← Quay lại trang sách

Chương 581 Đường Cụt

Sau khi chạy ra vài trăm mét, Yan đột nhiên dừng lại.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, phía trước không có lối thoát.

Phía trước là ngõ cụt, rõ ràng đây là nơi sâu nhất của huyệt động.

- Đáng chết!

Yan nện ra một quyền trên nham bích, mặt mũi đầy phẫn nộ.

Oanh oanh, âm thanh bên ngoài huyệt động chậm rãi tới gần, nham bích chung quanh hơi rung lên, thứ kia dường như đang xâm nhập vào huyệt động.

- Lẽ nào nó phát giác được chúng ta?

Ruby rung giọng nói.

Nếu nơi này là chỗ sâu nhất của huyệt động, trên đường đến đây bọn hắn không hề nhìn thấy vật nào, vật kia còn chui vào trong huyệt động, rõ ràng là đã nhận ra mấy người bọn họ, nếu không sẽ không tiếp tục đi theo.

Yan cùng bọn Martin nghe vậy, sắc mặt càng thêm khó coi, nếu vật kia đi thẳng tới thì muốn đào thoát là chuyện vô cùng khó khăn, hơn nữa sẽ phải trả giá cực kỳ thảm!

Tâm tình tất cả mọi người lập tức vô cùng trầm trọng, không khí ngưng tụ khiến người nào có thể thở dốc.

Đỗ Địch An cũng biết sẽ gặp phải suy hiểm đến tính mạng, tim hắn nhảy lên, máu toàn thân lưu động nhanh như muốn bốc cháy, có một loại cảm giác xao động nhưng hắn liền kiềm chế xuống, nhanh chóng tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn bốn phía, đồng tử co rút lại thành một điểm nhỏ khiến tròng mắt nhìn trắng hơm bình thường, nhìn lên có chút kinh hãi.

- Hửm?

Đỗ Địch An đột nhiên nhìn thấy một nguồn nhiệt lượng yếu ớt ở mặt đất dưới chân mình.

Lòng hắn khẽ động, liền nghĩ đến một khả năng và nói:

- Ở dưới chân chúng ta có lẽ còn có một cái sào huyệt, lập tức đục xuống!

- Cái gì?

Bọn Yan sững ra.

Đỗ Địch An vội la lên:

- Không muốn chết thì nhanh chóng tạo ra con đường, phía dưới này hẳn là sào huyệt thứ hai của Thính Phong Giả!

Nhìn thấy bộ dạng gấp gáp của Đỗ Địch An, Yan lập tức thu hồi tinh thần, tuy không kịp suy nghĩ nguyên do nhưng cũng không có biện pháp khác, lập tức nói:

- Nghe theo lời tiểu Đỗ nhanh lên!

Tất cả mọi người nghe vậy, lập tức lấp cuốc chim trong balo ra, cuốc chim được đặc chế bởi kim loại nên cũng có thể phát huy ra lực lượng của bọn hắn, nhanh chóng đào đất.

Lúc mọi người đang đục, Đỗ Địch An giải thích:

- Gần đây không hề có hình dáng Thính Phong Giả ở lại, nó đục một nơi sâu như vậy thì chắc chắn có công dụng khác, nhiệt cảm thị giác của ta nhìn thấy nhiệt lượng yếu ớt, nếu ta đoán không sai thì rất có thể là trứng của nó sinh ra!

- Phía dưới có nguồn nhiệt lượng?

Nghe được lời của ĐỖ Địch An, bọn Yan tò mò hỏi.

Không đến nửa phút, mọi người đã hợp lực tạo ra một cái hố to, cùng với một cuốc mạnh của Ruby, bùn dưới chân lập tức sụp đổ xuống dưới,

mọi người cũng rơi xuống bên trong.

Mọi người té ngã xuống khoảng độ cao bảy tám mét, tất cả mọi người bất chấp đau đớn, nhanh chóng xoay người bò dậy, cảnh giác nhìn chung quanh.

Nhưng khi tay đập trên mặt đất lại cảm nhận được một dạng chất nhầy đặc dính như nước mũi, nhưng độ dính chất nhày này so với độ dính của hợp nhựa cao su còn cao hơn.

Sau khi Đỗ Địch An xoay người bò lên liền nhanh chóng nhìn xung quanh, lập tức thấy vô số trứng màu trắng trong sào huyệt, ngoài ra còn có mấy cây cột cao ngất, bên trên dính đầy tơ, mà những trứng chim này hơi co rút lại, bên trên tản ra mùi hôi thối nhàn nhạt.

Trong lòng Đỗ Địch An thở phào, suy đoán của mình đã đúng, đây quả nhiên là sào huyệt chính của Thính Phong Giả kia.

Bọn Yan cũng kịp phản ứng, Ruby lại đốt lên hai bó đuốc giơ cao chiếu sáng, trứng màu trắng chập chờn trong ánh lửa.

- Ở đây quả nhiên… còn có một huyệt động khác.

Ruby nuốt nước bọt, nói:

- Đây không phải là huyệt động mà Thính Phong Giả đẻ trứng chứ? Chẳng lẽ những thứ này…. đều là trứng của Thính Phong Giả?

Nghe được lời hắn nói, Luna cùng Mary hai mắt sáng ngời, lộ ra vài phần tham lam, nếu những thứ này là trứng của Thính Phong Giả thì có nghĩa những thứ này đều là ma vật con hiếm có, chỉ cần ấp chúng đến kỳ trưởng thành là có thể giết để lấy Ký sinh hồn trùng, mà với số lượng trứng ở đây ít nhất cũng hơn mười con, quả thực là tiền trên trời rơi xuống!

Oanh!

Trong lúc đó, bên trên huyệt động truyền đến tiếng nổ vang kịch liệt, tất cả đều thu lại suy nghĩ, chưa đợi mọi người kịp phản ứng liền nghe thấy một tiếng gầm gừ phẫn nộ vô cùng to như tiếng sét đánh.

Toàn bộ huyệt động đều rung động theo tiếng gầm gừ.

Sắc mặt bọn Yan lập tức yếu ớt, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, rất nhiều cát bụi rơi xuống từ nham bích như thể tùy thời đều sẽ sụp đổ xuống.

- Nhanh, tìm lối ra.

Yan nhanh chóng nói.

Đỗ Địch An khẽ lắc dầu:

- Vô dụng, nơi đây không có đường, là phong bế.

Ruby cùng Luna vừa định di chuyển liền ngẩng ra, khó hiểu nhìn hắn, trong mắt còn hơi sợ hãi.

Đỗ Địch An cười khổ nói:

- Chung quanh đến một chút gió còn không có, hơn nữa đội trưởng không có cảm giác này sao, nhiệt độ tại đây vô cùng cao, hơn nhiều so với mặt đất, nếu như ta đoán đúng thì môi trường ở đây dựa theo môi trường của trứng, muốn ấp nở những trứng này thì cần nhiệt độ tương đối cao, cho nên Thính Phong Giả phong bế nơi này, mặc dù có đường thì cũng sẽ phong lại, hơn nữa nếu có đường thì cũng chỉ là nối lên phía trên huyệt động.

Nghe được lời hắn nói, mọi người lúc này mới kịp phản ứng, nhiệt độ chung quanh vô cùng oi bức, đúng như Đỗ Địch An nói, không có chút gió nào.

Luna nhịn không được, nói:

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Ở chỗ này chờ chết ư, đợi lát nữa nó tìm tới nơi này, chúng ta chẳng phải chui đầu vào lưới sao?

Yan cắn răng nói:

- Tới lúc này thì chỉ có thể liều đánh một trận, lập tức bố trí bẫy rập chuẩn bị cho tác chiến, nếu tìm được cơ hội liền lao ra, Ruby cùng Eugene, các ngươi đi tìm nơi ra trước đi, có lẽ có nơi ra cũng không biết chừng.

Ruby cùng Eugene gật đầu, giơ bó đuốc lên, chỉ chốc lát sau, hai người đã trở về trước đội ngũ, Ruby nghiêm nghị nói:

- Thật sự không có lối ra, khắp nơi đều là nham bích.

Bọn Yan đang ôm tia hi vọng cuối cùng có hơi buồn bã, thất vọng, nhưng cũng cần chuẩn bị trước.

Yan cùng Martin nhanh chóng thu lại tâm tình, tiếp tục chuẩn bị bẫy rập, có tài liệu chế tạo lưới độc bày ở phía dưới trong bóng tối.