Chương 299 Lấy Quái Giết Quái
Hô!
Đá tảng lăn nhanh như gió rơi rụng xuống.
Song Đầu Xà Tích đang bảo vệ thân thể nhất thời cả kinh vội vàng di chuyển mạo hiểm né khỏi điểm rơi của tảng đá, nhưng lại bị đá nghiền ép đuôi khiến nó đau đến mức đung đưa thân mình, quét tảng đá bay đến bên ngoài vùng đất trống quanh bụi cỏ dại trong biển lửa.
Đỗ Địch An tiếp tục lấy đá ném mạnh, lúc này hắn sâu sắc cảm nhận được sự khuyết thiếu của công cụ, mọi người có thể cùng trời cùng đất và cùng dã thú đều dựa vào công cụ mà công cụ chính là kết tinh trí tuệ nhân loại, thuộc về sức mạnh thiên phú độc nhất của nhân loại!
Vèo!
Viên đá thứ hai bay ra, Song Đầu Xà Tích lần thứ hai ưỡn ẹo thân thể tránh né.
Một lát sau, bọn người Kacheeck trở lại gò núi, Đỗ Địch An lập tức để Kacheeck cùng Jinny tìm đá để ném.
Đối mặt với ma vật đi săn đẳng cấp hai mươi bảy, dù cho là nó đã bị trọng thương nhưng đi tới cận chiến cũng cực kỳ mạo hiểm, nhỡ chúng sắp chết lại mạnh mẽ phản công thì bọn họ vừa không thu được gì vừa phải chịu thiệt.
Jinny và Kacheeck nghe Đỗ Địch An nói lập tức đồng ý, đồng thời cũng âm thầm oán thầm kẻ này giả dối.
Có Jinny cùng Kacheeck gia nhập, Đỗ Địch An cùng hai người bọn họ đồng thời lấy đá ném mạnh, ba viên đồng thời rơi xuống khiến Song Đầu Xà Tích rất phẫn nộ, không nghĩ tới sẽ gặp phải kẻ địch vô sỉ như vậy.
Nó cố hết sức ưỡn ẹo thân thể, tuy rằng còn bảo tồn không ít sức mạnh, nhưng vết thương khá lớn khiến di động không tiện, một lần né tránh không kịp, nhất thời bị một tảng đá lớn trong đó đập trúng sau đuôi, nhất thời đau đến mức thân thể căng thẳng, cấp tốc lui lại bò về phía gò núi bên ngoài.
Chỉ là bên ngoài là hỏa diễm, tuy rằng không ít cỏ dại đã bị đốt thành tro bụi nhưng trong đó có không ít là cỏ dại còn tơi nên khả năng bị thiêu đốt tương đối chậm, hỏa thế trước sau dồi dào nên nó không dám bước vào trong đó, chỉ có thể núp bên cạnh hỏa diễm quyển cật lực rời xa bọn người Đỗ Địch An.
- Quá xa.
Kacheeck nhìn thấy vị trí Song Đầu Xà Tích, thở dốc, muốn từ bỏ.
Đỗ Địch An lập tức nói:
- Đổi vụ trí.
Kacheeck ngẩn ra không khỏi cười khổ.
Lão kim cùng Heiba phụ trách việc tìm kiếm đá, ba người còn lại đảm nhiệm việc ném đá, không ngừng ném về phía Song Đầu Xà Tích.
Oành! Oành! Oành!
Mỗi lần đều là ba người đồng thời ném mạnh, ba cục đá cùng lúc được ném ra, Song Đầu Xà Tích tránh né tương đối vất vả, mỗi lần đều có một tảng đá lớn, thậm chí hai tảng trong đó ném trúng, trong chốc lát, vết thương đầy rẫy toàn thân Song Đầu Xà Tích, mỗi một tảng đá lớn hạ xuống đều có thể khiến vảy của nó nứt toác.
Liên tục ném mạnh mấy chục khối đá, trên người Song Đầu Xà Tích đã đầy rẫy vết thương, mặt đất khắp nơi là máu. Nhưng mà vùng đất trông bên ngoài cỏ dại đã đốt thành tro bụi, nhiệt độ tương đối nóng nhưng hỏa diễm lại tắt, Song Đầu Xà Tích lập tức liền bò đến bụi cỏ này, bộ phận lộ ra vết thương dưới sự thiêu đốt nóng bỏng, đau đến mức khiến nó khó chịu vặn vẹo.
Đỗ Địch An nhìn thấy nó chạy ngày càng xa, lập tức nói với Kacheeck cùng Jinny
- Chuẩn bị đi, ba người chúng ta hiện tại chỉ có thể dựa vào cận chiến.
Jinny cùng Kacheeck rùng mình, dù Song Đầu Xà Tích bị trọng thương nhưng hình thể kinh khủng như thế vẫn có khí thế chấn nhiếp mãnh liệt. Bất quá nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của Đỗ Địch An, hai người biết không thể thương lượng, con ngươi lóe lên tâm tư, lặng lẽ đáp ứng.
Đỗ Địch An đi đầu từ gò núi trượt xuống, chạy tới, hai người theo sát phía sau.
Lão kim cùng Heiba quay người trở về, nhìn bóng lưng ba người đang đuổi theo, biết không giúp đỡ được gì liền ở lại gò núi yên lặng cầu nguyện.
Rất nhanh, Đỗ Địch An truy đuổi đến gần Song Đầu Xà Tích rút ra cung tên vọt tới, hấp dẫn sự chú ý của nó.
Trên mủi tên có mùi vết thương của nó dính trên đá, đau nhức khiến Song Đầu Xà Tích chú ý tới Đỗ Địch An, nhất thời không lùi lại mà dữ tợn đánh về phía Đỗ Địch An, tứ chi trên đất nhanh chóng bò đến.
Đỗ Địch An cả kinh, không nghĩ tới nó còn có thể bùng nổ ra tốc độ như thế, vội vàng lùi về sau, đồng thời hét lên với Kacheeck cùng Jinny
- Các ngươi tấn công hai bên của nó, ta sẽ hấp dẫn sự chú ý của nó.
Kacheeck cùng Jinny tia lập tức tách ra hai bên, mắt sáng như đuốc rút ra trường thương cùng trường kiếm, hai bên trái phải thăm dò hướng dể tấn công Song Đầu Xà Tích.
Song Đầu Xà Tích càn quét khiến hai người không dám tiến lại gần.
Đỗ Địch An vừa lùi về sau, vừa nhìn về phía hai người họ, thấy dáng dấp bọn họ rút tay rút chân biết được hai người không hề thật lòng ra tay, lúc phục tùng mệnh lệnh của mình lại cật lực tránh để chính bản thân bị thương, trong lòng thầm giận đồng thời cũng biết không thể làm gì được, thầm than một tiếng bỏ qua công kích, xoay người nhanh chóng lao nhanh, chạy về gò núi.
Song Đầu Xà Tích nhanh chóng truy đuổi, khi nhìn thấy Đỗ Địch An bước vào gò núi bỗng nhiên tốc độ giảm nhiều, hai đầu rắn tràn ngập vẻ cảnh giác, tựa hồ lúc trước ở đây chịu công kích khiến nó còn lưu lại cảm giác sợ hãi.
Đỗ Địch An thấy nó đình chỉ, lúc này cũng dừng lại, nhìn thấy Kacheeck cùng Jinny tia vẫn không muốn toàn lực công kích, trong đầu lập tức nhanh chóng nghĩnbiện pháp khác, rất nhanh hắn lớn tiếng nói với bọn họ:
- Các ngươi ở đây ngăn cản nó, ta đi tìm giúp đỡ!
Kacheeck cùng Jinny tia ngẩn ra hơi nghi hoặc một chút, không chờ hai người hỏi dò, Đỗ Địch An đã xoay người rời đi.
Nếu không biết Đỗ Địch An không có đạo lý hại bọn họ, hai người thậm chí cho rằng Đỗ Địch An là lâm trận lùi bước.
Giúp đỡ?
Đi đâu tìm?
Trong lòng Kacheeck bỗng nhiên hơi động, có suy đoán.
Đỗ Địch An dùng khứu giác nghe được mùi, cấp tốc chạy đi, rất nhanh hắn đi ngang qua bảy, tám dặm, rốt cục nhìn thấy một bóng người du đãng, chính là liêm đao hành thi, hơn nữa là loại biến dị liêm đao hành thi lần trước hắn săn giết, thể trạng cực kỳ to lớn.
Đỗ Địch An rút một mũi tên bắn ra, cũng không quay đầu lại mà xoay người chạy.
Biến dị liêm đao hành thi bị công kích liền gầm thét đuổi theo
Rất nhanh, Đỗ Địch An trở lại chỗ Song Đầu Xà Tích, lúc này Jinny cùng Kacheeck thỉnh thoảng trên đi quấy rối Song Đầu Xà Tích, hai người phối hợp lẫn nhau, kiềm chế không cho Song Đầu Xà Tích toàn lực công kích người còn lại.
Nhìn thấy Đỗ Địch An trở về, hai người thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo liền nghe tiếng hô sau lưng Đỗ Địch An truyền đến, lập tức nhìn thấy một khuôn mặt dữ tợn, thể trạng to lớn, cánh tay là liêm đao sắc bén.
- Trốn!
Đỗ Địch An hét lớn một tiếng, nói thật nhanh:
- Các ngươi tiếp tục kiềm chế, ta tiếp tục đi tìm sự giúp đỡ.
Jinny cùng Kacheeck nghe nói như thế, không khỏi sửng sốt, đáy lòng nhất thời có loại cảm giác dở khóc dở cười, đồng thời cũng nổi lên từng cơn ớn lạnh, tuy rằng đây là một phương pháp rất đơn giản nhưng không có nghĩa là nó không có hiệu quả, thậm chí lúc ở thời khắc nguy cơ như vậy, chưa chắc có người có thể nghĩ đến biện pháp như thế, coi như nghĩ đến cũng không có can đảm làm!
Dù sao một con ma vật cũng ứng phó không được, huống hồ là đưa tới những ma vật khác?
Đỗ Địch An chạy đến chỗ Song Đầu Xà Tích, lập tức chạy đến bên cạnh tro tàn trong bụi cỏ, bỏ qua liêm đao hành thi, trực tiếp chạy về bên trái Song Đầu Xà Tích, con đường lại như đi vòng một hình chữ "C", trung gian chính là Song Đầu Xà Tích.
Thân ảnh Đỗ Địch An biến mất, liêm đao hành thi nhất thời bị mùi vị máu tươi nồng nặc trên người Song Đầu Xà Tích hấp dẫn, hung hãn gầm thét lên nhào tới.