← Quay lại trang sách

Chương 555 Nụ Cười

Hataway sửng sốt một chút, lập tức cười ra tiếng:

- Một hiệp? Ngươi nói ngươi có thể đánh bại ta trong một chiêu? Ha ha ha... tỷ tỷ à, cho tới bây giờ ngươi còn nói như vậy, ngươi cảm thấy còn ai tin tưởng ngươi sao? Nếu như ngươi thật sự có bản lĩnh như vậy, vì sao không dám khiêu chiến? Tại sao phải bỏ quyền? Ngươi sợ thất bại thì thừa nhận đi, dù sao thì bị một người đã từng bị mình bỏ qua đuổi theo, mùi vị như vậy cũng không hay ho gì.

- Đuổi theo?

Helisha đạm mạc nhìn nàng.

- Ngươi nói không sai, ta đúng là sợ hãi.

Thấy nàng thừa nhận, Hataway hơi sửng sốt, trong ấn tượng của nàng, vị tỷ tỷ thanh cao này này từ trước đến nay không dễ dàng cúi đầu nhận thua như vậy, bất quá, đúng là làm cho người ta bất ngờ. Nàng kịp phản ứng, đôi mắt lộ ra sự vui vẻ, nhếch miệng lộ ra hàm răng trắng noãn, cười hì hì nói:

- Ngươi thừa nhận là được, ta sẽ không cười nhạo ngươi, dù sao...

- Nghe người ta nói cho hết lời là một loại lễ phép.

Helisha đánh gãy nàng, dùng giọng điệu dạy bảo mà nói.

Nụ cười trên mặt Hataway khựng lại.

Helisha bình thản nói:

- Không tiếp nhận khiêu chiến chỉ là bởi vì ta sợ sẽ không cẩn thận dùng sức quá mạnh đánh chết ngươi ở trận quyết đấu, như vậy...sẽ không còn ai thay thế chức vị Thánh Nữ của ta rồi.

Hataway giật mình, vui vẻ trên mặt chậm rãi thu liễm, dừng ở trước mặt nàng nói:

- Thật sao, tỷ tỷ thân yêu vừa nói như vậy, ta đột nhiên thật sự muốn thưởng thức bản lãnh của ngươi rồi! Nhưng nên nhớ bây giờ không giống ngày xưa, ta cũng đã thức tỉnh lực lượng huyết mạch. Chúng ta đều là Khai Hoang Giả, tuy thể chất của ta còn hơi kém ngươi, nhưng ngươi muốn đánh bại ta giống như trước kia. Điều đó đã không thực tế rồi!

Nàng cười lạnh nói:

- Tuy ta còn chưa học tập bí kỹ Long Hoàng, nhưng bởi vì vậy khiến cho ta có thể tĩnh hạ tâm niệm, dồn tất cả tinh lực lên thuật chiến đấu thông dụng. Nói cho ngươi biết, toàn quyển sách thuật chiến đấu thông dụng ta cũng đã hoàn toàn nắm giữ! Mà ngươi thì sao? Ha ha, tâm tư của ngươi ở trên bí kỹ Long Hoàng cao cấp, đừng quên các trưởng lão đưa ra phán quyết, trong quy củ cấm thi triển bí kỹ Long Hoàng! Một khi không có nó, chỉ dựa vào thuật chiến đấu thông dụng đối chiến, ngươi chắc chắn không bằng ta! Hơn nữa, ngươi học bí kỹ Long Hoàng quá sâu, sâu tận xương tủy, lúc thi triển lúc không suy nghĩ thân thể sẽ phản ứng như bình thường, một khi thi triển ra, ngươi liền bại! Cho nên, ngươi vừa phải đấu tranh với thân thể của mình, vừa dùng thuật chiến đấu thông dụng không thuần thục nghênh chiến cùng ta. Dù là kinh nghiệm chiến đấu của ngươi phong phú cũng chắc chắn thất bại thảm hại!

Nói đến đây, nàng nhếch miệng lên thành một vệt đường cong, nói:

- Các trưởng lão vì ta tranh thủ 10 hiệp, chỉ là giới hạn độ chính xác lớn nhất, đảm bảo không tí nào sơ hở. Nhưng trên thực tế, đừng nói 10 hiệp, dù cho ngươi 20 hiệp 30 hiệp, ngươi cũng khó có khả năng đánh bại ta, ngược lại còn có thể bị ta đánh bại, từ thần đàn rơi xuống bùn đất! Khi đó, tất cả mọi người sẽ được chứng kiến sức lực của ta sẽ biết nhiều năm như vậy, ta yên lặng bỏ ra bao nhiêu tâm huyết cùng cố gắng, tạo cơ sở tốt nhất, hoàn mĩ nhất để leo lên chức vị Thánh Nữ!

Helisha lẳng lặng nhìn nàng, không có tí phản ứng nào. Hataway nhìn nàng im lặng không nói, khẽ cười một tiếng nói:

- Chỉ tiếc, ngươi đúng là chị gái của ta, ngươi rất giống ta, rất thông minh. Biết rõ không địch lại mà chiến, không phải dũng giả mà là kẻ ngu. Lần này ngươi biết khó mà lui, bảo toàn một thân y phục trắng noãn của mình, nhưng lần sau sẽ không may mắn như vậy đâu.

- Ta với ngươi, cho tới bây giờ đều là không giống nhau.

Helisha biểu lộ rất chân thành, chính là trần thuật một sự thật. Hataway cười ha ha nói:

- Đúng là không giống nhau, nếu như ngươi có thể thông minh giống ta thì sẽ không bị ta kéo xuống khỏi thần đàn! Chị gái yêu quý của ta, chỉ dựa vào thiên phú sẽ không cách nào đi được lâu dài! Lần này ngươi thua ta là do ngươi cao ngạo! Ngươi biết nhiều tại sao nhiều trưởng lão lựa chọn ủng hộ ta, ủng hộ một người thiên phú kém xa ngươi không? Bởi vì ngươi rất thích giả thanh cao, đều không thèm nhìn ai vào mắt. Không có người nào thích khúm núm với người khác, các trưởng lão đã sớm nhìn đến chán ghét gương mặt thanh cao này của ngươi rồi! Nhưng ta thì không, ta bò ra từ trong bùn, ta không quan tâm trên người bẩn thêm một ít, chỉ cần cuối cùng có thể thành công là được! Tuy ta chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng ta có thể cho những trưởng lão này biết rõ, chờ ta trở thành Thánh Nữ, bọn hắn cũng sẽ lấy được quyền lợi mà Thánh Nữ trao tặng! Mà ngươi, thật sự thật sự là quá kiêu ngạo rồi, kiêu ngạo đã đến ngốc nghếch!

Nàng thu lại nụ cười, nhìn Helisha nói:

- Chỉ có ta rõ ràng nhất, ngươi vì gia tộc trải qua điều gì, vì gia tộc làm bao nhiêu chuyện. Nhưng vậy thì sao? Ngươi bỏ ra tất cả thì sao? Trên cái thế giới này, cũng không phải ngươi bỏ ra thì người khác liền hiểu được ngươi, đội ơn ngươi. Không có ai để ý ngươi trả giá sau lưng như thế nào, tựa như ta đã từng, mọi người chỉ thích nhìn thấy kết quả. Vị trí của một người tâm huyết giúp đỡ người khác trong suy nghĩ của người đó vĩnh viễn không bằng người thân hết ăn lại nằm bên cạnh họ. Vì sao? Bởi vì đó là thân nhân của hắn, hắn có thể vì người thân vô dụng của hắn mà đi phê phán người khác, bất kể người nọ cống hiến nhiều thế nào, vì bọn họ bỏ ra bao nhiêu tâm huyết! Tương tự mà nói, đối với các trưởng lão cũng vậy, bọn hắn không cần biết tầm quan trọng của ngươi đến đâu, bọn họ chỉ coi ngươi là một công cụ của gia tộc mà thôi. Nhưng ta thì khác, bởi vì vì bọn họ có thể lấy được lợi ích từ ta. Hơn nữa có vết xe đổ của ngươi, chỉ cần ta cho bọn hắn một chút ngon ngọt, bọn hắn liền sẽ cảm thấy khác một trời một vực với ngươi!

Helisha hơi im lặng.

Nhìn thấy nàng cuối cùng cũng im lặng thừa nhận, nói không ra lời, đáy mắt Hataway không khỏi lộ ra vui vẻ, mục đích nàng nói những điều này chỉ là muốn cho tỷ tỷ luôn cao ngạo của mình một đả kích trầm trọng! Đồng thời cũng làm cho nàng đánh mất tin tưởng đối với gia tộc, đối với trưởng lão! Như vậy, cũng có thể bỏ đi ý định đoạt lại chức vị Thánh Nữ của nàng.

Tuy nàng không sợ nhưng từ trước đến nay nàng thích nắm chắc mọi chuyện, tuyệt đối sẽ không để nguy cơ nào xảy ra, dù là xác suất mà nguy cơ này phát sinh chỉ có một phần vạn. Chính vì cẩn thận chặt chẽ, tính toán từng bước như vậy, nàng mới có thể từ hai bàn tay trắng đi cho tới hôm nay, leo đến vị trí Thánh Nữ chí cao của Long tộc, áp đảo toàn gia tộc, chỉ cần nghe lệnh Tộc trưởng cùng Long mẫu.

Hơn nữa, một tầng thân phận khác của Thánh Nữ chính là Long mẫu tương lai!

Chỉ cần nàng bảo trụ tầng thân phận này, tương lai chờ Tộc trưởng cùng Long mẫu mất đi, nàng sẽ chính là Long mẫu mới, cũng sẽ là tồn tại chí cao vô thượng của Long tộc, có thể một lời bác bỏ tất cả đề nghị của trưởng lão, nắm giữ quyền quyết định! Cũng chính điều này làm cho những trưởng lão kia nhìn thấy ngon ngọt, không tiếc gì mà dốc lực tương trợ nàng.

- Tỷ tỷ à, trước khi ta học được bí kỹ Long Hoàng, còn phải làm phiền ngươi tiếp tục trấn thủ hoang khu.

Hataway cười nói, nếu không nghe được nàng nói lúc trước, chỉ nhìn bộ dáng đơn thuần lúc này, người ta sẽ cho rằng đây chỉ là một thiếu nữ thiện lương.

Helisha khẽ thở dài:

- Xem ra, ngươi thật sự đã trưởng thành.

Hataway cười hì hì nói:

- Trước kia tỷ luôn đứng ở nơi rất cao, cho nên không nhìn thấy ta, kỳ thật ta đã sớm trưởng thành.

- Đúng vậy.

Helisha khẽ gật đầu, lộ ra nụ cười nói:

- Ngươi an tâm học tập cho tốt, bí kỹ Long Hoàng hơi khó, nếu như không hiểu có thể hỏi Long mẫu, trong khoảng thời gian này ta sẽ thay ngươi bảo vệ tốt hoang khu.

Nhìn thấy nụ cười của nàng, Hataway sửng sốt một chút, đột nhiên đến trước mặt nàng, chóp mũi hai người gần như đụng nhau, nàng cẩn thận nhìn thẳng vào mắt Helisha nói:

- Tỷ à, ngươi đây là dùng cười che lấp khổ sở trong lòng sao?

Giọng nói cùng biểu lộ tràn ngập ân cần, nhưng trong lời nói lại không che dấu được một cỗ ác ý trêu tức.

- Khổ sở?

Khóe miệng Helisha hơi cong lên, lộ ra nụ cười.

Hataway lui về, cười mỉm nói:

- Ngươi luôn rất để ý thân phận Thánh Nữ, hôm nay đã mất đi, trong nội tâm hẳn là rất tuyệt vọng cùng khổ sở? Ha ha, chỉ tiếc, loại tuyệt vọng cùng khổ sở này từ nhỏ đã theo ta, là ngươi đem đến cho ta, hôm nay ta trả lại cho ngươi.

- Tuyệt vọng? Khổ sở?

Helisha bình tĩnh, hơi mỉm cười, nói:

- Ngươi sai rồi, ta mới được giải thoát ra từ trong tuyệt vọng cùng khổ sở. Giờ này khắc này là thời khắc vui vẻ hiếm có trong cuộc đời ta.

- Tỷ à, bệnh hoang tưởng này của ngươi không tốt đâu, rất vui vẻ cậy mạnh.

Hataway cười nói:

- Chẳng lẽ ngươi không biết nữ nhân nhu nhược mới là đẹp nhất sao?

- Nhu nhược sao...

Trong mắt Helisha có một vệt mơ ước nói khẽ:

- Tất cả nữ nhân bên trong Cự Bích đều có thể nhu nhược, chỉ có ta là không.

Hataway nhìn thấy nhu hòa trên mặt nàng, không khỏi khẽ giật mình, nàng chợt phát hiện, trong trí nhớ của nàng, đã thật lâu thật lâu không thấy nụ cười thật sự như vậy trên mặt chị gái nàng rồi.