Chương 270 Tiên Dân
Chiến tranh biên cảnh?
Đỗ Địch An có chút kinh ngạc, mấy chữ này trước kia hắn đã nghe qua, chỉ là không có thời gian tìm hiểu rõ, hắn ngạc nhiên nói:
- Là chỉ chiến tranh trong vách tường sao?
Forint gật đầu.
- Biên cảnh là chỉ cứ điểm bên ngoài khu vực phóng xạ, đây là khu vực có độ phóng xạ cao. Ngoại trừ gặp dã thú còn có một ít dã nhân bị trục xuất. Bề ngoài bọn họ tương tự như chúng ta nhưng hình thể lại rất to lớn, áo rách quần manh, tự xưng là "Tiên dân", nhưng chúng ta quen gọi bọn hắn là dã nhân. Trên thực tế, bọn hắn không khác biệt nhiều so với dã thú, ăn thịt uống máu, hiếu chiến, thậm chí hài nhi của tộc mình cũng ăn, tàn nhẫn đến cực điểm!"
- Dã nhân nhiều lần xâm phạm biên giới, muốn xâm lấn khu sinh hoạt cướp đoạt tài nguyên. Chức trách của quân đội là trấn thủ cứ điểm biên cương, chống cự dã nhân cùng ma vật.
Nghe được Forint nói, Đỗ Địch An giật mình, không nghĩ tới phiến khu vực hoang vu kia lại có dã nhân ở lại.
"Tự xưng tiên dân... Tiên dân chỉ chính là chỉ di dân của thời kì trước sao. Chẳng lẽ bọn họ là người sống sót của ba trăm năm trước sinh sôi nảy nở hậu đại?"
Trong lòng Đỗ Địch An nghi hoặc:
- Thế nhưng mà, tất cả người trong vách tường đều là hậu đại của những người sống sót mới đúng, hơn nữa nếu thật sự đám người kia là hậu đại lẽ ra sinh hoạt rất an nhàn, có quyền lợi được ở dải đất trung tâm, tại sao lại bị khu trục đến biên cảnh?
Trong lòng của hắn suy tư một lát nhưng không tìm được đầu mối. 300 năm thời gian nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn. Có lẽ tổ tiên của những dã nhân này không phải người thời kì trước, mà là đám người lúc đầu tranh đoạt quyền lợi trong vách tường bị đào thải.
- Số lượng những dã nhân này rất nhiều sao?
Đỗ Địch An hướng Forint hỏi:
Hoàn cảnh sinh hoạt trong khu vực phóng xạ hẳn rất khó sinh tồn đi, hơn nữa phóng xạ quá mạnh, thậm chí có thể bị tuyệt sản. Chiến đấu trong thời gian dài như vậy mà bọn hắn chưa bị diệt tuyệt?
Forint lắc đầu thở dài
- Theo đạo lý mà nói thì đúng như vậy, nhưng trên thực tế số lượng của bọn họ chẳng những không giảm bớt, ngược lại còn tăng trưởng theo từng năm. Đợi đến lúc quân bộ phát hiện được điểm này, quy mô bọn hắn đã không phải là quân bộ có thể tùy tiện tiêu diệt rồi, thậm chí dựa vào chứ điểm phòng thủ còn phải lâm vào khổ chiến, hôm nay quân bộ vì chuyện này mà vô cùng đau đầu. Đây cũng là nguyên nhân vì mấy năm gần đây quân bộ âm thầm giao dịch cùng Hắc Ám giáo đình.
Đỗ Địch An khẽ nhíu mày, suy tư nói:
- Quang Minh giáo đình không nhúng tay vào Chuyện này sao?
- Quang Minh giáo đình cùng quân bộ đều đứng một phía, tất nhiên sẽ tương trợ quân bộ. Quang Minh giáo đình đối kháng với Hắc Ám giáo đình ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao có thể chia binh lực ra biên cảnh để trợ giúp được.
Forint thở dài nói:
- Mấy năm này ở khu cư dân cùng khu dân nghèo, quân bộ đã có 6 lần cưỡng chế trưng binh khiến bình dân kêu ca oán hận. Khu buôn bán coi như là một khu vực ổn định, không xuất hiện bạo loạn.
Nghe được hắn nói, Đỗ Địch An như có điều suy đoán, trong lòng âm thầm suy nghĩ:
"Chuyện này Hắc Ám giáo đình nên biết được một ít tin tức, nguyên tố Thần Điện cấm nghiên cứu thân thể nhưng luyện kim thuật sĩ Hắc Ám giáo đình lại không. Có lẽ quân bộ sẽ bí mật ủy thác luyện kim thuật sĩ sinh mệnh phe phái Hắc Ám giáo đình giúp bọn hắn khám phá bí mật tăng trưởng dân số của những dã nhân này. Nếu là do tự bản thân dã nhân sinh sôi nảy nở, như vậy tất nhiên trên người những dã nhân này đã có kháng thể chống lại phóng xạ cường độ cao. Những kháng thể này nếu được buôn bán với quy mô lớn, đối với khu dân nghèo cùng khu cư dân mà nói không khác thì thuốc cứu mạng!"
"Hơn nữa, thứ này cũng có chỗ hữu dụng đối với ta."
"Ta không phải Quang Minh thể chất, nếu trị số phóng xạ tích lũy ngoài bốn điểm, săn bắn lần nữa thì trị số phóng xạ tích lũy sẽ cấp tốc tăng trưởng, thậm chí chỉ cần một hai lần ra ngoài cự bích sẽ khiến cho trị số phóng xạ vượt quá mười điểm. Đến lúc đó lực lượng phóng xạ sẽ tạo thành phá hoại rõ ràng trên thân thể, như da thịt biến hình, thân thể dị dạng, thậm chí tuyệt dục, chỉ có thể dùng cái giá trên trời để mua sắm Quang Minh Thánh Thủy của Quang Minh giáo đình để tẩy rửa."
"Nếu trong cơ thể dã nhân này thực sự có kháng thể phóng xạ nồng độ cao, với ta mà nói đã không khác biệt gì so với Quang Minh Thánh Thủy, thậm chí có hi vọng để mình trở thành "Quang Minh thể chất"!"
Nghĩ đến những thứ này, đôi mắt Đỗ Địch An hơi chớp động suy tư.
Forint nhìn thấy Đỗ Địch An trầm tư không nói, cũng không có quấy rầy hắn. Một lát sau, Đỗ Địch An đã phục hồi lại tinh thần hỏi Forint:
- Lần này Melon tập đoàn có chuyển lời mời đến cho chúng ta không?
Forint sững sờ, không nghĩ tới hắn đột nhiên lại chuyển sang sự tình của tập đoàn, nói:
- Không có, bọn hắn biết rõ quan hệ của ngươi cùng với Bron gia tộc, đến cũng sẽ không làm nên chuyện gì cho nên bọn hắn không muốn ném mặt mũi đi.
- Không chỉ như vậy.
Ánh mắt Đỗ Địch An thâm trầm, nói:
- Có lẽ Bọn hắn đã chuẩn bị chính thức động thủ với chúng ta.
Forint khẽ giật mình, sắc mặt biến hóa giận dữ nói:
- Lần này ngươi dương danh chẳng khác gì là cho bọn hắn một lời cảnh cáo, phải nhanh chóng tiêu dệt nguoi từ trong trứng nước mới là cách làm ít tốn tài nguyên nhất. Nếu bọn hắn muốn động thủ, phiên chợ tùng quả trấn là một đòn bẩy tốt, ngoài ra theo sản nghiệp bông tăng lên cũng có thể tiêu diệt kinh tế của chúng ta, thị trấn nhỏ Yade đã khó khăn, thu thuế quá ít. Chúng ta chỉ có thể dựa phần hoa hồng Scott tập đoàn bán máy diệt kiểu mới, cùng với số tiền lần này bán ra Thập tự nỏ của ngươi để chèo chống, nhưng đây cũng chỉ là kế sách tạm thời, không thể lâu dài.
Đỗ Địch An nhìn hắn một cái nói:
- Nếu Bọn hắn muốn động thủ, tuyệt đối sẽ không động tới sản nghiệp bông, cũng sẽ không dùng phiên chợ tùng quả trấn cùng thị trấn nhỏ Yade. Đây đều là những sản nghiệp nhỏ, coi như hoàn toàn cướp đoạt cũng không đủ một phần mười hoa hồng máy dệt kiểu mới của chúng ta.
Sắc mặt Forint biến hóa:
- Bọn hắn muốn thu Scott tập đoàn vào tay? Bọn họ là địch nhân, có lẽ sẽ không liên hợp lại để đối phó chúng ta đi?
- Nếu như có thể diệt trừ cái đinh trong mắt, địch nhân liên thủ cũng không có gì là lạ. Bất quá Scott sẽ không liên thủ cùng bọn hắn, ngược lại sẽ mượn cơ hội này để lôi kéo chúng ta.
Đôi mắt Đỗ Địch An thâm thúy, chậm rãi nói:
- Tập đoàn khổng lồ như Melon nếu không động thì thôi, còn động sẽ như lôi đình. Dùng thủ đoạn cạnh tranh buôn bán chính quy để chèn ép chúng ta thì hiệu suất quá thấp, hơn nữa cũng khó có thể truy vấn trực tiếp. Nếu một chút thủ đoạn dơ bẩn, muốn nghiền chết chúng ta cũng đơn giản như nghiền chết một con kiến vậy.
Mí mắt Forint nhảy lên, sắc mặt khó coi, đây chính là điểm lo lắng nhất trong lòng hắn. Hắn thậm chí còn không dám nói ra, sợ hù dọa chính mình. Nhưng giờ phút này được Đỗ Địch An nói ra, hắn biết rõ đây đã là sự tình không thể né tránh. Thủ đoạn cạnh tranh buôn bán chính quy cũng không thể giúp melon tập đoàn phát triển tới mức độ như ngày hôm nay. So đấu giữa những tập đoàn lớn không phải chỉ dựa vào tài lực, mà là thế lực cùng quan hệ ngầm sau lưng mỗi tập đoàn.
- Lần trước bọn hắn phái người đến ám sát ngươi, chắc có lẽ lần này sẽ không dùng biện pháp này nữa đi. Nếu là giết một lão già khọm khẹm như ta, chết cũng không có việc gì, bọn hắn có thể thấy rõ thứ mà tập đoàn dựa vào chính là ngươi, hơn nữa cũng chỉ có ngươi mới uy hiếp được bọn hắn mà không là một lão già khọm như ta.
Forint trầm mặc một lát chậm rãi nói.
Đỗ Địch An híp mắt nói:
- Thủ đoạn có thể đối phó với chúng ta quá nhiều, chúng ta không cách nào phòng bị từng cái một. cho nên cũng không cần phòng bị, tấn công là cách phòng thủ thốt nhất. Cũng không phải chỉ bọn hắn muốn ra tay, chúng ta cũng muốn.
Forint ngạc nhiên nhìn hắn:
- Chúng ta ra tay? Với Melon tập đoàn? Đây không khác gì lấy trứng chọi đá!
Đỗ Địch An chậm rãi nói:
- Tuy Melon tập đoàn đối với chúng ta mà nói là một cự vật không thể phá vỡ, nhưng kết cấu của Melon tập đoàn không phải là một chỉnh thể. Để giết một người từ bên ngoài thì cần môt con dao găm nhưng nếu giết từ bên trong chỉ cần để hắn nuốt vào một miếng sắt rỉ đã có thể lấy mạng, hơn nữa không hao phí thể lực chút nào.
Forint ngơ ngẩn, một lát sau lão nhìn hắn nói:
- Ngươi giống như đã dự liệu được những này, chắc hẳn trước khi dương danh ngươi đã có sự chuẩn bị. Nói xem, muốn ta phối hợp như thế nào?
Trên mặt Đỗ Địch An lộ ra một nụ cười, nói:
- Đợi tiền tới tay, còn cần ngươi hỗ trợ ta tìm vài người giúp đỡ.
- Giúp đỡ?
Forint sững sờ
- Đi đâu tìm?
- Nhà giam Kinh Cức Hoa