Chương 456 Xin Lỗi
Lão gia, ý của ngài là?
Quản gia nghi hoặc.
Sludy nói:
- Ngươi thật sự cảm thấy hắn đối phó với tập đoàn Melon chỉ là muốn trả thù chúng ta sao? Đúng vậy, tất cả mọi người thì cho là như vậy, nhưng là tất cả mọi người nhìn lầm rồi, hắn cũng không hoàn toàn là bởi vì phẫn hận mới đối phó chúng ta, mà là không thể không đối phó chúng ta! Tập đoàn Melon là kẻ địch duy nhất bên ngoài của hắn, cũng là kẻ địch không thể hòa hoãn, thời điểm này nếu như hắn chọn đối phó người khác, vậy kẻ địch của hắn lại càng nhiều!
- Cho nên, hắn chỉ có thể phân cao thấp với tập đoàn Melon, quyền lựa chọn không trong tay hắn!
- Hơn nữa, hắn làm như vậy, ở trong mắt tập đoàn khác là việc mà họ thích nghe ngóng, nếu như có cơ hội, thậm chí sẽ tương trợ một chút, khiến cây đao này trở nên càng lợi hại hơn.
Quản gia ngơ ngẩn, sau một lúc lâu mới thở dài nói:
- Lão gia, bây giờ hắn đã từ binh khí biến thành chủ nhân, gia tộc Melon đã ngã xuống, kế tiếp chắc xuất đao với chúng ta rồi.
Sludy chậm rãi nói:
- Ngươi có nghĩ qua, vì cái gì mà gia tộc ngã xuống đầu tiên chính là gia tộc Mel mà không phải gia tộc Bron chúng ta không?
Quản gia sững sờ, đôi mắt lập tức hơi sáng, nói:
- Lão gia, ý của ngài là, hắn còn có chút lưu tình với tiểu thư, cho nên mới không có đối phó với chúng ta? Như vậy, chúng ta về sau chẳng phải là còn có thể...
Sludy nghiêng qua nhìn hắn, nói:
- Ngươi từ lúc nào đã trở nên mờ mịt ngu ngốc như thế?
Quản gia ngạc nhiên.
- Ngươi thật sự cảm thấy, trong lòng quái vật này còn có tình cảm sao? Vì tình cảm vào tù, bị tra tấn tội không phải của mình, ngươi cảm thấy loại 'Tình cảm' này, thật sự còn có thể ảnh hưởng đến phán đoán của hắn sao?
m thanh của Sludy lạnh lùng nói.
Sắc mặt Quản gia biến hóa, khiêm tốn mà xin chỉ thị:
- Lão gia, nếu như không phải còn tình cảm với tiểu thư, kia là vì nguyên nhân gì?
Sludy nói:
- Hắn phải làm như vậy, có hai nguyên nhân, đầu tiên là còn tình cảm với Jenny, nhưng khả năng này, trong mắt của ta thấp đến nỗi có thể không đáng kể! Cho nên chỉ có thể là nguyên nhân thứ hai, mà nguyên nhân này, cũng phù hợp với tác phong làm việc của hắn.
- Nguyên nhân thứ hai?
- Trước kia, hắn chỉ là binh khí, hắn đấu với tập đoàn Melon, tập đoàn Scott cam tâm tình nguyện tương trợ hắn, các tập đoàn khác cũng nguyện ý tọa sơn nhìn hổ đấu, cần thiết cũng sẽ âm thầm giúp đỡ, nhưng bây giờ đã khác, giống như ngươi nói, hắn từ binh khí xoay người trở thành chủ nhân, giống như đã lên trên đài, phải đối mặt với sự bắn lén của các chủ nhân khác.
Sludy chậm rãi nói:
- Đối với hắn mà nói, chiến trường chính thức bây giờ mới bắt đầu, tập đoàn khác sẽ không dễ dàng tha thứ cho một quái vật tiềm lực lớn như vậy tiếp tục phát triển, quân bộ sẽ không cho phép, Quang Minh giáo đình cũng sẽ không cho phép, một khi tập đoàn Tân Thế tiếp tục bành trướng chiếm đoạt năm đại tập đoàn, đến lúc đó mặc dù là Quang Minh giáo đình và quân bộ cũng phải nhượng bộ ba phần!
- Khi đó hắn không còn là một tập đoàn mà là sức mạnh có thể ảnh hưởng đến quân bộ và Quang Minh giáo đình, mặc kệ hắn nghiêng đổ bên nào thì đối với bên khác cũng là một loại uy hiếp, đây cũng không phải là cục diện mà quân bộ và Quang Minh giáo đình bằng lòng gặp phải.
Quản gia ngơ ngẩn, nói:
- Lão gia, ý của ngài là hắn sở dĩ đối phó với gia tộc Mel trước, không phải vì lưu tình với chúng ta, mà là hi vọng đánh tan tập đoàn Melon trước, diệt trừ một kẻ địch tránh để đến lúc đó bị tập đoàn Melon dẫn dắt tập đoàn khác vây đánh?
- Đúng vậy.
Sludy nói:
- Gia tộc Mel nắm chủ yếu tập đoàn Melon, gia tộc Mel khẽ đảo, tập đoàn Melon cũng sẽ giải thể. Hắn bây giờ là đại sư song Truyền Kỳ, thâm nhập vào bất kỳ một tập đoàn nào là tập đoàn đó đều trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đương nhiên, hắn đối với tập đoàn mà nói cũng không hẳn là một tai họa mà hoàn toàn trái lại, hắn sẽ trở thành đối tượng để lôi kéo mà tất cả mọi người đều hi vọng, chỉ là nếu như hắn khóa chặt lại với một tập đoàn, vậy thì sẽ trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của mọi người!
Quản gia hiểu rõ:
- Hắn có quan hệ với tập đoàn Tân Thế, mọi người đều biết, chẳng khác gì hắn đã khóa chặt với tập đoàn Tân Thế, không đơn thuần dựa vào lợi ích có thể giằng để được hợp tác quan hệ, bởi như vậy, tập đoàn Tân Thế kế tiếp chắc chắn sẽ chịu sự đả kích của tất cả các tập đoàn, kể cả quân đội và Quang Minh giáo đình cũng sẽ âm thầm chèn ép, phải không?
- Quân bộ và Quang Minh giáo đình tạm thời vẫn sẽ không xuất thủ, cục diện kế tiếp như thế nào, thì phải xem biểu hiện của bản thân hắn.
Sludy nói:
- Nếu như biết thu liễm, chỉ cam nguyện làm một tập đoàn thì sẽ không có chuyện gì, nếu không an phận, bất kể hắn là đại sư hay cái gì cũng đều xong đời rồi, những tên tuổi này đến cùng cũng chỉ là một danh xưng quyền vị cho người thiết trí, nếu như hắn xâm phạm đến quyền lợi của người quyền thế, cũng chỉ có thể nuốt quả đắng vào mình, tóm lại lúc này hắn chắc chắn không quá để tâm quản chúng ta, nhưng chúng ta cũng phải biểu hiện thái độ, nếu như Jenny không muốn đi qua xin lỗi, ngươi phải thay nàng qua.
- Ta?
- Nhớ chuẩn bị quà tặng, lễ vật này... phải dùng tất cả sản nghiệp khu buôn bán của chúng ta làm hạ lễ.
Quản gia khiếp sợ:
- Lão gia, chuyện này làm sao...
- Đi đi.
...
...
- Hai ngày nay, gia tộc Ryan bên đó đã truyền đến tin tức gì chưa?
Đỗ Địch An vừa lật sách vừa thuận miệng hỏi.
Kuren lắc đầu nói:
- Không có.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, giao một bản thiết kế trong tay cho hắn:
- Cái này đưa cho gia tộc Ryan, dặn bọn hắn trước khi mặt trời lặn cần phải chế tạo ra.
Kuren tiếp nhận, hai mắt nhìn, chính là một cái lồng giam to lớn, hắn có chút kinh ngạc, nhưng không hỏi cái gì nhiều, quay người rời khỏi.
Chờ sau khi Kuren rời đi, Đỗ Địch An gọi Nicotine bên cạnh tới, nói:
- Mấy người trong tập đoàn Melon, ta cần ngươi đi giúp ta làm, trước kia ngươi đã làm Quản gia cho quý tộc thượng lưu, chuyện này phải giao cho ngươi rồi, bọn họ đều là bằng hữu của ta, tận lực bảo vệ bọn hắn, đừng làm cho bọn hắn bị thương.
Nicotine có chút kinh ngạc, gật đầu nói:
- Ta biết rồi.
Quay người rời khỏi.
Một lát sau, Kuren trở về nói:
- Thiếu gia, Noyes đích thân truyền tin, đêm nay ngài vẫn ăn thịt sườn răng cua sao, hôm nay Kacheek đi đến rất nhiều chợ, đều không có bán.
Lông mày Đỗ Địch An nhíu lại, âm thanh lạnh lùng nói:
- Trên chợ không có bán thì các ngươi đi tìm nhà cung cấp hàng, chẳng lẽ toàn bộ khu ngoại bích đều không có bán hay sao? Chỉ cần có tồn tại một cái cũng phải đưa đến bàn cơm của ta, hiểu chưa?
Kuren gãi đỉnh đầu, nói:
- Chuyện này, thiếu gia, có thì có, ta nghe nói gia tộc Brendon mua được vài răng cua, chuẩn bị sẽ dùng cho yến hội buổi tối...
- Đi mua đi.
Đỗ Địch An không khỏi ngắt lời hắn mà nói.
Kuren rụt đầu lưỡi, lòng cẩn thận mà nói:
- Nhưng mà thiếu gia, gia tộc Brendon này là quý tộc thượng lưu, sản nghiệp dưới trướng rất nhiều, cho dù là quý tộc danh tiếng khu buôn bán, nếu như hắn không chịu bán...
- Vậy thì đoạt.
Đỗ Địch An lạnh lùng nói:
- Đừng để ta lặp lại, nếu như trên đời này còn tồn tại một răng cua, cho dù nó đã bày trên bàn cơm của Quang Minh giáo hoàng cũng phải lấy ra cho ta, nghe rõ chưa?