Chương 431 Tờ Báo Buổi Sáng
Một lát sau, Nicotine bước nhanh lên lầu nhìn Đỗ Địch An đang ngồi trong phòng nói:
- Thiếu gia, chết người rồi, vị đầu bếp nấu súp cho ngài đã uống thuốc độc tự sát trong nhà bếp!
- Uống thuốc độc?
Đỗ Địch An dựa vào nhiệt cảm thị giác nhìn thấy Noe tô lên lầu một mình cũng đã dự đoán đến điểm này nên không kinh ngạc quá mức, đôi mắt hắn hơi nheo lại:
- Điều tra thân phận của hắn, người hắn tiếp xúc qua, gia đình của hắn, tất cả người thân thích của hắn!
- Vâng.
Noyes quay người rời đi.
Đỗ Địch An nhìn qua trên canh nóng bàn sách, hai mắt nổi lên hàn quang, không nghĩ tới còn chưa diệt trừ được Melon tập đoàn đã chọc tới thế lực khác, từ tình báo đến xem còn mạnh hơn nhiều so vớ Melon tập đoàn, bên trong Lục Đại tập đoàn chỉ có Scott tập đoàn mới có thể có tình báo như vậy, nhưng Scott tập đoàn lại không có đạo lý đối phó hắn, nếu không phải Scott tập đoàn thì có thể là Hắc Ám giáo đình, hoặc là quân bộ!
Nếu như cân nhắc, hiềm nghi lớn nhất chính là Hắc Ám giáo đình.
Chẳng lẽ nói, chính mình chế tạo ra Truyền Kỳ Thần Thuật mới đã trêu chọc phải Hắc Ám giáo đình?
- Hai người được phái đến quân bộ để giết ta, thực sự không phải là một đám, không có hiệp trợ lẫn nhau, hẳn là hai người phe phái tới. Một phương trong đó, hơn phân nửa là Melon tập đoàn, một phương kia rất có thể là người ngầm hạ độc ta lần này!
Ánh mắt Đỗ Địch An chớp động, đáy lòng lạnh lại. Địch nhân ở trong chỗ tối, hắn ở ngoài sáng, bị ám sát khó lòng phòng bị, mặc dù thể chất của hắn cường thịnh gấp mấy lần, nhưng nếu ăn một ít dược vật kịch độc vẫn sẽ lập tức mất mạng, hơn nữa ở trong thần điện nên hắn hiểu rất rõ, thậm chí có rất nhiều kịch độc không có mùi, hơn nữa phương pháp giám độc bình thường cũng khó có thể kiểm tra được.
Cái gọi là ám sát chính là lợi dụng lực lượng nhỏ như sợi tóc đánh gục một con trâu. Đây là mị lực ám sát, hắn đã từng dùng thủ đoạn ám sát đánh chết Holet chấp sự, không nghĩ tới hôm nay lại thành con mồi của người khác.
- Để xem rốt cuộc ai mới là Vương giả!
Ngón tay Đỗ Địch An xiết lại, trong đôi mắt xẹt qua hàn quang thâm thúy.
Mưa to tí tách rơi bên cửa sổ.
Từng luồng hơi nóng từ bát canh bốc lên mắt thường có thể thấy được.
Đỗ Địch An băng bó tay trái xong, đứng dậy xuống lầu, đi vào phòng bếp, bỏ tất cả đồ vật trong bếp đi, tự thân chọn lựa một ít thức ăn mới lạ, sau đó rửa sạch tự nấu cho mình một chén canh nóng làm điểm tâm.
Chờ canh nóng, Đỗ Địch An bưng lên bàn vừa hưởng dụng vừa đọc báo buổi sáng.
- Auburn chết trận tại Hoàng Kim vách tường...
- Dã nhân phá vòng vây, nơi nào an toàn trong khu buôn bán?
- Đại sư Thần Thuật Đỗ Địch An tiên sinh, tự thân suất lĩnh 20 tinh binh trấn thủ Scarlett đại hạp cốc, hăng hái chiến đấu suốt đêm, chém giết 281 tên dã nhân kỵ binh, binh lực gấp mười lần. Theo lời mấy vị chiến sĩ, lần này có thể chiến thắng binh lực dã nhân gấp 10 lần hoàn toàn dựa vào tiễn thuật của Đỗ Địch An đại sư…
- Được biết, Đỗ Địch An tiên sinh chẳng những là đại sư trẻ tuổi nhất Thần Điện mà còn là một vị song Truyền Kỳ đại sư, ngoài ra hắn vẫn là một gã kỵ sĩ hợp cách, thân phận kỵ của hắn được kỵ sĩ Điện Đường tán thành, phỏng vấn phía dưới là kỵ sĩ Điện Đường lỗ đại sư...
- Sử thượng trẻ tuổi nhất Thần Thuật đại sư Đỗ Địch An, trận đầu báo cáo thắng lợi bắt giữ dã nhân Vương tộc, trước mắt đang giam giữ tại hình thất quân bộ...
Đỗ Địch An qua báo chí tất cả tập đoàn, trong đó tin tức của mình chiếm giữ nửa trang báo, nhất là sự tình bắt giữ dã nhân Vương tộc, từng báo chí của tập đoàn đều đưa tin. Nhìn qua báo chí tương đối kì lạ, ngoài tin tức tình hình chiến đấu ngoài tiền tuyến, tựa hồ hắn là một người duy nhất dùng thân phận cá nhân lên báo, lại có thể chiếm cứ gần nửa trang báo!
- Tên tuổi đại sư quả nhiên là dễ dùng...
Đỗ Địch An cười cười, thu hồi những báo chí này.
- Thiếu gia, ngài còn muốn đi chiến trường sao?
Nicotine nhìn Đỗ Địch An rồi cẩn thận từng li từng tí hỏi.
Đỗ Địch An uống một ngụm canh nóng đáp:
- Đương nhiên đi, lần sau liền sẽ dùng Thần Thuật mới của ta chấm dứt trận chiến tranh này. Trước hết để Melon tập đoàn chôn cùng đi, thật sự chướng mắt.
- Melon tập đoàn?
Nicotine giật mình.
Đỗ Địch An nhìn hắn nói:
- Forint lão gia tử đâu?
- A, Forint lão Tộc trưởng về Ryan lâu đài cổ rồi, Melon gia tộc không so đo tiền nợ lúc trước, đã đưa lâu đài cổ cho Forint lão gia tử rồi.
Nicotine nói.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, nói:
- Đợi lát nữa ngươi viết thư thông báo cho Forint lão gia tử, để hắn đưa tộc nhân cùng người hầu của hắn trở về.
- Đã biết.
- Mặt khác chúng ta cùng không cần quá nhiều người hầu, chọn mấy người mới được thông qua là được. Sự tình sáng nay không được lan truyền đi ra ngoài.
Nicotine biết rõ Đỗ Địch An nói là sự tình hạ độc, sắc mặt hắn biến hóa, nói:
- Thiếu gia, chuyện này cùng ta tuyệt đối không có liên quan.
Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn:
- Ta biết rõ ngươi không liên quan. Về sau ngươi làm tốt, ta sẽ không hoài nghi ngươi, nhưng nếu như phạm sai lầm sẽ không còn lần đặc xá nào nữa.
Nicotine vụng trộm nhìn hắn một cái, thấy không giống như nghi ngờ, đáy lòng hơi nhẹ nhàng thở ra, nói:
- Thiếu gia, ta tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm.
Đỗ Địch An phất phất tay ra hiệu cho hắn lui ra.
Chờ sau khi Nicotine rời đi, Đỗ Địch An gọi Kuren tới nói:
- Ngươi viết tin cho Forint lão gia tử, kêu hắn dùng danh nghĩa của ta đi tới quân bộ gọi Kacheek cùng Jinny trở về. Nhớ kỹ là để hắn mượn danh nghĩa của ta, không được dùng thân phận người trong tập đoàn.
- Ta đã biết, thiếu gia.
Kuren gật đầu đồng ý.
Đỗ Địch An nghỉ ngơi một lát, gọi Redcast đang trông coi bên ngoài vào phòng, nói:
- Sĩ quan cấp tá, ngài có thể phái mấy người làm một chuyện giúp ta không?
Redcast hơi kinh ngạc, liền nói:
- Mời Đại sư nói.
- Phái mấy người thân thủ tốt một chút tới khu bình dân đón mấy người về đây giúp ta.
Đỗ Địch An nói ra.
- Khu bình dân?
Redcast nhìn thấy màu tóc Đỗ Địch An, trong mắt hiện lên vẻ tỉnh ngộ, liền nói:
- Là thân nhân của đại sư sao, chuyện này cứ bao trên người của ta, tuyệt đối sẽ hoàn thành tốt.
- Ừ, phải nhanh.
Đỗ Địch An gật đầu, đưa tư liệu vợ chồng Julla cho hắn, nói:
- Nếu như bọn hắn còn muốn mang thêm người, số lượng không nhiều lắm thì cũng theo ý bọn hắn đi.
- Vâng.
Redcast gật đầu.
Đỗ Địch An đưa mắt nhìn hắn rời đi, thở dài. Nhớ khi xưa muốn đi vào khu buốn bán cực kì khó khăn, khoảng cách giàu nghèo giống như lạch trời để người không thể vượt qua. Nhưng hôm nay hắn chỉ cần một câu, bất luận là bình dân gì cũng đều có thể vào khu buôn bán, thậm chí không cần kiểm tra thân phận. Đây cũng là chỗ tốt thân phận đại sư, cũng là lực lượng quyền thế. Mà loại lực lượng này thì Thú Liệp giả chỉ dựa vào man lực không cách nào đạt tới. Dù sao, võ vô đệ nhị, nếu như man lực không đủ mạnh, liền cái gì cũng không phải, chắc chắn sẽ bị cao tầng xã hội trấn áp.