← Quay lại trang sách

Chương 349 Xúc Động

Bọn lão giả áo Hồng Miên đều cảm thấy kinh ngạc:

- Nhanh như vậy đã xét duyệt xong sao?

- Ừ, hôm nay đại sư Kepos đang thẩm duyệt một quyển sách luận văn khác, các ngươi lại trùng hợp vượt qua, bởi vậy liền tiện thể xem xét luôn.

Quản gia trung niên cười nói.

Tiffany cười nói:

- Thật may, nhanh cho chúng ta nhìn xem, kết quả như thế nào đây?

Quản gia trung niên cười, đưa kẹp luận văn trong tay cho nàng, nói:

- Các ngươi xem đi, ta còng có việc mên gặp lại sau.

Nói xong liền quay người rời khỏi, lên xe ngựa và trực tiếp ra khỏi Thần Bảo.

Lúc xe ngựa chạy khỏi, Tiffany cũng nhanh chóng mở luận văn được đóng gói, nhanh chóng nhìn về phía lời bình cùng treo thưởng phía cuối, lập tức ngạc nhiên:

- 200 tích lũy? Cái này, nhiều vây sao?

Lão giả áo Hồng Miên nhìn sát vào, cũng lắp bắp kinh hãi, sắc mặt vui mừng nói:

- Chỉ mới điều thứ nhất mà đã 200 tích lũy, đây chính là tương đương tích lũy lấy được từ một kiện tác phẩm Nhị tinh Thần Thuật rồi, ba cái chẳng phải là 600 tích lũy sao? Phân ra 10% cho chúng ta, cũng có thể được hơn mười điểm tích lũy, haha……

Trung niên mũi ưng bên cạnh nghe được tim đập mạnh một cú, tuy hắn là Cao cấp thần sứ nhưng một làn tham gia hội nghị nghiên cứu và thảo luận có thể lấy được 200 tích lũy cũng là kiếm lớn rồi, dù sao coi như là Cao cấp thần sứ thì cũng không thể tùy tiện liền chế tạo ra một kiện Nhị tinh Thần Thuật.

Tiffany chậc chậc cảm thán:

- Chỉ là một cây thực vật Gai nhọn liền có nhiều tích lũy như vậy, nếu hoàn toàn viết ra những thực vật khác trên thực vật đồ giám, chẳng phải trực tiếp tích lũy đến gần đại sư sao?

Lão giả áo Hồng Miên cười nói:

- Ngươi suy nghĩ nhiều quá, lần này cho 200 hẳn là xem tại việc tư duy này, bất kỳ thực vật nào đều có thể căn cứ vào lại tư duy này để tiến hành phân tích lợi dụng, cho nên dùng biện pháp nghiên cứu này cho thực vật kế tiếp, đoán chừng chỉ có 10 điểm tích lũy an ủi cũng là không tệ rồi.

- Điều này cũng đúng.

Tiffany mở ra phần thứ hai, bên trên quả nhiên vẫn là 200 tích lũy, trong lời bình cũng mang theo một ý tán thưởng, lúc nàng mở ra cái thứ ba, nụ cười trên mặt sững lại, mở trừng hai mắt nhìn, nhưng lại không hề nhìn nhầm, bên dưới không có tích lũy khen thưởng, lời bình lại rất kiên quyết: “Không thể được!”

Trung niên mũi ưng đoán được cái thứ ba là của mình, thấy nàng biểu hiện sứng sờ, trong lòng đập mạnh một cú, huyết dịch nhanh hơn, tuôn ra một ý niệm kinh hỉ, chẳng lẽ tích lũy mình lấy được còn không đến 200?

Tiffany ngẩn đầu nhìn hắn một cái, nhìn thấy đáy mắt hắn ẩn chứa sợ hãi lẫn vui mừng, khóe miệng khẽ động một cái, rút luận văn đưa hắn.

Trung niên mũi ưng nhanh chóng tiếp nhận, hưng phấn lập tức như nước lạnh xối xuống, sững sờ tại chỗ.

Lão giả áo Hồng Miên nhìn thấy biểu hiện của hắn, liền an ủi:

- Nếu đại sư Kepos nói không được, vậy lời giải thích trong lúc này vẫn có chút vấn đề, ta cảm thấy muốn giải quyết, chúng ta vẫn là thăm quân bộ để hiểu rõ thêm, có lẽ biết được vấn đề nằm ở đâu.

Sắc mặt trung niên mũi ưng lúc xanh lúc đỏ, âm trầm nắm chặt luận văn quay người rời khỏi.

Ba ngày trôi qua trong chớp mắt.

Mới sáng sớm, Đỗ Địch An thức dập đúng giờ, vừa ăn điểm tâm vừa xem báo chí, đồng thời phân phó Nicotine hôm nay đi thuê một đầu xe thú voi ma mút, ngoài ra chuẩn bị một ít vật liệu tấm thảm.

- Quân báo.

- Dã nhân chiếm cứ Hồng Phong sơn mạch, địa thế dễ thủ khó công, quân đội tấn công vào 7 giờ tối hôm qua, hiệu quả rõ ràng, dã nhân sẽ thất bại…. Theo biết, dã nhân không ngừng đi vào Hồng Phong sơn mạch, quân đội chưa chiếm cứ thu phục trở lại Hồng Phong sơn mạch liền bị dã nhân lần nữa đánh lén….

Đỗ Địch An quét mắt qua báo chí, với địa vị cao của hắn như hôm nay, lại trao đổi cùng lão Forint nên đã học cách nhìn báo chí, quân bộ lần thứ tư dạ tập, nhưng dã nhân thất bại….lại rất có thể chỉ là một nhóm nhỏ, nếu không lúc miêu tả sẽ không sơ lược, hơn nữa hắn xem qua địa thế của Hồng Phong sơn mạch, chính mình suy diễn ra, căn cứ vào số lượng binh mã quân bộ phái ra, muốn đánh bại Hồng Phong sơn mạch rất khó khăn, trừ phi phái ra quân cận vệ, nếu quân cận vệ xuất động, trên báo chí sẽ có ghi chép.

Nhưng phía trên này cũng không đưa ra quân cận vệ, bởi vậy chỉ dựa vào những binh lính bên ngoài kia là rất khó có thể đánh hạ Hồng Phong sơn mạch, hơn nữa hắn đã đoán được mục đích của quân bộ, chuẩn bị tiến hành phòng thủ cuối cùng tại tường thành khu sinh hoạt, trước mắt tiến công Hồng Phong sơn mạch chỉ là quấy rối tượng trưng thôi, tỏ ra chức trách của mình để tránh bị tập đoàn hoặc Quang Minh giáo đình nói xấu.

Còn vì sao lại muốn dựa vào tường thành khu sinh hoạt để phòng thủ? Mấy ngày nay, Đỗ Địch An cũng đã suy nghĩ về vấn đề này trong lúc thí nghiệm, nguyên nhân nghĩ đến rất nhiều, nhưng hắn cho rằng hai nhân tố có khả năng nhất chính là, thứ nhất là dựa vào tường thành phòng thủ đánh bại tiêu hao binh sĩ quân bộ, thứ hai chính là thông qua tường thành phòng thủ để có thể phản ánh sự hy sinh và nỗ lực của quân đội để bảo vệ dân thường, do đó giành được tình yêu của mọi người và dập tắt sự bất bình của việc trưng binh quân bộ.

- Chẳng những muốn thắng trận chiến này, còn muốn dùng lợi ích lớn nhất của bản thân để thắng….

Đỗ Địch An buông báo chí, cảm thấy mình đã học được ít đồ vật, chỉ là hắn không vui sướng khi thu hoạch.

Hắn ăn xong bữa sáng, ngồi đợi ở đại sảnh yên tĩnh, đồng thời suy nghĩ về những thứ khác, tay trái nhẹ nhàng nắm một đống bùn nhão, đây là cách mà hắn nghĩ ra để rèn luyện tốc độ linh hoạt của tay trái, chà xát bùn. Đây không phải bùn mà là một loại cao su dẻo, dùng công nghệ trước mắt cũng có thể tủy tiện làm ra, chế tạo cũng không khó, muối ăn, dầu và bột mì cùng một số tài liệu chủ yếu là có thể làm ra.

Hắn dùng tay trái tạo thành viên cầu, chất cao su dẻo xinh xắn, tùy thân mang theo, có thể rèn luyện mọi lúc, hơn nữa vì không có tri giác nên xát niết lâu cũng sẽ không thấy mỏi tay.

Một lát sau, Nicotine trở lại nói:

- Thiếu gia, đồ vật ngài muốn đều đã chuẩn bị xong.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, tiếp tục chờ đợi.

Một lát sau, Kacheek cùng Jinny quay trở về, hai người đối mặt với Đỗ Địch An có phần tùy ý hơn, mấy ngày nay bọn hắn tinh tường nhìn ra năng lượng cùng bối cảnh của thiếu niên này, trước kia bọn hắn đều cho rằng Đỗ Địch An có chỗ dựa sau lưng, nhưng trong thời gian tiếp xúc mới biết được, bối cảnh của thiếu niên này chính là bản thân hắn!

Nhất là một đống thư tín mà Đỗ Địch An mang về, cùng với những người liên tục đến phỏng vấn mấy ngày nay, trong đó có phóng viên tin tức xã, quan ngoại giao của tập đoàn lớn, cùng với những quý tộc bình thường và phú thương…..,

Tất cả loại người đều có, bởi vậy có thể thấy được người của lâu đài cổ này cường đại tới cỡ nào, không hề kém so với những danh môn quý tộc hoặc những nhà buôn bán lớn kinh doanh hơn mấy chục năm nay.

- Tình huống ở đó như thế nào?

Đỗ Địch An hỏi.

Kacheek nhún vai nói:

- Thật là không nhìn không biết, xem xét liền giật mình, lúc ta cùng Jinny lẻn vào, sơn mạch kia đã hoàn toàn bị dã nhân chiếm cứ, quân bộ muốn đánh hạ quả thực là chuyện hoang đường, cho dù là phái quân cận vệ đi cũng là quá sức, hơn nữa những dã nhân này còn phân phối đao kiếm, ta nghĩ không thông, những tên này ăn mặc giống như người nguyên thủy lại lấy đâu ra đao kiếm, sẽ không phải là một tập đoàn nào trong khu sinh hoạt của chúng ta bán cho chúng đấy chứ?