← Quay lại trang sách

Chương 293 Đặt Bẫy

Bất kể nói thế nào, hệ số an toàn ở khu vực thứ nhất cùng khu vực thứ hai đều cao hơn rất nhiều so với mười năm trước.

Này đối với những người khác thì đây là một tin tức tốt, nhưng đối với Đỗ Địch An mà nói đây lại là một tiếc nuối rất lớn.

- Đi theo ta.

Đỗ Địch An đi phía trước dẫn đường, đi về phía hồ nước cách đây bốn dặm. Dọc theo đường đi cẩn thận từng li từng tí cảm ứng động tĩnh chung quanh, để Kacheeck đi trước mở đường, ma ngân 'Long cương giả' của hắn một trong số ít thể chất có thể chịu được Ma Trảo Ngạc đánh lén nhưng không mất mạng.

Dọc theo đường đi cũng không ngửi được mùi ma vật ẩn núp ở phụ cận. Sau khi đi khoảng ba dặm, Đỗ Địch An phóng tầm mắt tới, vẫn như cũ không thể nhìn thấy được bóng dáng hồ nước phía trước. Trong lòng hắn kỳ quái, lẽ nào Hoa Thịnh tập đoàn đưa địa đồ giả lừa hắn? Nhưng xem niên đại của địa đồ cũng không giống mới làm.

Hắn suy tư chốc lát, để hắc ba đứng ở tại chỗ, dặn dò Jinny cùng lão kim ở lại đợi mệnh lệnh, kêu Kacheeck đi theo mình mình. Hắn ném hòm hỏa dược xuống mặt đất, nhẹ nhàng đẩy cỏ dại dọc theo hai bên đường đi ra. Mỗi một lần đẩy bụi cỏ ra thì Đỗ Địch An lại cảm giác được ở bên trong lúc nào cũng có một con ma vật ẩn núp. Điều này làm cho bắp thịt của hắn lúc nào cũng căng thẳng, dù sao khứu giác cũng không phải an toàn trăm phần trăm.

Rất nhanh bụi cỏ phía trước đã lộ ra một mảng lớn ải thảo, là một ao nước nhỏ không sâu, bên trên mọc đầy cỏ dại thủy sinh, dưới đáy có không ít nước đọng.

Ánh mắt Đỗ địch an ngưng tụ, dùng mũi chân nhẹ gảy mặt đất, nhất thời cảm giác được thổ nhưỡng có chút xốp, hắn lui về phía sau vài bước. Trong lòng nghi hoặc, lẽ nào nơi này chính là hồ nước mười năm trước? Mười năm trôi qua, hồ nước chỉ còn lại như này?

Kacheeck đứng bên cạnh tinh tế đánh giá, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi, lui về phía sau vài bước, hướng về Đỗ Địch An quát:

- Lui lại!

Đỗ địch an cả kinh vội vàng lùi về sau, nhưng thấy bồn địa phía trước cũng không bất kì dị động gì, không khỏi hỏi:

- Làm sao?

Anh mắt Kacheek nghiêm nghị, chỉ vào một nơi cách đó mười mét nói:

- Ngươi xem bên dưới cành khô chết tiệt kia có phải là một con ngươi?

Đỗ địch an tâm bỗng rùng mình, theo phương hướng ngón tay hắn nhìn tới, nhất thời nhìn thấy một đoạn cành khô mục nát rơi vào bên trong đám rong, địa phương phía dưới cành khô này ánh sáng không cách nào chiếu đến chỉ có một mảnh đen kịt, nhưng cũng không thể ảnh hưởng tới thị giác của hắn. Quả thật có một viên cầu nhỏ giống như phỉ thúy.

Ánh mắt Đỗ địch an khẽ nhúc nhích, nói:

- Ta thử xem.

Hắn Khom lưng nhặt một viên đá trên mặt đất, ném về hướng viên cầu kia.

Huấn luyện cũng tiễn nhiều cũng khiến kĩ năng ném của hắn đạt độ chính xác cao hơn. Viên đá mạnh mẽ rơi vào cành khô kia, oành một tiếng, nước văng tung tóe. Cùng lúc đó mặt đất bên dưới bỗng nhiên lay động, xoay chuyển 180 độ, chậm rãi di chuyển sang một chỗ khác.

Đỗ địch an khẽ hít một một ngum khí lạnh, không nghĩ tới hồ nước này đã khô rồi, vậy mà vẫn còn có ma vật ẩn núp trong đó, hơn nữa mùi vị trên người cực kì nhạt, bị mùi của các loại cành khô rong mục nát che giấu đi.

- Quả nhiên...

Kacheeck nhìn thấy cái bóng đen kia ven vẹo rời đi, trong mắt lộ ra một tia thoải mái, hướng đỗ địch an nói:

- Vật này có chút khó giết, bất quá những ma vật yêu thích ẩn núp này một khi bị nhìn thấu ngụy trang, thông thường sẽ tránh né đi, không chính diện xuất kích, trừ phi quá mức đói bụng.

Đỗ địch an nghe hắn nói như thế, ánh mắt lấp lóe nói:

- Nói như vậy, chúng nó cũng không phải đặc biệt đói bụng, chung quanh đây hẳn còn có ma vật khác làm thức ăn cho chúng, hơn nữa rất khả năng là quần cư!

Kacheeck hơi run, không nghĩ tới đỗ địch an từ một điểm này đã suy đoán ra nhiều như vậy, hắn liếc mắt nhìn chằm chằm thiếu niên này, gật đầu nói:

- Có khả năng này, bất quá ma vật có thể bị vật này giết chết không có nghĩa yếu, rất khả năng nó chỉ bị đánh lén rồi giết chết. Có một số ma vật ưa thích ẩn núp đánh lén, thậm chí có thể giết chết ma vật cao hơn bản thân đến bảy tám cấp.

Đỗ địch an gật đầu, vũ khí ma vật dùng để tấn công cực kì sắc bén. Như chiến giáp trên người bọn họ mặc chủ yếu là để cách ly phóng xạ, cùng với một chút ít bảo vệ. Trước mặt những ma vật khoảng chừng đẳng cấp 20 sẽ dễ bị lợi trảo của chúng xé rách, cho dù là tấm thép cũng sẽ bị xuyên thủng. Bất kỳ loại áo giáp nào cũng đều là xám trắng, chỉ có tránh được công kích và giết chết đối phương mới có thể bảo mệnh.

- Chúng ta liền săn bắn ngay tại đây.

Đỗ địch an quét mắt nhìn xung quanh, quyết định chủ ý nói.

Kacheeck hơi run run.

Đỗ địch an xoay người quay trở lại, tìm mấy người Jinny đang chờ, nói:

- Chung quanh đây có nguồn nước, có ma vật ở lại, chúng ta sẽ đặt cạm bẫy ở chung quanh để săn giết. Jinny, tốc độ của ngươi hẳn là nhanh hơn chúng ta một chút, chờ bố trí xong xuôi cạm bẫy, ngươi liền phụ trách dụ ma vật.

Jinny khẽ cau mày nhìn Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An cũng nhìn lại nàng, thiếu nữ này chậm rãi thu hồi ánh mắt, không nói gì.

- Làm sao bố trí cạm bẫy?

Lão Kim nghi ngờ nói.

Đỗ địch mở hòm hỏa dược ra, nói:

- Trước tiên đi đào hầm, vùi những thứ này vào.

Mấy người ngẩn ra. Jinny vẫn im lặng chợt cau mày nói:

- Nếu như ta không nhìn lầm, đây chính là lưu huỳnh cùng mấy loại khoáng thạch khác mài ra, trừ phi cho ma vật ăn mới vó thể độc chết, chôn trong đất làm cái gì?

Đỗ địch an nói:

- Đây là vũ khí không phải độc dược, các ngươi chỉ cần nghe theo ta là được.

Mấy người hai mặt nhìn nhau, những bột phấn này là vũ khí? Là vũ khí lại còn chôn dưới đất?

Nhưng xem bộ dáng kiên quyết của đỗ địch an, mấy người không nói thêm gì nữa. Sau khi Kacheeck thương nghị cùng Đỗ Địch An liền chọn một địa phương bắt đầu đaò, chôn từng hòm thuốc nổ xuống đó.

Rất nhanh sắc trời đã tối, cạm bẫy cũng đã bố trí thỏa đáng.

Đỗ địch an mang bọn người Kacheeck tới một vị trí rất xa, dùng mấy khối bê tông trong một tòa phế tích dựng lên một căn nhà nhỏ, ăn lương khô, bảo tồn thể lực.

Lão kim nhìn ngoài trời càng ngày càng tối, sởn tóc gáy hướng đỗ địch an nói:

- Buổi tối sẽ có ma vật bò đến hay không a?

Đỗ địch an ném một bình hành thi bột phấn cho hắn, nói:

- Sẽ không đâu, chỉ cần ngươi đừng châm lửa là được. Phần lớn những ma vật này đều là động vật máu lanh, khá mẫn cảm và hung phấn đối với nhiệt lượng.