← Quay lại trang sách

Chương 409 Thân Chinh

Quyên tặng?

Skagen không khỏi nói:

- Quyên tặng mà không cần ràng buộc gì? Ngươi chắc chắn sao?

- Đương nhiên!

Đỗ Địch An nghiêm túc nói:

- Nếu như ta chỉ tổn thất một ít của cải lại có thể cứu vớt tính mạng các chiến sĩ tiền tuyến, dù chỉ là một người, thì cớ gì mà không làm?

Skagen nhìn vào đôi mắt của hắn, chỉ thấy kiên định cùng chân thành, không khỏi im lặng, khẽ thở dài:

- Ngươi nói rất đúng, súng hơi nước là Thần Thuật của ngươi, xử trí như thế nào do ngươi toàn quyền quyết định. Nhưng mà người làm chuyện này nhất định phải cho bình dân biết, cũng phải để quân bộ nói xin lỗi với ngươi. Bọn họ lại dễ dàng tin lời nói dối của một tên địch mà suýt nữa thì hại một vị đại sư Thần Thuật kiệt xuất, đây là tội không thể tha thứ.

Đỗ Địch An thở dài nói:

- Những chuyện này chờ sau khi chiến tranh kết thúc rồi nói sau, bình dân có biết hay không cũng không sao, ít nhất các vị đang ngồi đây biết được Đỗ Địch An ta không phải người như thế là được. Chờ chiến tranh kết thúc, nếu như ta may mắn sống sót sẽ ngay lập tức đi bồi dưỡng ở nội bích. Đến lúc đó hỗn loạn ở đây cũng không thể quấy nhiễu ta rồi. Ta chỉ nghĩ đến việc chế tạo ra càng nhiều Thần Thuật hơn nữa để cải thiện cuộc sống của chúng ta, lại làm tốt chức vị của một kỵ sĩ, sẽ theo kiếp sống Thú Liệp Giả trước kia phục vụ Quang Minh Giáo Đình. Về phần bình dân có ý kiến gì đối với ta thì tùy bọn hắn, dù sao thì có người hầu của ta trông coi, bọn hắn cũng không dám xông vào tòa thành của ta đâu.

Nghe vậy, mọi người hai mặt nhìn nhau. Một vị lão giả bên cạnh lắc đầu nói:

- Không thể nói như vậy được. Mặc dù ngươi cùng những bình dân này không giao thiệp gì, nhưng bị bọn hắn hiểu lầm như vậy, ngày sau xuất hành khó tránh khỏi phiền toái. Nếu là bị những ác quỷ tập kích thì cái được không bằng cái mất. Huống chi lần này ngươi quyên góp lớn như vậy, chúng ta có thể không đi tuyên truyền nhưng ít ra cũng có thể cho những bình dân này biết đượcngươi vì trận chiến tranh này đã làm gì!

- Đúng vậy, giá trị một kiện Truyền Kỳ Thần Thuật cũng không phải là đơn giản. Theo ta thấy, nên gọi tất cả tập đoàn cùng quân bộ đến, rồi đem việc này đăng trên tất cả các báo đi!

- Nói rất đúng, lúc trước Đỗ tiên sinh bị oan khuất, Thần Điện chúng ta cũng bị không ít ngu dân nghi ngờ, thậm chí có người dám nghị luận Thần Điện chúng ta, hơn phân nửa là do Hắc Ám Giáo Đình ở sau lưng xúi giục. Bất kể như thế nào, việc xấu này nhất định phải sửa trị!

Mọi người xung quanh nhao nhao nói. Skagen gật gật đầu nói với Đỗ Địch An:

- Mọi người nói không sai, chuyện này ngươi đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta sẽ giúp ngươi giải quyết. Hơn nữa chuyện này không chỉ liên quan đến danh dự một mình ngươi mà còn có danh dự của tất cả thần sứ của Thần Điện. Chúng ta tuyệt đối không thể cho Hắc Ám giáo đình cơ hội đồn đãi!

Đỗ Địch An giật mình, áy náy mà nói:

- Thật có lỗi, ta nghĩ quá đơn giản rồi. Đã như vậy thì chuyện này đều nghe theo an bài của Thần Điện. Nhưng trước đó ta hi vọng Thần Thuật mới sẽ nhanh chóng giao cho quân bộ một cách thỏa đáng, giao cho bọn họ chế tạo càng sớm thì có thể dùng trên chiến trường càng sớm. Chuyện này rất gấp!

Nói đến đây, hắn biểu lộ ra tràn ngập chăm chú. Skagen thấy vậy, khẽ gật đầu nói:

- Ta đã biết, ta sẽ cùng Điện Chủ thương nghị, sau đó phái người giao cho quân bộ.

- Vậy xin đa tạ.

Đỗ Địch An liền nói.

- Nói gì vậy chứ, nên là chúng ta cám ơn ngươi mới phải, lúc trước ngươi nói mình là kỵ sĩ thực tập là chuyện khi nào?

Skagen hỏi.

Đỗ Địch An trả lời:

- Đây là chuyện gần nhất. Bởi vì nhìn thấy số người thương vong trên báo của quân bộ, ta liền đi kỵ sĩ Điện Đường khảo thí kỵ sĩ, hy vọng có thể có cơ hội gia nhập chiến trường. May mắn là thông qua được nhưng về sau mới biết rằng quân bộ tập hợp Thú Liệp giả của từng tập đoàn vào chiến trường. Sớm biết như thế ta cũng không cần đi thi danh xưng kỵ sĩ, trực tiếp dùng thân phận Thú Liệp giả đi vào chiến trường là được.

Skagen nghiêm mặt, nói:

- Nói hươu nói vượn, ngươi bây giờ đường đường là Thần Thuật đại sư, sao có thể dùng thân phận Thú Liệp Giả đê tiện đi vào chiến trường. Bọn họ đều là bị quân bộ bắt đến chiến trường làm bia đỡ đạn, có bao nhiêu người có thể sống sót đều không biết được. Hơn nữa quân bộ cũng không có lá gan dám bắt ngươi đi vào chiến trường, trừ phi bọn hắn muốn cắt đứt cung ứng Thần Thuật của Thần Điện ta từ đây.

- Vậy cũng chưa hẳn.

Một người khác hừ lạnh nói:

- Quân bộ chỉ dựa vào lời nói một bên của dã nhân liền dám đem việc này đăng báo, làm cho chúng ta mất mặt. Dạo này mặt mũi của quân bộ cũng càng lúc càng lớn rồi!

- Không sai!!!

- Chúng ta cũng nên cho chúng biết thế nào là mặt mũi rồi.

Một lão giả khác lạnh mặt nói.

Đỗ Địch An liền nói:

- Các vị, trước mắt là giai đoạn chiến tranh, quân bộ nhạy cảm như vậy cũng có thể lí giải. Chúng ta còn có kẻ thù bên ngoài, nếu bên trong hao tổn, chẳng phải là để cho dã nhân chế giễu.

Mọi người nghe được đều ngạc nhiên, không khỏi nhìn Đỗ Địch An, trong mắt có sự bất đắc dĩ.

Skagen vỗ vỗ Đỗ Địch An bả vai, cảm thán nói:

- Nếu mỗi người đều nghĩ giống như ngươi thì tốt rồi. Trong lúc chiến tranh, chúng ta sẽ không đấu với quân bộ. Nhưng đến khi chiến tranh chấm dứt liền phải cho bọn hắn biết một chút thế nào xử sự. Đây không phải là hao tổn bên trong mà gọi là cân đối. Nếu để cho quân bộ ngày càng kiêu ngạo, ngày càng hung hăng ngang ngược thì đến cuối cùng sẽ tổn thất càng lớn. Hơn nữa, lần này bọn hắn qua loa như thế liền hoài nghi một vị Thần Thuật đại sư. Tuy lúc trước ngươi không phải đại sư nhưng tiềm lực của ngươi là không thể nghi ngờ, hành động lần này của bọn hắn so với bóp chết một vị đại sư không có gì khác nhau. Nếu không cho bọn hắn biết tay thì chẳng phải là để bọn hắn cho rằng nguyên tố Thần Điện chúng ta là quả hồng mềm có thể tùy tiện vuốt ve?

Đỗ Địch An gãi đầu có chút xấu hổ, không biết nên nói gì.

Skagen thấy vậy, mỉm cười nói:

- Hôm nay chỉ nói đến đây thôi, tìm ngươi tới cũng không có chuyện gì lớn. Nếu ngươi không muốn đi nội bích bồi dưỡng thì cứ theo ý ngươi đi. Nhưng lúc ngươi đi chiến trường, phải có người do quân bộ phái sang hộ tống qua. Nếu không chúng ta tuyệt đối không cho phép!

Đỗ Địch An đáp:

- Được rồi, đa tạ các vị tiền bối đã quan tâm hậu bối là ta. Đỗ Địch An ta xin ghi nhớ trong lòng!

- Cái gì tiền bối hậu bối, sau này sẽ là bằng hữu cộng sự cùng một chỗ.

Skagen cười nói.

......

Sau khi hội nghị Thần Điện kết thúc không lâu, phía bắc khu buôn bán, trong tổng bộ quân đội.

Vèo!

Một con quạ lông vũ trắng bay đến, trên cánh không dính một chút mưa. Trời mưa cũng không thể làm trở ngại hành trình của nó. Một gã sĩ quan trung niên quân trang cấp tá thò tay bắt được, gỡ xuống thùng thư trên chân nó. Sau khi mở ra tờ giấy có tin tức, nhìn lướt qua, lập tức ngơ ngẩn:

- Truyền Kỳ Thần Thuật... Quyên tặng miễn phí?

Hắn giật mình chỉ chốc lát, liền phục hồi lại tinh thần, vội vàng quay người chạy vào một chỗ trong đại sảnh.

Trong đại sảnh tại có một cái bàn bản đồ lớn, gồm toàn bộ bức khu địa hình và cứ điểm bên ngoài khu phóng xạ. Chỉ là địa hình khu phóng xạ không rõ ràng, hầu hết đều là dùng hạt Cacbon màu xám thay thế, ý chỉ khu vực không biết, chưa thăm dò.

Vây quanh bàn là thân ảnh của mấy đại tướngđeo huân chương đang nghị luận.

Sĩ quan trung niên vội vàng chạy tới, nói:

- Báo, báo cáo tướng quân!

Một Tướng Quân trung niên tóc vàng bên trong nghe được, xoay người lại, nhìn người này cau mày nói:

- Đường đường là sĩ quan cấp tá, đến nói còn không nói được sao?

Sĩ quan trung niên cấp tá trong lòng run lên, liền nói:

- Báo cáo tướng quân, vừa mới lấy được tin tức từ Thần Điện truyền đến. Thần Thuật cấp Truyền Kỳ bọn hắn mới chế tạo ra lần này chuẩn bị quyên tặng miễn phí cho quân bộ chúng ta!

Trong đại sảnh lập tức yên tĩnh.

Những tướng quân khác đang nghị luận cũng không khỏi xoay người lại. Tuy bọn hắn không muốn nghe sĩ quan cấp tá này nhưng hai chữ "Thần Điện" cùng "Truyền Kỳ" thực sự quá đặc thù liền đem lực chú ý của bọn hắn tập trung đến.

- Ngươi, ngươi nói cái gì?

Người trung niên tóc vàng lúc trước không khỏi mở to hai mắt hỏi.

Sĩ quan trung niên cấp tá liền nói:

- Vừa rồi nhận được tin tức, một vị đại sư ở Thần Điện tên Đỗ Địch An chế tạo ra “súng hơi nước” Truyền Kỳ Thần Thuật, sẽ quyên tặng miễn phí cho quân bộ chúng ta, đây là Thần Thuật chiến tranh quân dụng.

Nghe vậy, mấy vị Tướng Quân xung quanh sa bàn đều nhìn nhau.

- Quân dụng Thần Thuật, Truyền Kỳ cấp bậc?

Một vị Tướng Quân trung niên chậm rãi thu liễm rung động trên mặt, kinh nghi nói:

- Thần Điện đã bao nhiêu năm không có ra Truyền Kỳ quân dụng Thần Thuật rồi, có phải là cố ý nâng cao cấp bậc hay không?

Vị lão đầu râu bạc đứng đầu lại lộ ra ánh mắt rung động vài phần, nhìn chằm chằm sĩ quan cấp tá kia nói:

- Ngươi vừa mới nói là đại sư Đỗ Địch An? Ngươi xác định không nói sai chứ?