Chương 470 Năng Lực Cao Cấp
Trong chốc lát, Đỗ Địch An đã tiêm năm ký sinh hồn trùng vào Ma Ngân trong ngực, mà Ma Ngân chỉ là hơi cứng một ít, hơn nữa bình phục lại vô cùng chậm chạp. Đỗ Địch An nhăn lông mày, Trung cấp Thú Liệp Giả tấn cấp lên Cao cấp chỉ cần bốn ký sinh hồn trùng là được, vận khí kém thì chỉ năm hoặc sáu ký sinh hồn trùng cũng đã đủ rồi, trừ phi người vận khí cực kém, cần bảy tám ký sinh hồn trùng mới có thể thỏa mãn Ma Ngân.
Hiện tại nhìn tình hình của mình, dường như là người có vận khí cực kém. Đã năm con mà Ma Ngân chẳng có tí cảm giác gì. Không có cách nào, Đỗ Địch An chỉ có thể tiếp tục tiêm vào thêm, dù sao thì với địa vị hiện tại của hắn, để kiếm được ký sinh hồn trùng tốt rất dễ dàng, chỉ cần ngoắc ngón tay sẽ có người dâng đến trước mặt, không giống Thú Liệp Giả phải tự đi săn giết bên ngoài vách tường. Có khi không kiếm được Ma Ngân tốt mà còn phải trở thành bữa ăn của Ma Vật.
Sáu con, bảy, tám, chín...
Đến con thứ chín, Đỗ Địch An mới cảm giác được Ma Ngân ở ngực có thay đổi rất nhỏ, hơi rung động lắc lư nhảy lên, đây là điềm báo trước tiến hóa. Hắn kinh hỉ tiếp tục rót ký sinh hồn trùng vào, trong chốc lát lại thêm hai ký sinh hồn trùng, Ma Ngân trên ngực hắn rung càng mãnh liệt, đồng thời tản ra nhiệt lượng lan đi toàn thân. Thân thể lúc đầu hơi rét run nhưng dưới tác động của cỗ nhiệt lưu này dường như cũng ấm áp lên.
- Dường như chưa đủ...
Đỗ Địch An nhìn vào Ma Ngân trước ngực, chờ giây lát lại phát hiện không có động tĩnh gì khác, không khỏi im lặng, vận khí của mình cũng không phải là cực kém mà là không may đến cực độ.
Không lẽ bởi vì đây là Truyền Kỳ Ma Ngân? Hắn nhìn bốn ký sinh hồn trùng hiếm thấy còn lại, do dự một chút, cuối cùng vẫn cắn răng cầm một cái bình lên, lấy một ký sinh hồn trùng lục sắc bên trong ra tiêm vào trong Ma Ngân. Tuy dùng ký sinh hồn trùng hiếm thấy làm hồn trùng tấn chức là phá gia chi tử, nhưng Đỗ Địch An không nghĩ nhiều như vậy, những vật này có thể mua được.
Đối với hắn thì chế tạo tùy tiện một kiện Thần Thuật là có thể đổi lấy, nếu tiếp tục chờ người khác đưa ký sinh hồn trùng bình thường tới thì quá tốn thời gian, hơn nữa không chắc chắn có người đưa tới hay không. Mà hắn từ trước đến nay không thích chờ đợi.
Ký sinh hồn trùng được rót vào, Đỗ Địch An lập tức cảm giác trước ngực nóng cháy sôi trào như đột nhiên bị lửa đốt cháy, toàn thân hắn đều cảm giác được cảm giác nóng bỏng, lỗ chân lông sôi sục, tiết ra lượng lớn mồ hôi.
Đỗ Địch An nhẹ hít một hơi, chính là loại cảm giác này, đột phá sắp tới. Hắn lại cầm lên một bình, lấy ký sinh hồn trùng bên trong rót vào Ma Ngân, nhất thời cảm giác nóng bỏng toàn thân bạo tạc, ầm ầm bộc phát ra. Hắn cảm giác trong đầu có loại cảm giác bị núi lửa khai phá, tràn ngập hơi nóng, ý thức bị hơi nóng ép tới mơ hồ, nhưng lờ mờ có thể cảm giác được, ngực hình như có thứ gì đó vặn vẹo.
Cảm giác được cái này, hắn đột nhiên nghĩ đến lúc trước, khi hấp thu ký sinh hồn trùng Cát Liệt Giả thì nó muốn chui vào đại não của hắn, lỗ chân lông lập tức co lại, toàn thân kinh hãi, tỉnh táo lại, cúi đầu nhìn bộ dáng biến hóa của Ma Ngân trước ngực. Nếu như lúc trước nó là một thanh kiếm nhỏ, lúc này đã trở thành một thanh kiếm to dài vắt ngang lồng ngực. Ma Ngân biến hóa, tức là đã tấn chức thành công!
Đỗ Địch An hít một hơi thật sâu, cảm giác toàn thân nóng hừng hực, nhưng lại ướt sũng, tất cả đều là mồ hôi, hắn kéo khăn mặt bên cạnh qua lau khô, cảm giác lúc đưa tay vô cùng nhẹ nhàng linh hoạt, cánh tay bỗng nhiên nhẹ bẫng, vừa có suy nghĩ, cánh tay liền đưa ra nhanh ngoài ý định.
- Tấn chức thành Cao cấp Thú Liệp Giả, cũng không biết có năng lực mới gì không.
Ánh mắt Đỗ Địch An chờ mong, so với thể chất, hắn càng chờ mong lột xác ra năng lực mới. Nhưng mà cái này không phải trò chơi, không có danh sách thuộc tính, hắn chỉ có thể tự mình chậm rãi mò, cũng may lần trước hắn thần hóa Ma Ngân cũng biết được cách để mò năng lực của mình, lần này vẫn như cũ, bắt đầu từ con mắt.
Hắn chuẩn bị làm thí nghiệm mắt mình, lập tức phát hiện một chuyện kỳ quái, bản thân mình có thể nhìn thấy rõ ràng ngăn tủ! Lúc này hắn đang hướng mặt vào lò sưởi trong tường, ngăn tủ ở sau lưng nhưng hắn lại có thể nhìn thấy!
Đỗ Địch An giật mình vui mừng quá đỗi, hắn quay đầu, lúc mặt hướng về ngăn tủ lại có thể nhìn thấy lò sưởi trong tường, lửa bốc cháy cuồn cuộn bên trong!
- Góc độ tầm mắt của ta mở rộng ra?
Đỗ Địch An vuốt mí mắt của mình, khó tin, hắn nghĩ đến gì đó, vội vàng chạy đến tấm gương trước mặt nhìn thử, mắt của mình trong gương không có gì khác so với người bình thường, nó không hề lồi ra. Hắn nhẹ nhàng thở ra, nhưng rất nhanh, hắn chú ý tới đồng tử của mình lại có một điểm lục sắc cực mỏng.
Vệt lục sắc này ở chính giữa con ngươi. Đỗ Địch An dí sát vào gương mở trừng hai mắt, thật vậy, bên trong hai con mắt của mình đều có một vệt lục mang.
- Quả nhiên, cấu tạo của mắt biến hóa, may là không có biến hóa lớn…
Đỗ Địch An thấy vậy, đáy lòng nhẹ nhàng thở ra, năng lực Thú Liệp Giả tăng lên, thân thể cũng sẽ bị Ma Ngân thay đổi một cách vô tri vô giác, khác với người bình thường. Có thể nói bất kì Cao cấp Thú Liệp Giả nào trên toàn thân đều sẽ có một vị trí khác người. Như Kacheek, trên lưng mọc ra cánh, đây là do Ma Ngân 'Long Cương Giả' của hắn cải biến. Các Thú Liệp Giả khác, có người có hàm răng thật dài lộ ra ngoài miệng, dữ tợn nhưrăng nanh; có người màu tóc rực rỡ quái dị; có người có một tầng chất sừng thô ráp trên làn da; có người có móng vuốt như thú, dài nhọn khó coi...
Tất cả thân thể Thú Liệp Giả đều sẽ xuất hiện dị thường, sức mạnh càng tăng thêm, bộ phận dị dạng cũng càng nhiều. Không ít Thú Liệp Giả dị dạng ngay bên ngoài nhìn như quái vật, đây cũng là nguyên nhân Thú Liệp Giả chỉ thường sinh sống trong bóng tối, bị quý tộc bài xích cùng chán ghét còn bình dân thì sợ hãi.
- Thị giác của ta gần giống với côn trùng, chỉ là cấu tạo mắt vẫn giống người, không lồi ra, mí mắt cũng không thoái hóa...
Đỗ Địch An cúi đầu nhìn khắp thân thể, tìm xem có vị trí nào bị dị dạng nữa hay không. Lúc hắn tập trung nhìn liền phát hiện ánh mắt dường như rơi vào một thế giới tầng tầng lớp lớp màu máu. Trong giây lát, cảnh tượng trước mắt biến đổi, hắn nhìn thấy một bộ xương! Mà bộ xương này chính là bản thân hắn!
Hắn sợ hãi cả kinh, suýt nữa té ngã.
Lúc hắn dời ánh mắt khỏi hình ảnh quỷ dị này, tâm tình ổn định chút ít, đồng tử cũng buông lỏng xuống, lần nữa nhìn lại thì phát hiện bộ xương lúc trước không thấy nữa mà vẫn là bản thân bằng xương bằng thịt.
Đỗ Địch An giật mình, đột nhiên mừng rỡ. Thị giác của mình dường như tiến thêm một bước, có thể trực tiếp nhìn thấy cốt tủy! Quan trọng nhất là còn có thể khống chế thị giác. Nếu không, nhìn ai cũng chỉ thấy bộ xương thì không khác gì sống ở địa ngục.
- Tầm mắt của ta có lẽ đã hơn 270 độ, còn có thể nhìn thấy xương trong thân thể sinh vật, nhưng lại có thể khống chế tự nhiên...
Đỗ Địch An kinh hỉ, phải biết rằng, tầm mắt người bình thường vào khoảng 150 độ, nhưng vị trí mà hai mắt trùng nhau mới có thể thấy rõ, mà khu vực này chỉ khoảng 120 độ, mà dưới đại đa số tình huống, mọi người chỉ thấy rõ trong tầm chín mươi độ. Càng chú ý vào cái gì đó tầm mắt lại càng nhỏ, bình thường lực chú ý tập trung lên một việc nào đó, tầm mắt người sẽ thu nhỏ lại không đến một phần năm.
- Thị giác của ta tuy còn chưa toàn diện, nhưng cũng không khác gì nhiều, khó trách ánh mắt Cát Liệt Giả ở trong hạch tâm mà vẫn có thể thấy rõ bên ngoài.
Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng.