← Quay lại trang sách

Chương 337 Cái Giá Của Thần Thuật Mới

Đỗ Địch An nói:

- Vây thì phải xem năng lực tình báo của tập đoàn các ngươi ra sao rồi, ta tin tưởng các ngươi.

Willie nở nụ cười khổ, thấy Đỗ Địch An có vẻ kiên định không thay đổi, nàng thở dài nói:

- Được rồi, hi vọng Đỗ tiên sinh có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn, xin đừng trao đổi với những tập đoàn khác.

- Ta biết rồi.

Đỗ Địch An cười cười.

Willie nhìn thấy nụ cười của hắn, dù thế nào cũng đều cảm thấy trong lòng có phần không nỡ, nhưng nàng biết rõ, bản thân cũng không có biện pháp gì có thể khiến Đỗ Địch An cam đoan với nàng, quyền lựa chọn bây giờ nằm trong tay hắn, nếu như chọc giận thì hắn hoàn toàn có thể thay đổi ý định, sau một hồi suy tư, nàng chậm rãi nhẹ thở phào, để lộ ra nụ cười nói:

- Ta tin tưởng Đỗ tiên sinh, nếu đã như vầy thì chúc cho sự hợp tác giữa chúng ta thành công mĩ mãn.

Nói xong, nàng duỗi bàn tay thon dài của mình ra.

Đỗ Địch An cũng đưa tay ra đơn giản nắm một cái,

- Hợp tác vui vẻ.

Hai người buông tay ra, khóe miệng Willie lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ nói:

- Sớm biết như vậy, lúc trước Đỗ tiên sinh ngài đưa ra giá cả Tứ Tinh thì ta nên trực tiếp đáp ứng, cũng bởi vì chuyện này mà bây giờ ta bị người trong nhà mắng đến chết, cũng đều tại ngươi.

Nói xong, nàng hờn dỗi liếc mắt nhìn Đỗ Địch An.

Sắc mặt Đỗ Địch An rất bình tĩnh, chỉ nhẹ mỉm cười một cái nói:

- Nếu như lúc ấy ngươi đồng ý, nói không chừng lúc ấy cũng sẽ bị người trong nhà ngươi mắng chết.

Willie không nhịn được mà cười thành tiếng, rồi lại thở dài nói:

- Nói cho cùng, vẫn là trách ta quá vụng về, không nhận thức được đâu là anh tài, Đỗ tiên sinh ngài cũng đừng trách móc, ta lúc ấy cũng không phải là xem nhẹ ngài, chỉ là không có ngờ tới bổn sự của ngài lại kinh người như thế.

Đỗ Địch An khua tay nói:

- Việc nhỏ, không cần để ý.

Ánh mắt Willie chớp động, hì hì cười nói:

- Đỗ tiên sinh không trách ta là được rồi, hơn nữa, Thần Thuật tiếp theo của ngài có thể để lại cho Scott tập đoàn chúng ta sao, bất kể ngài làm ra cái gì, Scott tập đoàn chúng ta đều nguyện ý đưa ra giá cả của Tứ Tinh Thượng phẩm Thần Thuật!

Đỗ Địch An cười cười, hắn thầm nghĩ trong lòng rằng người này cũng thật giảo hoạt, còn muốn một lần đàm phán hai chuyện, hơn nữa Scott tập đoàn bọn hắn còn chưa một lần thấy qua bóng dáng Thần Thuật mà đã dám khai ra giá cả như thế, chắc hẳn là đánh giá hắn sẽ không vì một chút tiền ấy mà cố ý tùy tiện chế tạo ra một loại Thần Thuật, dù sao ở tình trạng của hắn bây giờ, so với việc tiền tài tài phú thì hắn càng để ý đến sự tôn trọng của người khác dành cho mình hơn, thì ra là thể diện.

- Tứ Tinh quá thấp.

Đỗ Địch An lắc đầu cự tuyệt.

Đôi mắt Willie hơi sáng, lần trước Đỗ Địch An cũng vì như vậy mà cự tuyệt không muốn bán, hơn nữa bộ dáng lại vô cùng đáng ghét, điều này chỉ có thể nói rõ, trong lòng Đỗ Địch An đã có ý tưởng cho hần Thuật mới, hơn nữa còn cực kỳ tự tin, nàng cố hít một hơi thật sâu, cắn răng nói:

- Đã như vậy, thì chúng ta sẽ đưa ra giá cả Ngũ Tinh Thần Thuật, bằng với giá lần này, ngài thấy thế nào?

- Các ngươi thật sự có thể cam lòng sao!

Đỗ Địch An cũng không khỏi cảm thán một tiếng, lượng kim tệ cần cho giao dịch Ngũ Tinh Thần Thuật lên đến trên trăm vạn kim tệ, con số đó có thể nuôi dưỡng được toàn bộ khu dân nghèo trong vòng ba mươi năm, còn nếu như dùng cho kiến thiết thì có thể sửa chữa xây dựng khu dân nghèo thành một khu bình dân! Nhưng hôm nay đến cả Thần Thuật còn chưa được gặp mà Scott tập đoàn đã nguyện ý chi trả một khoản phí lớn như vậy!

Cái này đúng là Thần Thuật mang đến tài phú! là sức ảnh hưởng của danh khí "Thiên tài"!

Tuy nhiên ở trong khu buôn bán thì số tiền kia chỉ có thể tính là ở mức trung cấp mà thôi, tỉ lệ tài phú bên ngoài vách tường mất cân bằng trầm trọng làm cho một phú thương của khu buôn bán tùy tiện đến một khu dân nghèo cũng đều có thể lên làm thổ hoàng đế, nhưng ở khu dân nghèo chỉ có thể ngồi không núi vàng ăn cũng hết, không cách nào đẻ ra tiền, đây cũng là lí do mà sức lao động ở khu dân nghèo rẻ tiền như thế, nhưng vẫn không có bao nhiêu phú thương nguyện ý đến đây ở lại phát triển, cá tái sinh mãnh liệt trong ao nước tù đọng từ từ cũng sẽ chết ngạt mà thôi.

- Không đủ.

Đỗ Địch An chậm rãi lắc đầu,

- Quá thấp.

Willie ngơ ngẩn.

- Còn chưa đủ sao? Hay là vẫn còn quá thấp?

Nàng nhịn không được mà chằm chằm nhìn Đỗ Địch An, mặc dù liên tục cố gắng nhận nhịn cùng khắc chế, nhưng ngay tại thời khắc này, những suy nghĩ cảm xúc sâu trong nội tâm nàng cũng nhịn không nổi mà bộc lộ vài phần ra mặt.

- Ngũ Tinh là cao nhất rồi, ngươi còn nhiều hơn nữa sao?

Đỗ Địch An đương nhiên vừa nhìn đã hiểu nét mặt của nàng, liền nhún vai nói:

- Nếu như ngươi muốn đặt mua, bây giờ gửi tiền cọc thì ta có thể cân nhắc, cố mà bán cho các ngươi với giá Ngũ Tinh Thượng phẩm, cơ hội chính là lúc này đây!

Khuôn mặt Willie trắng bệt suýt nữa không còn một giọt máu, Ngũ Tinh Thượng phẩm sao? Sao ngươi không nói cao thêm một chút nữa đi? Còn nói cơ hội chính là lúc này đây sao? Nàng hận không thể một búa mà gõ vỡ sọ tên thiếu niên này, chỉ mới liên tục chế tạo ra được ba kiện cao cấp Thần Thuật đã bành trướng bản thân, không cần coi ai ra gì, lời này của hắn nếu đổi lại là người khác nói ra, nói không chừng nàng đã tự tay rút đao tâm chết!

- Ngươi...

Willie nuốt một cái, nàng cố nuốt những lời lẽ không thể nói ra vào sâu trong lòng, nhẫn nhịn sự nóng nảy cùng nộ khí của bản thân, hít vào một hơi thật sâu, rồi chậm rãi thở ra, cười lớn nói:

- Ngươi... Đưa ra quá cao, ta bị dọa đến hoảng rồi, ngài chớ trách, cái này, giá tiền này thật sự là có chút...

Đỗ Địch An nói:

- Đây là biểu hiện của sự cự tuyệt?

Không cự tuyệt thì ta điên rồi! Trong lòng Willie phẫn nộ đến mức không nhịn được, mặt ngoài cười lớn nói:

- Cũng không phải là cự tuyệt, chỉ là số tiền kia quá nhiều, tập đoàn của chúng ta cũng cầm không nổi.

- Tập đoàn của các ngươi nghèo khó đến vậy, xem ra là mua không nổi.

Đỗ Địch An nhún vai, nói:

- Ta đã cho các ngươi cơ hội rồi, đến lúc đó đừng nói ta không nể tình mà bán cho ngươi, đây đã là giá hữu nghị rồi.

khóe miệng cùng mí mắt của Willie khẽ run rẩy, dường như đã có phần không cách nào khống chế được sát khí trên người mình rồi, nàng cúi đầu xuống mà không dám nhìn vào vẻ mặt của Đỗ Địch An, sợ bản thân không khống chế được mà tung nắm đấm, chỉ cắn răng nói:

- Đỗ, Đỗ tiên sinh, ta xin cáo từ trước, lần sau có tin tức của Melon tập đoàn ta nhất định sẽ là thông báo cho ngài biết đầu tiên.

- Đi thong thả, tiễn khách.

Nicotine đang đứng đợi bên cạnh lập tức tiến lên, che chở Willie rời khỏi đại sảnh.

Sau khi Willie rời khỏi không bao lâu thì người của Hoa Thịnh tập đoàn cũng tới lâu đài cổ bái phỏng Đỗ Địch An, còn mang theo một lượng lớn quà tặng.

Đỗ Địch An bảo Nicotine nhận lấy những thứ dược liệu đắt đỏ này cùng đồng hồ quý báu, hắn lựa lời mà nhẹ nhàng khước từ Hoa Thịnh tập đoàn, lấy lí do là tạm thời không bán ra, cũng không có trực tiếp cự tuyệt nhằm giữ lại cho mình một đường lui.

Hoa Thịnh tập đoàn thấy mọi chuyện không đi tới đâu, cực kỳ thất vọng, lập tức lại chơi một đòn giống như suy tính của Willie, muốn đặt mua một Thần Thuật mới của Đỗ Địch An. Và Đỗ Địch An cũng không bất công mà cho ra giá cả Ngũ Tinh Thượng phẩm giống như giá đã đề ra với Willie.

Người phụ trách Hoa Thịnh tập đoàn nghe giá như thế liền kinh ngạc hỏi lại hai lần, mới xác nhận lỗ tai của mình không có vấn đề, hắn trợn mắt hốc mồm trong chốc lát, rồi cũng đành phải từ chối nhã nhặn, sắc mặt xám xịt mà cáo biệt Đỗ Địch An, quay lưng rời khỏi lâu đài cổ.

Sau khi Hoa Thịnh tập đoàn trở về, Clay tập đoàn cùng Stirling tập đoàn cũng lần lượt lục tục tới tìm hắn bái phỏng, sáu tập đoàn đã có năm tập đoàn tìm đến rồi, tuy trước đây lúc Đỗ Địch An bảo lãnh ra Kacheek, Clay tập đoàn đã từng bôi nhọ danh tiếng Đỗ Địch An trên trang báo của nhà mình, nhưng bọn hắn trở mặt không sâu, lần này qua đây mua Thần Thuật là thứ yếu, xin lỗi mới là chủ yếu, bọn hắn cũng biết muốn khiến Đỗ Địch An nhất thời bỏ qua chuyện cũ là điều không thể nào, bởi vậy bọn hắn cũng không bỏ nhiều công sức để mà mua sắm Thuần Thuật.