Chương 739 Chiến
Bệ hạ, Đại Quang Minh vương đã đánh vào quân khu, quân bộ liên tục bại lui, nhưng binh lực chính đang chạy tới lại quân khu, Đại Quang Minh vương lo lắng bọn họ vây quanh quân khu, thỉnh cầu tiếp viện.
Trong thần điện trên đỉnh núi Uto, một chấp sự Giáo Đình vội vàng chạy tới, báo cáo với Barry. Barry ngồi trên vương tọa, trong tay cầm quyền trượng, nghe xong lời của hắn liền nói:
-Ta biết rồi, đưa tin cho hắn, tiếp viện lập tức tới ngay.
- Vâng!
Giáo Đình chấp sự nhanh chóng đáp ứng, vừa mới chuẩn bị lui ra, Barry liền nói:
- Thợ thủ công đã tới chưa?
Giáo Đình chấp sự hơi run, không biết đại chiến trước mặt, vì sao Giáo Hoàng lại hỏi chút chuyện nhỏ này, vội hỏi:
- Hồi bẩm bệ hạ, các đại sư thợ thủ công ngài để tiểu nhân mời đến đã đến rồi, đang ở giáo đường dưới chân núi.
- Để bọn họ tới, chuẩn bị khởi công.
Barry nói.
- Vâng.
Giáo Đình chấp sự đồng ý. Chờ hắn lui ra sau, Barry lập tức đứng dậy, bước nhanh về phía sau nội điện, một lát sau đã nhìn thấy Đỗ Địch An ngồi trước bàn lẳng lặng đọc sách hội họa, cùng với nữ tử tuyệt mỹ đứng bên cạnh hắn như hình với bóng tựa hồ vĩnh viễn không biết mệt mỏi, ánh mắt hắn dừng trên vóc người gần như hoàn mỹ của cô gái này một chút rồi nhanh chóng dời đi chỗ khác, hướng về phía Đỗ Địch An cung kính nói:
-Thiếu gia, những thợ thủ công đã đến.
Đỗ Địch An ừ một tiếng:
- Chờ bọn hắn đến, để bọn họ tiến hành cải tạo dựa theo bản vẽ ta đưa cho ngươi.
- Vâng.
Barry đáp ứng một tiếng, ngẩng đầu nhìn hắn:
- Thiếu gia, ngài không ở nơi này sao?
- Ta muốn đi quân khu một chuyến.
Đỗ Địch An để bút lên trên giá bên cạnh, quay đầu nhìn Barry, nói:
- Nơi này giao cho ngươi một mình tọa trấn.
Barry ngẩn ra, vội vàng nói:
- Thiếu gia, hiện nay quân khu hỗn loạn, ngài đi qua, có phải quá nguy hiểm hay không, có cần để mấy vị hồng y giáo chủ còn lại bảo vệ ngài hay không?
- Không cần.
Đỗ Địch An đứng dậy đi tới giá áo bên cạnh, đổi một chiếc áo khoác lên người:
- Chờ ta đi tới, chiến tranh cũng đã kết thúc.
Barry liền nói:
- Nhưng mà, vừa nãy nghe thám tử nói, binh lực phân khu khác đã chạy tới nơi đó, nếu như vây quanh quân khu, coi như Đại Quang Minh vương cùng Richeliu đại nhân thắng lợi, cũng sẽ bị bọn họ vây lại...
- Đầu bị chém đứt, thân thể cường hãn hơn nữa có thể làm gì?
Đỗ Địch An liếc mắt nhìn hắn đầy ý vị. Barry chợt tỉnh ngộ lại....... tổng bộ Quân khu trên vùng bình nguyên to lớn, tiếng chém giết vang vọng Bách Lý.
Lấy Đại Quang Minh vương cầm đầu, đại quân Thánh kỵ sĩ trắng lóa như tuyết, bao phủ kiến trúc tổng bộ quân khu, phía trước những kiến trúc này có một dòng sông nhỏ, phía đối diện đã xây dựng lên hàng rào bằng bao cát, binh khí mạnh nhất quân khu, chiến tranh thần hỏa pháo đặt đằng sau hàng rào, nhắm vào đại quân thánh kỵ. Sau hàng rào là một đội hình binh sĩ chỉnh tề, trong tay mỗi binh lính đều được phân phối một cái 'Súng hơi nước', truyền kì thần thuật Đỗ Địch An quyên tặng miễn phí cho quân khu, tất cả binh sĩ nhìn chằm chằm vào đại quân thánh kỵ phía trước, chỉ thấy bãi cỏ màu xanh lục bị một màu trắng bao phủ, khi tiến vào tầm bắn, tất cả thần hỏa pháo trong nháy mắt mở ra, từng viên đạn pháo giống như lưu tinh phóng ra, đập xuống bên trong đại quân thánh kỵ. Tiếng nổ vang rền trong nháy mắt, vô số Thánh kỵ sĩ cùng tọa kỵ bị nổ chia năm xẻ bảy.
- Thánh thuẫn trận!
Puro xông lên trước, ngửa mặt lên trời gào thét. m thanh truyền khắp mấy vạn đại quân, thánh kỵ đại quân ở phía trước nhất lập tức giơ hoàng kim thuẫn lên đỉnh đầu, đạn pháo oanh tạp xuống, nổ ra một cái hố to, nhưng số lượng Thánh kỵ sĩ thương vong nhưng lập tức giảm thiểu hơn nửa. Trong nháy mắt, Puro đã suất lĩnh đại quân nhảy đến trước hàng rào, chạy qua dòng sông nhỏ, bắn lên vô số bọt nước.
Binh sĩ quân khu đằng sau hàng rào, nghe đượchiệu lệnh cùng tiếng trống liền gào thét đón đánh. Oành oành oành... Súng hơi nước bắn ra, viên đạn nhanh chóng xuyên thủng chiến mã, cùng với thánh kỵ trên chiến mã, nhưng mà có thánh kỵ bị đạn bắn trúng khoảng cách khá xa, nhưng vẫn thẳng tắp vọt tới. Tầm bắn cùng uy lực Súng hơi nước hoàn toàn không thể sánh cùng súng trường thời đại trước, mà khôi giáp đại quân thánh kỵ lại là áo giáp chiến tranh chất lượng tốt nhất Ngoại Bích, vô cùng cứng rắn, chỉ có bắn trúng khoảng cách gần mới có hiệu quả. Trong nháy mắt, đại quân song phương chém giết lẫn nhau, rơi vào hỗn chiến. "
- Ta đi bắt tướng!
Richeliu hướng về phía Puro hét lớn một tiếng, cùng với một tên hồng y giáo chủ suất lĩnh hơn một nghìn kỵ binh, xông lên trước nhảy vào bên trong đại quân, thế không thể đỡ, miễn cưỡng xé ra một lỗ hổng, phóng về hướng kiến trúc tổng bộ phía sau đại quân. Puro thấy hắn độc thân mạo hiểm, trong lòng sốt ruột, gào thét vung vẩy búa lớn điên cuồng chém giết binh sĩ.
Dưới sự che chở của Puro, Richeliu suất lĩnh kỵ binh đao trong nháy mắt phá tan phòng thủ của binh sĩ quân bộ, một ít tướng quân thấy tình hình không đúng, suất lĩnh binh sĩ trọng giáp đi tới ngăn chặn, nhưng mà vừa đối mặt đã bị Richeliu chém giết tại chỗ. Sức mạnh mỗi tướng quâ đều ở cấp bậc cao cấp Thú Liệp giả, mà kinh nghiệm chiến đấu lại phong phú, nhưng ở trước mặt Richeliu thì so với binh lính bình thường không hề khác nhau.
Dưới sự mở đường của hắn, hơn một nghìn kỵ binh xếp thành hình trụ hình đâm thẳng vào trong đội ngũ trọng giáp quân, trong nháy mắt xé rách thành hai nửa, trực tiếp vọt tới tổng bộ quân khu.
- Giết!!
Richeliu dính đầy máu tươi, lâu không chiến đấu để cho huyết dịch toàn thân hắn hoàn toàn sôi trào, bên tai tiếng chém giết như trống trận khiến hắn chiến ý vang dội, trước tiên điều khiển chiến mã nhảy lên bậc thang một tòa kiến trúc, nhanh chóng chém giết binh lính ngăn chặn trước mặt, một người một ngựa vọt vào trước tiên.
- Nhận lấy cái chết!!
Một tướng quân mặc áo giáp từ trong đại viện lao ra, viền mắt đỏ lên, gầm thét lên nắm thương giết về hướng Richeliu. Richelieu thả người nhảy một cái, từ trên chiến mã bay vọt lên, trực tiếp bay về hướng trường thương của tướng quân kia đang đâm tới, đang lúc rơi xuống, bàn tay hắn bỗng nhiên vồ một cái, kéo trường thương lại, mượn lực tới gần, một cước đá vào ngực vị tướng quân này.
Oành một tiếng, tướng quân này phun ra một ngụm máu tươi, trợn mắt trừng trừng, tỏ vẻ khó có thể tin, thân thể cấp tốc bay ngược ra ngoài, đập vào vách tường phía sau, khiến vách tường sụp đổ.
Richeliu không ngừng nghỉ chút nào, tiếp tục phóng về hướng phòng hội nghị trong tổng bộ quân khu. Ven đường lục tục có binh sĩ đến ngăn cản, trong đó đại đa số là sư đoàn quân khu, Tử Vũ quân, trên mũ giáp mỗi một Tử Vũ quân đều cắm một cọng lông chim màu tím, cực kỳ dễ thấy, nhưng ở trước mặt Richeliu lại không có chút sức đánh trả, tất cả vừa đối mặt đã bị chém giết.
Hồng y giáo chủ El Norin đi theo sau Richeliu từ lâu đã kinh ngạc đến ngây người, mặc dù hắn biết thực lực vị chủ nhân này của mình sâu không lường được, nhưng không nghĩ tới lại cường hãn như vậy, tùy ý rong ruổi trong quân khu, còn có thể không bị thương chút nào! Oành một tiếng, một Tử Vũ quân bị một cước Richeliu đá bay, đập lên cửa chính phòng hội nghị tổng bộ quân khu, phá tan đại môn.