← Quay lại trang sách

Chương 410 Chất Vấn

Đại sư… Đỗ Địch An?

Lúc này, vài tên Tướng Quân khác cũng kịp phản ứng, ngay lập tức liền sửng sốt.

Sĩ quan cấp tá cúi đầu nói:

- Thuộc hạ tuyệt sẽ không nhìn lầm, bên trên ghi đúng là “đại sư Đỗ Địch An”, Thần Thuật mới “súng hơi nước” lần này quyên tặng cho chúng ta chính là do hắn chế tạo ra.

Nghe vậy, trên mặt các tướng quân không khỏi lộ ra vài phần kinh ngạc, Tướng Quân trung niêntóc vàng lúc trước hút ngụm khí lạnh, rung động mà nói:

- Đỗ Địch An này, là phản đồ Thần Điện mà tù binh chúng ta bắt đã khai ra sao? Làm sao có thể, chúng ta điều tra qua tư liệu người nọ, không phải mới mười sáu mười bảy tuổi sao, vừa mới trở thành thần sứ cao cấp không lâu, trong thời gian ngắn như vậy liền tấn chức thành 'Đại sư'?

- Nếu như “Súng hơi nước” Truyền Kỳ quân dụng Thần Thuật thật sự là do hắn chế tạo ra, Thần Điện nâng hắn trở thành đại sư cũng hợp tình hợp lý, chỉ là...

Tên còn lại chậm rãi bình tĩnh trở lại, như có điều suy nghĩ mà nói.

Lão giả râu bạc thu hồi ánh mắt trên người sĩ quan cấp tá, khẽ thở dài, nói:

- Thần Điện tuy từ trước đến nay bao che khuyết điểm, giữ gìn hình tượng của mình nhưng luật pháp bên trong nghiêm khắc. Nếu cố ý đem Thần Thuật của Đỗ Địch An này cưỡng ép họi 'Truyền Kỳ Thần Thuật', đặc biệt tăng lên thành đại sư, chỉ sợ các đại sư khác khó có thể tin phục, như thế thì tổn thất càng lớn. Chắc hẳn họ sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy, chỉ sợ Thần Thuật “súng hơi nước” này xác thực là một kiện Truyền Kỳ binh khí không thể tưởng tượng. Nếu thật sự có thể trợ giúp đối với thế cục tiền tuyến thì thật quá tốt...

Mấy người khác nghe hắn nói, thấy cũng có lý, nghi kị ở đáy lòng liền tiêu tán, một người trong đó nói:

- Nói cũng đúng, nếu thật là Truyền Kỳ Thần Thuật, tiểu tử Đỗ Địch An này quyên tặng miễn phí cho chúng ta thì xác thực không phải là phản đồ. Dù sao giá cả Truyền Kỳ Thần Thuật là trăm vạn Kim tệ, 10 đời sinh hoạt xa xỉ cũng xài không hết. Dù là trên lưng đeo ô danh thật sự thì như thế nào? Có Thần Điện che chở, hoàn toàn có thể đưa hắn đến nội bích, không bao giờ về đây nữa là được rồi.

- Đúng vậy, nếu như hắn định dùng quyên tặng miễn phí để rửa sạch hiềm nghi, vậy thì quá ngu xuẩn rồi.

- Xem ra chúng ta phải điều tra người này thật kĩ lưỡng, thần sứ Thần Điện mặc dù không cao thượng như trong tưởng tượng của mọi người. Nhưng trong đó cũng không thiếu đại sư đáng để khâm phục, nếu như người này thật sự là bị oan uổng, chúng ta đúng là gặp phiền toái rồi.

- Đúng vậy, lần này đắc tội Thần Điện không nhỏ, đều do những tên cấp dưới đáng chết kia. Còn chưa hiểu sự tình đã trực tiếp đem tin tức đăng báo, nếu là bây giờ phát hiện chỉ là hiểu lầm, mặt mũi quân bộ chúng ta liền mất hết!

Mọi người trố mắt nhìn nhau, đều cảm thấy khó giải quyết. Đúng lúc này:

- Báo!

Một người thị vệ từ ngoài chạy vội vào, đi đến bên cạnh sĩ quan cấp tá, dùng nghi thức quân đội chào các tướng quân rồi nhanh chóng nói:

- Báo cáo các vị Tướng Quân, đại sư Skagen của Thần Điện tới bái phỏng, muốn gặp Tướng Quân San Lorenzo.

- Đại sư Skagen? Hắn vậy mà tự mình đến?

- Chẳng lẽ là đến hưng sư vấn tội?

Chúng tướng quân hai mặt nhìn nhau.

Lão giả râu bạc sắc mặt âm trầm, nói với thị vệ:

- Nhanh đi mời hắn tới.

- Vâng.

Thị vệ tuân lệnh, quay người chạy đi.

Một lát sau, Skagen theo thị vệ dẫn đường tiến vào đại sảnh.

Lão giả râu bạc sớm đã chờ đợi ở trước sa bàn, nhìn thấy thân ảnh của Skagen, chậm rãi cất bước đến, tận lực thả chậm tốc độ, trên mặt lộ ra nụ cười sâu đậm, nói:

- Đại sư, lâu rồi không gặp, hôm nay sao lại rảnh rỗi ghé thăm thế này?

Skagen thần sắc bình tĩnh, nhìn lướt qua những tướng quân phía sau hắn, nói:

- Chiến sự căng thẳng, ta cũng sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian của các ngươi. Vừa rồi đã truyền tin cho quân bộ các ngươi, hẳn là thuộc hạ của các ngươi đã đem tin chuyển đến đây. Ta tự mình đến đây, thứ nhất là đại diện cho Thần Điện chúng ta, thứ hai là đại diện tân nhiệm đại sư Thần Điện chúng ta vừa mới thụ phong, tiên sinh Đỗ Địch An đến đây nói với các ngươi hai việc.

Sắc mặt San Lorenzo biến hóa nhưng rồi trên khuôn mặt già nua vẫn duy trì mỉm cười nói:

- Đại sư quả nhiên như trong truyền thuyết, hành động nhanh chóng. Chúng ta vừa mới biết Đỗ Địch An được thụ phong thành đại sư, chưa kịp tới chúc mừng, không biết ngài đến là muốn nói chuyện gì?

Skagen bình tĩnh nói:

- Thứ nhất, công bố việc đại sư Đỗ Địch An quyên tặng miễn phí Thần Thuật mới ở đầu đề báo quân bộ. Hắn bị oan uổng, chúng ta cần công đạo!

- Đỗ Địch An đại sư khảng khái, việc quyên tặng miễn phí Truyền Kỳ Thần Thuật, dù đại sư không nói, chúng ta cũng sẽ công bố trên báo chí, cảm tạ Đỗ đại sư.

San Lorenzo cau mày nói:

- Chỉ là, trên chiến trường thay đổi liên tục, mặc dù chỉ là một vị trí đầu đề nho nhỏ, nhưng làm như vậy không phải là không phân biệt được chủ yếu và thứ yếu sao?

Khóe miệng Skagen nhếch lên một đường cong lạnh như băng, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói:

- Thật sao, hẳn là việc chúng ta quyên tặng miễn phí Thần Thuật quân dụng Truyền Kỳ cho các ngươi cùng chiến tranh không có quan hệ? Tuy các ngươi chưa được chứng kiến tận mắt Truyền Kỳ Thần Thuật này, nhưng nguyên tố Thần Điện chúng ta cung cấp Thần Thuật quân dụng, từ Nhất Tinh đến Ngũ Tinh, từng ấy cấp bậc chưa từng để quân bộ các ngươi thất vọng qua lần nào, không phải sao?

Sắc mặt San Lorenzo biến hóa, đây là trực tiếp dẫn đến vấn đề tín nhiệm rồi, nếu hắn nói không, chẳng khác gì là công khai vả mặt Thần Điện. Nếu đồng ý thì chính là thè lưỡi liếm trở về nước bọt lúc trước mà mình đã nhổ trên thân người khác.

- Đại sư, chuyện này ta cần thương lượng thật tốt...

Skagen cau mày nói:

- Tướng Quân mới vừa rồi còn nói tình hình chiến đấu thay đổi trong nháy mắt, chẳng lẽ lúc này không nên đem toàn bộ tinh lực dồn vào quyết sách chiến tranh sao?

Sắc mặt San Lorenzo trầm xuống, im lặng một lát rồi đáp:

- Được, cái này ta có thể đáp ứng, chuyện thứ hai thì sao?

Skagen thấy hắn đồng ý, trong lòng hừ lạnh một tiếng, tiếp tục nói:

- Chuyện thứ hai rất đơn giản, đại sư Đỗ Địch An cố ý muốn đích thân ra tiền tuyến, hi vọng các ngươi có thể phái chiến sĩ tinh nhuệ nhất bảo hộ hắn. Thần Điện chúng ta không hy vọng chứng kiến mất đi một vị đại sư, tin rằng các ngươi cũng không muốn chứng kiến một vị đại sư kì tài ngút trời chưa đủ mười tám tuổi đã chế tạo ra hai kiện Truyền Kỳ Thần Thuật cứ như vậy chết đi, đây là tổn thất của cả Cự Bích!

San Lorenzo ngơ ngẩn.

Một đám Tướng Quân đứng ở phía sau hắn lòng mang nộ khí cũng giật mình.

Lúc trước nhìn thấy Skagen bộ dạng vênh váo hung hăng, trong lòng bọn hắn còn có chút tức giận, nhưng giờ khắc này toàn bộ đều hoài nghi tai mình xảy ra vấn đề.

Tiền tuyến là nơi nào kia chứ?

Mặc dù là bọn hắn là những tướng quân đều không muốn đến, nhất là dưới tình hình tràn đầy nguy cơ như lúc này. Nếu là vách tường Hoàng Kim bị dã nhân công hãm, Tướng Quân phòng giữ cũng khó thoát khỏi cái chết. Ở trong vạn quân, lực lượng cá nhân nhỏ bé như một hạt cát.

Thế mà thiếu niên vừa mới thụ phong này lại chủ động muốn ra tiền tuyến? Còn cố ý?

San Lorenzo phục hồi lại tinh thần, nhịn không được nói:

- Skagen đại sư, ngài không nói sai chứ? Vị Đỗ đại sư này muốn đích thân ra tiền tuyến? Sao có thể như vậy, các ngươi vì sao không ngăn cản hắn? Tiền tuyến quá nguy hiểm, dù chúng ta phái ra binh sĩ tinh nhuệ nhất, ưu tú nhất, đều không thể bảo đảm an toàn. Nơi đó thật sự là quá nguy hiểm! Hơn nữa nói thật với ngươi, chúng ta cũng không dám cam đoan là dã nhân có thể công phá vách tường Hoàng Kim trong một khắc sau hay không. Một khi vách tường Hoàng Kim rơi vào tay giặc, tất cả quân phòng giữ có thể còn sống trở về cũng chỉ có thể dựa vào nữ thần may mắn chiếu cố thôi!

Skagen giận tái mặt, nói:

- Nếu có thể ngăn cản, chúng ta cũng sẽ ngăn cản. Nhưng hắn sống chết muốn đi. Hơn nữa, các vị còn không biết, Đỗ tiên sinh không chỉ là một vị kỳ tài Thần Thuật hiếm có mà còn thông qua được sơ thí Điện Đường kỵ sĩ. Một khi thông qua khảo hạch, có thể trở thành kỵ sĩ chân chính! Hắn là người có sẵn tinh thần kỵ sĩ. Lúc đầu chúng ta muốn đưa hắn đến nội bích bồi dưỡng, để hắn không trở về ngoại bích nữa!

Nói đến đây, ngón tay trong tay áo Skagen cuộn lại, cảm xúc có chút phức tạp, nói từng chữ:

- Nhưng hắn không muốn trốn tránh! Vì giảm bớt binh sĩ thương vong cho quân bộ các ngươi, cho quân bộ các ngươi tiền dùng cho chiến tranh để đánh thắng trận này, hắn bỏ qua tài phú từ việc bán Truyền Kỳ Thần Thuật này, chủ động đưa ra quyên tặng miễn phí cho đám quân bộ các ngươi!

- Vì vinh quang kỵ sĩ, hắn cố ý tự thân ra chiến trường. Hắn từng là một Thú Liệp Giả, chỉ là không làm bao lâu liền hàm oan vào tù. Hôm nay, hắn thấy tiền tuyến chiến tranh nguy nan, thương vong trầm trọng, để có thể ra nhiều hơn một phần lực mà dứt khoát muốn đích thân đi chiến trường!

- Có lẽ, các ngươi sẽ nghĩ hắn làm như vậy là muốn vãn hồi danh dự của mình, là muốn chứng minh chính mình không cấu kết cùng dã nhân. Nhưng các vị Tướng Quân, hắn đã là một Thần Thuật đại sư rồi! Hơn nữa là đại sư chế tạo ra hai kiện Truyền Kỳ Thần Thuật! Hắn có thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đem Truyền Kỳ Thần Thuật bán cho quân bộ các ngươi với giá trên trời, kiếm lấy tài phú vô tận!

- Thế nhưng hắn không làm như vậy! Hắn vốn có thể mang theo tài phú kếch xù đi vào nội bích, hưởng thụ sinh hoạt cùng vinh quang ưu việt! Nhưng hắn bỏ qua! Hắn vứt bỏ một thân vinh quang, ra chiến trường, ra một cái chiến trường mà tùy thời sẽ chết!!!

- Hiện tại, các vị tướng quân ở đây, các ngươi còn cho rằng người như vậy, sẽ bán đứng đồng bào, cấu kết cùng dã nhân sao? Hả???