← Quay lại trang sách

Chương 719 Kinh Động Bát Phương

Chủ nông trường dừng lại nửa ngày, mới kịp phản ứng, vội vàng nhìn xuống đi, sau một lúc lâu, mới đưa cả quyển báo lên xem hết, giờ phút này nhiệt khí từ bát súp nóng hổi sớm đã không còn, mẫu bánh mì bên cạnh cũng nguội lạnh, nhưng hắn hoàn toàn quên đi, rơi vào trầm tư.

Phải biết rằng, chuyện Giáo hoàng luân chuyển mặc dù đối với dân chúng bình thường như hắn mà nói, cũng là chuyện thường ngày! Quang Minh giáo đình ngoại trừ truyền bá tín ngưỡng, thành lập Thần Điện, còn chưởng quản và phân chia đất đai, cùng với thu thuế đất....cái gọi là thu thuế là tất cả mọi người phải nộp lên, ngay cả là người dân bình thường của khu bình dân cũng không ngoại lệ, trừ phi là nghèo khó đến mức lưu lạc đến khu dân nghèo, trở thành dân chạy nạn.

Việc thu thuế đã bao hàm rất nhiều, Hắc Ám giáo đồ xâm nhập, ma vật ngoài vách tường xâm nhập, nhưng không kể dã thú xâm nhập, đây là việc do quân bộ phụ trách.

Bởi vậy, thay thế Giáo hoàng, những thuế vụ này cũng có thể sẽ có sự thay đổi! Điều này hắn đã từng thấy lúc Giáo hoàng trước kia được thay thế, trong đó sau khi Giáo Hoàng thứ sáu được bổ nhiệm là xuất hiện biến hóa lớn nhất, thu thuế một hơi tăng lên 10%! Khiến tất cả bình dân khốn khổ không thể tả, cũng may Giáo hoàng kia đứng đầu chưa đến mười năm đã bị Hắc Ám giáo đồ tập kích giết chết.

Đó cũng là con số không nhiều trong lịch sử, có không ít dân chúng cảm kích Hắc Ám giáo đồ.

- Giáo hoàng mới...

Sắc mặt tên chủ nông trường sầu lo, năm nay thu hoạch cũng không nhiều, nếu như vị Giáo Hoàng mới nhậm chức này nâng cao thuế vụ, gia đình của hắn sẽ càng thêm gánh nặng, thậm chí phải đối diện với việc sa thải nông nô.

Theo tờ báo buổi sáng phát ra, từng trang viên trong đại viện liên tiếp truyền ra tiếng hô kinh hãi, tin tức đột ngột lần này khiến tất cả mọi người vội vàng không kịp chuẩn bị, không ngờ rằng lần này chuyện luân chuyển Giáo hoàng lại đột nhiên như vậy, tình huống luân chuyển đột nhiên như vậy tuy trong lịch sử cũng từng có qua, nhưng lần số không nhiều, chẳng lẽ là sức khỏe tiền nhiệm Giáo hoàng xảy ra điều gì ngoài ý muốn? Trong lúc nhất thời vô số người liên tục đưa ra suy đoán.

Đồng thời, cũng hết sức tò mò về thân phận của giáo hoàng mới nhậm chức.

Trong phòng tổng bộ sở thẩm phán, Pidan nhìn tờ báo trong tay, nhìn đi nhìn lại không biết bao nhiêu lần, đọc tỉ mỉ từng lời một, mãi cho đến khi không có bất kỳ chỗ nào sơ suất, hắn mới chậm rãi buông tờ báo xuống, bành một tiếng, mạnh mẽ đập tờ báo xuống bàn, trong đôi mắt cơ hồ phun ra lửa diễm,

- Richeliu chết tiệt, ngươi muốn làm cái quỷ gì đây?!

- Đại nhân, Giáo hoàng muốn thoái vị, chuyện này tại sao không có nói cho chúng ta biết, chẳng lẽ là hắn đột nhiên bị bệnh hiểm nghèo?

Một lão giả mặc thần quan áo bào bên cạnh nghi hoặc hỏi.

Pidan nắm chặt ngón tay, vo tờ báo lại thành một nắm, nắm chặt lấy, nói:

- Với sự cảnh giác của hắn, ngươi cảm thấy hắn có thể mắc bệnh hiểm nghèo được sao?

Lão gia hỏa này tham sống sợ chết, mấy vị ngự y bên cạnh lão đều là tốt nhất bên trong bức khu, nếu như thật sự có bệnh hiểm nghèo gì thì cũng đã sớm điều tra ra rồi!

- Vậy tại sao hắn lại đột nhiên thoái vị?

Thần quan lão giả càng thêm nghi hoặc,

- Chẳng lẽ là tuổi thọ nhanh đến? Không đúng, theo ta được biết, hắn có thể sống hơn một trăm tuổi đây này.

Pidan lạnh lùng nói:

- Chuyện này phải hỏi lão già này mới biết được rồi, đáng chết, cũng không biết giờ này hắn trốn đi nơi nào rồi, trước kia chợt nghe nói hắn lọt vào tập kích, có người lẻn vào Giáo Đình, cho nên hắn biến mất, không ngờ rằng vừa biến mất đã gây ra chuyện lớn như vậy!

Thần quan lão giả giật mình nói:

- Chẳng lẽ là có kẻ buộc hắn truyền ngôi?

Pidan hơi híp mắt,

- Có khả năng này sao, nhưng khả năng xảy ra là không lớn, sức mạnh của lão gia hỏa này... Có thể nói là mạnh hơn nhiều so với hai đại Quang Minh Vương kia!

- À?

Thần quan lão giả kinh ngạc.

- Lập tức thông báo cho tất cả phân chỗ chánh án, bảo bọn hắn cần phải xuất động tất cả người, phải tìm được lão gia hỏa này cho ta!

Ánh mắt Pidan lạnh như băng, nói:

- Ta thật muốn nhìn hắn đột nhiên thoái vị như vậy, rốt cuộc là muốn làm gì!

- Vâng.

Cùng lúc đó, ở trong cung điện kỵ sĩ, chín vị Truyền Kỳ kỵ sĩ từng được phong hào trưởng lão liên tiếp tề tụ về trong điện hội nghị, Iloilo nhìn qua mọi người, nói:

- Các vị, Richeliu muốn thoái vị, sự tình quá đột nhiên, ai biết Richeliu hiện tại đang ở đâu?

- Đại trưởng lão, chuyện này quá đột ngột, nếu như nói dân chúng bình thường không nắm được tin tức thì coi như bình thường, nhưng chúng ta rõ ràng cũng không có một chút tin tức, trong lúc này có thể có chuyện gì ẩn bên trong không?

Tên còn lại nói.

- Đúng vậy, theo ta thấy, Richeliu đưa ra quyết định như vậy, hẳn là có kế hoạch cùng mục đích gì, không thể không phòng!

- Chuyện Quang Minh giáo đình mờ ám từ trước đến nay rất nhiều, hừ!

- Không biết sự tình lần này có quân bộ phối hợp hay không.

Iloilo nghe mọi người lên tiếng, trầm mặc một lát, mới nói:

- Cần phải tìm ra Richeliu trước buổi trưa hôm nay! Mặt khác, ngay lập tức tra rõ lai lịch bối cảnh vị tân nhiệm Giáo hoàng kia!

- Việc điều tra tân nhiệm Giáo hoàng giao cho ta đi!

Một lão giả chủ động nói.

- Được.

Iloilo gật đầu.

Một lát sau, hội nghị chấm dứt.

Mọi người từng bước tản đi.

Vị lão giả đề nghị điều tra tân nhiệm Giáo hoàng kia rời khỏi Điện Đường kỵ sĩ, trực tiếp trở lại trong thành bảo của mình, vừa tiến vào tòa thành, liền lên lầu đi vào gian phòng của mình, vừa mới kéo cửa ra, đã nhìn thấy trên ghế salon ngay chính giữa gian phòng của mình có một thân ảnh áo đen đeo mặt nạ đang ngồi đó bưng nước trà mà hưởng dụng, bắt chéo hai chân, trên cổ tay có một hình xăm bò cạp màu đen.

Dám đem hình xăm khắc tại cổ tay dễ làm người khác chú ý, lộ ra nhưng không phải cực kỳ chủ quan thái điểu, chính là cực kỳ tự tin.

- Kết quả họp như thế nào rồi?

Người mang hắc bào kia nghiêng đầu nhìn qua cửa, cười mỉm mà nói.

Lão giả nhìn thấy bộ dáng tự tại này của hắn, liền giận tái mặt, nói:

- Nơi này là nhà của ta, ngươi vẫn là nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, nếu như bị người khác nhìn thấy, ta có thể liền bại lộ!

- Đừng lo lắng.

Hắc bào nhân cười mỉm nói:

Người khác tới gần, không cần mở cửa, ta liền sẽ biết.

Lão giả biết rõ năng lực của hắn, nhưng vẫn cảm thấy thái độ như vậy khiến hắn có phần không vui, hắn khẽ nhíu mày, cũng không có truy cứu thêm gì nữa, ngồi xuống ghế sô pha, nói:

- Những người khác cũng đều cảm thấy chuyện thay thế Giáo hoàng lần này quá đột nhiên, trước đó không hề có tin tức gì, cho rằng bên trong có kế hoạch gì, cho nên, trước mắt những người khác đang điều tra, chuẩn bị tìm ra Richeliu trước.

- Ừ, nơi này nằm trong dự liệu của vị đại nhân kia.

Hắc bào nhân hơi khẽ gật đầu.

Ánh mắt lão giả khẽ động, nói:

- Vị đại nhân kia là...?

- Chính là lần trước đã từng nói với ngươi.

Hắc bào nhân liếc qua hắn,

- Một đêm hàng phục mười hai vị trưởng lão, chủ tịch quốc hội mới của chúng ta!