← Quay lại trang sách

Chương 640 Mở

Đây là một di tích?

Cả ba người sững sờ khi nghe thấy Eureka nói như vậy.

Đỗ Địch An cũng ngạc nhiên không kém, hắn tò mò nhìn kĩ hơn vào bên trong cánh cửa, liền nhận thấy có một hòn đá được nâng lên gần cửa.

- Hãy cẩn thận.

Eureka trịnh trọng nói:

- Di tích có rất nhiều loại, một số trong đó để lại kho báu thời đại cũ, số khác lại là một cái bẫy, có khả năng dùng ánh sáng xuyên qua tất cả.

- Ánh sáng phá huỷ?

Đỗ Địch An ngây người, chẳng nhẽ hắn ta đang nói đến tia laser? Hắn lập tức dừng ý định bước về phía trước để khám phá. Nếu vũ khí laser thực sự được sắp xếp cài trong đống đổ nát, hơn nữa nghe theo ngữ khí của Eureka thì dường như năng lượng của vũ khí laser chưa cạn kiệt, cho thấy kho dự trữ năng lượng mặt trời cũng được lắp đặt trong đống đổ nát. Tuy nhiên, nếu Eureka đã nhìn thấy vũ khí laser, điều đó có nghĩa là vũ khí laser cũng đã xuất hiện trong Cự Bích?

- Ánh sáng phá huỷ? Nó có phải là vũ khí không?

Đỗ Địch An cố tình hỏi Eureka.

Ba người đồng loạt nhìn Eureka với sự tò mò tương tự.

- Một cái gì đó từa tựa như thế, đại loại là một vũ khí của đời trước.

Eureka trầm giọng nói:

- Ngay cả Khai Hoang Giả cũng không thể tránh được, rất nguy hiểm.

- Không phải chứ?

- Người ở thời đại cũ mạnh đến thế sao?

- Bọn họ không phải bị tuyệt chủng hết rồi sao, nếu có một sức mạnh mạnh như vậy, làm sao lại bị tuyệt chủng được?

Cả ba người ngạc nhiên nói.

Đỗ Địch An hơi nheo mắt lại nhìn Eureka hỏi:

- Vũ khí này rất mạnh, nó không được mang trở lại vào Cự Bích sao, ta chưa bao giờ nghe đến nó trước đây.

Eureka khẽ lắc đầu:

- Dỡ ra mang về thì không còn sử dụng được nữa. Dù sao, đây cũng là vũ khí thời cũ. Chúng ta không biết cách sử dụng nó.

- Vậy à …

Đỗ Địch An cảm thấy nhẹ nhõm trong tâm trí, nếu vũ khí laser của thời đại cũ được chế tạo trong Cự Bích thì quả thực vô địch, ngay cả thần thuật mới của hắn cũng không thể địch lại. Tuy nhiên, đánh giá từ tình hình hiện tại, sức mạnh như vũ khí laser chưa được kích hoạt bên trong Cự Bích, nếu không, nó sẽ đủ sức răn đe và ra lệnh cho tất cả Khai Hoang Giả!

Rõ ràng, các thế lực trong khu vực Nội Bích khá phức tạp và không bị xoắn thành một sợi dây, có nghĩa là các thế lực trong Nội Bích không phải là trung thành với cùng một người.

- Lùi lại một bước.

Eureka nhìn chằm chằm vào cánh cổng đá khổng lồ một lúc, rồi đột nhiên mắt hắn chuyển động nói.

Đỗ Địch An và những người khác lập tức lùi lại.

Eureka rút ra một thanh trường thương trên lưng.

Trên thanh thương được khắc nhiều chữ, trông cực kỳ đơn giản. Tại thời điểm này, những dòng chữ này dường như bị đốt cháy với màu sắc đỏ như máu. Thân của trường thương dần thay đổi, đặc biệt là từ bàn tay của Eureka nắm vào đến cuối cuống dần tan biến. Thanh trường thương giống như chất nhầy lan dọc theo lòng bàn tay, quấn lấy cơ thể hắn như một chất lỏng sống.

Đỗ Địch An nhìn theo đồng tử của mình bất giác co lại.

“Đây có phải là Ma Binh không? Nó thực sự là một vũ khí di truyền?”

Sau một lúc, chất nhầy của thanh trường thương hòa tan bao phủ lấy cơ thể của Eureka, hắn ta được bao bọc bởi một chất lỏng màu đỏ sẫm và có thể nhìn vào trong được, gai và vảy nhọn nhô ra từ tất cả các bộ phận của cơ thể. Tại phần mông đằng sau, nơi chất nhầy hội tụ và mở rộng tạo thành một cái đuôi dài hơn ba mét theo đó một âm thanh răng rắc vang lên từ cơ thể đang thay đổi của hắn.

Hình dạng của hắn ta cũng trở nên thẳng đứng hơn rất nhiều, sự thay đổi sớm kết thúc. Trong nháy mắt, một Eurekađầy lịch lãm sáng sủa đã biến mất. Thay vào đó là một làn da đen, vảy mọc khắp cơ thể và một cái đuôi đen đằng sau mình. Trông hệt như một con quái vật như sư tử xuất hiện trước mặt Đỗ Địch An và những người khác.

Đỗ Địch An cảm thấy một cảm giác áp bức mạnh mẽ đổ ập vào thân, một cảm giác run rẩy đến mức thu nhỏ lỗ chân lông và trực giác nói với hắn rằng người trước mặt không phải là Eureka, mà là một con quái vật thực sự!

- Lùi lại một bước.

Con quái vật khàn khàn giọng nói với bốn người Đỗ Địch An.

Khi nghe giọng nói của đối phương, Đỗ Địch An chớp mắt đã lùi ra bảy tám mét.

Sau khi Đỗ Địch An và những người khác đã ở xa, Eureka bước lên một bước, một chiếc gai nhọn trên cánh tay đen dày như một con đười ươi dài nửa mét, mặt trước trông giống như một ngọn giáo. Thoắt cái bóng hình đâm sầm vào cánh cửa đá khổng lồ để một mũi nhọn màu đen giống như ngọn giáo đâm vào đó.

Đùng một tiếng nổ lớn vang lên như một trận động đất.

Cát vôi trên bức tường đá phía trên đầu của họ rơi xuống, một lượng lớn bụi bẩn trên bức tường đá khổng lồ cũng theo đó rơi lả tả xuống chỗ đám Đỗ Địch An đứng.

Eureka nhìn vào mặt trước của cái gai đen, nó không hề đâm trúng cánh cửa. Hắn giật mình rồi lùi lại vài bước và vung chiếc gai đen đập trên cánh cổng khổng lồ bằng đá, nhanh chóng để lại các vết lõm lớn khiến các mảnh vụn đá bay lên.

Sau một lúc, khi khói bụi tản ra, Đỗ Địch An và những người khác ngay lập tức thấy dưới mỗi vết gai đen trên cánh tay của Eureka để lại đường kẻ xuất hiện trên cổng tường đá màu vàng sẫm, dường như là một loại kim loại. Đỗ Địch An sững sờ, phải mất một lúc sau mới tỉnh ngộ và phát hiện ra đây không phải là cửa đá, mà là van cửa kim loại, nhưng theo thời gian bụi bị tích tụ trên cửa, tạo thành một vỏ đá.

- Nếu đó là một cánh cửa kim loại hiện đại của thời đại cũ, thì...

Đôi mắt của Đỗ Địch An liếc xuống hòn đá lớn bên cạnh cánh cửa, hắn lập tức nói với Eureka:

- Tướng quân, hãy cắt những mảnh đá ở đó.

Eureka quay lại liếc nhìn Đỗ Địch An, đôi mắt xanh lục hơi lóe lên, liếc nhìn hòn đá lớn nhô lên, hắn nhảy qua, cánh tay nhanh chóng vẫy khiến những mảnh vụn đá văng tung tóe, chẳng mấy chốc, hòn đá nhô lên, tất cả những mảnh vụn đá trên khối đã được gỡ bỏ, để lộ hình dạng bên trong là một thiết bị kim loại.

Khi Đỗ Địch An nhìn thấy thiết bị kim loại đó, đôi mắt hắn đột nhiên sáng lên. Đây chắc hẳn là khóa kết hợp để mở cửa. Eureka dừng lại và nhìn vào dụng cụ kim loại. Đỗ Địch An đợi một lúc thấy không có cơ chế nào được kích hoạt, lúc này mới bước tới. Thấy vậy, ba người còn lại cũng đi ttheo. Hắn vươn tay chạm vào dụng cụ kim loại.

Eureka vội vàng nói:

- Cẩn thận!

Đỗ Địch An liếc nhìn hắn ta, thấy hắn ta không phát giác thấy bất kỳ cơ quan nào mới nói như vậy, trong lòng ngầm chẳng lấy làm lạ. Với một ngón tay, hắn nhấc lớp vỏ kim loại trên bề mặt dụng cụ kim loại và ngay lập tức cầm nó lên. Chỉ thấy trong đó có một màn hình và không có nút mật khẩu.

“Chẳng nhẽ đây là máy quét Iris?”

Eureka giật nảy mình trước hành động của Đỗ Địch An. Hắn nhìn xung quanh một cách thận trọng, thấy không đụng chạm vào cơ quan nào mới thở phào nhẹ nhõm. Đang định trách Đỗ Địch An thì thấy đối phương đang ấn ngón tay của mình vào và một nút ấn đã được đẩy vào hộp kim loại vào!

“Chết tiệt!”

Eureka tức giận điên người. Nhưng trước khi hắn ta có thể mắng Đỗ Địch An, thì bỗng đột nhiên một luồng sáng đỏ từ hộp kim loại bật ra và quét vào bọn họ.

- Không hay rồi!

Eureka sợ hãi, nhưng hắn ta là Khai Hoang Giả, phản ứng rất nhanh liền vội vàng giơ tay lên để bảo vệ khuôn mặt rồi sau đó liền lùi lại. Vào thời điểm quan trọng này, hắn theo bản năng rút lui để bảo toàn tính mạng bản thân cách xa cả đám đến tận bốn năm mét trước khi hắn nhớ nhiệm vụ bảo vệ an nguy cho Đỗ Địch An. Khi định thần lại định chạy lên để tóm lấy Đỗ Địch An thì liền thấy ánh sáng đỏ biến mất. Trong khi đó cả bốn người người đứng trước hộp kim loại không phản ứng kịp, cả ba người kia chỉ vội vội vàng vàng đưa tay lên bảo vệ đầu. Tuy nhiên chẳng có ai bị thương cả.

Khi Đỗ Địch An nhìn thấy ánh sáng đỏ phát ra từ chiếc hộp kim loại thì liền xác nhận đây là máy quét mống mắt, trong lòng hiện rõ sự thất vọng. Nếu là quét mống mắt, thì chỉ có người đã nhập mống mắt của mình vào dụng cụ mới có thể mở cửa.

"Quét xong..."

“Xác nhận danh tính, nơi trú ẩn được mở!

m thanh điện tử cơ giới được phát ra từ chiếc hộp kim loại.