← Quay lại trang sách

Chương 338 Cân?

Giá của Ngũ Tinh Thượng phẩm?

Ngoại giao của Stirling tập đoàn nghe Đỗ Địch An nói vậy, thiếu chút nữa cắn lưỡi, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nhìn hắn, nhịn không được nói:

- Đỗ tiên sinh, là ta nghe lầm, hay là ngài...

- Chính là giá tiền này, ngươi không nghe sai, cơ hội chính là lúc này, ngươi mua hay không mua?

Đỗ Địch An không muốn nhiều lời, liên tục đón tiếp mấy tập đoàn khiến sự kiên nhẫn của hắn đã hao hết, đối với hắn mà nói, thời gian để nói chuyện làm ăn này còn không bằng lấy thời gian đó học tập tri thức siêu cấp trong Chip, hoặc rèn luyện tốc độ linh hoạt của tay trái.

Ngoại giao của Stirling tập đoàn nhìn ra sự không kiên nhẫn trên mặt Đỗ Địch An, không khỏi cười khổ một tiếng, nói:

- Đỗ tiên sinh, ngài chào giá cao như thế ta cần phải về bẩm báo với tập đoàn một tiếng, chuyện này ta không thể làm chủ được.

- Nếu như được thì trong vòng hai ngày quay trở lại cho ta câu trả lời thuyết phục.

Đỗ Địch An không muốn nói thêm nữa, nói với Nicotine:

- Tiễn khách.

- Vâng, lão gia.

Thái độ Nicotine cung kính, nhưng trong lòng cực kì rung động, đại danh của những tập đoàn như Stirling tập đoàn, Clay tập đoàn, hắn lúc trước ra tù nghe thấy như sấm bên tai, bọn họ mạnh đến mức không thể mạnh hơn, có thể nói là khống chế toàn bộ khu buôn bán, thậm chí toàn bộ bức khu chủ lưu kinh tế, trong vùng quý tộc cùng phú thương là những tập đoàn siêu cấp nổi danh, rút một cọng lông chân cũng có thể khiến vô số người hưởng dụng, hôm nay vậy mà chiêu hiền đãi sĩ, nguyên một đám tư thái cực thấp tới đây bái phỏng, dù là ngốc cũng có thể nhìn ra lực ảnh hưởng cùng giá trị con người của Đỗ Địch An kinh khủng đến thế nào.

- Mời.

Hắn quay người khách khí nói với ket ngoại giao này, nhưng trong lòng có chút hối hận, sớm biết như thế, hắn đã không đùa nghịch những tiểu thông minh kia mà thành thật mà theo sát bên cạnh Đỗ Địch An, dù chỉ là một Quản gia nhưng nếu có được sự tín nhiệm của Đỗ Địch An, tương lai cũng có thể sẽ là một nhân vật hiển hách, tựa như hắn đã từng đánh cắp gia sản của một vị quý tộc trở thành phú thương, nhưng lúc vào được một nhà quý tộc thì dù quản gia hay hạ nhân cũng đều được khách khí, không dám có nửa phần khinh thị lãnh đạm.

Tên ngoại giao tiếc nuối thở dài, lắc đầu quay người cáo từ.

Chờ người này rời đi, Đỗ Địch An bảo Nicotine lên xe ngựa, tiến về nguyên tố Thần Điện nhận lấy huân chương thần sứ Cao cấp, đồng thời ở trong thần điện hối đoái một ít tài liệu cần thiết.

...

...

Scott tập đoàn.

Bên trong phòng hội nghị, hơn mười đạo thân ảnh ngồi hai bên bàn hội nghị, thủ tịch là một vị lão giả đang mặc một bộ trang phục hoa lệ màu đen tơ vàng, những quý tộc ở đây đều biết đó là trang phục mà chỉ Sài gia mới có, mà vị lão giả này khí chất uy nghiêm mà nội liễm, đúng là Sài gia gia chủ Chester, cũng là đổng sự lớn nhất Scott tập đoàn, có quyền quyết định rất lớn.

- Ngươi không nói sai?

Chester phu nhìn chằm chằm nữ tử kia, đúng là Willie.

Willie cười khổ nói:

- Ta xác nhận nhiều lần rồi, không có sai, hơn nữa hắn còn nói đó là giá hữu nghị, thêm lần này sẽ không có cơ hội nữa rồi.

- Hắn điên rồi!

Một trung niên nhân cũng đang ngồi trên bàn dài đó trừng mắt, mặt mũi tràn đầy tức giận mà nói:

- Ngũ Tinh Thượng phẩm mà là giá hữu nghị? Nếu không phải là giá hữu nghị thì bao nhiêu nữa? Còn qua lần này cơ hội sẽ hết, quả thực là điên rồi!

- Quá khoa trương.

Một lão giả khác lắc đầu thở dài.

Một phu nhân khí chất thanh nhã lạnh lùng bên cạnh nói:

- Nếu ta nhớ không sai thì hắn chỉ mới mười sáu tuổi nhỉ? Một tiểu tử mười sáu tuổi liên tục chế tạo ra ba Thần Thuật tác phẩm xuất sắc như thế, về phương diện Thần Thuật thiên phú, ta xác thực bội phục nhưng tuổi nhỏ như thế đã nhận được vinh hạnh đặc biệt này, cha mẹ nuôi của hắn cũng còn ở khu bình dân sinh hoạt, không có người dạy bảo hắn nên khó tránh khỏi thái độ bành trướng, thật sự là đáng tiếc, chỉ mong hắn gặp đả kích sẽ không như vậy, hôm nay hắn đã được nâng lên tầm thế quá cao....

- Bất kể là thiên tài dạng gì cũng khó tránh khỏi bị thế tục chôn chân.

Một trung niên nhân gầy yếu chậm rãi nói.

Chester nghe mọi người nói vậy, trầm mặc không nói, một lát sau mới chậm rãi nói:

- Ngươi đi nói với hắn, chúng ta tối đa chỉ có thể cho giá của Ngũ Tinh Trung phẩm, Thượng phẩm tuyệt đối không có khả năng, nếu hắn không đáp ứng coi như xong, cơ hội ta đã cho rồi.

Willie cười khổ, nói:

- Ta rất hiểu rõ tính tình hắn, hắn sẽ không đáp ứng, hơn nữa ta cũng thử rồi nhưng thái độ của hắn rất quyết liệt, thực sự không phải là cố ý đưa ra một cái giá cao cho chúng ta trả giá mà là một cái giá định sẵn.

Chester liền giật mình, khóe miệng động đậy khe khẽ một cái rồi nói:

- Vậy thì thôi, ngươi nhanh chóng liên hệ thống của chúng ta đánh vào Melon tập đoàn, đánh cắp tình báo để đối phó với vị Đỗ tiên sinh này, tranh thủ nhanh chóng đoạt lấy "Cột thu lôi" Thần Thuật, một kiện Thần Thuật khác chờ sau này hãy nói, đoán chừng những tập đoàn khác lấy được tin tức cũng như thế, không có ai đáp ứng, trừ phi thật sự điên rồi.

Willie khẽ thở dài, nói:

- Ta biết rồi, ta sẽ nhanh chóng.

Những người khác hai mặt nhìn nhau không nói thêm gì, tuy nhiên trong lòng oán thầm thái độ của Willie với Đỗ Địch An không thôi, nhưng hôm nay người đó đã là nguyên tố Thần Điện Cao cấp thần sứ, tiềm lực cực cao, bọn hắn cũng không dám quá phận, dù đây là một tập đoàn nhưng cũng không phải là người một nhà, không có hòa khí như bên ngoài vẫn nhìn vào.

...

...

Nguyên tố Thần Điện.

Xe ngựa lái tới, Đỗ Địch An phân phó xa phu trực tiếp tiến về trước Thần Thuật Thần Điện, trên xe ngựa cắm nguyên tố Thần Điện cờ xí, có thể tự do đi vào đa số vị trí trong nguyên tố Thần Điện, ngoại trừ đi vào đại sư Thần Bảo.

Trên đường đi rất thuận lợi, cũng không bị ai nhận ra khiến Đỗ Địch An yên tâm trở lại, sau khi đến Thần Thuật Thần Bảo, hắn lấy mặt nạ che mặt đi vào đại sảnh, tìm được chỗ hối đoái và lựa chọn vật phẩm hối đoái, trải qua bảy tám phút quan sát, rốt cục hắn lấy được ba loại vật phẩm cần thiết, dù hiệu quả so với hắn mong muốn muốn kém một chút nhưng cũng có chỗ hiệu quả.

Hôm nay nhất cử nhất động của hắn đều có vô số người nhìn vào, ở chung quanh lâu đài cổ cũng có người ẩn núp giám sát hắn nên hắn không muốn đi Hắc Ám giáo đình mua sắm những vật này, hơn nữa nghiên cứu những vật này ở Hắc Ám giáo đình so với Quang Minh giáo đình yếu lĩnh rất nhiều, dễ dàng bạo lộ thân phận, nếu dùng thân phận Sơ cấp luyện kim thuật sĩ cũng khó có thể một lần mua được nhiều phân mức như vậy.

- Mỗi loại 100 cân.

Đỗ Địch An chọn xong liền nói với người phía sau đài.

Đằng sau là một thanh niên, nghe vậy tiếp nhận vật phẩm trong tay Đỗ Địch An, lúc nhìn thấy đồ vật Đỗ Địch An chọn trúng không khỏi trừng mắt, ngạc nhiên nói:

- Mỗi loại 100 cân? Cân?

Đỗ Địch An gật đầu,

- Ngày mai ta còn muốn đến mua.

Thanh niên kia im lặng sừng sờ, người ta mua những vật này đều là luận 'Khắc ', ngươi lại luận 'Cân'?