← Quay lại trang sách

Chương 629 Bài Danh Truyền Kỳ

Từ tòa nhà hoang vắng, Đỗ Địch An tìm thấy một cảm giác quen thuộc. Hắn đi dọc theo mép đường. Có xương quái vật chết và dấu chân khổng lồ phủ rêu ẩm ướt khắp nơi trên mặt đất. Trong ba trăm năm trong thảm họa, vùng đất này đã bị quá nhiều quái vật đến thăm và đắm chìm trong nơi đầy bùn đất lầy lội này.

Sau khi đi bộ bốn hoặc năm dặm, Helisha đột nhiên nói:

- Đổi đường thôi, có một con quái vật ở phía trước.

- Ừm.

Đỗ Địch An ngay lập tức thay đổi hướng đi, dù Helisha chỉ mới chữa lành vết thương, nhưng sức mạnh chưa hồi phục hẳn, tuy nhiên cơ quan nhận thức của cơ thể không thể so sánh được.

Bước qua một chặng đường dài, hai người đi tiếp. Trên đường đi nhờ có lời nhắc nhở của Helisha mà khắp dọc đường Đỗ Địch An đã không gặp bất kì quái vật cấp cao nguy hiểm nào. Đối với một số hành thi phổ thông hay quái vật nhỏ dày đặc thì hắn có thể giết theo ý muốn mà không cần phải trốn tránh.

Nửa giờ sau, hai người đến sào huyệt của Thú Ảnh Giả.

- Có người từng tới đây?

Đỗ Địch An nhìn thấy những dấu chân để lại trước hang, sắc mặt hắn hơi thay đổi, bước đến nhìn gần hơn, phát hiện số lượng dấu chân khá lộn xộn. Từ độ sâu của lực đạp xuống đất thì có thể đoán gồm bảy người tất cả! Số lượng này phù hợp với số lượng của một Long Hoang tiểu đội!

- Đó là dấu chân của Long Thủ Vệ.

Helisha liếc nhìn vào bên trong hang động nói:

- Có lẽ là đội thám hiểm đi cùng ta trước đây đã tới và tìm kiếm tung tích của Dực Tộc Parna. Trứng bên trong chắc hẳn đã được cấy ghép, hãy đi vào xem.

- Long Thủ vệ?

Đỗ Địch An tự hỏi:

- Làm sao ngươi biết.

- Ta nhận ra là nhờ những đường vân ở phía dưới đôi giày này.

Heilisha nói rồi bước vào hang.

Đỗ Địch An như bừng tỉnh, không ngờ rằng hoa văn đế giày cũng có thể được sử dụng như một phương tiện nhận dạng, vô hình chung cảm thấy rằng mình đã học được một mẹo khác.

Sau khi vào hang, Đỗ Địch An nhận thấy dấu chân đã đi thẳng vào hang sâu khiến hắn không khỏi không tiếc nuối bởi vốn nghĩ mình có thể ăn cắp thêm một vài quả trứng và thu thập chúng một lần nữa. Bây giờ có vẻ như tất cả họ đã nộp lên trên rồi.

- Với rất nhiều trứng của quái vật Truyền Kỳ lần này, chắc hẳn Long Tộc có thể nuôi dưỡng được rất nhiều người tài?

Đỗ Địch An nói:

- Những chuyện như thế này ở Hoang khu trong nhiều năm qua chắc không phải lần đầu tiên xuất hiện, nếu như vậy thì trong số Khai Hoang Giả ở Long Tộc chẳng nhẽ đều là từ Ma Ngân truyền kỳ mà thành?

Helisha khẽ lắc đầu đáp:

- Lý do tại sao Ma Ngân truyền kỳ được gọi là truyền kỳ nằm ở số người có được Ma Ngân truyền kỳ cực kỳ hiếm, không có được Ký Sinh Hồn Trùng huyền thoại đồng nghĩa với việc phải có được Ma Ngấn truyền kỳ.

- Ý ngươi là gì?

Đỗ Địch An bối rối.

- Sự hấp thụ của Ký Sinh Hồn Trùng truyền kỳ khác với Ký Sinh Hồn Trùng phổ thông. Vật chủ dễ bị sâu bọ cắn, chiếm giữ ý thức và trở thành Trùng Nhân!

Helisha quay lại nhìn hắn rồi nói tiếp:

- Ngươi sống ở Ngoại Bích, thông tin bị hạn chế, cao nhất bên Ngoại Bích chỉ đến mức Thú Liệp Giả, vì vậy ngươi không biết rằng việc thay thế Ma Ngân là có điều kiện và không phải ai cũng có thể thay thế Ma Ngân.

Đỗ Địch An sững người, hắn chợt nghĩ đến hồi đầu mình hấp thụ Ký Sinh Hồn Trùng của Cát Liệt Giả, khi con Ký Sinh Hồn Trùng đó vào cơ thể hắn liền cố gắng vùng vẫy thoát ra từ vùng đầu, may mắn thay hắn đã kịp bóp chặt lấy cổ để Ký Sinh Hồn Trùng không thể tìm thấy nơi để sống mới và làm tổ ký sinh ngay tại lồng ngực nơi có Ma Ngân của hắn.

Từ quan điểm này, nếu não vào thời điểm đó bị nó xâm nhập khống chế, thì chắc hẳn hắn đã trở thành thứ mà Helisha gọi là "Trùng Nhân".

Mặc dù chưa tưởng tượng được ra Trùng Nhân trông như thế nào, chỉ riêng cái tên đã khiến hắn cảm thấy ớn họng.

- Thay thế Ma Ngân cần có điều kiện?

Đỗ Địch An nhìn nàng với một thái độ muốn gợi ý xin lời khuyên, hắn biết rằng thông tin của thế giới này bị chặn bởi từng tầng từng lớp và rất khó để bản thân có được thông tin đầy đủ, thậm chí còn gặp phải thông tin sai lệch.

- Đúng.

Helisha đáp:

- Ngươi cũng biết rằng thể chất càng cao, các bộ phận cơ thể càng bị tàn phá gây ra bởi các Ma Ngân. Khi có quá nhiều phần thú hóa nếu mạo hiệm thay đổi Ma Ngân thì khi cơ thể đã biến đổi sẽ khó chấp nhận sự xâm nhập của Ma Ngân mới, thậm chí còn xung đột với nhau, gây ra hậu quả khó lường. Khả năng nghiêm trọng nhất là cái chết!

- Nếu ngươi có chút may mắn trong thời điểm đó, thì ý thức cũng sẽ sụp đổ, cơ thể phồng lên và biến thành một con quái vật khát máu kỳ lạ và xấu xí không phải con người cũng chẳng ra hình thù gì. Cho nên thể chất quá cao thì Ma Ngân sẽ ngừng phát triển và không thể thay đổi được nữa.

Helisha nói rồi quay sang nhìn Đỗ Địch An nói tiếp:

- Ngươi rất may mắn khi trong giai đoạn Thú Liệp Giả đã nhận được Ma Ngân truyền kỳ, thông thường mà nói thì dù có tiến hóa tới giai đoạn cấp cao của Thú Liệp Giả thì việc thay đổi Ma Ngân cũng có nguy hiểm tầm 20%, trừ những ai quá đen đủi, nếu không tuyệt đại bộ phận đều không sao cả.

Đỗ Địch An sững người.

- Vì vậy, mặc dù số lượng trứng có được từ Thú Ảnh Giả lần này rất lớn, chúng chỉ có thể để cho những người mới có tiềm năng trong gia tộc sử dụng, ngoài ra những người đã trở thành Giới Hạn Giả hoặc Khai Hoang Giả, Ma Ngân đã được hoàn thiện nên hoàn toàn không được hưởng.

Helisha tiếp tục:

- Mà vấn đề lại nằm ở đây. Những người mới ở cấp độ Thú Liệp Giả được thay thế Ma Ngân, mặc dù sức đề kháng của các Ma Ngân trong lúc thay thế ít hơn, không có gì nguy hiểm, nhưng bản thân con Ký Sinh Hồn Trùng truyền kỳ lại rất nguy hiểm! Đây không phải là thứ mà những Thú Liệp Giả bình thường có thể thu phục. Ngay cả những Thú Liệp Giả ưu tú được nuôi dưỡng đặc biệt bởi Long Tộc của chúng ta, những người có ý chí lớn vượt trội thì cũng sẽ bị ăn mòn bởi Ký Sinh Hồn Trùng và kết quả sẽ biến thành những Trùng Nhân.

- Do đó, kể cả lần này thu thập được hàng chục quả trứng truyền kỳ, nhưng số lượng nó có thể biến thành dấu ấn Ma Ngân truyền kỳ khảm vào người thì xác xuất được một phần mười đã là ký diệu lắm rồi, vả lại người được gắn Ma Ngân có thể sống sót đến cấp độ Khai Hoang Giả phải nói là cực kì hiếm hoi.

Đỗ Địch An vô cùng ngạc nhiên, không ngờ rằng việc hấp thụ các Ma Ngân truyền kỳ lại nguy hiểm đến thế. Ngay cả những Thú Liệp Giả ưu tú được nuôi dưỡng đặc biệt bởi Liệt Ma Gia Tộc cũng có tỷ lệ thất bại cao như vậy. Nếu đổi lại thành người bình thường, thì những Ký Sinh Hồn Trùng đó chẳng hóa trở thành độc dược?

- Nếu trở thành... Trùng Nhân thì sao?

Đỗ Địch An hỏi.

Đôi mắt của Helisha khẽ nheo lại và nói:

- Sẽ bị trừ khử.

Helisha bước chậm hơn một chút, đi bên cạnh bằng với tốc độ của Đỗ Địch An, nhìn qua hắn và nói:

- Ta thấy trên cơ thể của ngươi có rất nhiều vết sẹo, ngươi đã trải qua rất nhiều điều khó khăn trước đây?

Đỗ Địch An chợt nhớ tới những chuyện đã xảy ra trong tù, đôi mắt hắn khẽ lóe lên, chậm rãi di chuyển ánh nhìn và nói:

- Cũng chẳng có gì, dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua, nhưng đúng như ngươi nói, ta thực sự rất cảm kích những thử thách và khó khăn đó đã rèn luyện cho ta một ý chí quật cường, nếu không hồi đó khi nhận được Ký Sinh Hồn Trùng từ Cát Liệt Giả đã chết từ lâu rồi.

- Khi chúng ta trải qua nỗi đau, chúng ta hận nó và khi kết thúc, chúng ta cảm ơn nó.

Helisha chậm rãi cảm khái.

Đỗ Địch An nghe thấy vậy liền đưa mắt nhìn nàng khẽ gật đầu.

- Chính xác.

- Đến rồi.

Helisa quét nhanh, đến hang động trước cửa hang liếc nhìn vào bên trong nói:

- Quả nhiên là không còn gì, chỉ còn dấu vết của hố trứng.

Đỗ Địch An cúi xuống hang và nhìn, quả thực như Helisha nói,sào huyệt nóng ẩm ban đầu trống rỗng và những quả trứng dày đặc một thời đã biến mất.

- Có khi đã được chuyển đến thành trì.

Helisa thu ánh mắt lại liếc nhìn Đỗ Địch An.

- Thật đáng tiếc ngươi đã ở Giới Hạn Giả, bằng không với ý chí của mình khi thay thế Ma Ngân Thú Ảnh chắc chắn thành công. Thậm chí còn có thể thần hóa Ma Ngân. Tiềm năng trong tương lai sẽ chỉ đứng sau ta mà thôi.

- Nếu vậy, ta đề bạt ngươi với gia tộc chắc chắn sẽ nhận được nguồn lực bồi dưỡng lớn.

Nói xong, nàng liền như thở dài.

Đỗ Địch An liền hồi hợp hỏi:

- Ngươi có phải là là Ma Ngân thần hoá truyền thuyết?

Anh gần như nói thêm từ "cũng".

Helisha đáp:

- Ma Ngân của ta đã được chuẩn bị khi mình sinh ra. Nó là“Ma Long Giả” thứ ba trong số tám quái vật truyền kỳ. Đây là ma vật truyền kỳ mà tổ tiên của Long Tộc chúng ta đã hàng phục. Đây cũng là Ma Ngân được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Đỗ Địch An như bị đóng băng, truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác? Điều này có nghĩa là Long Tộc phải có một số lượng lớn Ký Sinh Hồn Trùng “Ma Long Giả” sao?

“Chẳng nhẽ... Long Tộc đang nuôi Ma Long Giả?”

Tuy nhiên, điều làm hắn ngạc nhiên hơn nữa là quái vật truyền kỳ thực sự có thứ hạng.

Nhìn thấy biểu hiện của Đỗ Địch An, Helisha dường như đọc được suy nghĩ của đối phương liền mỉm cười:

- Tất cả các sinh vật trên thế giới này đều có kẻ mạnh và kẻ yếu, thậm chí là cùng một loại quái vật. Quái vật truyền kỳ cũng không ngoại lệ, như Thú Ảnh Giả xếp thứ bảy trong số tám quái vật truyền kỳ, mặc dù khả năng tiềm ẩn đứng hạng nhất, nhưng nếu khả năng ngụy trang bị phát hiện ra thì đánh trực diện chỉ mạnh hơn một chút so với ma vật quý hiếm mà thôi.

- Còn về Cát Liệt Giả thì sao?

Đỗ Địch An liền hỏi.

Helisha khẽ mỉm cười đáp:

- Cát Liệt Giả có trình độ cực cao trong tấn công, đứng thứ tư và là một con ma vật truyền kỳ rất hiếm.

Đỗ Địch An cảm thấy đầu óc quay cuồng có chút thất vọng, nhưng nghĩ đến việc không phải là đệm lót thì thâm tâm như được an ủi đôi chút.

Hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện rồi nói:

- Vậy thì Dực Tộc và Nham Tộc cũng giống các ngươi sao, cũng có Ma Ngân huyền thoại được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Vậy Ma Ngân truyền kỳ của họ chẳng nhẽ được xếp thứ nhất và thứ hai?

- Tất nhiên là không.

Helisha mỉm cười nói:

- Đúng là có những Ma Ngân truyền kỳ được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, nếu không một khi xảy ra chuyện không có người kế thừa thì cũng chẳng khác gì đi đôi với sự hủy diệt. Tuy nhiên, Ma Ngân truyền kỳ của họ kém xa và không thể bì được với Long Tộc chúng ta, Ma Ngân truyền kỳ được truyền đời đời của Dực Tộc chỉ xếp thứ năm “Bức m Giả”, do đó họ thường bị chúng ta gọi là người ở bên cạnh tường nghe ngóng thông tin “Phúc m Giả”, luôn thích đứng cạnh tường vểnh tai lên nghe lén thông tin và đi mách lẻo trong khi đó chẳng có chút thực lực nào.

- Còn Ma Ngân truyền kỳ của Nham Tộc được xếp hạng thứ sáu ở trên Thú Ảnh Giả, nếu nói vậy thì Ma Ngân của Cát Liệt Giả còn tốt hơn so với Dực Tộc và Nham Tộc, Tuy nhiên họ là Ma Ngân được thần hóa. Dưới sự kích hoạt cảm hứng của sự thần hóa đủ để bù đắp khoảng cách một hoặc hai cấp, đặc biệt là các Ma Ngân nằm dưới vị trí thứ ba, bởi vốn khoảng cách không lớn.

Đỗ Địch An giật mình, không ngờ mình lại vô tình nhận được Ma Ngân của Cát Liệt Giả. Thậm chí còn lớn hơn cả hai trong số ba Đại Thú Ma Gia Tộc bên trong bức tường. Điều đó có nghĩa là tiềm năng phát triển của hắn ta có thể vượt xa họ!

Nếu có thể phối hợp với thần thuật mới thì kể cả họ mang trong mình sức mạnh huyết mạch cũng đủ để làm dịu đi, hoặc thậm chí vượt qua họ!

- Tuy nhiên, thứ hạng này không phải là tuyệt đối.

Helisha nói:

- Mỗi loại ma vật truyền kỳ đều có những khu vực và địa hình mà chúng hoạt động tốt nhất, cũng như môi trường hoàn hảo và chúng sẽ không dễ dàng rời khỏi môi trường mà chúng giỏi. Một khi những ma vật truyền kỳ khác bước vào môi trường mà chúng giỏi thì chẳng khác gì bị mất đi lợi thế, thậm chí còn bị giết chết. Đôi khi, một Thú Ảnh Giả đứng thứ bảy cũng có thể giết được Cát Liệt Giả thậm chí Phúc m Giả!

- Tuy nhiên, thứ hạng thực tế này bị ảnh hưởng bởi các yếu tố khác, nhưng lại ít ảnh hưởng đến ba quái vật truyền kỳ hàng đầu.

Helisha thấp giọng nói:

- Mặc dù được gọi là tám ma vật truyền kỳ, nhưng khoảng cách giữa ba quái vật truyền kỳ lớn hơn gấp nhiều lần. Nhất là con quái vật truyền kỳ đứng vị trí thứ nhất “Dục Mộng Giả”, nó gần như đã vượt qua cả phạm vi ma vật truyền kỳ. Bất luận là trong hoàn cảnh nào đều có thể dễ dàng giết chết những ma vật truyền kỳ khác, ngay cả Bộ Sát Giả huyền thoại cũng có thể bị giết bởi nó!

- Mạnh đến vậy sao?

Đỗ Địch An không khỏi ngạc nhiên.

Helisha khẽ gật đầu.

- Đây là những gì ta nghe được từ Long Mẫu bà bà nói chứ ta cũng chưa tận mắt gặp “Dục Mộng Giả”. Tung tích của nó đã không xuất hiện trong hàng trăm năm nay. Theo lần xuất hiện gần đây nhất cũng phải hàng trăm năm trước, hồi đó chỉ lưu lại dấu chân và Thánh Nữ thời đó cũng không có cách nào tìm thấy con quái vật, về sau cũng đành để mọi chuyện trôi qua. Tuy nhiên, một điều chắc chắn là không ai có Ma Ngân của Dục Mộng Giả. Vì vậy vấn đề này chúng ta cũng chỉ coi như một câu truyện cổ tích, nghe biết là được.

Đỗ Địch An hơi chớp mắt, trái tim bỗng bùng lên một khao khát, khát khao quyền lực. Tuy nhiên, như Helisha nói, đây chỉ là câu chuyện không có thực, đừng nói tới “Dục Mộng Giả”, ngay cả những ma vật truyền kỳ khác cũng rất hiếm gặp.

- Đi thôi, chúng ta tìm nơi để nghỉ chân đã.

Helisha nói.

Đỗ Địch An liền gật đầu.

Hai người đi ra khỏi hang. Hắn tìm thấy nơi Ruby đã giấu hành lý trước đó, nhưng lại không thấy hành lý đâu. Thay vào đó thấymột vài dấu chân trước cửa hang. Rõ ràng, toàn bộ túi lương thực đã bị Long Thủ Vệ mang đi.

Cười cay đắng rồi đưa Helisha đến khu phố hoang vắng, tìm thấy một tòa nhà xuống cấp xập xệ, chui vào trong dùng cành cây và dây leo và trải nó trên mặt đất làm làm giường. Bây giờsức mạnh của Helisha vẫn chưa hồi phục hoàn toàn và chỉ có thể tiếp tục ở hoang khu chanh sắc này.

Vào những ngày tiếp theo, Đỗ Địch An và Helisha đi săn cùng nhau mỗi ngày. Với ý thức mạnh mẽ của Helisha, cả hai không gặp quái vật cấp cao nào. Có điều, đây cũng là điều liên quan đến phạm vi và thời gian của mỗi lần đi săn.

Không đi săn ở khắp mọi nơi hoặc khu vực rộng lớn và thời gian để đi ra ngoài mỗi lần là vô cùng ngắn. Sau khi săn lùng lũ quái vật nhỏ liền nhanh chóng trở về nơi ẩn náu của mình. Ở nơi ở ăn uống xong Đỗ Địch An bắt đầu tập luyện cơ tim. Helisha không có gì để làm liền dạy cho Đỗ Địch An bộ Long Thích Thiên, cũng chính là bộ mật kĩ mà hắn bị đổ oan cho học lén trước đây. Theo như cách nói của Helisha thì dù sao cũng đã dạy Long Huyết Thuật, vi phạm lần một thì thêm lần nữa cũng chẳng sao.

Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng một cái Đỗ Địch An và Helisha đã sống ở hoang khu chanh sắc trong hơn nửa tháng, không kể thời gian họ sống trong hang băng.

- Đồ đạc dọn xong rồi chứ?

Helisha vươn vai rồi đứng dậy quay lưng lại với thanh kiếm đỏ như máu còn nguyên vẹn, đứng bên ngoài cánh cổng của đống đổ nát và quay lại nhìn Đỗ Địch An đang cần mẫn dọn dẹp đồ đạc bên trong.

Đỗ Địch An mặc áo giáp đã rửa sạch và bộ đồ Phệ Cốt Thử, sau đó nhét bộ quần áo Helisha may từ lông của những con ma vật bị bắt sau đó vào ba lô. Hắn quay lại và liếc nhìn nơi cư trú trong nửa tháng vừa rồi được bài trí giống một căn phòng trong hang động, lát sau chuyển ánh mắt sang phí Helisha và nói:

- Ta thu dọn xong rồi, chúng ta về thôi.