← Quay lại trang sách

Chương 506 Vương

Đỗ Địch An lật xem tất cả tư liệu mà Mắt Ưng đưa đến.

- Mắt Ưng, ngươi cũng có thú giữ mặt màng sao?

Đỗ Địch An vừa xem vừa nói.

Mắt Ưng cung kính:

- Trưởng lão nói đùa, thứ này vô cùng hiếm, chúng ta nào có tư cách dùng, sở dĩ ta dám dùng chân diện bở vì ta sinh ra ở gia tộc Luyện kim thuật sĩ mà thôi, từ khi sinh ra đã chú định đi theo con đường này, có mặt nạ hay không cũng đều là một dạng.

- Ngươi sinh ra ở gia tộc Luyện kim thuật sĩ?

Đỗ Địch An hơi kinh ngạc giật mình, người sau có thể trở thành người mà Trưởng lão tin tưởng, vậy lý nào lại có bối cảnh sinh ra cũng bình thường:

- Không biết đó là gia tộc nào?

- Chính là gia tộc Randy.

Mắt ưng cung kính nói.

Ánh mắt Đỗ Địch An khẽ động nói:

- Chính là gia tộc Randy mà hơn 80 năm trước đã chế tạo ra Luyện kim thuật ‘Da người dính hợp’ sao?

Ban đầu khi biết được gia tộc Liệt Diễm của Hắc Ám giáo đình, hắn liền chú ý đến những đại gia tộc khác của Hắc Ám giáo đình, trong đó liền có gia tộc Randy, nhưng mọi người thích xưng hô tên hiệu bọn hắn là gia tộc Da người.

Mắt ưng cung kính nói:

- Người chế tạo ra cấm thuật ‘Da người dính hợp’ chính là tằng tổ phụ của ta.

Đỗ Địch An hiểu được, không ngờ xuất thân của Mắt ưng này lại bất phàm, khó tránh được Queri coi trọng như vậy.

- Nghe noi thuật ‘Da người dính hợp’ của gia tộc ngươi có thể dính hợp da người khác với bản thân, thay hình đổi dạng, kể cả mùi của thân thể đều thay đổi, có thể nói là thuật giấu kín đỉnh cấp.

Đỗ Địch An nói.

Mắt Ưng cười nói:

- Trưởng lão đại nhân, đây cũng là việc của rất nhiều năm trước đây rồi, thuật Da người dính hợp đã là cấm thuật, gia tộc bọn ta cũng không dám một mình nghiên cứu, cho nên ta cũng không biết nhiều lắm.

Đỗ Địch An thấy hắn không muốn nói lộ ra nên cũng không miễn cưỡng, tiếp tục lật xem tư liệu.

- Ba gã Hắc Ám kỵ sĩ trưởng, sáu gã đại Hắc Ám kỵ sĩ…..

Đỗ Địch An nhìn thấy một phần trên tư liệu, trong mắt có hơi kinh ngạc rút tay về, tại đây, trưởng Hắc Ám kỵ sĩ tương đương với Cao cấp Thú Liệp giả, là đề bạt ra từ trong đại Hắc Ám kỵ sĩ, mà đại Hắc Ám kỵ sĩ chính là người có thể địch lại Cao cấp Thú Liệp giả bình thường, hay nói cách khách, dưới tay của mình có chín tên Cao cấp Thú Liệp giả!

Đây đã nhiều hơn bốn lần so với tập đoàn Melon!

Đương nhiên, không kể tập đoàn Melon âm thầm tài bồi nhân thủ.

- Trong tất cả các khu thì khu thứ 9 của chúng ta mạnh hay yếu?

Đỗ Địch An hỏi Mắt ưng.

Mắt ưng cung kính nói:

- Nếu tính trung đẳng, tệ hơn khu chúng ta chỉ có ba nơi, theo thứ tự là khu thứ 6, khu thứ 8 và khu 11.

- Vậy thì cũng tương đối kém rồi.

Trong lòng Đỗ Địch An âm thầm nghiêm nghị, mặc dù là đằng sau khu thứ 9 có lực lượng phòng vệ như vậy nhưng những khu khác còn mạnh hơn nữa? Mà Cao cấp Thú Liệp giả của nhiều khu cộng lại đoán chừng hơn trăm người!

Điều này cũng có nghĩa Cao cấp Thú Liệp giả dưới trướng Quang Minh giáo đình chỉ nhiều chứ không ít!

- Nếu tính cả Thánh đồ thì lực lượng của Tu đạo viện quả thực thâm bất khả trắc, nhưng chỉ cần một Long tộc liền có cường giả khủng bố Mecha cùng Đường giả trang thiếu nữ, lực lượng mà Tu đạo viện che giấu chỉ sợ còn mạnh hơn nữa, muốn tự lập thành Vương, trở thành chúa tể của Cự bích Slyvia thì vẫn còn đợi lực lượng bản thân vượt qua thử thách, cùng với một đám heo chi bằng chính mình cường đại!

Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp động, cẩn thận lật xem tư liệu, ma ngân Cát Liệt giả mà hắn thần hóa rất có tiềm lực, hắn nhất định phải nhanh chóng tăng thực lực bản thân.

Trong văn phòng vang lên âm thanh trang giấy bị Đỗ Địch An lật qua lật lại, đồng hồ cát chậm rãi chảy, thời gian chảy xuôi, đảo mắt đã trôi qua hơn hai giờ.

- Trưởng lão, người của khu thứ 3 tới muốn gặp ngài.

Mắt Ưng đột nhiên nhận được tin tức, cung kính báo cáo với Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An đang xem tư liệu, nghe vậy thu hồi suy nghĩ, nhướng mày trầm ngâm một chút rồi nói:

- Cho vào đi.

- Vâng.

Mắt Ưng quay người rời đi.

Đỗ Địch An hơi híp mắt, ngón tay khẽ chà sát, thì thào tự nói:

- Tình hình xem ra rất cấp bách…..

Rất nhanh, Mắt Ưng quay trở về văn phòng cũng với hai người, theo thứ tự là một trung niên nhân khoác lên áo choàng xám trắng cùng với một thanh niên kỵ sĩ toàn thân khôi giáp đen.

Đỗ Địch An nhìn thoáng qua, đôi mắt nhắm lại, có thể nhìn thấy một cỗ nhiệt khí hỏa hồng từ trên người thanh niên kỵ sĩ, có thể so sánh cùng bọn Jinny.

- Chào Tân nhiệm trưởng lão, không biết ngài xưng hô thế nào?

Trung niên nhân mặc áo choàng xám trắng cung kính nói.

Đỗ Địch An chưa mở miệng, Mắt ưng bên cạnh nhanh chóng nói:

- Tân trưởng lão của chúng ta có danh hiệu là Ma Vương.

Trung niên nhẫn khẽ giật mình, biểu lộ trên mặt có hơi quái dị nhưng rất nhanh liền biến mất, cung kính cười nói:

- Chào Ma Vương trưởng lão, tại hạ theo mệnh của chủ nhân Dạ Vương chúng ta đến bái phỏng, nghe nói ngài mới vừa nhận chức, cố ý cho người đưa tới một phần lễ nhỏ, còn hi vọng ngài không ghét bỏ.

Nói xong, mở một cái bao trong tay, bên trong là một hộp hình vuông Hoàng Kim Dong Chú cực kỳ tinh xảo, sau đó đưa cho Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An liếc nhìn để ngừa trên hộp có kịch độc, hướng mắt với Mắt Ưng bên cạnh.

Hôm nay hắn ở trong Hắc Ám giáo đình, nơi đây đều là những thế hệ hung ác coi trời bằng vung, hắn phải hết sức cẩn thận.

Ánh mắt Mắt Ưng sáng lên mở cái hộp trước mắt ra.

Trong hộp đúng là một bình sứ nhỏ lục sắc, thân bình mỏng như thể trong suốt, lờ mờ có thể nhìn thấy có chất lỏng màu đỏ nhạt bên trong, cực kỳ xinh đẹp.

Trung niên nhân mỉm cười nói:

- Trưởng lão đại nhân, đây là ‘Hồi sinh tuyền’ mà chủ nhân Dạ Vương muốn tặng cho ngài, dùng tủy não của ‘Địa Long thú’ để chế thành, có thể Đoạn chi trọng sinh, chỉ còn thừa một hơi cũng có thể cứu sống, nếu nói là cái mạng thứ hai cũng không đủ.

Trong mắt Đỗ Địch An hiện lên một ít khiếp sợ, khi hắn ở trong Thần Điện đã nghe nói qua sinh tuyền này, là một trong mấy vật phẩm đối hoái quý giá nhất trong Thần Điện, quanh năm đều thiếu hàng.

Dù sao Địa Long thú cực kỳ hiếm thấy ở khu ngoại bích, hơn nữa đẳng cấp đi săn lại cực cao, mặc dù là ấu niên kỳ Địa Long thú thì đẳng cấp ước chừng đều là 20, mà Địa Long thú trưởng thành thì đẳng cấp có thể đạt tới 35 đến 40, còn về Địa Long thú thành thục thì càng đáng sợ hơn, hoàn toàn là Cự thú chiến tranh, cơ hồ còn hơn cả Truyền kỳ ma vật Cát Liệt giả!

Tuy nhiên Địa Long thú cũng không có sẵn Ma ngân, nhưng giá trị thân thể cũng không kém Tứ danh Ma vật.

- Đồ vật mà trong Thần Điện cũng không mua được, trong tay Dạ Vương lại có!

Đỗ Địch An có chút khiếp sợ năng lượng của Dạ Vương này, nhưng hắn rất nhanh liền hồi phục tinh thần, biết rõ dụng ý của đối phương, tặng lễ để lôi kéo là việc nhẹ, uy hiếp mới là việc lớn hơn.

Hơn nữa khi mình mới vừa nhận chức mà đối phương liền phái người đến tặng lễ, điều này thể hiện rõ mạng lưới tình báo khổng lồ của hắn, ngoài ra tự mình vừa mới nhận chứng, đừng nói đứng vũng mà ngay cả tình hình khu thứ 9 cũng chưa hoàn toàn quen thuộc, nên tự nhiên sẽ không có gì để cự tuyệt hắn.

Đỗ Địch An trầm mặc một lát, thu hồi Hồi sinh tuyền trong hộp rồi nói:

- Phần lễ này ta nhận, thay ta cám ơn đến Dạ Vương.

Trên mặt trung niên nhân lộ ra nụ cười sâu đậm, nói:

- Đã như vậy thì ta cáo lui trước.

Đỗ Địch An gật gật đầu:

- Mắt Ưng, tiễn khách.

Mắt Ưng nhìn thoáng qua hộp Hoàng Kim trong tay Đỗ Địch An, đưa trung niên nhân cùng kỵ sĩ ra ngoài.

Sau khi ba người rời khỏi phòng, Đỗ Địch An mở hộp ra, cầm lấy chiếc bình nhỏ mà dò xét, riêng cái bình nhỏ này đã là một tác phẩm nghệ thuật xa xỉ, hắn nhìn một vệt hồng sắc nhẹ nhàng bên trong, đôi mắt híp lại:

- Đồ tốt như vậy lại tự nhiên đưa đến miệng ta, thật đáng tiếc.

Hắn nhếch miệng lên một vệt đường cong, thu hồi Hồi sinh tuyền, tiếp tục lật xem tư liệu trong tay, cần nhanh chóng nắm rõ hoàn toàn khu thứ 9.

Hắc Ám giáo đình, khu thứ 3.

- Dạ Vương đại nhân, lễ của ngài hắn đã nhận.

Trung niên nhân hất áo choàng xám trắng lên, cung kính quỳ một chân xuống đất mà nói.

Một đạo vương tọa phía trên đại điện âm u u lãnh tản ra một loại hàn khí, một thân ảnh toàn thân áo đen mang theo chiếc mũ ngồi bên trên truyền ra âm thanh tang thương:

- Ngươi vừa mới nói danh hiệu của Tân nhiệm trưởng lão này là Ma Vương?

- Đúng vậy Dạ Vương đại nhân.

- Hừ, lễ lần này nặng rồi.