← Quay lại trang sách

Chương 575 Mổ Thi Giả

Sắc đêm yên tĩnh.

Đêm đầu tiên mọi người đi vào Hoang khu, Yan sắp xếp cho Ruby cùng Đỗ Địch An làm nhiệm vụ và những người còn lại có thể nghỉ ngơi để khôi phục thể lực, bảo trì trạng thái ứng đối chiến đấu tốt nhất cho ngày mai.

- Nếu cảm nhận được có ma vật tới gần thì lập tức ra tín hiệu cho ta.

Ruby nói với Đỗ Địch An.

Đỗ Địch An khẽ gật đầu, hai người ngồi canh hai đầu khác nhau, lưu ý động tĩnh bên ngoài.

Trong tầng hầm đen kịt không có lửa đốt cháy để tránh thu hút ma vật.

Gió lạnh ùa vào từ các lỗ thông hơi dưới tầng hầm, Eugene cùng bọn Yan quấn chặt quần áo, tựa trên tường ngủ say, tay cầm binh khí để tùy thời đều có thể lập tức chiến đấu.

Đỗ Địch An vẫn duy trì trạng thái nhiệt cảm thị giác, lúc chú ý động tĩnh ma vật bên ngoài cũng có thể chú ý trạng thái thân thể của bọn Yan, có thể nhìn thấy huyết dịch lưu động trong cơ thể bọn họ cùng với nhịp đập trái tim.

- Đợi hoàn thành nhiệm vụ, phải nghĩ biện pháp thoát khỏi đội ngũ và tìm được Kacheek….

Ánh mắt Đỗ Địch An chớp động, âm thầm suy nghĩ trong lòng.

Đêm dài đằng đẵng.

Đường phố bên trên tầng hầm, thỉnh thoảng truyền đến tiếng hét cùng tiếng gầm gừ của ma vật đánh nhau. Mỗi lần có động tĩnh vang lên đều khiến Đỗ Địch An cùng Ruby căng thẳng, đợi âm thanh biến mất mới hơi buông lỏng vài phần.

Một đêm nhanh chóng trôi qua.

Bình minh dần lên, chiếu rọi tầng hầm từ miệng lỗ thông gió.

Ruby thấy trời sáng liền đánh thức bọn Yan, mọi người lục tục tỉnh dậy và ăn bữa sáng, sau đó thu dọn đồ đạc, để Luna cùng Đỗ Địch An kiểm tra động tĩnh bên ngoài, sau khi xác nhận không có ma vật ở gần mới lặng lẽ leo ra khỏi tầng hầm, đi vài đường phố.

- Đi thôi.

Yan đi phía trước dẫn đường.

Mọi người rút binh khí theo sát phía sau.

Đi ven theo khu phố, ven đường nhìn thấy một vài thi cốt ma vật, ngoài ra còn gặp phải một bãi vết máu mới, Đỗ Địch An nhớ lại tối hôm qua nghe thấy tiếng ma vật đánh nhau, suy đoán có lẽ là lưu lại do lúc đó.

Trên đường phố hoang vu có mấy cổ Hành thi lung lay đi tới, nghe thấy tiếng bước chân của mọi người liền quay đầu nhìn, trên mặt lập tức lộ ra sự giận dữ, gào thét đánh tới.

- Tiểu Đỗ, ngươi phụ trách quét sạch những thứ này, Eugene cần bảo tồn thể lực để ứng phó với Thính Phong giả.

Yan nói.

Đỗ Địch An gật đầu, kéo ra một đoạn xương dài trên xác một ma vật dưới đất, nhanh chóng xông ra đội ngũ vọt tới đánh gục Hành Thi, cốt mâu (ngọn giáo bằng xương) tùy tiện xỏ xuyên qua đầu chúng, thể chất cách xa khiến Đỗ Địch An nhanh chóng kết thúc chiến đấu, không tạo nên động tĩnh gì.

Sau khi giết chết mấy con Hành Thi, Đỗ Địch An nắm Cốt mâu tiếp tục đi về phía trước. Đối diên với ma vật khoảng cấp 10, hắn không muốn lãng phí mũi tên, tuy mũi tên bắn ra có thể thu lại nhưng độ bén sẽ bị mài mòn.

Đi thẳng về phía trước, ven đường lại gặp phải một ít Hành Thi cùng với một loại hình dạng như sói nhưng đầu lại giống chuột, tất cả đều bị Đỗ Địch An quét sạch.

- Ở nơi có nhiều Cao cấp ma vật như vậy mà những Hành Thi nhỏ yếu này có thể sống được, thật kỳ quái.

Eugene vừa đi vừa nói thầm.

Không có ai trả lời hắn, bọn Yan đều cảnh giác chung quanh, tuy có năng lực cảm giác của Luna cùng Đỗ Địch An nhưng bọn hắn vẫn không dám xem thường.

Đỗ Địch An nghe thấy lời Eugene, trong lòng khẽ động, hắn nghĩ đến Thú Liệp giả bán Hành Thi phấn trong Cự bích, vừa ức chế khí vị thân thể, vừa tránh bị ma vật công kích. Trong những ma vật này tựa hồ có một bộ phận rất ít mới tập kích Hành Thi, còn đại đa số sẽ tránh xa Hành Thi, chẳng lẽ là do số lượng ma vật quá ít?

Rất nhanh, mọi người đã đi tới biến giới thành thị dưới chân núi.

Trên đường của ngọn núi lớn trước mặt này có rất nhiều hố gập ghềnh, dường như nó bị thiết bị cùn nào đó đục lỗ, giống như dấu chân, rồi lại giống như móng vuốt.

Yan nhìn một hồi rồi nói:

- Sẵn sàng vào núi, giác quan của Tính Phong giả rất linh mẫn, có thể nghe thấy động tĩnh rất nhỏ, tất cả mọi người nắm giày lên, khống chế hô hấp, dựa vào phương pháp thở ba nông một sâu để thở.

Nói xong, hắn lấy ra vài tấm vải trong balo, xoay người cầm giày hợp kim lên, bước nhẹ nhàng có thể giảm âm thanh.

Đối với phương pháp thở ba nông một sâu, đây là một phương pháp ngụy trang rất phổ biến, đặc biệt là ngăn chặn một số ma vật co thính giác nhạy cảm.

Đợi sau khi Yan chuẩn bị xong hết, bọn Đỗ Địch An cũng chuẩn bị xong, sau khi mọi người điều chỉnh hô hấp liền lặng yên không tiếng động mà tiến vào núi.

Mới vừa vào núi không đến mấy trăm mét, Đỗ Địch An liền nhìn thấy rất nhiều Hồng sắc nhiệt cảm đang tiềm phục ở các nơi trên núi cao, chỉ là một ít ma vật cỡ nhỏ, cấp độ khoảng 18, không có gì uy hiếp đối với tiểu đội.

Mặc dù vậy, Đỗ Địch An vẫn ra tín hiệu.

Yan nhìn thấy, gật gật đầu và tiếp tục đi về phía trước.

Sương mù ẩm ướt sáng sớm bao phủ đại sơn, sau khi bọn Đỗ Địch An vào núi, sương mù phiêu động làm thân ảnh của mọi người biến mất.

Mọi người lặng yên không tiếng động đi về phía trước.

Đột nhiên, Luna đang đi cùng Đỗ Địch An đột nhiên biến sắc, bội vàng đưa tay ra hiệu.

Rống!

Cùng với lúc nàng đánh tín hiệu, đột nhiên có một cự ảnh màu đen nhảy ra từ bụi cỏ được bao phủ bởi sương mù bên cạnh, gầm nhẹ đánh tới hướng mọi người.

Mọi người đều kinh hãi.

Yan cùng Martin phản ứng nhanh nhất, nhanh chóng đi lên nghênh chiến.

Eugene bị cự ảnh màu đen đánh tới, sợ tới mức suýt nữa kêu ra tiếng, sắc mặt trắng bệch lui về sau theo bản năng, rút vào trong đội ngũ.

Tiếng ma sát phát ra ánh lửa, lợi kiếm của Yan cắt trên người cự ảnh đen, chặn đòn tấn công của nó, nhưng bản thân cũng bị lay động lảo đảo lui về sau hai bướt, suýt té ngã.

Martin lập tức yểm hộ trước mặt hắn, vũ khí của Martin là song đao màu đen, lúc này đan chéo lại trước mặt để đỡ đòn, hắn nhìn chằm chằm cự ảnh đen bị đánh lui, không nghênh đón mà tranh thủ thời gian chờ đợi đội ngũ điều chỉnh.

Mary cùng Ruby nhanh chóng đứng dậy, Ruby vứt hành lý của mình sang một bên, sắc mặt khẩn trương.

Lúc này, Đỗ Địch An đã nhìn thấy rõ bộ dáng cự ảnh đen này, chính là một quái vật với thân hình giống người, có lồng ngực bắp thịt to lớn, đầu lại như diều hâu, không có mắt, còn nửa thân dưới lại là một đuôi rắn,hai cánh tay cường tráng như con người sinh ra vài xương gai sắc bén như hai lưỡi dao.

- Là “Mổ Thi giả”!

Yan thấy vậy khẽ giật mình, sắc mặt lập tức biến hóa, nói:

- Thính Phong giả ở gần đây!