Chương 504 Khu Thứ Chín
Đỗ Địch An rời khỏi thị trấn nhỏ cùng với Queri, bên ngoài thị trấn có một cỗ xe ngựa đậu trong bóng đêm, bên trên cắm một cờ xí, Đỗ Địch An nhận ra đây là cờ xí của gia tộc Shar. Đây là một quý tộc trung đẳng dưới trướng của tập đoàn Scott, chủ yếu kinh doanh bất động sản của khu dân cư, không ngờ lại có qua lại với Hắc Ám giáo đình.
Lên xe ngựa, ánh mắt hắn ngưng đảm bảo xa phu lái xe về phía trước.
- Để tiếp đón ngươi lần này, ta đặc biệt gọi tới một chếc xe ngựa của gia tộc Shar làm yểm hộ.
Queri mỉm cười nói:
- Gia tộc Shar xem như là thuộc hạ của chúng ta, sau này ngươi cần phải có quan hệ tốt với họ nhiều hơn.
Đỗ Địch An im lặng gật đầu, hắn biết không ít quý tộc có qua lại với Hắc Ám giáo đình, chỉ là không ngờ tới lại có mối quan hệ sâu sắc như vậy, rồi hỏi:
- Thị trấn nhỏ lúc trước là cứ điểm tạm thời của chúng ta sao?
Queri ừ một tiếng, nói:
- Đó là nơi liên lạc bí mật cao cấp của chúng ta, Nhị lão mà người gặp vừa rồi đều là nhân viên tình báo cao cấp của Hắc Ám giáo đình chúng ta, phụ trách tình báo mấy chục năm, ngươi muốn hiểu rõ cái gì cũng có thể hỏi hắn, nhưng đừng tùy tiện sử dụng bọn hắn để tránh thân phận bọn hắn bị bạo lộ.
Đỗ Địch An nhìn qua hắn, nói:
- Lúc trước ngài cũng là người phái tới từ khu nội bích sao?
Queri hình như biết rõ hắn muốn hỏi điều gì, cười nhạt một tiếng nói:
- Ta đã gần về hưu rồi, nói thật với ngươi cũng không sao, lúc đầu ta nhận lời ủy thác của Tu đạo viện đến đảm nhiệm trưởng lão, hôm nay cũng coi như nhận chức viên mãn, đợi sau khi trở về liền thăng chức là trưởng lão giám sát Tu đạo viện, nghe âm thanh của ngươi thì còn trẻ, chỉ mong ngươi có thể chống đỡ, tương lai ở Tu đạo viện nếu gặp được học sinh của ta thì còn có thể chiếu ứng một chút.
Trong lòng Đỗ Địch An khẽ động, gật đầu nói:
- Ta sẽ cố gắng.
Queri lại cười nói:
- Ở trong Hắc Ám giáo đình, ngoại trừ Mắt Ưng thì tốt nhất ngươi không nên tin bất kỳ kẻ nào, cũng không được bạo lộ thân phận của ngươi với ai, người ở đây hiểm ác nên hi vọng ngươi co thể tự giải quyết cho tốt.
Đỗ Địch An im lặng không nói, hắn nghĩ thầm mặc dù là Mắt Ưng thì cũng chưa chắc sẽ tin.
Xe ngựa chạy vào thành khu, trải qua mấy lần tuần tra của thị vệ tuần tra, sau đó đi tới một quảng trường vắng vẻ và dừng lại.
- Đã đến.
Queri xuống xe sửa sang quần áo rồi đi vào một trang viên, thị vệ ở cổng nhìn thấy đưa ra huân chương lập tức tỏ ra thái độ cung kính và dẫn đường cho ba người.
Đi vào trong trang viên, một nữ nhân mặc âu phục đen tiến lên, phất tay bảo thị bệ rời đi, sau đó hành lễ với Queri:
- Chào trưởng lão đại nhân.
Queri khẽ gật đầu, nói:
- Tiểu Nha, đây là tân trưởng lão mà ta đề cập đến.
Nữ nhân âu phục đen sớm đã chú ý tới Đỗ Địch An, lúc này hành lễ:
- Chào Tân nhiệm trưởng lão.
Đỗ Địch An gật đầu, nhớ kỹ hình dạng cùng tiếng nói và mùi của nàng.
Nữ nhân âu phục đen sau khi hành lễ liền quay người đi phía trước dẫn đường, từ một thông đạo u ám đi tới tầng hầm phía trước, con đường ở tầng hầm này uốn lượn khúc chiết, có rất nhiều cửa hầm, sau khi qua mấy đường rẽ mới đi đến một thông đạo sau hơn mưới thước dưới mặt đất, đi thẳng đến phía trước một đoạn chính là quảng tường rộng rãi dưới mặt đất, bên trong có tiếng nhạt du dương, trên quảng trường tụ tập không ít nhân viên Hắc Ám giáo đình với trang phục quái dị, đa số đều che mặt, chỉ có ít viên chức Hắc Ám giáo đình là không cần mang mặt nạ. Bởi vì bọn họ đã không cần sinh hoạt ở thế giới bên ngoài.
Queri đến liền gợi ra một hồi kinh hô, mọi người xì xào bàn tán ở các nơi lập tức tụ lại, hành lễ với Queri.
Queri mỉm cười, nói:
- Các vị, ta sắp về hưu rồi, vị này chính là tân trưởng lão của Khu thứ 9, mời mọi người nhiệt liệt hoang nghênh!
Nghe vậy, đám người liền một hồi kinh ngạc, nhưng không ít người đã nhận được tin tức, thu hồi kinh hãi trong mắt, lộ ra nụ cười lấy lòng và lớn tiếng chúc mừng.
- Hoan nghênh tân nhiệm trưởng lão!
- Hoan nghênh hoan nghênh!
Trong một hồi tiếng vỗ tay cùng âm thanh ủng hộ, Đỗ Địch An khẽ gật đầu xem như đã chào.
Queri hơi khoát tay ý bảo mọi người lui ra, sau đó dẫn Đỗ Địch An đi vào một chỗ cao ngất trong đại điện sau quảng trường, hai tượng điêu khắc Hắc Ám thiên sứ ở cửa đại điện rất sống động, trên cao nhìn xuống có thể bao quát đám người bên trên.
Queri dẫn Đỗ Địch An đi vào điện, nhân vên Giáo Đình bên trong xa xa hành lễ, tất cả đều xoay người cúi đầu, đến khi Queri cùng Đỗ Địch An đi lên bậc thang mới ngồi thẳng lên.
- Đây chính là tổng bộ của khu thứ 9 chúng ta, cũng là vị trí văn phòng bình thường của ta.
Queri đến lầu hai lâu đài cổ, nơi đây trang trí xa hoa, trên tường khảm giấy tường tinh hồng như bôi lên vết máu, hào khí âm trầm dữ tợn. Mắt Ưng nhanh chóng tiến lên đẩy một cánh cửa ra, bên trong là một gian phòng rộng rãi.
Queri đến phòng gần đó:
- Đây chính là phòng làm việc của ta, trên bàn đều là văn bản tài liệu bên dưới truyền đến, sự tình trong khoảng thời gian gần đây cơ hồ ta đều giúp ngươi xử lý xong rồi, còn lại liền giao cho ngươi, đừng lo lắng, có Mắt Ưng phụ trợ có thể giúp ngươi hoàn thành.
Đỗ Địch An gật đầu, đồng thời đánh giá chung quanh, nhưng tầm mắt rộng rãi khiến hắn không cần nhìn hết mới có thể nhìn thấy sự vật chung quanh.
Queri thấy Đỗ Địch An chuyên tâm liền mỉm cười nói:
- Trưởng lão chúng ta bình thường cũng không có việc gì ngoại trừ giải quyết một ít người phiền toái cùng không nghe lời, thời gian còn lại rất tự do, ngươi sắp tiền nhiệm rồi, đây là bên trên chuẩn bị “Thú giữ mặt màng”, thông qua nó có thể biến ảo các loại khuôn mặt, nói như vậy sau này ngươi mặc dù không có mặt nạ cũng có thể dùng thú giữ mặt mang găng để gặp người khác.
Nói xong, lấy ra một cái hộp tinh xảo trong ngăn kéo đưa cho Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An liền giật mình, không ngờ còn có đồ vật thần kỳ như thế, hắn nhìn thoáng qua Queri, lập tức phát hiện lỗ chân lông trên mặt Queri không có huyết sắc, không khỏi giật mình, khó trách người khác khó mà nhìn thấy diện mục thật của ông ta, thì ra là đắp thú giữ mặt này.
- Đây là chuyên dụng của trưởng lão chúng ta, nếu mất rồi thì ngươi cần kịp thời xin cấp trên, nhưng thủ tục sẽ rất phiền toái, cho nên ngàn vạn không thể mất hoặc đưa cho người khác, chế tạo thứ này rất phiền toái, bên ngoài không bán thứ này, là vật phẩm cao cấp nhất bên trong Hắc Ám giáo đình chúng ta.
Queri nói.
Đỗ Địch An gật gật đầu tiếp nhận đồ vật, hỏi:
- Trưởng lão, Khu thứ 9 ngài vừa nói là có ý gì?
Queri khẽ cười cười:
- Cái này sau này ngươi sẽ biết, nhưng nếu ngươi đã hỏi thì ta sẽ nói cho ngươi biết, thế lực của Hắc Ám giáo đình chúng ta ở khu ngoại bích tổng cộng phân chia thành 12 khu vực do 12 vị trưởng lão chưởng quản, khu vực mà chúng ta chưởng quản chính là khu thứ 9, phạm vi chủ yếu cùng thế lực tiếp xúc thì Mắt Ưng sẽ giới thiệu kỹ với ngươi, ta sẽ không nói rõ.
Đỗ Địch An hiểu được, hỏi:
- Vậy giữa khu vực chúng ta sẽ xuất hiện va chạm mâu thuẫn sao?
Queri nhìn hắn một cái, ánh mắt thâm thuý như nhìn thấy chỗ sâu trong đôi mắt Đỗ Địch An, trong lòng hắn hơi nghiêm nghị nhưng mỉm cười nói:
- Va chạm tự nhiên sẽ không tránh được, xung đột nhỏ giao cho phía dưới tự mình giải quyết, nhưng xung đột lớn liền cần hội Trưởng lão tổ chức, thông qua biểu quyết đến quyết định, cho nên ngươi muốn sống an ổn thì sau này còn cần phải kéo quan hệ tốt với nhiều hội Trưởng lão. Trước mắt, 12 khu chia làm ba phe phái, trước đây ta thuộc Dạ Vương phái hệ, hôm nay ngươi thừa kế vị trí thì có thể lựa chọn phe phái mới, cũng có thể lựa chọn không gia nhập bất kỳ phe phái nào, nhưng đề nghị của ta là tiếp tục theo Dạ vương phái hệ.
- Dạ Vương?
Ánh mắt Đỗ Địch An ngưng lại.
- Đúng vậy, Dạ Vương là danh hiệu của Trưởng lão thứ ba, hắn chưởng quản khu thứ ba, là một đại khu trong số 12 khu của chúng ta, luyện kim thuật sĩ cùng ma dược sư dưới trướng rất nhiều, hơn nữa có không ít là Ngũ tinh đại luyện kim thuật sĩ, thậm chí là đại ma dược sư cực kỳ đáng sợ. Hơn nữa, bên ngoài còn là Sài gia của tập đoàn Scott, còn qua lại với gia tộc Jeter của tập đoàn Hoa Thịnh, thâm bất khả trắc, có tiếng nói trong hội Trưởng lão.
Queri nói:
- Ngươi vừa tới, quan hệ còn nông cạn, cần phải có quan hệ tốt với Dạ Vương để hắn dẫn dắt ngươi nhiều hơn, khu thứ 9 chúng ta không tính là đại khu cường thế, luyện kim thuật sĩ cùng ma dược sư trong phạm vi quản hạt của chúng ta cũng không nhiều, Ngũ Tinh luyện kim thuật sĩ càng là rải rác mấy người, một khi xuất hiện va chạm kịch liệt với những đại khu khác thì khó tránh khỏi chịu thiệt, biết chưa?