Chương 494 Một Ngày
Lão nhân nhìn thấy biểu lộ mờ mịt của Đỗ Địch An, mỉm cười, cuối cùng vẫn là con nít, hắn nói:
– Ngươi có biết, vì cái gì có một số Thần Thuật bị liệt là cấm thuật không?
Trong lòng Đỗ Địch An nhảy dựng, mặt ngoài vẫn là mờ mịt nói:
– Vì cái gì?
– Ngươi cảm thấy những cấm thuật này có điểm gì giống nhau?
– Điểm giống nhau?
Đỗ Địch An lộ ra bộ dáng nhớ lại, suy nghĩ chốc lát rồi nói:
– Ta nhớ rồi, Viêm Bạo Thần Thuật là cấm thuật bởi vì lực phá hoại của Viêm Bạo Thần Thuật quá lớn, nếu như lợi dụng không thỏa đáng, dễ dàng tạo thành thương vong và lực phá hoại rất lớn.
Trong lúc nói đáy lòng đột nhiên có một chút phỏng đoán, chỉ là phỏng đoán này thật đáng sợ, trong lòng hắn nghiêm nghị, không dám biểu lộ ở trên mặt.
Lão nhân nghe được lời hắn mà nói, cười nhạt một tiếng, nói:
– Đúng vậy, lực phá hoại chính là nguyên nhân chủ yếu Thần Thuật trở thành cấm thuật, nếu như lực phá hoại quá mạnh mẽ, bị loạn nhân mưu đồ lợi dụng, đối với quý tộc và đối với khu nội bích mà nối đều là tổn hại rất lớn, cho nên phải bị cấm! Mà súng hơi nước của ngươi, tu đạo viện đã nghiên cứu qua, thuộc về đồ vật đáng sợ hơn rất nhiều Viêm Bạo Thần Thuật, mặc dù là một đứa trẻ mấy tuổi bất thình lình nổ súng một nơi bí mật gần đó đều có thể tùy tiện giết chết quý tộc!
– Điều này sao có thể khiến quý tộc chịu bỏ mặc vũ khí như vậy hoành hành ở bên ngoài, bị lan truyền ra?
Đỗ Địch An trầm mặc xuống.
Lúc chế tạo ra súng hơi nước, hắn đã dự liệu được khả năng này, dù sao ở thời Trung Cổ phương tây trước đây, chính là bị hỏa dược bắn sập, lúc hỏa dược xuất thế thì kỵ sĩ đao kiếm đã mất đi tác dụng, không cách nào giữ được quyền uy quý tộc. Nhưng tại nơi đây, hỏa dược xuất thế liền bị nội bích chế trụ, bây giờ súng hơi nước của mình lại xuất thế, cũng phải chịu áp chế.
Mặc dù biết kết quả này, hắn vẫn bí quá hoá liều mà chế tạo ra súng hơi nước, chủ yếu là chỉ cần mượn cơ hội này mới có thể hành động phá huỷ tập đoàn Melon một lần, nếu không như vậy một đại tài phiệt kinh doanh mấy chục năm, lại có quan hệ đối lập với hắn ở bên ngoài, dưới tình trạng bị kiềm chế toàn diện, hắn muốn lật đổ tập đoàn Melon cần phải dùng thời gian kinh doanh rất lâu, bởi vậy đây là tiền đặt cược!
Sở dĩ nguyên nhân hắn dám đánh cược súng hơi nước của mình bị phong ấn và liệt vào cấm thuật, mà không bị uy hiếp tánh mạng, là vì hắn biết được gia tộc Liệt Diễm chế tạo ra hoả dược trong Hắc Ám giáo đình vẫn bảo tồn đến nay, có thể thấy được tạo ra Thần Thuật mặc dù bị cấm, nhưng bản thân lại không bị bao nhiêu tổn thương.
– Trí tuệ và sinh mệnh của nhân loại chúng ta, đều là do Quang Minh thần ban cho.
Lão nhân chậm rãi nói:
– Nhưng nếu như trí tuệ không biết thu liễm, sớm muộn sẽ gây nên đại họa! Súng hơi nước của ngươi tạo ra là Thần Thuật hệ 'Khí', lực phá hoại quá lớn, say này ngươi trở thành một thành viên của Hắc Ám giáo đình, Thần Thuật hệ khí cũng sẽ chuyển thành thuật tà ác của Hắc Ám giáo đình, bị cấm nghiên cứu!
– Bất quá ngươi với tư cách người sáng lập Thần Thuật hệ khí vẫn có thể tiếp tục học tập, nhưng không thể phát biểu ra ngoài, tựa như gia tộc Liệt Diễm của Hắc Ám giáo đình, nghiên cứu Thần Thuật liên quan phải trải qua xét duyệt, hợp cách mới có thể công bố ra ngoài, nếu như là cấm thuật, tất cả đều bị cấm!
Nghe được lời hắn nói, Đỗ Địch An im lặng, hắn biết rõ chính mình không thể phản kháng, bất quá, lời của lão nhân này khiến đáy lòng của hắn sinh ra một suy nghĩ kỳ quái, nếu như nghiên cứu ra đồ vật bị liệt vào cấm thuật, không thể công khai, vậy tại sao còn cho phép mình nghiên cứu? Chỉ sợ mình rảnh rỗi không có việc gì, cho mình một chút quyền tự do? Hay là... Những cấm thuật này sẽ như Thần Hỏa pháo của quân bộ, ở thời khác cần thiết sẽ móc ra?!
Nếu như là vậy, vậy khi nào là thời khắc cần thiết?
Chẳng lẽ khu nội bích còn có kẻ địch mạnh hơn nữa, hoặc là uy hiếp lớn hơn?
Lão nhân nhìn qua bộ dáng Đỗ Địch An yên lặng không nói, đương nhiên không nghĩ đến thiếu niên này chính là bởi vì mình mà miên man bất định, chỉ nói hắn là tuổi trẻ khí thịnh, đáy lòng không phục, giận mà không dám nói gì, mà hắn hoàn toàn rất thích bộ dáng người khác ở trước mặt hắn nén lại nộ khí, cho nên mỉm cười nói:
– Từ nay về sau, ngươi chính là trưởng lão của Hắc Ám giáo đình, hi vọng ngươi thay tu đạo viện xử lý tốt việc của Hắc Ám giáo đình, nếu như nhìn thấy một số đồ vật không thích ứng, tốt nhất tự mình thích ứng, nếu không thì không người nào có thể giữu được cái mạng nhỏ của ngươi.
Nói đến đây, hắn có chút dừng lại, cười nói:
– Bất quá với tâm tính ngươi có thể sinh tồn ba năm ở ngục giam Kinh Cức Hoa, cục diện bình thường chắc dọa không được ngươi.
Đỗ Địch An biết rõ bản thân ở trước mặt hắn đã là vật nhỏ trong suốt, ở phương diện này cũng che dấu không được.
– Francis, dẫn hắn đi xử lý thủ tục đi.
Lão nhân phân phó nói.
Francis cung kính gật đầu. Quay người nói với Đỗ Địch An:
– Đi thôi, Đỗ tiên sinh.
Đỗ Địch An nhìn hắn một cái, lại nhìn trưởng lão một chút, bỗng nhiên nói:
– Trưởng lão đại nhân, ta chưa từng tới nội bích, có thể đi dạo chơi một chút rồi trở về không?
Lông mi lão nhân chau lên, mỉm cười nói:
– Không thành vấn đề, vừa vặn ban ngày đưa ngươi trở về nhập chức cũng bất tiện, Francis, ban ngày ngươi mang Đỗ chấp sự đi dạo xung quanh đi, nhớ đừng chậm trễ hành trình buổi tối.
Francis cung kính nói:
– Vâng.
Chỉ một ngày? Đỗ Địch An có chút tiếc nuối, nhưng bản thân không có lời nói, không có trọng lượng, nhiều lời cũng vô dụng, hắn theo sau Francis cùng nhau rời khỏi phòng, thuận theo thông đạo rời đi.
Cửa phòng đóng lại, sau khi lão nhân và nữ tử nghe tiếng bước chân bên ngoài từng bước đi xa, sau một lúc lâu, nữ tử dáng người nóng bỏng trong ngực lão nhân mới khẽ cười cười, ngón tay như khảy đàn Piano khẻ điểm lên lồng ngực lão nhân nói:
– Tên tiểu tử này, rất thú vị.
Lão nhân có chút kinh ngạc, cười nói:
– Như thế nào, vừa ý hắn?
– Mùi trên người hắn có vị rất ngon.
Nữ tử hơi liếm liếm bờ môi, đầu lưỡi cực kỳ tươi mới.
Đôi mắt lão nhân hơi chớp một cái, nói:
– Tuổi còn nhỏ mà có thể ở nơi có tài nguyên cằn cỗi như Ngoại Bích đạt được thể chất cấp Thánh đồ, xác thực khó mà có được, chỉ dựa vào nguồn cung cấp của Thần Chúc Phúc mà muốn đột phá từ Cao cấp Thú Liệp giả tiến thêm một bước cần số lượng Ma Ngân cũng không ít, hơn nữa đối với phẩm chất cũng có yêu cầu, quan trọng nhất là, ma vật sở nghiên cứu cung cấp ra Thần Chúc Phúc khu ngoại bích, đối với Cao cấp Thú Liệp giả cũng không có tác dụng tăng cường thể chất, tiểu gia hỏa này... Giấu cũng không ít.
Nữ tử nhu hòa mà để sát vào khuôn mặt của hắn, ngữ khí mập mờ mà nói:
– Muốn ta đi lấy hết của hắn sao?
– Tiểu yêu tinh như ngươi, hắn đã chịu không nổi.
Lão nhân khẽ cười cười, nói:
– Huống chi bây giờ hắn là chấp sự của tu đạo viện chúng ta, giám sát Hắc Ám giáo đình và Quang Minh giáo đình, có chút năng lực cũng tốt, đỡ phải xem xét lại người được chọn, những công việc này, những người bảo thủ kia lại làm không được.
...
...
– Ngươi nói, ta bây giờ là chấp sự của tu đạo viện, chức vị cao hơn hay vẫn là kém hơn đây?
Trong thông đạo, Đỗ Địch An vừa đi vừa tùy ý mà nói với Francis.
Francis cười cười nói:
– Như thế nào, thủ tục cũng còn chưa xử lý liền muốn quản ta?
– Không phải quản ngươi mà là muốn đánh ngươi.
Đỗ Địch An hoạt động lại ngón tay, nói:
– Nếu như ta đoán không sai, đội viên khác cũng không biết những chuyện này, chẳng lẽ đây là quyền hạn chuyên thuộc về đội trưởng ngươi?