lai lịch sâu xa như vậy, tự đáy lòng cũng phát ra sợ hãi thán phục đối với người sáng tác bài thơ này. Tri thức bác học như vậy đã hơn xa tuyệt đại bộ phận thi nhân.
Mà bác học, trong lòng không ít người đều có ý nghĩa là nội hàm cùng tính nghệ thuật. Sau khi Teza đại sư phân tích cùng đánh giá, cũng có không ít thi nhân đưa ra một số nghi vấn cùng đánh giá đối với kết cấu bài thơ này, nhưng ý kiến đều tương đối mơ hồ cùng khách quan, không dám tùy ý phê bình để tránh lại được chứng thực có lai lịch gì đó khiến chính mình lâm vào hoàn cảnh xấu hổ.
Đỗ Địch An cũng không ngờ rằng thanh bài thơ này của hắn trong giới quý tộc cùng thi sĩ lại nhanh chóng lan truyền ra như vậy.
Núi Erdos, Bron gia tộc.
Trong lâu đài cổ trang nghiêm.
- Thậm chí Xuân Vũ, thậm chí ánh nắng...
Jenny ngồi trước bàn học bên cạnh cửa sổ, đọc vài câu thơ trên tay, đôi mắt như trân châu dần ướt át, nước mắt trong hốc mắt từ trên gương mặt phấn hồng xinh đẹp rớt xuống ướt sũng tờ giấy trên tay.
Ánh mặt trời ôn hòa theo chiếu qua cửa sổ, tro bụi nhỏ bé phiêu đãng trong không khí, bồ câu đưa tin đứng trên bệ cửa sổ, dùng chiếc mỏ bén nhịn chải vuốt lông vũ của mình, bên cạnh chân cột một hộp khắc chữ 'Mel Shaya'.
❖ ❖ ❖
Khẽ đảo mắt đã qua nửa tháng.
- Thần Thuật nhiệm vụ ——
- Cải tiến 'Xà nỏ'!
Một tháng mới đã đến, Đỗ Địch An cũng nhận nhiệm vụtrong Nguyên tố thần điện. 'Xà nỏ' được xuất ra từ thần sứ, được chế tạo vào năm 263 Cự Bích lịch, cách đây đã 45 năm. Xà nỏ đã đa dạng linh hoạt giống như tên của nó, tên nỏ xoay vòng khống chế tốc độ gió, địch nhân khó có thể đoán được quỹ tích...
Đỗ Địch An cẩn thận xem lại nhiệm vụ, dần dần đã hiểu đây là loại tên nỏ như thế nào. Cấu tạo có chỗ đặc biệt, cũng không phức tạp. Bất quá dựa theo suy nghĩ của hắn cũng không cần thiết cải tiến, xà nỏ này linh hoạt đa dạng cũng quyết định lực đạo của nó kém hơn rất nhiều so với tiễn nỏ bình thường. Tuy nhìn qua có thể thấy tốt hơn tiễn nỏ bình thường, nhưng trên thực tế cũng không có bao nhiêu ưu thế. Đơn giản định hướng từ đầu đã là sai rồi.
Tiễn chú ý chính là Nhất Kích Tất Sát, nhanh chuẩn hung ác.Tốc độ cùng lực đạo tiễn tăng lên rồi, coi như địch nhân có thể nhìn thấy cũng không cách nào tránh né, mà xà nỏ hiển nhiên là bỏ gốc lấy ngọn. Đây cũng là một loại hiện tượng thường thấy của Thần Thuật sư, dù sao Thần Thuật sư cũng là ngồi trong nguyên tố Thần Điện nghiên cứu, không tự mình trải qua chiến đấu, cách nhìn đối với binh khí không được tổng quan.
Từ đó đồ vật nghiên cứu ra tự nhiên cũng sẽ xuất hiện một số cải tiến nhìn như dùng tốt nhưng tác dụng lại không lớn.
- Chỉ có thể sửa lại.
Đỗ Địch An cân nhắc một chút, nếu muốn gây sự chú ý. Đây là nhiệm vụ đầu tiên của hắn, cũng không phải chỉ có cao tầng mới chú ý. Những người phái hệ khác trong nguyên tố trong thần điện cũng sẽ lưu ý nơi này, kể cả một số tập đoàn có suy nghĩ đối với hắn cũng sẽ chú ý mật thiết, đã làm thì phải đạt kết quả tốt nhất.
Hắn thu hồi bản vẽ nhìn thoáng qua thành phẩm xà nỏ đưa tới bên cạnh. Hắn không tiến hành sửa chữa luôn mà đi thẳng tới thần cụ đài trong gian phòng của mình đẽo gọt một tấm ván gỗ, chuẩn bị chế tạo 1 cây cung nỏ khác.
Khẽ đảo mắt đã một ngày nữa trôi qua.
Lúc buổi chiều, Đỗ Địch An từ trong thần cụ phòng củamình đi ra, trên vai đeo hai cây cung nỏ tiến về nhiệm vụ Thần Điện.
- Địch An?
Vừa tới bên ngoài nhiệm vụ Thần Điện, Đỗ Địch An đã nhìn thấy Boone từ bên trong đi ra, trên tay hắn cầm một cuốn bản vẽ, kinh ngạc nhìn hai cây cung nỏ trên vai Đỗ Địch An nói:
- Ngươi đây là?