← Quay lại trang sách

Chương 288 Mật Nghị

Trong khi các tập đoàn khác chỉ hướng dư luận đến bảng giá trên trời thì báo chí Melon tập đoàn cùng Clay tập đoàn lại trực tiếp mở miệng châm chọc Đỗ Địch An đưa ra bảng giá Ngũ Tinh Thần Thuật, ngôn ngữ đả kích cực kì bén nhọn,'Cậy tài khinh người ', 'Tuổi trẻ khinh cuồng ', 'Kiêu ngạo tự mãn' tất cả đều dùng trên người Đỗ Địch An.

Hơn nữa ngôn từ thậm chí còn hướng cừu hận về phía Đỗ Địch An, bình luận sở dĩ Đỗ Địch An đưa ra bảng giá như thế, nguyên nhân là vì sau khi lấy được 'Thời đại huy chương' liền không để đại sư vào mắt, tự nhận tác phẩm của mình có thể siêu việt đại sư!

Nhìn thấy những ngôn luận này trên báo chí, Đỗ Địch An cười nhạt một tiếng. Đoán chừng qua mấy ngày nữa, cái gọi là 'Siêu việt đại sư' ngôn luận liền biến thành lời từ chính miệng hắn nói ra rồi, đến lúc đó chân tướng là gì cũng không có ai để ý tới nữa. Tuy sớm đã đoán được từ trước, nhưng hắn không nghĩ tới Clay tập đoàn cũng tham dự trong đó, có lẽ nguyên nhân vì mình bảo lãnh Kacheek.

Nghĩ đến Grant Nita trước đó không lâu còn chờ trước lâu đài cổ để mời mình gia nhập. Đỗ Địch An khẽ thở dài, nữ nhân Kacheek ham muốn sắc đẹp lúc trước hình như chính là nàng, đoán chừng sau khi biết được tin tức Kacheek được mình bảo lãnh sẽ thập phần tức giận đi.

Lần đầu gặp mặt hắn đã cảm giác được vị nữ tử này có chút quen mắt. Về sau mới biết được đối phương chính là mỹ nữ nổi danh trong giới quý tộc, thậm chí có không ít thủ họa đại sư đều vẽ chân dung của nàng, được một số phú thương cùng địa chủ, thân hào nông thôn coi là trân tàng.

-Chỉ vì một người Kacheek đã khiến Clay tập đoàn làm địch với ta thì rất không có khả năng. Có lẽ vì lần trước phái Grant Nita đến bàn chuyện hợp tác nhưng không lấy được thập tự nỏ của ta, bởi vậy thẹn quá hoá giận đi.

Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười nhạt. Đỗ Địch An bỏ báo chí xuống, ngón tay khẽ chà xát, chìm sâu vào suy nghĩ.

Nicotine cung kính đứng bên cạnh, dáng người khiêm tốn, ánh mắt lại khó hiểu nhanh chóng đảo qua báo chí Đỗ Địch An đặt trên mặt bàn. Tuy đứng từ vị trí của hắn là đọc ngược chữ nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều. Hắn rất nhanh đã đọc hết tin tức trên mặt báo, Khi thấy bốn chữ 'Thời đại' huy chương, đồng tử hắn co rụt thật sâu, trong lòng hoảng sợ, không nghĩ tới thân phận của Đỗ Địch An trong thần điện lại tôn quý như thế. Khó trách lại để cho từng tập đoàn chú ý mật thiết, không tiếc dành trang báo đầu trên người Đỗ Địch An.

Vụng trộm đánh giá thiếu niên này, đáy mắt Nicotine hiện lên vẻ ngưng tụ, ngón tay trong tay áo khẽ nắm chặt.

Một lát sau, bon người Kacheek cùng Jinny lục tục xuống lầu.

Trước ngực Kacheek bị băng trắng quấn quanh, băng bó miệng vết thương lại. Trừ chỗ đinh thép vẫn chảy ra máu, tiên huyết cũng không có lan tràn ra chung quanh, miệng vết thương đã kết vảy. Trong mắt Nicotine dị quang chớp động, không hổ là một trong thập đại Ma Ngân hiếm thấy 'Long Cương Giả', năng lực khôi phục thân thể cực kì kinh người.

Kacheek đứng trên bậc thang, ánh mắt quét đến người thiếu niên đã sớm ở nhà ăn dùng cơm, đôi mắt vẫn đang ngái ngủ chợt ngưng tụ lại, bước chân dừng lại một lát mới tiếp tục bước xuống thang lầu.

- Sáng hôm nay rèn luyện, buổi chiều nghỉ ngơi.

Đỗ Địch An nhìn qua Kacheek vẻ mặt âm trầm đang đi tới, đạm mạc nói.

- Buổi chiều nghỉ ngơi?

Kacheek hơi kinh ngạc, phiền muộn trong mắt chợt đổi thành thần sắc vui mừng, nhưng rất nhanh hắn đã ý thức được nét mặt của mình, nhanh chóng thu hồi vẻ vui mừng, hừ lạnh một tiếng nói:

- Đúng là sẽ rất lười biếng.

Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn nói:

- Thật sao?

Nhìn qua ánh mắt của hắn giống như cười mà không phải cười, lưng Kacheek phát lạnh, hơi cười lạnh, quay đầu đi, kéo ra một cái ghế ngồi xuống, hướng Nicotine kêu lên:

- Thất thần cái gì vậy, bữa sáng của ta đâu?!

Mặt Nicotine hơi cứng lại, khóe miệng khẽ động, quay người hướng nữ hầu bên cạnh nói:

- Mang bữa sáng lên.

- Vâng.

Nữ hầu vội vàng đồng ý.

Bữa sáng chấm dứt, Đỗ Địch An trở lại sân huấn luyện tiếp tục rèn luyện. Khi hắn huấn luyện được một nửa, Heiba cùng Lão Kim cũng xoa tay gia nhập vào, hướng Đỗ Địch An nói:

- Chúng ta nhàn rỗi không có việc gì, hoạt động gân cốt một chút.

Đỗ Địch An không ngăn trở, chỉ nhắc nhở:

- Đặc biệt chú ý miệng vết thương, không lâu sau sẽ đi ngoài vách tường săn thú.

Trong lòng hai người rùng mình đáp ứng một tiếng. Lúc này cải biến chủ ý, không học theo Đỗ Địch An mà là dùng phương thức đặc biệt để rèn luyện phần eo, lực lượng chân cùng với tốc độ mềm dẻo.

Tuy rèn luyện với cường độ cao như vậy, coi như là ngày qua ngày kiên trì mười năm, lực lượng tăng trưởng cũng không bằng một lọ "Thần Chúc Phúc". Nhưng thông qua rèn luyện lại có thể nắm giữ từng vị trí trên thân thể vô cùng tốt, lúc chiến đấu có thể phát huy hiệu quả cực lớn, vả lại còn có thể rèn luyện ý chí!

Kacheek không để ý đến HeiBa cùng Lão Kim, đối với hắn mà nói, nghĩa vụ của mình chỉ là dạy bảo một người Đỗ Địch An mà thôi. Về phần những người khác, hắn chẳng muốn lãng phí tâm tư đi để ý tới.

Khẽ đảo mắt đã đến trưa.

Bốn người mệt mỏi mồ hôi nhễ nhại trở về trong lâu đài cổ. Sau khi ăn cơm trưa, HeiBa cùng Lão Kim chờ dạ dày tiêu hóa cơm trưa không sai biệt lắm, lại tiếp tục trở lại sân huấn luyện rèn luyện, quen thuộc kỹ nghệ ngày xưa.

Đỗ Địch An để Jinny cùng Kacheek vận chuyển vật liệu thép sáng nay xuống tầm hầm. Phía dưới lâu đài cổ có mấy cái tầng hầm ngầm, nhiều cái cất giữ hàng hóa của hắn, có nhiều cái là phòng luyện kim hắn xây dựng thêm.

Chờ sau khi đưa tài liệu xuống tới, Đỗ Địch An để mấy người rời khỏi đây, cũng ra lệnh cho Nicotine trong thời gian mình chế tạo Thần Thuật, bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy.

Đóng cửa phòng luyện kim lại, Đỗ Địch An dùng vật liệu gỗ sớm đã đầy đủ bên trong điêu khắc mô hình linh kiện máy phát điện. Hắn tay phải cầm đao điêu khắc, tay trái vịn tấm gỗ.

Từng kinh nghiệm rèn luyện tay trái lúc trước, Đỗ Địch An cảm giác mình tốc độ linh hoạt cùng lực khống chế tay phải cũng được đề cao không ít, bắt đầu điêu khắc thuận buồm xuôi gió.

❖ ❖ ❖

Không lâu sau khi Đỗ Địch An đi vào phòng luyện kim, tại một chỗ vắng vẻ trong lâu đài cổ. Ba người Nicotine cùng Jinny, Kacheek xuất hiện trong phòng. Nicotine nhìn quaKacheek, đáy mắt hiện lên một tia cảnh giác, hướng Jinny nói:

- Hôm nay ba người chúng ta đã là người trên cùng một chiếc thuyền, một bên là hai tiểu tử cùng ngục giam với tiểu tử kia có quan hệ không tầm thường, đã xác định tâm tư vững chắc đi theo tiểu quỷ này. Ba người chúng ta chỉ có đoàn kết lại mới có hi vọng thoát ly khỏi tiểu tử này, triệt để khôi phục thân phận tự do.

Kacheek rất hứng thú nhìn hắn nói:

- Nói như vậy, ngươi đã có kế hoạch?

Nicotine nhìn hắn một cái, nói:

- Trước mắt chúng ta hoàn toàn không biết gì cả, lên bất kì kế hoạch nào đều là lãng phí thời gian. Đầu tiên phải tìm hiểu rõ tiểu tử này mới được, theo hiện nay được biết, tiểu quỷ này chẳng những là Thú Liệp giả còn là thần sứ nguyên tố Thần Điện. Từ hai thân phận này có thể phỏng đoán ra, gia đình tiểu quỷ này trước kia là bình dân, hơn nữa gia cảnh tương đối có dư.

- Bất quá, nếu tiểu quỷ này là Thú Liệp giả, có thể giải thích thế lực sau lưng hắn không liên quan gì đến quý tộc.

Kacheek khẽ cười một tiếng nói:

- Cái này còn cần ngươi phân tích?