← Quay lại trang sách

Chương 718 Truyền Ngôi

Sớm muộn gì cũng phải đối diện, e ngại gì chứ

Đỗ Địch An hờ hững nói:

- Chuẩn bị đi.

Richeliu nhìn sâu vào mắt hắn, cúi đầu xuống, nói:

- Vâng.

Vèo!

Một con chim bồ câu trắng bay thấp đến trên bệ cửa sổ trước thư phòng của Manga, Manga đang tại ghi chép lại hoạt động bí mật mấy ngày gần đây của khu thứ ba của Hắc Ám giáo đình, chờ đến khi Giáo hoàng khi trở về sẽ nộp cho hắn, nhìn thấy con chim bồ câu trắng đột nhiên đáp xuống, hắn nhíu mày một cái, ngừng bút gỡ quyển trục trên chân con bồ câu trắng xuống, một lúc lâu sau, đồng tử hắn co rụt lại, hoảng sợ nghẹn ngào,

- Truyền ngôi sao? Cho một tên thực tập kỵ sĩ nhỏ bé thăng chức là sao?

Chữ viết nhỏ trên quyển trục thật sự rất rõ ràng, một lát sau, Manga chậm rãi lấy lại bình tĩnh, trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng khó tin, thậm chí cảm thấy rằng có người đang bí mật mượn con đường truyền tin này, hoặc là đã thay đổi thư tín.

- Xác minh trước đã rồi nói sau...

Hắn thầm nghĩ lại trong lòng, lập tức từ bên cạnh rút ra một tờ giấy trắng mới, lấy bút viết ra.

Thi nhân Antonia trứ danh đang uống rượu trên đất, giảng giải lại cho hai học trò của mình luật động thơ cổ điển cùng thơ hiện đại khác biệt ra sao, đột nhiên, lông mày hắn khẽ nhúc nhích, trong mắt hiện lên một ít ánh sáng nhạt, hắn bất động thanh sắc mà ngừng giảng giải nói:

- Hôm nay tan học, các ngươi trở về suy nghĩ lại những lời ta vừa giảng, nhớ kỹ, tình cảm không phải là thứ duy nhất của thơ ca, thơ chẳng những có ca tụng, còn có cả phê phán, quan trọng nhất là, thơ nhất định phải có tôn nghiêm!

- Vâng.

- Vâng, lão sư.

Hai vị học sinh cung kính đứng dậy hành lễ rồi cáo từ rời đi.

Chờ sau khi hai vị học sinh rời đi, Antonia mới lạnh nhạt nói:

- Tiên sinh, xuất hiện đi.

Từ chỗ gian phòng đằng sau một thân ảnh mặc áo đen từ trong bóng tối chậm rãi bước ra, trên người hình như tràn ngập sương mù mơ mơ hồ hồ, khiến người ta khó có thể thấy rõ được diện mạo cùng dáng người, hắn trầm thấp giọng cười nói:

- Đại sư cắm ánh mắt của Thú Liệp giả vào, cảm giác lực quả nhiên không phải người bình thường có thể so sánh.

- Không dám.

Antonia đạm mạc nói:

- Tiên sinh mới là đại sư.

- Quá khen, chúng ta chỉ biết một chút trong tà môn ngoại đạo, ngươi mới chính là thi nhân vĩ đại bậc nhất, cũng không thể so.

Thân ảnh áo đen cười lên ha hả, lập tức tiếng cười vừa thu lại, nói:

- Hôm nay ta đến tìm ngươi, chủ yếu là vì Giáo Đình giao cho ngươi một nhiệm vụ, hi vọng ngươi có thể hoàn thành trong ngày hôm nay!

- Ừ? Nhiệm vụ gì?

Antonia nhíu mày.

Thân ảnh áo đen trầm thấp giọng nói:

- Như cũ, vẫn là làm thơ, lần này là làm thơ ca tụng một vị thực tập kỵ sĩ của Quang Minh giáo đình, tên của hắn là Barry!

- Ca tụng một vị thực tập kỵ sĩ sao?

Antonia có phần hơi kinh ngạc, hơn nữa còn là người của Quang Minh giáo đình hay sao? Từ bao giờ mà Hắc Ám giáo đình lại có thiện tâm như vậy? Hắn suy tư một chút, nói:

- Người này có chỗ nào kỳ lạ sao?

- Cũng không có gì đặc biệt, chỉ là một người bình thường.

Thân ảnh áo đen chậm rãi nói:

- Có điều thân phận của hắn lại không được bình thường cho lắm, sắp được đăng vị bổ nhiệm trở thành Giáo hoàng mới rồi.

- Giáo hoàng mới?

Antonia mạnh mẽ mà đứng lên khỏi ghế, khiếp sợ mà nhìn xem thân ảnh áo đen kia.

- Ngươi nói là, Richeliu muốn thoái vị? Làm sao có thể, chuyện này sao lại có thể đột nhiên như vậy chứ?

- Thật là đột nhiên, cho nên mới cần ngươi sáng tác một bài thơ ca tụng Giáo hoàng mới, để tất cả lộ ra tự nhiên một chút.

Thân ảnh áo đen nói ra.

Antonia giật mình, đột nhiên ý thức tới, đáy lòng nổi lên từng cơn hàn khí, nói:

- Chẳng lẽ nói, chuyện Giáo hoàng luân chuyển là do Hắc Ám giáo đình các ngươi một tay bày ra hay sao? Điều này làm sao có thể có!

- Những chuyện này không phải bây giờ ngươi mới biết, vấn đề là làm sao viết thơ ca tụng cho tốt.

Thân ảnh áo đen âm thanh lạnh lùng nói:

- Viết xong giao cho Lewis thương hội văn kiện xã, bọn hắn sẽ thay ngươi in ấn ra trước.

- Lewis thương hội?

Sắc mặt Antonia biến hóa, tuy quan hệ giữa hắn cùng Hắc Ám giáo đình không sâu, nhưng lại biết, phía sau thương hội này là do Hắc Ám giáo đình thao túng, nói cách khác, chuyện này hoàn toàn là mưu đồ của Hắc Ám giáo đình!

Hắn thật sự khó có thể tưởng tượng được, Hắc Ám giáo đình tại sao lại đột nhiên có thể thâu tóm chuyện luân chuyển của Giáo hoàng, phải biết rằng, Quang Minh giáo đình nhiều năm như vậy vẫn luôn đè nặng Hắc Ám giáo đình, nếu không, Hắc Ám giáo đình cũng sẽ không phải trốn đông trốn tây trong bóng tối rồi, dù sao việc ẩn núp đối với rất nhiều Hắc Ám giáo đồ mà nói đều rất thống khổ, xung quanh bị đuổi giết, nhận không ra người, chỉ có thể một mình sinh sống ở nơi không có thiên lý, hơn nữa điều kiện sinh hoạt cũng rất bất tiện, điều này cũng làm cho tính tình của rất nhiều Hắc Ám giáo đồ vô cùng quái dị.

Mà bây giờ, Hắc Ám giáo đồ lại trực tiếp khống chế trung tâm đầu não của Quang Minh giáo đình, đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng được!

Một khi Quang Minh giáo đình bị Hắc Ám giáo đình nắm giữ, quả thực hắn không cách nào tưởng tượng được, Ngoại Bích sau này sẽ biến thành bộ dáng gì nữa, khi Quang Minh biến thành Hắc Ám, nhưng Hắc Ám lẫn vào Quang Minh là vô thức hay là hủy diệt?

Suy nghĩ của hắn có chút hỗn loạn, hắn không biết nên giải quyết thế nào, rất nhanh, thân ảnh áo đen kia đã cắt đứt suy nghĩ của hắn:

- Một chuyện khác, vào buổi trưa, tòa soạn báo sẽ phái người đến phỏng vấn ngươi, trong lúc phỏng vấn lúc, ngươi cần phải ủng hộ tân nhiệm Giáo hoàng Barry tiên sinh, hắn là một vị lãnh tụ vĩ đại, hi vọng ngươi nhớ kỹ điểm này!

Antonia lấy lại tinh thần, sắc mặt thay đổi, hắn biết rõ đối phương bảo hắn nhớ kỹ những lời này, là muốn hắn trong lúc phỏng vấn sẽ tán dương vị tân nhiệm Giáo hoàng này.

Lần này phỏng vấn, lại là làm làm bộ dáng như vậy, cho dù hắn không nói như vậy, thì báo chí cũng sẽ "Thay hắn" trả lời.

- Ta biết rồi.

Hắn hơi cúi đầu, đáp ứng.

Ánh rạng đông từ nơi sườn dốc Ô Thác Sơn chiếu rọi xuống, hào quang ôn hòa xua tán khắp nơi bao phủ lên sự hắc ám cùng hàn khí của vô số kiến trúc, người đưa báo cưỡi khoái mã, đưa báo chí đến từng hộ gia đình, đưa từ thành phố đến vùng ngoại thành, sau đó là từng thị trấn nhỏ, thôn trang.

Người đưa báo của tất cả các tòa soạn báo chạy đông như kiến, đường phố đông đến mức chạy lưu không thôi, vận chuyển tin tức.

Một tên chủ nông trường uống món súp nóng hôi hổi, ăn chút bánh mì, đảo đi đảo lại tờ báo buổi sáng, hưởng thụ lấy thờ khắc nhàn nhã bữa sáng này, nhưng lúc mở báo ra, hắn lập tức sợ ngây người, mở to hai mắt, đến súp đang uống trong miệng cũng quên nuốt, suýt nữa chảy ra khỏi khóe miệng, hắn trợn mắt há hốc mồm mà nhìn vào dòng tiêu đề lớn nhất trên báo——

Richeliu tiên sinh đảm nhiệm vị trí giáo hoàng thứ 9 của "Quang Minh giáo đình, hôm nay đã truyền thừa Giáo hoàng vị, do người mới chưởng quản!"