Chương 334 Ngày Của Đỗ Địch An
30 Tháng bảy, trời nhiều mây.
Trải qua trận mưa to hôm qua, không khí đã tương đối ẩm ướt, gió thổi lạnh buốt thấu xương. Khí hậu biến hóa biểu thị mùa tuyết đen đáng sợ sắp tới, trong Quang Minh giáo đình cùng đài tế tự cao chót vót trên quảng trường đã có rất nhiều dân chúng tập trung bên dưới, vây quanh tượng thần trên đài cao. Nghi thức chưa bắt đầu chính thức, dân chúng dĩ nhiên đã cầu xin thành kính.
Cùng ngày, thời điểm trời rạng sáng.
Scott tập đoàn, trong lâu đài cổ Sài gia, một đạo thân ảnh đi vào một lối đi bí mật bên cạnh lâu đài cổ. Dưới sự dẫn dắt của hai thủ vệ ngoài cửa thông đạo, đạo thân ảnh này đi vào trong mật thất bên dưới lâu đài cổ. Hắn lấy một phần mật báo từ trong lòng ngực ra, mượn ánh sáng yếu ớt của đèn dầu treo trên tường có thể lờ mờ thấy được trên mặt báo có khắc chín viên Tình Thành vờn quanh, quý tộc đều rất quen thuộc với dấu hiệu này, đây là tượng trưng cho cơ cấu chủ yếu của Quang Minh giáo đình—— nguyên tố Thần Điện!
Một vị lão giả đeo mặt nạ màu đen trong mật thất hình như biết rõ thân phận của người tới, nhanh chóng tiếp nhận phần mật báo này, mở ra. Bên trên là một cuốn sách thi ca trứ danh, quét qua một lượt thì đồng tử co rụt lại, ngón tay nắm phần mật báo hơi run run. Một lát sau hắn khắc chế cảm xúc rung động, khàn khàn nói:
- Đi thôi.
Thân ảnh đưa phần mật báo ra không nói gì, chỉ gật đầu một cái liền nhanh chóng quay người rời đi.
Lão giả màu đen mặt nạ đưa mắt nhìn bóng lưng hắn rời đi liền thu lại mật báo, quay người đi vào một thông đạo bí mật khác dưới mật thất. Hắn vượt qua mấy cái hành lang, đi vào một khối vật phẩm hỗn tạp dưới tầng ngầm, quay người xoay cơ quan trên tường đóng lại cửa tầng nhầm bí mật này lại. Hắn tháo mặt nạ xuống thu vào trong áo bào, rời khỏi tầng hầm ngầm đi vào đại sảnh lâu đài cổ.
Nhìn thoáng qua Cổ Chung đã hơn 60 tuổi được treo trên tường, bây giờ thời gian vẫn còn sớm, hắn nhẹ hít một hơi chậm rãi thở ra, tâm tình khôi phục lại bình tĩnh, tìm một nữ hầu tổng quản, nói:
- Sắc trời không còn sớm, chuẩn bị làm việc đi.
- Dạ, Quản gia.
Nữ hầu tổng quản nhìn thấy lão giả, cung kính nói.
Từng tia nắng sớm, ánh mặt trời ấp áp chiếu tới cửa sổ lâu đài cổ, Sài gia tiểu thư, thiếu gia, tất cả đều lục tục tỉnh lại. Một số tôn tử nhỏ tuổi đời thứ ba vẫn cuộn mình trong chăn không muốn xuống giường.
Chờ tới 7 giờ, tất cả tiểu thư, thiếu gia đều đi tới đại sảnh, dù là mấy tiểu tử đời thứ 3 thích ngủ nướng cũng không ngoại lệ. Sau đó gia gia của bọn hắn cùng người Sài gia cũng tới đông đủ, tất cả mọi người tới đại sảnh dùng bữa sáng, đây là nếp sinh hoạt của Sài gia, không người nào dám làm trái.
Nhưng mà hôm nay các tiểu thư thiếu gia Sài gia chờ trong đại sảnh thật lâu không thấy gia gia xuống, không khỏi nôn nóng giật mình. Trong trí nhớ của bọn hắn, Chester chưa bao giờ ngủ dậy muộn, quy luật sinh hoạt giống như được lập trình sẵn, cái này chỉ có thể nói rõ là có việc trọng yếu hơn đang chờ Chester giải quyết, mà chuyện như vậy bình thường đều là việc của tập đoàn.
Trong lúc nhất thời tâm tư mọi người trong đại sảnh đều chuyển động, suy đoán lung tung.
Trong phòng Chester.
Nhìn qua mật báo Quản gia lão giả đưa đến, Chester dụi dụi vành mắt tiếp nhận mật báo, tay kia duỗi ra. Quản gia hiểu ý, cầm lấy mắt kính bên cạnh hai tay cung kính đưa lên.
Đeo kính mắt lên, Chester chậm rãi mở mật báo ra, đọc qua một lần rồi khẽ gấp mật báo lại, đưa cho lão Quản gia,biểu lộ trên mặt cũng không quá nhiều biến hóa, trong đôi mắt tràn ngập uy nghiêm cùng thâm trầm làm cho người nhìnkhông thấu, hình như có vô số tâm sự, có thể nhìn thấu nhân tâm.
- Lão gia...
Lão Quản gia nhìn hắn.
Chester trầm mặc một lát, nói:
- Lần này không tiếc bất cứ giá nào phải cầm vật ấy xuống!
- Vâng.
Quản gia cung kính gật đầu.
Chester đi giầy bước xuống giường thay đổi y phục, cùng lão Quản gia đi vào đại sảnh. Trong đại sảnh tất cả tiểu thư thiếu gia Sài gia đều đứng lên, vẻ mặt cung kính.
Chờ sau khi Chester ngồi xuống mọi người mới lục tục ngồi vào vị trí ứng với thân phận của mình.
Lão Quản gia đưa tờ báo buổi sáng hôm nay cho Chester, biết rõ lúc hắn ăn điểm tâm rất thích xem báo, như vậy có thể tiết kiệm thời gian mà hiệu suất cao hơn.
Tờ báo đầu tiên Chester cầm lên không phải là báo chí của tập đoàn mình, cũng không phải quý tộc chuyên báo mà là báo chí quân bộ. Đối với hắn mà nói, tập đoàn của mình phát sinh chuyện gì, vào ngày mai trên báo chí sẽ đưa ra tin tức của ai hắn sớm đã đoán trước. Duy nhất có thể dao động địa vị cùng căn cơ của Scott tập đoàn chỉ có hai phương diện, đầu tiên là quân bộ, thứ hai là Quang Minh giáo đình, mà hôm nay chiến sự biên cảnh biến hóa thất thường, tình huống khó có thể dự đoán, chỉ có thể dựa vào báo chí quân đội, trận chiến tranh này có lẽ phải hi sinh hơn vạn thậm chí hơn mười vạn binh sĩ, đối với hắn mà đây không phải là sinh tử chém giết, mà là một đường sinh ý.
Phương châm của hắn là:
- Có chiến tranh sẽ có mua bán.
Những lời này ảnh hưởng tới rất nhiều phú thương, cũng là chuẩn tắc kinh doanh cả đời của hắn!
- Dựa vào ưu thế địa lý cứ điểm cùng quân dụng Thần Thuật nhưng vẫn rơi vào hoàn cảnh xấu?
Chester phu như có điều suy nghĩ:
- Những dã nhân chỉ biết dựa vào man lực này, vậy mà có thể học được cách vận dung kế sách, thú vị.
...
...
Cùng một buổi sáng sớm, Hoa Thịnh tập đoàn, Melon tập đoàn, Stirling tập đoàn cùng năm tập đoàn, tất cả đều lục tục thu được mật báo từ gián điệp mình cài vào Nguyên tố thần điện, lúc xác nhận được tin tức, tất cả tập đoàn đều yên lặng như Cự Thú, vào thời điểm trời hửng đông liền hoạt động.
Lúc Chester thức giấc rời giường, Thần Thuật nhật báotrong thần điện đã phân phát đến từng Thần Bảo, buổi sáng sớm yên tĩnh lập tức bị một mảng hào khí xôn xao phá vỡ, tất cả Thần Bảo đều là phát ra sự rung động cùng tiếng thán phục.
Tiêu đề trang đầu Thần Thuật nhật báo có bảy chữ to đùng bắt mắt:
- Thần Thuật mới của Đỗ Địch An!
Nhất là ba chữ cột thu lôi đằng sau chính là dùng màu sắc chuyên dụng của Thần Thuật nhật báo, đại biểu vật này chính là vật phẩm Thần Thuật!
Báo chí cũng được đưa đến lâu đài cổ của Đỗ Địch An, xuất hiện trong tay hắn. Lúc nhìn thấy tiêu đề bài báo, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười nhạt. Hôm qua lúc trời mưa to hắn đã dự liệu được kết quả hôm nay, quả nhiên là vậy.
- Người đạt được 'Thời đại' huy chương nhỏ tuổi nhất, năm mới gần mười sáu tuổi Đỗ Địch An tiên sinh, hôm nay đệ tam Thần Thuật tác phẩm đã xuất thế, kế tiếp của Truyền Kỳ tác phẩm máy dệt kiểu mới vượt thời đại, Tứ Tinh Trung phẩm quân dụng Thập tự nỏ về sau, đệ tam tác phẩm Thần Thuật cột thu lôi vấn thế!!
- Cột thu lôi, chỉ cần nhìn thấy danh tự, rất nhiều người sẽ rất nghi hoặc, Đỗ Địch An tiên sinh không phải Mộc hệ thần sứ sao? Người viết cũng nghĩ như vậy, nhưng Đỗ Địch An tiên sinh lại cho chúng ta biết cái gì gọi là 'Thiên tài ', cái gì gọi là 'Bất phàm ', các vị suy đoán không hề sai. Đúng như danh tự của nó, đây là Lôi hệ Thần Thuật hạng nhất! Đúng vậy, Lôi hệ, lực phá hoại mạnh nhất trong nguyên tố trong thần điện Lôi hệ!"
- Căn cứ vào Thần Thuật Thần Điện đánh giá, do ba vị Ibiza đại sư, self đại sư, period đại sư đồng thời xác minh, phẩm cấp của Thần Thuật cột thu lôi chính là Tứ Tinh Thượng phẩm!