Chương 621 Nửa Tiến Hoá
Rất nhanh, ký sinh hồn trùng Ký Huyết Giả bị tiêm vào trong Ma Ngân, Đỗ Địch An cảm giác ngực hơi nóng lên, phát nhiệt, hàn khí chung quanh bị xua tán đi không ít, hắn không dừng lại, tiếp tục lấy ra ký sinh hồn trùng thứ hai, đây là ký sinh hồn trùng Mổ Thi giả tiêm vào.
Lại là một đầu ký sinh hồn trùng hi hữu được Đỗ Địch An tiêm vào trong Ma Ngân hóa thành chất dinh dưỡng thuần túy.
Chờ sau khi tiêm vào hết, lập tức Đỗ Địch An cảm giác toàn thân nở ra, từ Ma Ngân tràn da một dòng nước ấm, khuếch tán đến các nơi trên thân thể, lập tức không còn thấy cảm giác rét lạnh nữa, ngược lại như đang đi trên phố vào mùa hè chói chang.
Hắn hít một hơi thật sâu, tiếp tục lấy ra ký sinh hồn trùng đưa vào trong ống chích.
Theo ký sinh hồn trùng thứ ba được rót vào trong Ma Ngân, Đỗ Địch An ẩn ẩn cảm giác Ma Ngân trước ngực đang run rẩy, hình như có đồ vật gì đó muốn theo từ trong Ma Ngân phá xác ra ngoài. Loại cảm giác kỳ diệu này để hắn không khỏi nghĩ đến trước cảm thụ kích phát Ma Ngân mấy lần trước.
- Năng lượng đã bão hòa?
Đôi mắt Đỗ Địch An hơi sáng, cúi đầu nhìn thoáng qua hai cái chai còn lại trong tay, bên trong phân biệt chứa ký sinh hồn trùng Thính Phong Giả, cùng với trứng ký sinh hồn trùng của Thú Ảnh giả.
Ánh mắt của hắn chớp động, lấy ra trứng ký sinh hồn trùng Thú Ảnh giả nhét vào trong ống chích, tiêm vào trong thân thể.
Theo trứng ký sinh trùng được tiêm vào, Đỗ Địch An lập tức cảm giác được toàn thân có loại cảm giác muốn bành trướng, lông tơ dựng đứng lên, bắp thịt toàn thân nhịn run rẩy, thân thể không tự chủ được tiến vào trạng thái hưng phấn.
- Còn thiếu một chút...
Đỗ Địch An nắm chặt hai tay lại, cảm giác máu huyết toàn thân bị thiêu đốt, còn thiếu một ít lực đạo là có thể hoàn toàn bộc phát ra bên ngoài cơ thể, ánh mắt của hắn lập tức rơi vào ký sinh hồn trùng của Thính Phong Giả kia.
Đây là vật phẩm nhiệm vụ lần này, mang về nộp lên là có thể hối đoái công huân.
Trong mắt của hắn lóe lên, nhanh chóng vặn đứt cái chai, lấy con ký sinh hồn trùng đang vặn vẹo bên trong ra nhét vào trong ống chích, không chút do dự tiêm vào trong Ma Ngân.
Trải qua việc bị thanh niên Dực Tộc đuổi giết cùng với hai lần hôn mê nguy cơ tử vong lúc trước, hắn đã hiểu, muốn thành thành thật thật tích góp từng chút một công huân để đổi lấy tự do không khác gì đầm rồng hang hổ, chỉ lâm vào tuyệt vọng cùng dãy dụa bên trong vũng bùn có tên "Hi vọng" mà thôi.
Tại hoang khu sát cơ tứ phía này, chỉ có lực lượng bản thân mới là có thể làm cho mình sống sót!
Theo ký sinh hồn trùng Thính Phong Giả tiêm vào trong Ma Ngân, Đỗ Địch An lập tức cảm giác trong thân thể nóng như lửa, trong giây lát sôi trào lần nữa, giống như núi lửa ầm ầm bạo phát ra, khí nóng bao phủ toàn thân, cảm giác như đặt mình trong biển lửa!
Cảm giác nóng bỏng mãnh liệt này khiến hắn muốn hòa tan, đau nhức kịch liệt khó chịu, cùng lúc đó trong thính giác đã hơi hỗn loạn cùng mơ hồ của hắn nghe được tiếng két két truyền đến.
Hắn miệng lớn thở hổn hển theo nhìn lại, lập tức ngây người.
Chỉ thấy bên ngoài thân thể của mình lại hiện ra một mảnh Hỏa Diễm dài hẹp giống như đường vân, trải khắp thân thể, hình dạng đường vân giống như nham tương đỏ tươi đang lưu động, mà vị trí đường vân tụ hợp chính là Ma Ngân trước ngực.
Theo đường vân đỏ tươi lưu động, trong thân thể giống như chậm chạp bị rạn nứt ra, cùng lúc đó trên cánh tay, trên mu bàn tay có những đốm trắng nhàn nhạt chậm rãi trồi lên, chậm rãi bao trùm máu thịt toàn thân.
- Không tốt!
Đột nhiên Helisha bên cạnh kêu lên.
Trong lòng Đỗ Địch An nghi hoặc, vừa muốn quay đầu, đột nhiên sau ót đau nhói, trước mắt một mảnh tối đen, lập tức ngất đi.
Sau một hồi lâu.
Đỗ Địch An cảm giác cổ hơi mỏi, hắn chậm rãi tỉnh lại, mở to mắt nhìn chung quanh. Vẫn là ở trong hầm băng đen kịt. Hắn nhẹ nhàng thở ra, chậm rãi ngồi dậy, trí nhớ lập tức xông lên đầu, hắn không khỏi quay đầu nhìn lại.
- Ngươi đã tỉnh?
Helisha từ chỗ xe trượt tuyết phía sau đi tới.
Đỗ Địch An nghi hoặc nhìn nàng:
- Trước đó là ngươi đánh ta bất tỉnh?
- Ừ.
Helisha khẽ gật đầu:
- Ta không nghĩ tới ngươi đã là cực hạn Sơ cấp giới hạn giả, dựa vào mấy con ký sinh hồn trùng này liền trực tiếp đột phá đến Cao cấp giới hạn giả rồi, thân thể của ngươi biến hóa rất lớn. Nếu như ta không đánh ngươi bất tỉnh là ngươi đã đột phá thành công rồi, nhưng nếu như vậy thân thể ngươi sẽ vĩnh viễn hóa thú, sau này rất khó đi lại trong thế giới con người bình thường.
Đỗ Địch An ngơ ngẩn:
- Nói như vậy, hiện tại ta đã đột phá thất bại?
- Cũng không phải.
Helisha khẽ lắc đầu nói:
- Phải nói là thành công một nửa, xem như nửa bước Cao cấp giới hạn giả, ở thời điểm ngươi chiến đấu vẫn có thể thông qua điều chỉnh trạng thái thân thể, kích phát trạng thái hóa thú. Đến khi kết thúc chiến đấu, tâm ngươi yên tĩnh lại, loại trạng thái này cũng sẽ rút đi, thân thể vẫn là bộ dáng hiện tại.
Đỗ Địch An giật mình, trong đầu không khỏi hiện ra hình ảnh thân thể biến hóa lúc trước, cốt cách trong thân thể giống như đã chuyển dời ra ngoài bọc lấy huyết nhục.Trạng thái hóa thú như vậy hẳn là để thân thể cứng rắn hơn, cũng có thể phát huy ra lực phá hoại của Cát Liệt Giả đi.
Bất quá, nếu như tiếp tục trạng thái như vậy, nhìn qua sẽ giống như một bộ xương. Sau này trở lại Nội Bích, mặc dù không có thân phận Hắc Ám giáo đình cũng sẽ phải sinh hoạt vĩnh viễn trong hắc ám, không ai có thể tiếp nhận bề ngoài khủng bố như vậy.
- Cảm ơn ngươi.
Đỗ Địch An nhìn Helisha nói.
Helisha nhẹ nhàng thở ra nói:
- Ngươi không trách ta là được rồi, nếu như ngươi muốn muốn tiếp tục đột phá, chỉ cần lại tiêm vào bất luận ký sinh hồn trùng nào, hoặc là một lọ thần dịch là có thể lần nữa kích phát trạng thái đột phá của thân thể, bất quá ta đề nghị ngươi hay nên đợi đến lúc ta giúp ngươi chế tạo ra Ma Binh mới tiến hành đột phá. Như vậy, sau này ngươi hóa thú tất cả đều tồn tại trong Ma Binh, không ảnh hưởng tới sinh hoạt của ngươi ở Nội Bích.
Đỗ Địch An yên lặng gật đầu.
Trong lúc chiến đấu có thể bộc phát ra lực lượng Sơ cấp giới hạn giả, vậy cũng là đủ rồi.
Bất quá bộ dáng cốt cách ra ngoài thân thể của hắn lúc trước kia để lại chút dấu ấn trong lòng hắn.
- Đây là cho ngươi, muốn mặc vào nhìn thử hay không?
Helisha hai tay đưa đến một kiện đồ vật lông xù màu đen, trong lúc nói đầu lại nghiêng đi nơi khác.
Đỗ Địch An nhìn thoáng qua, cái này dĩ nhiên là da lông Phệ Cốt Thử lúc trước lột bỏ, tựa hồ được may vá thành một kiện áo khoác lông thú, hắn ngẩng đầu nhìn Helisha một chút rồi hỏi:
- Ngươi làm hay sao?
Hải Lợi Toa ừ một tiếng, nói:
- Làm lúc ngươi hôn mê.
- Vậy chẳng phải ta đã hôn mê rất lâu hay sao?
Đỗ Địch An giật mình.
Helisha quay đầu nhìn hắn, trầm mặt nói:
- Ý của ngươi là cảm thấy ta làm rất lâu sao?
Đỗ Địch An không nghĩ tới sắc mặt của nàng lại chuyển biến nhanh như vậy, vội vàng nói:
- Không có, ta chỉ là lo lắng ngủ quá lâu sẽ chậm trễ công việc.
- Tốt nhất không có.
Helisha đưa áo khoác vào trong tay Đỗ Địch An, nói:
- Ở đây nhiệt độ kém, ngươi thử xem trước.
Lần này Đỗ Địch An không dám lãnh đạm, nhanh chóng mặc áo khoác Phệ Cốt Thử vào, cúi đầu dò xét một chút, vừa như in, hắn không khỏi cười nói:
- Ngươi đo qua thân thể của ta sao, lại vừa vặn như vậy.