Chương 343 Nước Cờ
Lâu đài cổ Ryan, lầu hai.
Ba đạo thân ảnh thiếu niên đi tới trước thư phòng của Forint, nhẹ cửa gõ.
Cánh cửa mở ra, Sandrew đứng bên trong. Tuổi Forint đã lớn rồi, hai năm này đi đứng không tiện, thiếp thân thị nữ trung niên đã được hắn an bài đến đại sảnh. Việc sinh hoạt thường ngày của lão do Sandrew tự thân phụ trách.
- Đến rồi.
Sandrew nhìn thấy ba người tới, mỉm cười nói.
Ba người có cảm giác thụ sủng nhược kinh, nói:
- Gặp qua thiếu tộc trưởng.
Sandrew mỉm cười mời ba người vào phòng.
Trong thư phòng, Forint ngồi trên ghế chủ vị, cười mỉm nhìn ba người, nói:
- Đỗ Địch An bằng hữu của các ngươi đã gửi thư gọi các ngươi đi qua hỗ trợ. Hiện tại hắn thiếu nhân thủ, các ngươi ở lại chỗ này lâu như vậy, lễ nghi cơ bản, sở thích, quy củ, cùng với các loại nhãn hiệu trang phục, vật phẩm xa xỉ củaquý tộc, các ngươi đã chứng kiến tất cả rồi. Hiện tại Địch An cần các ngươi, hi vọng các ngươi có thể phụ tá cho hắn.
Ba người này đúng là ba người Bahrton, nghe được Forint liền liên tục gật đầu.
Forint mỉm cười nói:
- Đi thôi, thay ta gửi lời thăm hỏi tới hắn.
- Vâng.
Bahrton liền đồng ý.
Ba người rời khỏi thư phòng, cùng nhau xuống lầu, cưỡi xe ngựa của Ryan gia tộc rời đi. Ngồi trong xe, mặt mũi ba người tràn đầy hưng phấn, Bahrton hạ giọng nói:
- Rốt cuộc chúng ta rốt cục có thể làm đại sự cùng Địch An rồi.
- Ừ.
Joseph nhếch miệng cười, nói:
- Ở trong nhà của lão quý tộc đây, toàn thân ta không được thoải mái. Về sau đi làm trợ lý của Địch An, chúng ta cũng không thể lại gọi hắn là Địch An tránh làm lộ nội tình.
- Ừ, vậy từ nay về sau chúng ta vậy kêu hắn Đỗ tiên sinh, hoặc là thiếu gia đi. Tuy cùng vạch xuất phát với hắn, nhưng không có Địch An sẽ không có ba người chúng ta hôm nay. Đổi lại trước kia, ta nghĩ cũng không dám nghĩ, tơ lụa vậy mà dùng làm khăn lau, sữa bò dùng để rửa mặt. Một viên đá nhỏ vậy mà có giá trị tới mấy chục vạn đồng tệ, so sánh cùng hiện tại, trước kia chúng ta đúng là heo.
Mặt mũi Kroon tràn đầy hưng phấn nói.
Bahrton cười cười, nói:
- Ngươi sai rồi, heo ở đây còn tốt hơn chúng ta nhiều, mỗi bữa đều có thịt.
Joseph cười haha nói:
- Địch An, a không nên gọi Thiếu chủ rồi. Hắn đã từng nói qua, về sau sẽ mang chúng ta làm một phen đại nghiệp, hôm nay hắn đã là Cao cấp thần sứ nguyên tố Thần Điện rồi. Mỗi ngày đều xuất hiện trên mặt báo, quả thực chính là nhân vật chói mắt như Minh Châu. Chúng ta đã không chọn sai, theo hắn thì ngày sau tất nhiên sẽ cực kì tươi sáng.
Kroon cười nói:
- Tương lai tươi sáng là chắc chắn rồi, nhưng ngươi cũng đừng quên lúc trước thiếu gia mang bọn ta tới, nguyên nhân là vì sao? Đầu tiên là tin tưởng chúng ta, thứ hai là nội tình chúng ta trong sạch. Chỉ là tiểu nhân vật xử lý thuận tiện.Những chuyện trước kia thiếu gia tìm tới chúng ta, đoán chừng sau này cũng đều là những chuyện như vậy. Một khi sai lầm, rất có thể…
Biểu lộ Bahrton ngiêm túc nói:
- Chúng ta chính là làm những việc không được để người khác biết. Nếu như bại lộ và bị bắt, chết cũng không thể để thiếu gia bị liên lụy. Nếu không có hắn sẽ không có chúng ta hôm nay, sẽ không có Bahrton ta!
Joseph cùng Kuren liếc nhau, vỗ bờ vai của hắn, Kuren nói:
- Nghe ngươi nói, chúng ta là loại người sẽ bán đứng huynh đệ sao?
Biểu lộ Bahrton nhu hòa xuống, nói:
- Đương nhiên ta hiểu các ngươi. Không nói cái này nữa, cũng sắp đến rồi, coi chừng tai vách mạch rừng.
- Ừ.
Joseph gật gật đầu:
- Hiện tại hắn đang vị tất cả ánh mắt nhìn vào, ngoại thành phân nửa đang có rất nhiều tập đoàn theo dõi hắn.
-Thiếu gia, ba người kia đến rồi, nói muốn gặp ngài.
Nicotine vào trong nhà thông báo.
Đỗ Địch An đang trong một căn phòng đọc thư, thuận miệng nói:
- Để bọn hắn tới đây.
- Vâng.
Nicotine quay người rời khỏi, một lát sau quay trở lại mang theo ba người Bahrton phía sau.
Đỗ Địch An ngừng đọc tin tức trong tay, ngẩng đầu nhìn ba người một chút. Đã lâu không thấy không thấy, rõ ràng ba người đã có biến hóa, trên người không còn sợ hãi yếu nhược như trước đây. Nhìn qua có một cỗ khí chất hào phóng, quần áo lụa là. Nhìn qua thật sự rất khó có thể liên tưởng hắn đến "Khu dân nghèo", nhưng nếu nhìn kỹ, y nguyên có thể nhìn thấy chỗ thiếu hụt trên thân ba người. Như trên cổ của Bahrton có một chỗ thịt xấu xí, đây là biến hóa do phóng xạ. Còn Kuren thì tay trái chỉ sinh trưởng đến khuỷu tay, nửa cánh tay còn lại trống rỗng trong áo, là một người khuyết tật.
Đỗ Địch An biết rõ Nicotine bên cạnh cũng chú ý tới điểm ấy, thần sắc hắn bình tĩnh nhìn ba người nói:
- Đã lâu không gặp, ngồi đi.
Mặc dù ba người Bahrton biết Đỗ Địch An xuất thân giống với bọn họ, nhưng hôm nay nhìn thấy, khí chất trên người Đỗ Địch An lại khiến cho họ cảm thấy có chút câu nệ, khó có thể gọi thẳng tên ra như trước đây. Bahrton lên tiếng, ngồi xuống một chiếc ghế bên cạnh, nhìn Đỗ Địch An nói:
- Đỗ thiếu gia, ngài tìm ba người chúng ta có chuyện gì sao?
Đỗ Địch An nhìn hắn một cái, cũng không uốn nắn xưng hô của hắn, ngược lại có chút thoả mãn. Đương nhiên đâykhông phải là lòng hư vinh, mà từ chuyện nhỏ này có thể thấy được xác thực ba người đã có tiến bộ, tính cách cẩn thận hơn rất nhiều, không lỗ mãng bạo lộ quan hệ thân cận, liền nói ngay:
- Bahrton, tín ngưỡng của ngươi là Quang Minh giáo đình sao?
Bahrton giật mình, không rõ vì sao Đỗ Địch An lại hỏi cái này,hắn liếc mắt nhìn Nicotine bên cạnh, trung thực nói:
- Bán tín bán nghi đi.
Đỗ Địch An nghe hắn nói như thế, không nhịn được cười một tiếng. Nicotine bên cạnh cũng lộ ra vẻ mĩm cười, đồng thời nghiêng đầu tò mò nhìn Đỗ Địch An, chỉ thấy Đỗ Địch An cười nói:
- Từ nay về sau, ngươi hãy tin Quang Minh giáo đình đi.
- À?
Bahrton nháy con mắt, có chút mê hoặc.
Đỗ Địch An mỉm cười nói:
- Ý của ta là ngươi đi vào trong Quang Minh giáo đình, trở thành Quang Minh kỵ sĩ trong giáo đình.
Bahrton ngơ ngẩn, xấu hổ nói:
- Thiếu gia, cái này ta cũng muốn, nhưng bọn hắn cũng không cần ta, ta như vậy…
- Cái này giao cho ta.
Đỗ Địch An mỉm cười:
- Ngươi chỉ cần sau khi đi vào Quang Minh giáo đình, toàn tâm toàn ý thuần phục Quang Minh giáo đình là được.
Bahrton tỉnh ngộ:
- Thiếu gia, ngài muốn xếp ta vào trong Quang Minh giáo đình làm gián điệp sao?
Đỗ Địch An khẽ lắc đầu:
- Ngươi chỉ cần làm theo lời ta nói là được, toàn tâm toàn ý thuần phục Quang Minh giáo đình, không cần làm bất cứ việc gì khác. Từ nay về sau ngươi cũng không biết ta, minh bạch chưa?
Bahrton có chút mờ mịt, giống như đã hiểu, cũng giống như không hiểu. Muốn hỏi thêm, do dự một lát lại nhịn xuống, nói:
- Ta đã biết.
Đỗ Địch An thoả mãn gật đầu, nhìn Joseph bên cạnh nói:
- Ngươi thì sao, muốn làm Tướng Quân uy vũ không?
Joseph sửng sốt, ngạc nhiên nói:
- Thiếu gia, ngươi muốn cho ta vào quân bộ?
- Thông minh.
Đỗ Địch An cười cười:
- Cũng giống như Bahrton, ngươi ở quân bộ cố gắng phát triển, từ nay về sau cũng quên ta đi, ngươi chỉ cần làm một Tướng Quân tốt là được.
Joseph cùng Bahrton liếc nhau, mặc dù có chút mờ mịt nhưng vẫn gật đầu:
- Đã biết.
Đỗ Địch An Kuren cũng là người cuối cùng, mỉm cười nói:
- Ngươi hãy theo ta đi.
Kuren sững sờ nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.