← Quay lại trang sách

Chương 509 Bạo Lực

Mắt Ưng kinh ngạc thốt:

- Tất cả đều hủy bỏ chức vị?

Mọi người bên trong phòng hội nghị thấp giọng nghị luận cũng kinh ngạc quay đầu nhìn sang, khiếp sợ nhìn Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An nhướng mày nói:

- Không nghe rõ sao?

Mắt Ưng bị lời này dọa sợ nhảy lên, rốt cuộc biết đây không phải ảo giác, vội vàng nói:

- Trưởng lão đại nhân, bọn họ đều là nghị viên khu thứ 9 a, thoáng cái hủy bỏ sáu vị nghị viên, chỉ sợ, chỉ sợ...

Đỗ Địch An hờ hững nói:

- Ngươi lý giải sai rồi, ta nói là hủy bỏ tất cả chức vị của bọn hắn, kể cả danh hiệu vinh quang bọn hắn đạt được, không quản bọn hắn trước kia là Ngũ Tinh luyện kim thuật sĩ hay là đại ma Dược Sư, hoặc là Hắc Ám kỵ sĩ trưởng, tất cả đều hủy bỏ, bọn hắn muốn khôi phục chức vị thì cần phải đi khảo thi một lần nữa.

Mắt Ưng trợn mắt líu lưỡi, mặt mũi tràn đầy ngây ngốc mà nhìn hắn.

Mọi người bên cạnh nghe được trợn mắt há hốc mồm, sau một lúc lâu, trung niên nhân lúc trước kịp phản ứng trước tiên, bàn tay dày rộng tràn đầy vết chai hung hăng vỗ trên mặt bàn, giận dữ nói:

- Ngươi ở nói đùa gì vậy, bọn hắn chỉ là có chuyện chưa kịp dự hội nghị hôm nay mà muốn hủy bỏ chức vị của bọn hắn? Hơn nữa còn là hủy bỏ thân phận của bọn hắn, ngươi biết ngươi đang làm gì không? Ngươi muốn khu thứ 9 bị diệt sao?!

Đôi mắt Đỗ Địch An nhắm lại, hiện lên một ít hàn quang, quay đầu nhìn hắn nói:

- Thứ nhất, âm lượng nói chuyện với ta không thể có tạp âm, niệm tình lần đầu quen biết các vị còn không biết quy củ, ta tha thứ ngươi lần này, lần sau sẽ không có. Điểm thứ hai, Queri trưởng lão về hưu và có tân nhiệm trưởng lão quang lâm, chuyện này Queri đã sớm bàn giao qua với các ngươi, đã như vầy, bọn hắn không nên bận vào hôm nay.

- Còn nữa, mặc dù bọn hắn tạm thời có việc, ít nhất cũng nên phái người tới xin lỗi, thuận tiện ghi chép nội dung hội nghị, nhưng cái gì cũng không có.

Trung niên nhân tức giận trừng hai mắt, phẫn nộ nói:

- Ta bất kể nguyên nhân gì, liền coi bọn hắn không tới, ngươi cũng không thể triệt tiêu chức vị của bọn hắn, làm như vậy chẳng khác gì là buộc bọn hắn phản bội khu thứ 9, ngươi đây là tự chịu diệt vong!

Đỗ Địch An khẽ lắc đầu cười yếu ớt, hướng hắn vẫy vẫy tay:

- Ngươi tới.

Mặt mũi trung niên nhân tràn đầy vẻ giận dữ, cất bước mà đi đến trước mặt Đỗ Địch An, nói:

- Ngươi muốn làm gì?

- Xem này.

Đỗ Địch An nâng tay phải lên, năm ngón tay chậm rãi nắm chặt thành quyền. Trung niên nhân nghe được hắn nói, ánh mắt vô ý thức rơi vào nắm tay của Đỗ Địch An, sắc mặt trầm xuống, vừa muốn mở miệng trong lòng của hắn đột nhiên kinh hãi, theo bản năng đưa tay lên ngăn cản, nhưng tốc độ lại chậm một nhịp, thậm chí không chỉ một nhịp!

Bành!

Phần bụng đột nhiên đau nhức kịch liệt, thân thể của hắn cong lên giống như con tôm luộc, hai chân bị đánh trúng khẽ rời khỏi mặt đất, trong miệng nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, thân thể chậm rãi rơi xuống giống như một bông tuyết. Cơn đau đớn kịch liệt giống như bị rút gân khuếch tán toàn thân, hắn che bụng, toàn thân không có nổi một ít lực lượng, chỉ đứng đấy thôi cũng rất phí sức.

Đỗ Địch An chẳng biết đã thu hồi nắm đấm lúc nào, rút khăn tay màu trắng trong ngực ra lau nhè nhẹ mu bàn tay mặc dù không có chút bẩn nào, sau đó hắn thu lại khăn tay vào ngực, biểu lộ đạm mạc nói:

- Không nên ỷ mình là Hắc Ám kỵ sĩ trưởng là có thể không kiêng nể gì cả, Queri cần nhờ ngươi bảo hộ, ta lại không cần, đây là lần đầu tiên, lần thứ hai cũng không phải là 'Đau đớn' đơn giản như vậy.

Bên trong phòng hội nghị lập tức lặng ngắt như tờ.

Tất cả người con mắt cơ hồ muốn lồi ra, khiếp sợ nhìn màn này.

Bàn tay trung niên nhân chăm chú chống lên mặt bàn mới chèo chống được thân thể của mình không ngã xuống, hắn gắt gao cắn răng mới khắc không rên ra tiếng, nhưng đầu hắn đã đầy mồ hôi nóng, qua một hồi mới hơi thích ứng được cảm giác đau đớn, hắn miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn về Đỗ Địch An, trong mắt hiện lên một ít phẫn nộ cùng hồi hộp. Hắn biết rõ nếu như vừa rồi trong tay Đỗ Địch An có môt con dao găm, có lẽ chính mình giờ phút này đã ngã xuống.

- Các vị đang ngồi đều là người thông minh, hẳn là hiểu rõ.

Đỗ Địch An nhàn nhạt mỉm cười, nói:

- Không nên nói với ta cái gì mà có việc bận không đi được. Sáu người bọn hắn không tới mục đích đơn giản là muốn cho tân nhậm trưởng lão như ta tháy một điểm nhan sắc mà thôi. Chỉ tiếc ta là người không thích nhìn sắc mặt người khác, dù ngạo mạn thế nào đi chăng nữa, ở địa bàn của ta cũng phải tuân thủ quy của của ta, ai không tuân thủ sẽ bị gạt bỏ!

Sắc mặt mọi người biến hóa, miễn cưỡng duy trì trấn định, nhưng trong mắt lại lóe lên vẻ kinh nghi.

Thế nhưng ai cũng không nghĩ tới, vị trưởng lão mới nhậm chức này lại cường thế như thế, hơn nữa lực lượng vừa rồi triển lộ ra cũng làm cho mọi người kinh hãi. Thậm chí có người hoài nghi, trung niên nhân này có phải đã bị Đỗ Địch An thu mua trước đó, hai người thông đồng diễn trò với nhau hay không.

- Trong thời gian ta chưởng quản khu thứ 9, nếu như ai phản bội ta, mang tài nguyên cùng tình báo đầu nhập dưới trướng trưởng lão khác, tin tưởng đi, ta tuyệt đối sẽ dốc hết tất cả lực lượng khu thứ 9 để gạt bỏ hắn!

Ánh mắt Đỗ Địch An lãnh khốc nhìn mọi người xung quanh, nói xong câu đó hắn cũng không hề để ý tới nữa, xoay người rời khỏi phòng họp.

Mắt Ưng sững sốt vài giây, sau đó vội chạy theo.

Sau khi Đỗ Địch An rời đi, hào khí căng cứng lạnh như băng trong phòng họp mới được thả lỏng. Lúc này đột nhiên mọi người cảm nhận được, áp bách của vị tân nhậm trưởng lão này đem lại còn hơn xa Queri trưởng lão trước kia.

- Marko, ngươi không sao chứ?

Một nữ tử xinh đẹp hỏi.

Trung niên nhân vịn bàn đứng lên hít một hơi thật sâu, phần bụng đau đớn đã ngớt đi nhiều, hắn tự tay bụm lấy, thở dốc một hơi, nói:

- Không có gì.

Vừa nói đồng thời ánh mắt hắn nhìn về phương hướng Đỗ Địch An rời đi, sâu trong đôi mắt hiện lên một tia kiêng kị thật sâu. Nếu chỉ là đánh trúng phần bụng, không quan tâm bao nhiêu lực lượng đều khó có khả năng tạo thành đau đớn mãnh liệt như thế, trừ phi là dùng thủ pháp đặc thù hoặc đánh trúng kinh mạch đặc thù mới có thể tạo thành đau đớn bền bỉ như vậy, chỉ cần điểm này cũng đủ để chứng minh thực lực người kia hoàn toàn ở phía trên hắn.

Nhưng mà ở toàn bộ Ngoại Bích khu, hắn tự nhận số lượng người có thực lực đánh bại mình tuyệt đối sẽ không vượt qua hai bàn tay.

- Không nghĩ tới vị tân nhiệm trưởng lão này của chúng ta còn là một vị cường giả chiến đấu.

Một lão giả cố bộ râu ria nhọn bên cạnh biểu lộ âm trầm, bộ mặt hắn có một vết sẹo chéo do bị đao chém làm tăng thêm phần dữ tợn:

- Cố ý nhắc nhở Marko, hoặc là tùy tiện đánh bại hắn, mục đích đơn giản chỉ để chấn nhiếp chúng ta, từ lực lượng hắn vừa mới thi triển ra đoán chừng có thể so sánh cùng Quang Minh giáo đình Đại thiên sứ!

- Từ lúc nào Hắc Ám giáo đình Chúng ta xuất hiện một quái vật như vậy, giống như từ trên trời rơi xuống, thật sự là kỳ quái.

Một lão giả khác cau mày nói.

Nữ tử xinh đẹp kẹp lấy lọn tóc của mình nói khẽ:

- Mỗi một vị trưởng lão được bên trên phái xuống đều có bối cảnh cùng lực lượng kinh người, theo ta thấy, vị trưởng lão này của chúng ta thật không đơn giản, mới vừa lên nhậm chức liền phong danh hiệu 'Ma Vương ', cái này cũng không phải tùy tiện nhất thời mà là cố ý cho tam vương xem, hắn đã có đảm lượng khiêu khích tam vương, hơn phân nửa có nội tình chúng ta không biết, ít nhất ở phương diện lực lượng chúng ta đều đã thấy được.

- Không sai.

- Dưới sự dẫn dắt của hắn, có lẽ khu thứ 9 thật có thể trở thành Top 5 đại khu trong vòng nửa năm.

- Nếu như tài nguyên sung túc, có lẽ luyện kim thuật của ta có thể tiến thêm một bước, chế tạo ra Vĩnh Hằng thạch!

- Hừ, đừng cao hứng quá sớm, chỉ là lực lượng mạnh mà thôi, ở Hắc Ám giáo đình thì thứ không đáng giá tiền nhất chính là lực lượng, các vị vẫn không nên mù quáng mới tốt.

...

...