← Quay lại trang sách

Chương 355 Giết!

Rống!

Dưới bức tường lớn truyền đến một tiếng gầm nhẹ. Bột phấn huyết tương của Cát Liệt Giả vừa mới theo dây nhỏ hạ xuống đến chừng sáu bảy trăm thước, Cát Liệt Giả ở ngoài cửa thông đạo mấy ngàn thước liền gầm nhẹ một tiếng, hình như nhận thấy được cái gì, mãnh liệt xoay người, nhanh chóng chạy tới vị trí của Đỗ Địch An.

Mặt đất rung mạnh, ven đường lưu lại dấu chân Cát Liệt Giả. Không đến nửa phút nó đã nhanh chóng vọt tới bức tường dưới chỗ Đỗ Địch An đứng, ngửa đầu nhìn dây nhỏ buộc bao bột phấn huyết tương, phẫn nộ ngửa đầu gầm rú, thanh âm bén nhọn lại hùng hồn. Mặc dù biết rõ nó bò lên không được nhưng cũng thấy chấn động nhân tâm, lỗ chân lông co rút lại.

Đỗ Địch An vững vàng bắt lấy dây nhỏ thả xuống. Căn cứ vào độ cao nó thể hiện lúc dốc sức bắt Nicotine, cho dây nhỏ rủ xuống đến độ cao chừng bốn trăm thước nhẹ nhàng lay động để cho mùi bột phấn huyết tương tỏa ra cố ý dụ dỗ nó lại đây.

Cát Liệt Giả gào thét một tiếng, mạnh mẽ nhảy lên. Đỗ Địch An thấy vậy lập tức kéo dây nhỏ lên thêm bảy tám chục mét. Cát Liệt Giả lần này tụ lực nhảy lên, lại nhảy đến độ cao gần 400m, nhưng vẫn không thể bắt được dây nhỏ. Đỗ Địch An để cho dây nhỏ ổn định, lại chậm rãi hạ xuống.

Cát Liệt Giả vừa rơi xuống đất, cánh mỏng sau lưng lập tức mở ra để giảm bớt lực khi rơi xuống, đồng thời cào lên bức tường, lợi dụng lực ma sát giảm bớt tốc độ rơi xuống. Mặc dù vậy thì sau khi tiếp đất vẫn phát ra một tiếng vang thật lớn giống như địa chấn.

Đỗ Địch An cầm lấy dây nhỏ, hướng về phía bên trái tiếp tục hoạt động để tránh khoảng cách quá gần bị Quang Minh kỵ sĩ chỗ con đường nghe được.

Cát Liệt Giả thấy dây thừng tới lại mạnh mẽnhảy dựng lên. Đỗ Địch An lần nữa kéo dây thừnglên cao mấy chục thước, khiến nó chụp hụt.

- Thiếu gia, cái này làm như thế nào?

Nicotine đem pháo thai siêu cấp ra, trong tay ôm lấy một cái nền lớn, vội vàng hỏi.

Đỗ Địch An nhìn thoáng qua, nói:

- Bên cạnh có hai chốt kim loại dài hai mươi phân, đem nó đặt chắc chắn trên mặt đất, vặn chặt ốc vít, phải vặn chặt không được buông lỏng.

Nicotine nghe vậy lập tức làm việc. Đỗ Địch An dừng bước cầm lấy dây nhỏ tiếp tục dụ dỗ Cát Liệt Giả.

Cát Liệt Giả sau nhiều lần nhảy, thấy Đỗ Địch An buông dây nhỏ lần nữa, phẫn nộ ngửa đầu gầm nhẹ vài tiếng nhưng lại không dốc sức thử lại nữa. Nó đã biết rằng việc đó là tốn công vô ích.

Đỗ Địch An thấy vậy, lại để cho dây thừng thấp mấy chục thước, không ngừng lắc lư.

Cát Liệt Giả nhìn thấy dây thừng lay động, rốt cục không kiềm nén được lại lần nữa nhảy nhào lên, lần này nhảy rất cao khiến Đỗ Địch An kinh hãi, vội vàng đưa dây thừng đưa sang bên cạnh.

Dây thừng vừa kéo lên cao vừa di chuyển phương hướng sang bên cạnh.

Cát Liệt Giả lập tức vồ hụt, miệng phát ra tiếng khẽ gọi két két.

Ầm một tiếng, thân thể rơi trên mặt đất làm cho mặt đất chấn động mãnh liệt. Thân thể của nó cũng té ngã về sau khiến mặt đất lay động, trong chốc lát mới chậm rãi bò lên. Mấy cái chân như chân nhện bén nhọn dưới thân bị đứt, tiết ra huyết thanh màu xanh.

Nhìn thấy điều này, Đỗ Địch An liền biết nó bị thương, trên mặt lộ ra vui vẻ. Có thể làm cho truyền kỳ ma vật cấp 68 bị thương, nói ra đoán chừng có thể hù ngã nhiều Thú Liệp giả.

Đỗ Địch An tiếp tục dùng dây nhỏ buộc bột phấn huyết tương dụ dỗ làm tiêu hao thể năng củanó. Cát Liệt Giả ngửa đầu nhìn qua, thấp giọng gầm rú, không tiếp tục khiêu chiến. Đỗ Địch An chậm rãi cho dây nhỏ rủ xuống đến khoảng cách thấp hơn, từ 300m xuống đến 200m, lần nữa gợi ra nộ khí của Cát Liệt Giả khiến nó nhào lên.

Hắn ra sức kéo dây nhỏ lên, tuy nhiên lần này lại không tránh thoát liêm đao của Cát Liệt Giả, dây nhỏ lập tức bị chặt đứt.

Đỗ Địch An thu hồi dây nhỏ, đem bột phấn huyết tương trong ngực lại đổ ra một ít, cuốn lại bằng băng gạc màu trắng thành một bao nhỏ, cột ở đầu dây nhỏ làm mồi nhử lại thả xuống.

Sau khi Cát Liệt Giả hạ xuống liền đánh về phía đoạn dây nhỏ bị chém đứt kia. Một lát sau nó ngẩng đầu hướng về Đỗ Địch An gào thét, thanh âm bén nhọn, tràn ngập phẫn nộ cùng sát ý.

Đỗ Địch An mỉm cười đưa dây nhỏ thấp đến khoảng 300m tiếp tục dụ dỗ. Cát Liệt Giả không đánh tới lần nữa, hắn cũng không tiếp tục hạ thấp, cả hai bên đều hao tổn lẫn nhau.

Một lát sau, Nicotine rốt cục lắp ráp hoàn thành pháo thai để phóng ra. Đỗ Địch An kéo dây nhỏ thu hồi hơn 10m, nói với Nicotine:

- Dùng cái này đùa nó, dẫn nó công kích làm tiêu hao khí lực của nó

Nicotine ngẩn người, theo mép bức tường duỗi cổ ra nhìn, lập tức thấy Cát Liệt Giả ở mặt đất không ngừng gầm rú, toàn thân đều là lưỡi dao sắc bén. Gáy hắn phát lạnh lùi đầu về nhìn Đỗ Địch An, cười khổ nói:

- Điều này có thể được sao?

- Làm theo lời ta bảo là được.

Đỗ Địch An đưa dây thừng trong tay cho hắn, quay người đi vào lắp ráp tòa pháo thai siêu cấp cho xong, đẩy pháo thai sang mép bức tường.

Pháo thai chỉ cao bằng nửa người, dài khoảng hai mét, có thể nhẹ nhàng đẩy họng pháo đến mép bức tường, họng pháo có 270 độ để điều chỉnh, ở tình huống sát mép, họng pháo có thể nhắm thẳng trúng cuối bức tường.

Đỗ Địch An cầm lấy một cái sa mâu, thân sa mâu là màu đen nhưng mũi lại là một vệt sâu và đen. So với sa mâu lúc trướcluyện ra khác hoàn toàn. Đằng sau lưng sa mâu có một ống đồng kim loại cỡ nhỏ cố định lại.

Lúc này, sa mâu được hắn đưa vào đến trong họng pháo, lưới mềm giữ họng pháo sớm chuẩn bị sẵn lắp lên. Khi họng pháo điều chỉnh đến thẳng đứng xuống, mũi thương chậm rãi theo họng pháo kéo lê làm cho nó lưới nhô lên nhưng lại không bị rách.

Đỗ Địch An mở ra kính ngắm của họng pháo, liền hiện lên ba điểm trên một đường thẳng nhắm thẳng Cát Liệt Giả dưới bức tường. Hắn móc ra diêm tùy thời chuẩn bị nhóm lửa đốt cháy phía sau pháo thai. Hắn giữ nguyên không di chuyển, trầm giọng nói với Nicotine:

- Dụ dỗ nó nhảy dựng lên, thả dây thừng thấp xuống nhưng đừng thấp quá!

Nicotine lần trước đã được chứng kiến cảnh pháo thai phóng ra sa mâu, lúc này lập tức hiểu dụng ý của Đỗ Địch An, hai mắt sáng ngời, liền đưa dây thừng hạ thấp xuống không ngừng lay động khiêu khích Cát Liệt Giả.

Khi dây thừng hạ thấp chừng 250m, Nicotine liên tục dụ dỗ vung vẩy mấy phút đồng hồ, Cát Liệt Giả hình như chịu đựng không nổi, lại lần nữa mà nhảy dựng lên.

"Cơ hội tốt!"

Đỗ Địch An nhìn thấy Cát Liệt Giả tụ lực lấy đà chuẩn bị nhảy liền vui vẻ trong lòng. Lúc trước dụ dỗ di chuyển mấy lần, hắn đối với tư thế nhảy lấy đà của Cát Liệt Giả đã có chỗ hiểu được, lập tức dùng diêm đốt kíp nổ có sẵn đằng sau họng pháo.

kíp nổ nhanh chóng thiêu đốt vào trong họng pháo, Đỗ Địch An hai tay chăm chú nắm lấy hai bên họng pháo để phòng ngừa lực lúc phóng ra làm lệch vị trí. Loại pháo không cố định này dễ bị hỏa lực ảnh hương mà bắn chỉ thiên.

Vèo!

Cát Liệt Giả lấy đà nhảy.

Bành!!

Họng pháo mạnh mẽ phun ra một cỗ hỏa diễm.

Rầm rầm!!!

Cùng thời khắc đó, một hồi âm thanh xiềng xích bỗng vang lên, ô cương sa mâu lập tức phá tan lưới mềm bắn xuống thẳng tắp. Xiềng xích ở túi lưới mềm cùng một cái bệ kim loại hình tròn toác ra, một lượng rất lớn ô cương sa mâu nhanh chóng được phóng đi. Đồng thời cổ xung lượng này sẽ giữ cho dây thừng không bị xé rách, xiềng xích còn chưa tỏa ra liền bị sa mâu bay đi thẳng tắp kéo động, tập hợp thành một mảnh đen nhánh thẳng tắp.

Cùng lúc đó, cột ống đồng cỡ nhỏ ở trên lưng sa mâu dưới áp lực mạnh mẽ khiến chỗ nhỏ lối vào ống đồng ngầm móc lên, phần đuôi ống đồng mạnh mẽ phụt ra một cỗ khí lãng màu trắngrất lớn!

Hộp phun hơi nước!

Đỗ Địch An dùng chạy khí lấy đà, nếu như xạ kích ở trên đất thì ít nhất có thể làm cho sa mâu bay ra hơn 50 mét!

Lúc này mượn tác dụng của dẫn lực, sa mâu phóng xuống với tốc độ cực nhanh. Cùng trợ lực của hộp phun hơi nước như một đạo sa ảnh màu đen nhắm thẳng tắp hướng dưới bức tường mà đi.

Hơn 1000m độ cao của bức tường lập tức bị vượt qua! Tất cả đều trong chớp mắt diễn ra, giờ phút này Cát Liệt Giả vừa mới chặt đứt dây thừng trong tay Nicotine và đang rơi xuống.

Vèo!

Ô cương sa mâu thế như chẻ tre rít gào phóng đi. Cát Liệt Giả ở giữa không trung khôngcó chỗ mượn lực hét lên một tiếng, hình như cảm nhận được sa mâu, liêm đao cánh tay toàn bộ nâng lên che trước người.

Mặt khác bốn thanh liêm đao cánh tay cũng hơi mở ra, dường như muốn chém sa mâu trước mặt.

Cả hai bên lập tức chạm vào nhau! Bốn đầu liêm đao mạnh mẽ chém xuống lực như vạn quân.

Nhưng sức nặng của sa mâu bay xuống từ hơn 1000m, hơn nữa dùng tốc độ cao nhất phóng ra, cùng với động lực hộp phun hơi nước mang đến, tốc độ sớm đã đạt tới tình trạng làm cho người ta cực kỳ sợ hãi, mang theo lực phá hoại vượt qua Cát Liệt Giả tiên đoán.

Phốc!!!

Liêm đao cánh tay bị đâm trúng, ô cương sa mâu lập tức xuyên qua liêm đao cánh tay che ở trước người nó đâm vào làm cho thân thể đang rơi dùng tốc độ nhanh hơn rơi xuống khiến cho nó không cách nào điều chỉnh tư thế rơi xuống, hung hăng nện lên mặt đất.

Đỗ Địch An trước giờ tỉnh táo cũng không khỏi lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng. Không nghĩ tới công kích lần thứ nhất đã như thế.

Hắn không thèm quan sát thương thế Cát Liệt Giả, nhanh chóng lấy cây sa mâu thứ hai, cả động tác chỉ dùng không đến ba giây.

Từ lúc phóng ra cây sa mâu thứ nhất hắn liền mang cây thứ hai đến để thuận tiện nạp đạn, giờ phút này thì việc nạp đạn đã hoàn tất, lập tức ma sát diêm nhóm lửa đốt cháy, hai tay cầm lấy họng pháo nhắm trúng Cát Liệt Giả.