← Quay lại trang sách

Chương 709 Kẻ Hoảng Sợ

Bọn hắn đã chết trong phòng sao?

LukeLand - Ste hoài nghi mình nghe lầm, cau mày nói:

- Ngươi nói lại lần nữa xem, ai chết?

- Đại nhân, là Prana tiên sinh cùng vị đại nhân kia, bọn hắn chết rồi.

Kỵ sĩ khôi giáp lén ngẩng đầu nhìn hắn, cẩn thận nói.

LukeLand - Ste ngẩng ra, hắn có hơi hoài nghi kỵ sĩ báo tin này đang đùa hắn, nếu Prana chết rồi thì hắn còn có thể tiếp nhận, nhưng vị đại nhân kia là cao thủ còn mạnh hơn Quang Minh Vương, làm sao có thể chết ở đây được? Toàn bộ Ngoại Bích có ai có thể giết được hắn?

Chẳng lẽ là người của khu Nội bích? Trong lòng hắn đột nhiên nghĩ đến một ý niệm như vậy, trầm giọng nói với kỵ sĩ:

- Ngươi chắc chắn chứ?

- Chắc chắn 100%!

Khôi giáp kỵ sĩ cúi đầu nói.

Sắc mặt LukeLand - Ste biến hóa, lập tức đứng dậy, nói:

- Dẫn ta đi xem thử.

Khôi giáp kỵ sĩ đứng dậy đi trước dẫn đường.

Một lát sau, hai người đến phòng 108 trong thông đạo dưới mặt đất, lúc này nơi đây đã bị phong tỏa, quân thủ bí mật của LukeLand - Ste đứng ở khắp nơi. Ste đẩy phòng ra liền nghe được một mùi máu tanh đập vào mặt cùng với tiếng than nức nở, trong lòng hắn trầm xuống, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy vài tên thân tín của mình đứng đấy bảo hộ hiện trường.

Trên mặt đất của gian phòng có hai thi thể, theo thứ tự là Prana cùng với người hầu của vị đại nhân kia.

Sắc mặt hắn biến hóa, trầm giọng nói:

- Thi thể hắn đâu?

- Đại nhân, ở đây.

Một trung niên nhân trên mặt có vết sẹo thấp giọng nói.

LukeLand - Ste hi vọng nghe được hai chữ “Không có” từ miệng hắn, nhưng nhìn theo hướng hắn chỉ thì trong lòng hoàn toàn lạnh xuống, chỉ thấy trên đất phía bên kia giường đầy tiên huyết cùng với thịt nát, ngoài ra còn có cánh tay bị chặt xuống như một trận tàn sát. Hắn chậm rãi đi tới, lập tức nhìn thấy một thi thể mất tứ chi, đến gương mặt cũng bị cắt đi huyết nhục đến mơ hồ.

Dù kiến thức hắn rộng rãi, mắt thấy qua tất cả hơn trăm cái hiện trường tội phạm của Hắc Ám giáo đình tà ác cũng bị màn này làm cho buồn nôn, thứ trên đất này không thể nói là một cỗ thi thể nữa rồi mà là một đống huyết nhục, hơn nữa còn là do con người làm ra, khó có thể tưởng tượng được người này khi còn sống đã chịu bao nhiêu thống khổ, sợ hãi cùng tuyệt vọng!

Hắn hít một hơi dài, chỉ cảm thấy lồng ngực lưu lại mùi máu tanh khiến hắn buồn nôn.

Hắn đưa tay che mũi, chậm rãi xoay người, suy nghĩ trong đầu nhanh chóng chuyển động, dựa theo quần áo cùng bên ngoài thì người chết chắc chắn là vị đại nhân kia! Nhưng là ai có thể giết chết vị đại nhân này?

Dùng phương thức tàn nhẫn đến vậy để hành hạ đến chết, nhất định khó có thể tưởng tượng được sự thù hận, chẳng lẽ người hắn đắc tội ở Nội Bích đến tìm? Kẻ kia liệu có giận chó đánh mèo mà đến tìm ta?

Nghĩ đến điểm này, hắn cảm thấy từng cơn hàn ý, chỉ thấy chung quanh đột nhiên đều là nguy hiểm.

- Hắn đã chết, cũng coi như trừng phạt đúng tội!

LukeLand - Ste hít một hơi sâu, nhìn lướt qua những người chung quanh, nói:

- Hắn chết bao lâu rồi? Hung thủ làm thể nào để lẻn vào gia tộc chúng ta và tìm tới nơi này để ám sát hắn?

Mấy người chung quanh đều hai mặt nhìn nhau, đáp không nên lời.

Nhưng bọn hắn biết rõ, chủ nhân đã hoài nghi trong gia tộc có nội ứng.

LukeLand - Ste nhìn biểu lộ của bọ nhọ, sau đó dời ánh mắt đến mấy hài tử đang lạnh run trên giường, hắn tự nhiên sẽ không hoài nghi thủ hạ của mình có nội ứng, người có thể giết chết vị đại nhân này thì còn cần nội ứng làm gì? Hắn chỉ lo là kẻ đó vẫn chưa rời khỏi mà còn đang lẫn trong đội ngũ kỵ sĩ của mình.

- Các ngươi luôn ở đây sao?

LukeLand - Ste hỏi mấy hài tử.

Đối với vị đại nhân đầy ham mê kia, hắn đã sớm biết rõ, kể cả mấy hài tử kia cũng đề là hắn hạ lệnh tìm đến cho hắn.

Mấy hài tử mở to hai mắt nhìn hắn, trên mặt đầy sợ hãi.

LukeLand - Ste nhíu mày, xoay người nói:

- Mấy hài tử kia là người chứng kiến, khẳng định đã xem qua toàn bộ quá trình gây án, dẫn đi, hỏi bộ dáng của hung thủ, nhớ kỹ đừng hù bọn chúng, nếu không tinh thần chúng sụp đổ rồi sẽ không hỏi ra cái gì đâu.

- Vâng.

Trung niên nhân gật đầu.

- Ngoài ra.

LukeLand - Ste trầm giọng nói:

- Việc này không được lộ ra, nếu truyền đi nửa chữ thì các ngươi chịu trách nhiệm.

- Vâng.

Bọn họ trả lời.

- Phụ thân!

Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh vội vàng, một thanh niên nhanh tóc nâu chóng chạy đến.

LukeLand - Ste nhìn màu tóc của thanh niên này, nhăn mày nói:

- Chuyện gì?

Thanh niên vội hỏi:

- Phụ thân, ta đã tìm được hai người chứng kiến, bọn hắn biết chút manh mối.

- Hửm?

Hai mắt LukeLand - Ste hơi sáng lên, liền nói:

- Mau mang bọn chúng tới đây.

Thanh niên nói:

- Phụ thân, ta đã khảo vấn qua bọn hắn rồi, hai người kia nói dựa vào thời gian phát sinh vụ án, lúc phát sinh bọn hắn đang chuẩn bị đi bên ngòi đánh cược, kết quả gặp phải một người trên hành lang, mặt mũi người kia đầy máu làm bọn họ sợ hãi, nhưng lúc đó bạn hắn không có suy nghĩ nhiều, tưởng là người kia là nô lệ bị chơi đùa, nhưng về sau mới biết được ở đây có một vị đại nhân bị giết, cho nên bọn hắn mới liên tưởng đến người kia, sau đó kể chuyện này cho một thủ vệ, thủ vệ này liền nói cho ta biết.

LukeLand - Ste giật mình, lập tức nói:

- Ngươi nói là bọn hắn bắt gặp hung thủ trong hành lang?

- Đúng vậy.

Thanh niên nói:

- Lúc ấy hung thủ đi vô cùng gấp gáp, còn đụng phải bọn hắn nên bọn hắn mới chú ý đến mặt của hung thủ.

LukeLand - Ste lập tức nói:

- Lập tức đến tìm họa sĩ, phối hợp với hai người bọn họ vẽ mặt hung thủ ra, đăng trong danh sách tuy nã của Hắc Ám giáo đình, bảo Hắc Ám giáo đình thay chúng ta tìm hung thủ.

Thanh niên cung kính nói:

- Phụ thân, ta đã tìm họa sĩ vẽ rồi, cái này là bức họa của hung thu, ta lập tức đi đưa cho đại ca, để hắn hỗ trợ đăng trong Hắc Ám giáo đình.

LukeLand - Ste không ngờ nhi tử mà mình không chào đón nhất lại làm việc với hiệu suất cao như vậy, trước kia đúng là xem nhẹ hắn rồi, lập tức nói:

- Đưa ta xem trước một chút.

Thanh niên cung kính đưa.

LukeLand - Ste mở bức họa ra, bức họa được phác rất thật, hắn nhìn và đột nhiên thấy người này có chút quen, cẩn thận nhìn thêm rồi đột nhiên nghĩ đến một người.

- Riley? Vị kiếm thuật kỳ tài mất tích đã lâu kia?

Trong mắt LukeLand - Ste rất kinh hãi, lại nhìn kỹ nhưng càng cảm thấy giống. Nhưng bức tranh này so với vị Riley kia cũng hơi khác, hẳn là hai người chứng kiến nói cùng với lý giải của họa sĩ có chút sai.

- Chẳng lẽ chỉ là người giống người thôi? Riley, thế nào lại là hắn, hắn làm sao có thể giết chết được vị kia? Khoan, Riley từng là kỵ sĩ mà Giáo Hoàng yêu thích nhất, mất tích của hắn vẫn còn mơ hồ, chẳng lẽ Giáo Hoàng cố ý sắp xếp như vậy, để hắn mất tích, nhưng thực ra là đưa hắn đến khu Nội Bích đào tạo?

LukeLand - Ste hơi sợ hãi, Giáo Hoàng có quyền hạn đi vào khu Nội bích, muốn đưa người vào cũng không phải việc gì khó!

Nếu thật sự như vậy, vậy việc Giáo Hoàng mất tích chẳng phải là cùng sự sắp xếp của Giáo Hoàng sao?

Hơn nữa, mấu chốt chính là tại sao Giáo Hoàng phải phái người đến ám sát vị đại nhân này?

Chẳng lẽ là phát giác được mình đang âm thầm tổ chức lực lượng chuẩn bị đối phó với hắn sao?

Nghĩ đến những điều này, trong lòng hắn trở nên sợ hãi, hắn suy nghĩ rất lâu, tất cả mọi người đều không dám quấy rầy, căn phòng đều tĩnh mịch, chỉ có tiếng hài tử nức nở vang lên nhưng không có ai để ý.