← Quay lại trang sách

Chương 576 Lâm Trận Lùi Bước

Nghe được lời của Yan, mọi người đều biến sắc, khẩn trương nhìn bốn phía.

Trước khi đến, tất cả mọi người đều đã đọc qua tư liệu, dựa vào ghi chép trên Ma Vật Đồ Quyển, Thính Phong giả thuộc ma vật địa vực tính, tính dùng sào huyệt làm lãnh địa, bên cạnh có một ít ma vật đi theo, còn có Thủ vệ giả có tập tính sinh hoạt gần giống, mà “Mổ Thi giả” trước mắt này chính là một trong Thủ Vệ giả của Thính Phong giả!

Mổ Thi giả cũng là Tứ Danh ma vật, hơn nữa còn là một loại Tứ Danh ma vật hiến có như Thính Phong giả, trong cùng một giai đoạn thì thực lực của Mổ Thi giả gần tương đương với Thính Phong giả. Mà Mổ Thi giả cam nguyện trở thành thủ vệ của Tính Phong giả chủ yếu là vì tập tính sinh hoạt. Lúc Thính Phong giả ăn uống sẽ bài tiết ra một loại axit ăn mòn, khiến con mồi nhanh chóng thối rữa trước khi ăn.

Mà Mổ Thi giả là ma vật thích ăn thối, cái gọi là “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” chính là như vậy. Hơn nữa, ngoài trừ khẩu vị gần giống nhau, thính giác linh mẫn của Tính Phong giả phối hợp với năng lực đi săn siêu cường của Mổ Thi giả, vì vậy liền thành Thủ hộ giả lẫn nhau.

Martin liếm liếm môi, thấp giọng nói:

- Yan, ngươi xem chung quanh, đừng để Thính Phong giả đánh lén. Mary, Eugene, hai người các ngươi đến phối hợp giết nó với ta, người mới Đỗ Địch An ở phía sau dùng tiễn trợ giúp, đồng thời nhìn chung quanh.

Eugene nghe hắn gọi mình, thân thể run lên, có chút khẩn trương.

Mary không do dự nói “vâng”, sau đó bước ra đội ngũ, nhanh chóng đứng chung với Martin, tay nắm một kiếm nhỏ chuẩn bị tác chiến.

Đỗ Địch An lấy cung đã cài tên, nhắm ngay Mổ Thi giả để kịp thời trợ giúp.

Rống!

Mổ Thi giả bị Yan đánh lui về sau, gai xương nhọn ở cánh tay bên cạnh có một lỗ hổng, nó phẫn nộ gào thét một tiếng, đuôi rắn ở dưới vặn vẹo đánh tới hướng Martin cùng Mary, động tác nhanh như gió.

Martin gầm nhẹ một tiếng, cánh tay trở nên tráng kiện hơn, màu da hơi đỏ lên, giậm chân nghênh chiến.

Năng lực Ma Ngân của hắn là tăng phúc lực lượng cùng với tự lành, cho nên tuy hắn vừa mới đạt tới Cao cấp Giới Hạn giả nhưng trên lực lượng lượng lại có thể so với cực hạn của Cao cấp Giới Hạn giả, hơn nữa năng lực tự lành của hắn rất mạnh, điều này khiến cách đánh của hắn thiên về hướng không cần mạng.

Hô một tiếng, chiến đao chém ra, mãnh liệt đụng vào chỗ cánh tay của Mổ Thi giả, đao đánh xuống trong gai xương bên cạnh cánh tay.

Mổ Thi giả gầm nhẹ một tiếng, nâng một đầu cánh tay khác đập đến đầu hắn.

Mary ở bên cạnh phối hợp tác chiến lập tức nhảy lên, một kiếm đâm ở vị trí dưới nách của nó, từ cao đi xuống như muốn chặt đứt cánh tay.

Mổ Thi giả không thể không di chuyển cánh tay để chặn kiếm, tay kia vung vẩy muốn đánh bật Martin.

Mũi tên của Đỗ Địch An ngắm chuẩn vào đầu Mổ Thi giả, cố gắng tìm được điểm yếu của nó, nhưng trên đầu của Mổ Thi giả lại giống như một cái miệng đại bàng, vỏ đen nhẵn, không có mắt mũi, và miệng của nó giấu dưới lớp vỏ đen. Gần như là không thể trực tiếp bắn mũi tên vào miệng của nó, trừ khi xạ kích từ dưới lên.

Hắn không tùy tiện xuất tiễn mà đang chờ đợi.

Dựa vào ghi chép trên Ma Vật Đồ Quyển, hình thể cùng độ cao của Mổ Thi giả này có lẽ chỉ ở thành thục kỳ, đẳng cấp trong khoảng 46 đến 52.

- Eugene, ngươi còn thất thần làm gì nữa!

Yan đứng bên cạnh cảnh giác chung quanh nhìn thấy Eugene vẫn không nhúc nhích, nhịn không được giận dữ hét.

Eugene sợ hãi nói:

- Ta, ta không dám lên.

Nghe nói như vậy, Yan tức giận đến hai mắt trợn trắng, nói:

- Khốn nạn, ngươi nói cái gì, nếu bọn hắn xãy ra chuyện gì thì ngươi nghĩ chúng ta có thể sống tiếp không? Còn không mau lên!

Nếu không phải hắn cần cảnh giác Thính Phong giả có khả năng mai phục thì lúc này đã sớm cầm đao xông lên rồi, dâu còn đứng đây lo lắng.

Vẻ mặt Eugene đau khổ nói:

- Cấp bậc của Mổ Thi giả này là khoảng 50, cho dù là Cao cấp Giới Hạn giả còn chưa hẳn có thể ổn điịnh, ta chỉ mới đạt Sơ cấp Giưới Hạn giả, không phải đi lên để chịu chết sao? Lại còn ảnh hưởng đến Martin, chi bằng đứng ở đây.

Nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của hắn, Yan tức đến nỗi run rẩy tay chân, biểu hiện của Eugene lúc trước khá tốt, cũng rất nghe lời, nhưng không ngờ lúc này đối diện với đại nguy cơ lại xấu tính như vậy.

Hắn cắn răng, hung giữ liếc nhìn, sau đó nói với Ruby bên cạnh:

- Ngươi đi hỗ trợ.

Ruby cũng phẫn nộ trừng mắt nhìn Eugene, nắm chiến đao nhanh chóng xông tới.

Đỗ Địch An đứng ở đằng sau, nghe được Eugene cùng Yan nói chuyện cũng không khỏi nhíu mày nhìn Eugene, trong mắt hiện lên một ít lãnh ý, từ nhiệt cảm thị giác có thể thấy tim hắn đập ôn hòa, biểu hiện nội tâm rất trấn tĩnh, không hề giống loại bối rối cùng sợ hãi biểu hiện ra bên ngoài, điều này rõ ràng là hắn cố ý!

Hắn hơi híp mắt, đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng.

Lúc trong đầu hắn hiện lên suy nghĩ, Eugene dường như phát giác được, quay đầu nhìn hắn một cái, trên môi nhàn nhạt vui vẻ, trong mắt có một ít lãnh ý thâm trầm.

Bành!

Ruby vừa mới xông lên liền bị đuôi rắn của Mổ Thi giả quét ngang đến ngực, lập tức bay ngược lại và được Luna đón được.

Sắc mặt Ruby đỏ lên, nổi giận gầm lên một tiếng, nhấc chiến đao xông tới.

Đỗ Địch An biết rõ, tuy dáng người Ruby khôi ngô, nhưng năng lực Ma Ngân của hắn thực sự không phải loại năng lực chiến đấu, mà là một loại năng lực sinh tồn, có thể hấp thu lá cây là những loại không có độc tố làm thức ăn, duy trì sinh cơ. Hơn nữa, trong thân thể của hắn sớm chứa đầy đủ dinh dưỡng, sau đó mỗi ngày tiêu hao một bộ phận tựa như động vật đi vào ngủ đông, có thể dự tồn đồ ăn trong mấy tháng!

Nếu so về sức chịu đựng cùng tiêu hao, hắn hoàn toàn xứng đáng là Vương giả trong tiểu đội.

Nhưng nếu là chính diện chiến đấu thì liền lộ ra yếu kém.

Thân dưới của Mổ Thi giả vặn vẹo, thân trên lắc lư không vững. Hai tay nó huy động. Hai tay nó huy động đánh tới Martin. Thông qua trực giác nó nhận ra trong đám con mồi này thì người trước mắt là có tính uy hiếp nhất.

Martin cắn chặt răng không ngừng vung chiến đao đỡ lưỡi dao cánh tay sắc bén của nó, chiến đao ma sát phát ra lửa, nếu là chiến đao chế tạo bởi sắc thép bình thường thì lúc này sợ đã sớm đứt gãy.

Vèo!

Đột nhiên, thân hình Mary bên cạnh uốn éo, dùng một tư thế quái dị vọt tới, kiếm trong tay lặng lẽ đâm vài cánh tay của Mổ Thi giả.

Trên thân của Mổ Thi giả cũng không có giáp mà là một loại da thịt trắng xám như con người, trực tiếp bị đâm thủng dưới thân kiếm của Mary, một mảng huyết tươi chảy ra khi nàng rút kiếm.

Nhìn thấy Mary đánh trúng mục tiêu, hai mắt Yan sáng ngời, lộ ra vài phần mừng rỡ, kêu lên:

- Martin chế trụ nó, đợi độc phát tác!

Nghe vậy, khóe mắt Martin thoáng nhìn, quét đến vết kiếm trên cánh tay của Mổ Thi giat, lập tức thở ra vung chiến đao lên, liên tục công kích đồng thời chế trụ nó. Cái gọi là chế trụ chính là không để nó đánh trúng mình, điều này cần kỹ xảo cùng phản ứng tương đối cao.