Chương 271 Lôi Kéo
Lúc Đỗ Địch An từ lâu đài cổ Ryan trở về tòa thành của mình, từ xa đã nhìn thấy trên bờ sông Mạc Trát thanh tịnh có một cỗ xe ngựa quý tộc tinh xảo, bên trên cắm cờ xí đồ án Cự Xà gia tộc, ánh mắt của hắn khẽ nhúc nhích, trực tiếp ngự xe chạy thẳng về tòa thành của mình.
Một trung niên nhân ăn mặc giống quản gia đang đứng cạnh xe ngựa quý tộc, bỗng nhiên hắn nghe thấy thanh âm bánh xe, lập tức ngoái đầu nhìn lại. Lúc thấy người đánh xe là Đỗ Địch An, con mắt hắn lập tức sáng ngời, xoay người hướng người ngồi trong xe ngựa hồi bào. Trong xe truyền ra một tiếng"Ừ" nhẹ nhàng, rèm vải chậm rãi nhấc lên lộ ra một gương mặt xinh đẹp nhu hòa mang theo khí chất thành thục ung dung, đôi mắt giống như Phỉ Thúy khẽ đánh giá thiếu niên đang điều khiển xe ngựa chạy tới nơi.
Làm cho nàng kinh ngạc chính là thiếu niên này khác biệt rất lớn với suy đoán của nàng, không hề giống một mặt trời mới nổi tỏa ra ánh sáng chói chang, ngượi lại giống như chỗ sâu nhất của Hắc Ám, bình tĩnh lạnh như băng, coi như nhiệt độ nóng bỏng tới gần hắn ba thức cũng đều bị đóng băng.
Sau khi nhìn hắn thật sâu, nàng chậm rãi đẩy cửa ra xuống xe ngựa đứng lên phiến đá. Dưới mũi giày màu đen tinh xảo là một nhóm hoa màu trắng, đuôi váy màu đen cơ hồ dán sát trên mặt đất, chô mắt cá chân có đính một bông tuyết. Cả người nàng toát lên vẻ kinh diễm, nàng đoan trang đứng bên cạnh xe ngựa, lẳng lặng yên nhìn Đỗ Địch An đang chậm rãi đi tới, nói khẽ:
- Ngươi hẳn là Đỗ Địch An tiên sinh đi, mạo muội quấy rầy.
Đỗ Địch An đã sớm chú ý tới cách ăn mặc của vị phu nhân này. Nhìn vể bề ngoài thì khoảng 20 tuổi, nhưng cách ăn mặc lại là bộ dáng thiếu phụ 30 tuổi, khí chất nho nhã, trên người chỉ có mùi nam nhân cực kì nhạt. Có thể thấy được đây là một nữ nhân rất trong sạch, thậm chí nữ nhân độc thân. Ánh mắt của hắn bình tĩnh, bất động thanh sắc nói:
- Xin chào, có chuyện gì sao?
- Chúng ta có thể tới lâu đài của ngươi để nói chuyện không?
Thanh âm Nữ tử dịu dàng dò hỏi.
Đỗ Địch An đại khái đã đoán được mục đích của nàng khi đến đây, hắn nói:
- Nếu sự tình mua sắm Thập tự nỏ thì mời nói thẳng giá cả là được. Ta sẽ tổng hợp tất cả điều kiện mà các tập đoàn đưa ra để lựa chọn. Nếu là bàn về chuyện hợp tác sau này, thật có lỗi tạm thời ta còn không có ý định rời khỏi Tân Thế tập đoàn.
Grant Nita không nghĩ tới Đỗ Địch An trực tiếp như vậy, thậm chí có chút ít thô lỗ, sau khi giật mình, nàng ôn hòa nói:
- Đỗ tiên sinh, ta đại biểu cho Khắc Clay tập đoàn tìm ngươi để đàm phán. Mặt khác, ta biết rõ Đỗ tiên sinh đã nhận qua nhân tình của Ryan gia, nhưng thực lực của Ryan gia tộc chỉ có như vậy, bỗng nhiên nổi tiếng một cách nhanh chóng như vậy tất sẽ trở thành đích ngắm cho những người khác.
Nàng ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Ryan gia tộc có thể cấp cho Đỗ tiên sinh thứ gì chúng ta đều có thể câp cho ngươi thứ đó, hơn nữa hơn nữa còn nhiều hơn rất nhiều. Cho nên ta hi vọng Đỗ tiên sinh có thể cân nhắc một chút, bởi vì đây là sự tình tốt cho cả ngươi lẫn Ryan gia tộc.
Đỗ Địch An ghìm chặt ngựa dây cương, ngồi trên ván gỗ cúi đầu nhìn thẳng vào nàng, một lát sau hắn chậm rãi nói:
- Tập đoàn của các ngươi muốn quan hệ gần hơn với ta chỉ có thể thông qua hợp tác với Tân Thế tập đoàn mới được, ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi Tân Thế tập đoàn.
Grant Nita giật mình, không nghĩ tới nàng đã nói rõ ràng như thế mag Đỗ Địch An lại không suy nghĩ chút nào, thậm chí còn không nói ra bất luận yêu cầu gì. Nàng hơi nhíu mày nói:
- Đỗ tiên sinh, Tân Thế tập đoàn không chứa nổi ngươi. Sự hiện hữu của ngươi ngược lại sẽ mang đến địch nhân đáng sợ cho cho Tân Thế tập đoàn, hơn nữa khi gặp phiền toái, Tân Thế tập đoàn cũng không giữ được ngươi.
Đỗ Địch An nhìn nàng, chậm rãi nói:
- Chỉ mong Địch nhân của Tân Thế tập đoàn không có tập đoàn các ngươi.
Trong lòng hắn cũng yên lặng nói:
- Ít nhất hiện tại không được.
Grant Nita nghe được hắn nói, khẽ thở dài:
- Nếu Đỗ tiên sinh đã kiên quyết như thế, ta cũng không cưỡng cầu nữa. Bất quá xin ngươi yên tâm, thiện ý của tập đoàn chúng ta vĩnh viễn không thay đổi, bất luận thời điểm nào ngươi suy nghĩ lại chúng ta cũng đều hoan nghênh ngươi.
Đột nhiên nàng nghĩ đến cái gì, từ bên trong túi xách lấy ra một tấm tạp phiến màu phỉ thúy đưa cho Đỗ Địch An, nói:
- Đây là của danh thiếp của ta, cũng là thẻ khách quý của tất cả sản nghiệp dưới trướng ta. Đây coi như để tạ lỗi vì đã mạo muội quấy rầy, xin ngươi nhận lấy.
Đỗ Địch An suy nghĩ một chút rồi nhận lấy, nhìn lướt qua danh tự bên trên: Grant Nita.
- Danh tự... Có chút quen tai.
Ánh mắt Đỗ Địch An khẽ nhúc nhích, sau đó lại bình thường trở lại.
Grant Nita thở dài, có vài phần tiếc nuối trở lại xe ngựa của mình.
Đỗ Địch An cũng không tiếp tục dừng lại, run run cương ngựa, vượt qua cỗ xe ngựa bên cạnh đi vào trong thành bảo của mình.
- Phu nhân.
Chờ sau khi Đỗ Địch An rời đi, Quản gia hướng vào trong xe ngựa thắc mắc:
- Cứ như vậy rời đi sao?
Grant Nita nói khẽ:
- Đợi Melon tập đoàn hoặc là một tập đoàn khác hạ thủ, hắn tự nhiên sẽ tới nhờ cậy chúng ta. Trước tiên cứ trở về đi.
❖ ❖ ❖
Đi vào trong thành bảo, Đỗ Địch An ổn định lại tâm tình của mình. Hắn ngồi trc bàn sách trong phòng, rút từng trang giấy ra, bắt đầu thiết kế bản vẽ mới. Nếu không có Sinh Mệnh Tuyền Thủy trị liệu cánh tay, có lẽ hắn sẽ cân nhắc chế tạo một khẩu súng. Nhưng hôm nay đã có hi vọng khôi phục cánh tay bị thương, hắn vẫn có ý định sử dụng vũ khí lạnh. Về phần súng ống, nếu sản xuất ra thì trợ giúp cho hắn không lớn bằng uy hiếp mang lại.
Lực phá hoại của cung tiễn sẽ tăng lên theo thể chất của người sử dụng. Thể chất càng cao, lực sát thương của mũi tên cũng càng lớn.
Mà súng ống lại cố định, người bình thường hay Cao cấp Thú Liệp giả đều có thể dùng, uy lực giống nhau. Nếu là đổi lại thành cung tiễn, hắn cảm giác được sau khi thể chất của mình đạt tới Cao cấp Thú Liệp giả cực hạn thì lực lượng của mũi tên đã không thua kém đạn chút nào, thậm chí đã vượt qua phần lớn tốc độ súng trường! Về phần lực phá hoại, có thể lợi dụng thủy ngân để đề thăng, sau khi đọc qua siêu cấp Chip hắn mới biết chính mình trong lúc vô tình suy nghĩ đã chế tạo ra được một loại đạn cấm của thế giới trong kỉ nguyên trước, viên đạn này gọi là Dumdum!
Đạn Dumdum có lực phá hoại khủng bố, được xưng là tử vong đạn, người bị bắn trúng hẳn phải chết!
Đã có nguyên lý chế tạo đạn dumdum chỉ cần áp dụng vào cho mũi tên, lực phá hoại đã vượt qua súng ống. Bởi vậy tạm thời chưa cần chế tạo súng ống. Dù sao nếu súng ống được xuất thế, không cẩn thận lộ ra ngoài và bị tài đoàn khác hoặc Quang Minh giáo đình phục chế thành công, đến lúc đó bí mật sản xuất đại quy mô, đối với những Thú Liệp giả như bọn họ mà nói giống như một cái gai trong họng, triệt để mất đi tự do cùng tính uy hiếp.
Hơn nữa không chỉ có chức nghiệp Thú Liệp giả bị xóa sổ, tiếp theo là Trừng Giới Giả của sở thẩm phán cũng sẽ mất đi lực uy hiếp. Một khi không có Trừng Giới Giả chấn nhiếp tứ phương, sở thẩm phán sẽ là thùng rỗng kêu to, không có lực lượng để chấn nhiếp chắc chắn đến lúc đó sẽ lâm vào hỗn loạn!
Bởi vậy, mặc dù chế tạo súng rất dễ nhưng muốn ngăn chặn hậu quả mà súng ống mang lại khó như lên trời. Hắn cũng không muốn chính mình lúc nào cũng sống trong lo lắng, đề phòng có người bình thường bên cạnh ám sát.
- Nếu súng ống ra đời, đến lúc đó cách cục trong vách tường sẽ lâm vào tình trạng hỗn loạn, súng ống quyết định trật tự, tất cả sẽ bị cuốn vào trong vòng xoáy tranh đoạt quyền lợi, máu chảy thành sông.
Ánh mắt Đỗ Địch An lập loè, điều mà hắn không muốn nhìn thấy. Đối với triệt để hỗn loạn, hắn càng thích lợi dụng Hắc Ám pháp tắc để phá hư Trật Tự, sáng tạo ra Trật Tự thuộc về mình.
- Hỏa dược bị cấm dùng, những vật phẩm có lực phá hoại lớn khác cũng bị cấm dùng. Bất quá những vật phẩm này đều có sự chênh lệch với súng ống, hỏa dược cần quá nhiều yếu tố.
Đỗ Địch An gõ cán bút lên mặt bàn, hắn lâm vào suy tư:
-Trong thời gian ngắn sẽ có cột thu lôi, tài phú cũng đủ rồi. Nếu lập tức chế tạo ra những vật phẩm khác sẽ bị hoài nghi, hơn nữa mình phát triển nhanh như vậy sẽ khiến những tập đoàn khác sợ hãi, ngược lại sẽ nguy hiểm chính mình.