Chương 356 Cát Liệt Giả Chạy Trối Chết
Oanh!!
Một đạo công kích đinh tai nhức óc vang lên. Ngọn lửa trong họng pháo làm cho một đạo sa ảnh màu đen hối hả lướt đi, xiềng xích trên không trung bị kéo thành một đường thẳng tắp, mạnh mẽ phóng đi.
Đỗ Địch An chỉ cảm thấy lỗ tai toàn tiếng vù vù, khứu giác mẫn cảm quá độ lập tức ngửi được một cỗ mùi khói thuốc súng gay mũi khiến cho hắn hơi nhíu mày. Ánh mắt nhìn chằm chằm tại cự ảnh màu đen lao đi nhanh chóng, trái tim bỗng chốc đập mạnh. Tốc độ ô cương sa mâu cực nhanh, ngắn ngủi hai giây liền lướt qua khoảng cách hơn 500m.
Nếu là ở mặt đất song song xạ kích, sau khi kết thúc tầm bắn ngắn ngủi ban đầu lập tức sẽ giảm mạnh tốc độ nhưng giờ phút này nhờ tự thân trọng lượng cùng trọng lực cùng ống phun hơi nước trợ lực, sa mâu càng bay càng nhanh, cơ hồ đến mức vận tốc âm thanh!
Phải biết, súng đạn ngắn phổ thông cũng chỉ là 400m/s, mà giờ khắc này Đỗ Địch An dựa vào mấy ngày chế tác ngắn ngủi cùng công nghệ dã luyện đơn sơ liền làm cho dạng sa mâu vũ khí to lớn đạt tới mức này, đồng thời lực phá hoại vượt xa đạn gấp mười gấp trăm lần!
Rống!
Khi sa mâu bay đến một nửa bức tường, Cát Liệt Giả trên đất tựa hồ có cảm ứng, phát giác được hung khí màu đen đang bay đến. Nó tức giận gầm nhẹ một tiếng, khó khăn xoay người bò lên, nhưng sức mạnh sa mâu rơi xuống lúc trước cùng tự thân trọng lượng làm bản thân nó bị trọng thương.
Hai ba chỗ khớp nối đầu liêm đao cánh tay đã gãy lồi, huyết thanh màu xanh bắn tung toé, cánh mỏng chồng chất phía sau phần đuôi, giống một khối kim loại trong suốt không cách nào tập hợp bảo hộ giáp xác bên trong.
Thân thể vừa mới bò lên thì sa mâu trên đỉnh đầu lại bay lượn mà tới.
Phốc!
Sa mâu bén nhọn trong nháy mắt xuyên qua thân thể Cát Liệt Giả, nó cấp tốc lùi lại nhưng vẫn bị đánh trúng, đau đến mức nổi giận gầm lên một tiếng như hổ gầm long ngâm nhưng lại bén nhọn chói tai.
Đỗ Địch An khi bắn ra sa mâu thứ hai liền không để ý tới kết quả mà cấp tốc ôm lấy sa mâu thứ ba. Đồng thời thét ra lệnh Nicotine đem cây sa mâu thứ tư chuẩn bị đưa tới đây.
Khi sa mâu thứ ba đưa đến họng pháo xong, Đỗ Địch An lập tức điều chỉnh họng pháo nhắm chuẩn Cát Liệt Giả dưới bức tường. Nghe nó gào lên đau đớn liền biết mình bắn trúng, lúc này nhìn lại chỉ thấy sa mâu kia đính tại phía trước thân thể nó cùng một bộ phận thân thể.
Phần đuôi sa mâu lộ ra cao sáu bảy mét, phần xiềng xích rơi xuống đất lại cùng xiềng xích phần đuôi cây sa mâu lúc trước kia tự động nối đến cùng một chỗ, quấn chặt thân thể Cát Liệt Giả.
Cái này không phải trùng hợp mà chính là hấp lực. Mấy ngày nay Đỗ Địch An mỗi thời khắc đều đang suy nghĩ toàn bộ kế hoạch săn giết Cát Liệt Giả, từng bước một cân nhắc đem tất cả chi tiết đều phát huy đến cực hạn.
Xiềng xích này chính là một cái trong số đó, tại xiềng xích ô cương lại gắn thêm một đoạn xiềng xích bằng nam châm, giờ phút này hai phần xích sắt nam châm lập tức hấp dẫn đến cùng một chỗ, xiêu xiêu vẹo vẹo quấn quanh trên người Cát Liệt Giả.
Lấy thể tích của Cát Liệt Giả thì xiềng xích ở phần nam châm sắt rất khó tụ lại đến cùng một chỗ. Bởi vậy Đỗ Địch An suy nghĩ chính là sau khi bắn trúng đích sáu bảy cây thì tỷ lệ những nam châm này tương hỗ hấp dẫn đến cùng nhau liền sẽ lớn hơn rất nhiều.
Nhưng không nghĩ tới chỉ là sa mâu thứ hai liền tương hỗ hút nhau quấn quanh ở cùng một chỗ.
- Ông trời cũng đang giúp ta, hôm nay ngươi khó mà thoát!
Hai mắt Đỗ Địch An toả ra chiến ý nồng đậm, điều chỉnh họng pháo nhóm lửa phát sa mâu thứ ba.
Oanh!!
Ánh lửa phun ra từ bên trong họng pháo, sa mâu bỗng nhiên bắn ra. Lỗ tai Đỗ Địch An đã bị chấn động đến có chút không thông, thính giác mơ hồ rất nhiều.
Đồng thời cảm giác hai tay nắm lấy chỗ tay cầm nóng bỏng, mặc dù cái họng pháo này hắn đã dã luyện xử lý qua, tương đối chịu nhiệt nhưng không nghĩ tới liên tục ba phát sa mâu liền đã nóng bỏng.
Đoán chừng nhiều nhất chỉ có thể bắn bốn phát liên tục, một khi vượt qua thì họng pháo có thể dễ dàng nổ tung làm bị thương mình.
Trên mặt đất, Cát Liệt Giả tức giận rít gào lên, vung liêm đao lưỡi dao chém lên ô cương xiềng xích, chỉ nghe đinh đinh rung động, ô cương trên xiềng xích bị lưỡi dao chém ra một chỗ lõm. Nếu là lực lượng lại mạnh hơn một chút là có thể trực tiếp chặt đứt.
Trên thực tế, nếu là tấm ô cương với độ dày giống vậy thì Cát Liệt Giả hoàn toàn có thể chặt đứt. Nhưng xiềng xích lại là binh khí mềm, lúc thụ kích sẽ phân tán lực lượng đến các nơi, lại thêm hai khối nam châm xiềng xích lúc thụ kích bị lôi kéo trượt ra không ít làm lực giảm xuống rất nhiều, cho nên mới không bị một kích chặt đứt.
Cát Liệt Giả gầm nhẹ vài tiếng, tựa hồ rất bực bội từ dưới đất bò dậy, lần này nó dường như đã sớm chú ý tới công kích trên đầu. Lúc sa mâu vừa bay đến độ cao bảy trăm mét thì thân thể nó đã lăn qua một bên đến một bên khác, chạy về chỗ chỗ phế tích hoang dã.
Bành!
Cái sa mâu thứ ba rơi trên mặt đất, xuyên đến trong đất bùn, phần đuôi xiềng xích bị lún sâu mười mấy mét, có thể thấy được xung lực mạnh.
Đỗ Địch An khẽ nhíu mày tiếp nhận cây sa mâu thứ tư Nicotine đưa tới, đưa tay tại ống phun hơi nước bên trên sa mâu sờ soạng một cái, sau đó nhanh chóng trang bị bên trên rồi nhắm chuẩn phương hướng Cát Liệt Giả chạy đi, tại nửa giây ngắn ngủi trong chớp mắt đã dự đoán vị trí nó chạy trốn mà nhóm lửa, hai tay nắm chặt lấy nắm tay họng pháo nóng bỏng điều chỉnh góc độ, nghiêng tuyến nhắm chuẩn Cát Liệt Giả.
Là một thợ săn, cảm giác xạ kích lâu năm giúp hắn rất nhanh khóa chặt mục tiêu.
Oanh!!
Sa mâu đột nhiên bắn ra, một cỗ sóng nhiệtnóng hổi từ bên trên họng pháo truyền đến, Đỗ Địch An nắm chặt nắm tay, tay phải bỏng đến co rụt lại, hắn vội vàng buông tay trái ra, không tiếp tục tiếp lấy sa mâu. Con mắt chăm chú nhìn chằm chằm sa mâu bắn ra.
Sa mâu màu đen thẳng tắp phóng ra cực nhanh, ống phun hơi nước dưới xung lực bị mở ra phun ra khí lãng màu trắng, giống như là bọt nước tóe lên khi biển động.
Tốc độ Cát Liệt Giả chạy tới cũng không nhanh, hai cây sa mâu trên thân tạo thành vết thương quá sâu khiến nó kịch liệt đau nhức khó nhịn, đồng thời xiềng xích bên trên sa mâu quấn quanh lấy liêm đao cánh tay tựa như một người mà hai tay bị trói làm giảm cảm giác cân bằng, khó mà đạt tốc độ cao nhất để chạy.
Cát Liệt Giả hướng chỗ một bụi cỏ sâu hơn tránh đi, có cảnh giác quay đầu trông lại, lập tức trông thấy sa mâu phi tốc tới gần liền chấn kinh vội vàng nghiêng người bật lên tránh thoát quỹ tích xạ kích của sa mâu. Trải qua mấy lần trước công kích, trí lực nó đã đánh giá ra vật này chỉ có thể công kích thẳng tắp. Nhưng mà lần này nó lại tính sai.
Lúc nó vừa ra sức bật lên tránh sang một bên thì sa mâu bỗng nhiên có chút chuyển biến, lại đuổi theo phía sau của nó phóng tới!
Cát Liệt Giả bị dọa hướng về phía trước hoảng hốt chạy vội nhưng mà càng chạy thì sa mâu truy càng chặt, nếu là đối diện trên mặt đất lại có thể né qua sa mâu mốt cách dễ dàng, nhưng đại đa số sinh vật dưới đất đối với công kích từ trên trời đánh tới thì kinh nghiệm phòng ngự tương đối ít, dù cho là CátLiệt Giả cũng không ngoại lệ.
Nó chạy càng nhanh thì khoảng cách với sa mâu lại càng gần. Tất cả điều này đều phát sinh trong chớp mắt, nhanh đến mức khó cho người ta suy nghĩ cùng phán đoán.
Phốc một tiếng, sa mâu đột nhiên rơi xuống, lại vừa lúc đánh trúng thân thể Cát Liệt Giả, đẩy Cát Liệt Giả đang chạy vội lập tức ngã nhào trên đất, lăn bảy tám vòng về phía trước.
Đang lăn lộn trên đường, xiềng xích nam châm sau sa mâu lập tức cùng xiềng xích hai cây kia quấn quanh một chỗ, trong nháy mắt giống như là rắn độc có sinh mệnh trói quanh nó lại.