Chương 370 Hối lộ
Đến lúc đó nếu có thể cùng Đỗ Địch An tụ hội ở một số hội họp, khiến mọi người biết hắn có quan hệ với Đỗ Địch An thì tiền đồ của hắn sẽ càng thêm thuận lợi huy hoàng.
- Tốt, Đỗ Thần sứ có cần ta đi cùng ngài không a?
Thái độ Atrium thân thiết nói.
Đỗ Địch An cười một tiếng, đối phương đây là có điểm nóng lòng, bất quá hắn sẽ không để quan hệ của hai người quá thân cận như vậy, trước mắt mà nói, quan hệ của hai người quá gần gũi chỉ đem đến chỗ tốt cho đối phương chứ không đem đến lợi ích cho chính hắn, bởi vậy muốn có quan hệ tốt với nhau, đồng thời cũng phải cho đối phương biết độ khó khăn, hắn mới có thể hiểu được trân quý và kính sợ, liền nói:
- Ngươi còn phải bận công tác ở chỗ này, nếu là chậm trễ công việc của ngươi, ta liền băn khoăn.
Atrium liền nói:
- Có bọn họ thủ tại chỗ này sẽ không xảy ra đại sự gì, nơi này dù sao cũng là khu vực phóng xạ, có biến dị dã thú ẩn hiện, nếu là quấy rầy ngài thì đối với toàn bộ Nguyên Tố thần điện và người ở Cự Bích mà nói, đều là tổn thất thật lớn...
Đỗ Địch An khẽ lắc đầu nói:
- Rất nhanh sẽ đến thời gian ban đêm, là thời gian ma vật ở bên ngoài đi ra hoạt động, dễ dàng xảy ra chuyện, nơi này có ngươi tọa trấn mới an toàn, có Thủ Tịnh Sở kỵ sĩ che chở ta là được rồi, huống chi còn có vị Thú Liệp Giả này đi cùng ta, ứng phó những biến dị dã thú này chính là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nicotine đứng bên cạnh cảm thấy lòng dạ Đỗ Địch An thâm trầm cỡ nào, hắn dễ dàng nhìn ra Đỗ Địch An đang tính toán với trung niên kỵ sĩ này, trong lòng càng cảm thấy thiếu niên này giống một lão hồ ly xảo trá, tâm cơ thâm trầm, hắn cảm thấy e ngại liền nói ngay:
- Ngài yên tâm, có ta che chở Đỗ Thần sứ, tuyệt sẽ không khiến dã thú quấy nhiễu đến hắn.
Trung niên kỵ sĩ thấy vậy cũng không cưỡng cầu nữa, nói nhiều ngược lại sẽ khiến thân phận của mình hạ giá:
- Đỗ Thần sứ lên đường nhớ cẩn thận.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, tạm biệt hắn, cùng Nicotine lên xe tiến về Thủ Tịnh Sở.
Một lát sau, hai người tới Thủ Tịnh Sở.
Xuống xe ngựa, Đỗ Địch An đi theo Quang Minh kỵ sĩ tiến vào trong phòng giam của Thủ Tịnh Sở, nói với đội Quang Minh kỵ sĩ:
- Tại hạ là Nguyên Tố thần điện Thần sứ, đây là lệnh bài thân phận của ta, còn xin ngươi giúp ta thông báo một tiếng sở trưởng nơi đây rằng Đỗ Địch An cầu kiến.
Quang Minh kỵ sĩ nghe được nửa lời trước của Đỗ Địch An thì tương đối kinh ngạc, chờ đến lúc nghe được tên Đỗ Địch An lập tức lộ ra vẻ kinh hãi thốt:
- Ngươi chính là vị chế tạo ra quân dụng Thập tự nỏ Đỗ Thần sứ kia?
Đỗ Địch An gật đầu.
Tên kỵ sĩ tiếp nhận huân chương của Đỗ Địch An, nhìn thấy chữ Đỗ phía trên lập tức biết Đỗ Địch An không có nói láo, trên mặt lộ vẻ khiêm tốn, liền nói:
- Không nghĩ tới ngài chính là Đỗ Thần sứ, lúc trước không biết, đắc tội, ta sẽ cho người gúp ngài thông báo.
Nói xong, cấp tốc quay người rời đi.
Nicotine trông thấy bộ dáng sợ hãi kính sợ của lĩnh đội kỵ sĩ đã quen thuộc, quay đầu đánh giá chung quanh lồng giam, hiếu kỳ nói:
- Đây chính là Thủ Tịnh Sở a, nghe nói Thú Liệp Giả nhất định phải ở chỗ này nghỉ ngơi bảy ngày mới có thể trở về đi.
- Ừm.
Đỗ Địch An gật đầu,
- Cảm giác phát chán nhìn quang minh giáo điển trên bàn, tịnh hóa tâm linh.
Nicotine cúi đầu nhìn thấy Quang Minh giáo điển, nhưng không hề đi lấy, bĩu môi nói:
- Lúc ta ở ngục lao không biết nghe ngục tốt tụng biết bao nhiêu lần, muốn tịnh hóa đã sớm tịnh hóa, Quang Minh Thần có thể cứu vớt chỉ là người sống dưới ánh mặt trời, sao có thể cứu vớt những người nhỏ bé sống tại nơi hắc ám này như chúng ta?
Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn nói;
- Đừng tăng thêm chữ "chúng ta", ta không phải nhằm vào một mình ngươi, có một câu ta đã sớm nói, ta không giống với bọn người rác rưởi ở nơi đấy.
Nghe được sự ngay thẳng lại không khách khí của hắn như vậy, Nicotine khẽ cười khổ, nói:
- Ngươi chính là Thần sứ, tất nhiên sẽ khác biệt so với những người bình thường như chúng ta.
Đỗ Địch An khẽ cười một tiếng, giống như có mấy phần coi thường, cũng không giải thích gì, ngồi trên giường chờ đợi.
Một lát sau, lĩnh đội kỵ sĩ lúc trước đẩy cửa nhà tù tiến đến, ngời đi phía sau là một vị trung niên nhân anh tuấn, râu ria trên mặt được tỉa cực kì sạch sẽ, màu da được bảo dưỡng trắng vô cùng, đôi mắt sáng tỏ, nếu nói là hai mươi ba hai mươi bốn tuổi cũng không đủ, nhưng thương vị thành thục trên mặt hắn lại bán rẻ tuổi của hắn.
Vị trung niên nhân tuấn lãng đi theo bên người hai vị Quang Minh kỵ sĩ hộ vệ, khí chất thâm trầm nội liễm, ánh mắt sắc bén.
- Ngươi chính là Đỗ Thần sứ?
Trung niên nhân anh tuấn đi vào nhà tù, ngạc nhiên nhìn Đỗ Địch An từ trên xuống dưới, không nghĩ tới vị thiếu niên gần đây liên tiếp m phong vân lại còn trẻ tuổi hơn hắn tưởng tượng, mà dáng dấp lại rất thanh tú.
Đỗ Địch An lại cười nói:
- Đúng là ta, gặp qua sở trưởng, chúng ta có thể nói chuyện riêng một chút được không?
Trung niên nhân liền giật mình, đưa mắt nhìn Đỗ Địch An một chút, phất phất tay ra hiệu người chung quanh lui ra.
Chờ người bên trong phòng giam đều lui ra ngoài, hắn đứng chắp tay, mỉm cười nói:
- Đỗ Thần sứ cùng ta gặp gỡ, có gì muốn nói a?
Đỗ Địch An cười một tiếng, nói:
- Ngoại trừ ngưỡng mộ ngươi, đương nhiên mục đích lớn nhất, chính là tìm ngươi hỗ trợ.
- Hỗ trợ?
Ánh mắt trung niên nhân chớp lên, nói:
- Không phải là muốn ta che sự tình ngươi ra vách tường ngoài đó chứ?
- Cái này không có gì để che giấu.
Đỗ Địch An lắc đầu, nói:
- Ta là muốn nhờ ngươi, chờ sau khi kiểm nghiệm kiểm nghiệm hoàn tất thì phóng thích ta, phê chuẩn ta về thành.
Trung niên nhân tỉnh ngộ, lắc đầu nói:
- Ngươi đây coi như,chẳng lẽ ta, không phải ta không muốn giúp đỡ, mà là việc này...
- Ta nợ ngươi một cái nhân tình, như thế nào?
Đỗ Địch An đánh gãy hắn, nói thẳng.
Trung niên nhân liền giật mình, tim trong lòng nhảy lên, hắn chính là người của Quang Minh giáo đình, đối với Nguyên Tố thần điện dưới trướng Quang Minh giáo đình, tự nhiên cũng chú ý khá nhiều, biết chuyện gần đây của Đỗ Địch An, trên thực tế, cho dù không phải người của Quang Minh giáo đình, phần lớn cũng đã nghe qua sự tích của Đỗ Địch An, dù sao mỗi một lần Thần thuật ra mắt đều tạo thành oanh động quá lớn, không phải do người khác không chú ý.
- Cái này...
Trung niên nhân hơi lúng túng một chút, nhân tình thứ này nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng rất nhỏ.
Đỗ Địch An biết hắn không tin được mình, liền nói ngay:
- Không biết sở trưởng yêu thích tập đoàn nào, lần trước ta chế tạo ra tứ tinh Thượng phẩm Thần thuật cột thu lôi còn chưa bán ra, nếu là sở trưởng ngươi thuận tiện...
Trung niên nhân giật mình, huyết dịch đột nhiên tăng lên mấy phần, liên quan tới sự tình tứ tinh Thượng phẩm Thần thuật cột thu lôi, hắn tự nhiên có biết qua, mặc dù Thần thuật này còn chưa bán ra, không có đẩy hướng thị trường nhưng đã bị thần điện truyền đi là thần hồ kỳ thần, có thể điều khiển Lôi Điện, tránh né tai hại sét đánh và các loại diệu dụng thần kỳ, quân bộ và các tập đoàn đều muốn có được quyền kinh doanh của Thần thuật..