← Quay lại trang sách

Chương 492 Bổ Nhiệm

– Bái kiến trưởng lão Hình bộ.

Đỗ Địch An gật đầu chào hỏi.

Lão nhân lẳng lặng nhìn hắn, trong mắt lộ ra chút ý tứ, sau một lúc lâu hắn mỉm cười nói:

– Nghe nói ngươi đã đả thương một tên Thánh đồ của tu đạo viện chúng ta, sức mạnh cũng không tồi.

Đỗ Địch An đã ngờ tới mình sẽ bị truy cứu nên liền đáp:

– Chuyện này đúng là hiểu lầm rồi, vị Thánh đồ này mạo muội ra tay, ta tưởng rằng là Thích Khách của Hắc Ám giáo đình, cho nên toàn lực ra tay phản kháng, không nghĩ tới sẽ làm bị thương đến hắn, càng không có nghĩ rằng hắn thật sự là Thánh đồ của tu đạo viện, thật mạo phạm, mong được tha thứ.

– Một câu 'Thứ lỗi ', có vẻ không đủ để tỏ thành ý.

Lão nhân nói khẽ.

Đỗ Địch An nhíu mày.

– Kính xin trưởng lão chỉ thị.

Hắn cúi đầu nói.

Lão nhân mỉm cười, nói:

– Lúc Đỗ tiên sinh tới đây, chắc đã thấy tình huống bên ngoài chứ?

Đỗ Địch An hơi im lặng, nói:

– Đã thấy qua.

Lão nhân nhìn nét mặt của hắn, thấy Đỗ Địch An chỉ thổ lộ ra hai chữ, liền không tỏ vẻ gì khác, không nhịn được cười một tiếng, nói:

– Xương cốt của Đỗ tiên sinh đúng là quá cứng rắn, cũng không biết sau khi trải qua 'Cuộc sống' của chúng ta ở đây, còn có thể giữ được cốt khí như vậy hay không.

Sắc mặt Đỗ Địch An trầm xuống.

– Trưởng lão đại nhân, nghiêm hình tra tấn chỉ có thể vu oan giá hoạ, ta vốn vô tội, nếu như các ngươi có chứng cớ thì ta tuyệt không hai lời, nếu như không có chứng cớ còn muốn xử oan ta, hoặc nghe lời gièm pha của người khác, mặc dù ta cầu khẩn ngài, ngài sẽ tin tưởng ta sao?

Francis quay người khiển trách quát mắng:

– Nói chuyện như vậy sao, chú ý lời nói của ngươi!

Lão nhân hơi khoát tay, ha ha cười cười, nói:

– Tuổi tác còn nhỏ mà nói chuyện rất thẳng thắn, ngươi là người thông minh, hi vọng ngươi xử lý mọi chuyện như một người thông minh, thực không dám dấu diếm, chúng ta lần này bảo ngươi tới là muốn cho ngươi gia nhập tu đạo viện của chúng ta.

Đỗ Địch An khẽ giật mình.

– Gia nhập tu đạo viện?

Lão nhân mỉm cười nói:

– Đúng vậy, Quang Minh giáo đình khu Ngoại Bích, là do tu đạo viện chúng ta thành lập, Giáo hoàng trên danh nghĩa của Quang Minh giáo đình chính là một vị đạo sĩ vĩ đại của tu đạo viện chúng ta, mà ngươi là đại sư Thần Thuật kiệt xuất do Quang Minh giáo đình bồi dưỡng ra, lý lịch của ngươi chúng ta thẩm tra qua, có tư cách gia nhập vào tu đạo viện chúng ta, ngươi có bằng lòng hay không?

Đỗ Địch An có chút mơ hồ.

Tất cả đây quá xoay ngược tình thế rồi, hoàn toàn vượt ra ngoài ý định.

– Trưởng, trưởng lão đại nhân.

Đỗ Địch An giật mình nói:

– Các ngươi không phải nói ta cấu kết với Ma Quỷ sao, như, như thế nào để cho ta gia nhập tu đạo viện?

Lão nhân khẽ cười cười, nói:

– Ta biết rõ, bình thường mà nói, ở Quang Minh giáo đình và trong thần điện, đại sư Thần Thuật, mục sư hoặc giáo đồ có tư cách gia nhập tu đạo viện, chúng ta sẽ dành cho một phong thư mời truyền triệu tới, để cho tất cả các thế lực khu Ngoại Bích đều biết, phong quang vô hạn, nhưng mà tình huống của ngươi có chút đặc thù cho nên chúng ta cũng chỉ có thể dùng biện pháp đặc thù này.

– Đặc thù?

– Đúng vậy.

Lão nhân chậm rãi nói:

– Nếu như vừa rồi ngươi có nhắc tới Hắc Ám giáo đình, chắc ngươi cũng đã biết lai lịch của Hắc Ám giáo đình này?

Đỗ Địch An liền giật mình, không nghĩ tới hắn đột nhiên vây quanh vấn đề này, trong lòng lập tức cảm giác được lý do bị bắt đến là vì cái gì, do dự mà nói:

– Không biết, ý tứ của trường lão là?

– Hơn hai trăm năm trước, lúc ấy còn chưa xuất hiện Hắc Ám giáo đình.

Lão nhân chậm rãi nói:

– Một vị nhân vật truyền kỳ trong đệ nhất nhâm truyền đạo sĩ của tu viện chúng ta, bổ nhiệm ra Ngoại Bích truyền giáo cho ngu dân Ngoại Bích, thành lập Quang Minh giáo đình, từ đó về sau, mọi người đã có tín ngưỡng. Chỉ là tiệc vui chóng tàn, vị thầy tu kia năng lực yếu kém, Quang Minh giáo đình đang lúc thu hoạch tín ngưỡng của dân chúng, thì cũng bị quyền lợi mà dân chúng cho chi phối, mà người thấy phần quyền lợi trong Giáo Đình này chính là muốn chiếm đoạt.

– Vì vậy, Quang Minh giáo đình xuất hiện nội loạn, phân ra mấy phe phái, trải qua một thời gian loạn đấu, cuối cùng biến thành hai thế lực, chính là Quang Minh giáo đình và Hắc Ám giáo đình bây giờ.

Đỗ Địch An liền giật mình.

Mặc dù cảm thấy nước của Hắc Ám giáo đình kia rất sâu, nhưng hắn không nghĩ tới Hắc Ám giáo đình này chính là trong Quang Minh giáo đình phân ra, khó trách tên gọi đối lập khác nhau như thế.

Lão nhân tiếp tục nói:

– Các trưởng lão và thầy tu lúc đó trong khu Nội Bích của tu đạo viện chúng ta lấy được tin tức này liền vạn phần tức giận, bởi vậy phái Thánh đồ tiến về Ngoại Bích hiệp trợ Quang Minh giáo đình tiêu diệt Hắc Ám giáo đình! Chỉ là, chuyện này về sau bị bệ hạ Aristotle biết được, hắn hạ lệnh giữ lại Hắc Ám giáo đình, chỉnh đốn và cải cách Hắc Ám giáo đình thành phân bộ của Quang Minh giáo đình!

Đỗ Địch An lập tức sợ hãi:

– Hắc Ám giáo đình là phân bộ của Quang Minh giáo đình?

– Không sai.

Lão nhân khẽ gật đầu, nói:

– Bây giờ cũng vẫn là vậy, ngươi nên biết, cái thế giới này có ánh sáng thì nhất định phải có Hắc Ám, không có Hắc Ám hàng lâm, mọi người sẽ không biết quý trọng nguồn sáng đến từ đâu.

Đỗ Địch An kinh ngạc mà nói không ra lời.

Đôi mắt lão nhân thâm thúy mà nhìn hắn, lẳng lặng nói:

– Nếu như ngươi gia nhập tu đạo viện chúng ta thì sẽ trở thành một trong chấp sự Hắc Ám Quốc Hội của tu đạo viện chúng ta, bổ nhiệm đầu tiên của ngươi chính là tiến về trước khu Ngoại Bích đảm đương trưởng lão Hắc Ám giáo đình, giữ gìn trật tự Hắc Ám giáo đình, đồng thời lúc cần thiết sẽ phối hợp với Giáo hoàng diệt trừ một số nhân viên cực đoan không bị quản chế.

Đỗ Địch An cảm thấy như đang nằm mơ, nghe được hết thảy này như một hí kịch.

Hắn đã ôm ý định đập nồi dìm thuyền đi vào khu nội bích, không nghĩ tới mặc dù theo thuyết pháp của Hình bộ trưởng lão này, cái này chỉ có thể coi là "Liễu Minh Hoa ngầm".

Thời gian ngắn ngủn trong thoáng chốc, rất nhiều bí mật giấu trong đáy lòng của hắn đột nhiên đã nhận được lời giải thích, khó trách lúc trước hắn lẫn vào phân bộ của Hắc Ám giáo đình chỗ Dạ Oanh kia, trong trấn nhỏ khắp nơi đều là người của Hắc Ám giáo đình, lại không có Quang Minh giáo đình đến vây quét.

Thế lực của Quang Minh giáo đình trải rộng bốn phương tám hướng, toàn bộ thị trấn nhỏ đều là phân bộ của Hắc Ám giáo đình, không có người đi mật báo tuyệt đối không thể nào, lúc trước hắn nghe Dạ Oanh nói, trong trấn nhỏ có đại nhân vật che chở, là quý tộc, bây giờ mà nói đã lộ ra nhưng đại nhân vật chính thức sau lưng, chính là Quang Minh giáo đình!

Cũng khó trách, hắn từ trong miệng Jinny nghe được năm thế lực lớn trong khu nội bích lại không có Hắc Ám giáo đình tồn tại.

Phải biết rằng, ở khu Ngoại Bích mặc dù là người bình thường cũng biết Hắc Ám giáo đình đáng sợ, dù sao đây là thế lực không ngừng sinh sôi vây vét nhiều năm ở Quang Minh giáo đình, nhất là thuật sĩ luyện kim và Ma Dược Sư của Hắc Ám giáo đình khiến cho người nghe đến đã sợ mất mật, nhưng Jinny là Trừng Giới Giả, nếu Hắc Ám giáo đình tại khu nội bích cũng có thế lực thì nàng không thể không biết.

– Nếu như muốn cho ta gia nhập, chỉ cần một tiếng phân phó là được, tại sao phải dùng danh nghĩa cấu kết với Ma Quỷ bắt ta, nếu ta liều chết phản kháng, chẳng phải là...

Đỗ Địch An đắng chát mà nhìn hắn.

Lão nhân cười nhạt một tiếng nói:

– Ở trước mặt chúng ta, ngươi sẽ không phản kháng.

Khóe miệng Đỗ Địch An hơi động, cuối cùng vẫn là im lặng, đồng thời đáy lòng cũng nhẹ nhàng thở ra, hôm nay xem ra cái mạng nhỏ của mình cũng chưa bị uy hiếp, mặc dù diện mạo của nội bộ tu đạo viện này khiến hắn khiếp sợ, nhưng ít ra mình có thể lấy được cơ hội thở dốc, sớm muộn có một ngày hắn cũng có thể nắm giữ tính mạng của mình!