Chương 740 Chiến(2)
Trong phòng hội nghị còn lại San Lorenzo cùng mấy vị tướng quân, cùng với Tham mưu trưởng tất cả đều bị dọa, không nghĩ tới kẻ địch nhanh như vậy đã công đến nơi này, một Tham mưu trưởng trong đó vội vàng nói:
- Bên ngoài xảy ra chuyện gì?
- Đại nhân, kẻ địch giết vào rồi!
Một vị Thượng úy vội vàng chạy tới báo cáo. San Lorenzo tỏ rõ vẻ khiếp sợ, vội vàng nói:
- Là ai, Boree?
- Là lão Giáo Hoàng!
Thượng úy hốt hoảng nói:
- Quá mạnh mẽ, không ai có thể đỡ được hắn, Scott tướng quân vừa tiến lên đã bị chém giết rồi!
San Lorenzo ngây người. Dư tham mưu trưởng trợn to hai mắt, tỏ rõ vẻ kinh ngạc.
- Tư lệnh đại nhân!
Một Tham mưu trưởng trong đó phục hồi tinh thần lại, vội vàng nhìn về phía San Lorenzo. San Lorenzo biết ý tứ của hắn, lập tức nói:
- Nhanh, để Quỷ Long ra tay!
- Ta cũng đi!
Một tướng quân nói xong, cấp tốc chạy ra đại sảnh. Richeliu suất lĩnh El Norin cùng ấy trăm kỵ binh còn sót lại công phá vào đại môn phòng họp tổng bộ quân khu, trảm giết từng binh lính chạy tới ngăn cản, Richeliu đã nhìn thấy mấy bóng người đỏ đậm phía trước, bên trong phòng hội nghị, một bóng người trong đó nguồn nhiệt trên thân mãnh liệt nhất giống như quả cầu lửa, hắn biết đây chính là lão gia hỏa San Lorenzo kia.
Ngay khi hắn chuẩn bị tiến lên thì đột nhiên, một luồng khí tức nguy hiểm từ hành lang uốn khúc bên cạnh truyền đến, hắn quay đầu nhìn tới, nhất thời nhìn thấy một bóng đen tóc tai bù xù, toàn thân y phục rách nát cực tốc vọt tới. Trong lòng hắn cả kinh, vội vàng nhún người nhảy lên, tiến lên nghênh tiếp, để tránh khỏi chiến mã bị thương.
Oành! Hắn đá ra một cước, nhất thời cảm giác như đá vào thiết bản, cúi đầu nhìn tới, đã thấy bóng người rách nát giống như ăn mày trở tay chặn lại mắt cá chân hắn. Vèo một tiếng, bóng người ăn mày đột nhiên vung cánh tay xuống dưới, thân thể Richeliu như giống như chuỳ sắt đập ầm ầm xuống sàn nhà hành lang, khiến sàn nhà thủng một lỗ, đầy người vụn gỗ.
Còn không chờ bóng người ăn mày lần thứ hai vung thân thể của hắn ném tới, cái chân còn lại của Richeliu bỗng nhiên đá vào ngực của hắn, thân ảnh ăn mày nhất thời rên lên một tiếng, buông lỏng tay ra, lùi lại mấy bước. Richeliu mượn cơ hội kéo dài khoảng cách, ngưng mắt nhìn tới. Bóng người ăn mày xoa ngực, đau đến nhe răng trợn mắt, trên mặt bị mái tóc tán loạn che khuất lộ ra mấy phần khiếp sợ.
- Cao cấp giới hạn giả, quân khu ẩn giấu thật sâu...
Richeliu hơi híp mắt lại, chậm rãi rút lợi kiếm trên lưng ra, hít một hơi thật sâu, huyết dịch trong cơ thể hơi nhúc nhích, sức mạnh ma ngân cột sống cuối cùng phía sau lưng nhất thời kích phát ra, tóc hắn nhất thời khôi phục vẻ trơn bóng, óng ánh vàng, nếp nhăn trên mặt cũng nhanh chóng biến mất, khôi phục lại áng dấp tráng niên chừng ba mươi, nhìn qua ngũ quan rõ ràng, cực kỳ anh tuấn, hơn nữa trên da không có một nếp nhắn.
Vèo! bàn chân hắn phát lực, bỗng nhiên lao ra.
Bóng người ăn mày nhìn Richeliu biến hóa, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc, gầm nhẹ một tiếng, xương cốt toàn thân bạo động, thân thể lấy tư thế cổ quái hơi vặn vẹo, sau một khắc, ở trên trán của hắn, trên khuỷu tay, cùng với phần cuối cột sống chậm rãi sinh trưởng ra gai xương màu trắng sắc bén, giống như một con bò sát nằm trên mặt đất, lung lay thân thể, lúc Richeliu đập tới hắn cũng nhanh chóng vọt lên.
Vèo! Hắn vung vẩy lợi trảo, hướng về lồng ngực Richeliu.
Kiếm trong tay Richeliu lóe lên ánh sáng, ngăn chặn bàn tay kia lại, nhưng ngăn chỉ trong nháy mắt, đã thấy một cái gai trắng nhọn hoắt từ bên cạnh xuyên tới. Hắn vội vàng vỗ một cái lên mặt đất, thân thể lăn lộn né tránh gai nhọn màu trắng, trở tay đâm một kiếm tới. Bóng người ăn mày phản ứng nhạy bén, nhanh chóng tránh thoát, thân thể nhảy lên một cái, nhảy lên đỉnh hành lang uốn khúc, ngón tay vững vàng mà chụp vào khung gỗ, đáp xuống. Sắc mặt Richeliu âm trầm, vung kiếm chống đỡ. Trong lúc hai người kịch đấu, El Norin đã suất lĩnh kỵ binh giết vào trong phòng hội nghị.
Sắc mặt San Lorenza âm trầm, hắn tiện tay rút thanh đại kiếm từ giá binh khí bên cạnh.
Ernolin nhìn San Lorenza nói:
- Ngài tư lệnh, chuẩn bị chịu trói đi...
Hắn mới nói tới đây, San Lorenza liền vọt tới phía trước với tốc độ nhanh như cắt. Đại kiếm ma sát trong không khí phát ra tiếng ong ong.
Ernolin mặt biến sắc, vội vã lui về phía sau. Hắn ra lệnh cho thánh kỵ sĩ đi lên chặn đánh.
Ầm ầm mấy tiếng, San Lorenza nâng tay đánh, thánh kỵ sĩ xông lên bị đánh bay ngược lại còn nhanh hơn, va vào người của thánh kỵ sĩ phía sau rồi ngã xuống.
Ernolin thấy tình thế không ổn, vội vã xoay người bỏ chạy.
Ầm ầm!
Bảy tám thánh kỵ sĩ từ trong đại sảnh bị ném ra nện vào cây cảnh bên ngoài hội trường.
San Lorenza một tay cầm kiếm đứng ở cửa đại sảnh. Hắn lạnh lùng nhìn những thánh kỵ bên ngoài, một thân tóc trắng tung bay, xem nhẹ khí thế của mấy trăm kỵ binh.
Ernolin kinh hãi nhìn hắn, không nghĩ tới San Lorenza đã lớn tuổi như vậy lại có thể mạnh mẽ tới vậy.
Ầm ầm!
Ở hành lang gấp khúc bên cạnh, thân ảnh Richeliu cùng tên ăn mày giao đấu kịch liệt, phá vỡ hành lang gấp khúc thành từng mảnh.
Richeliu nghe thấy động tĩnh bên cạnh, liếc mắt nhìn sang liền trông thấy San Lorenza tay cầm đại kiếm hiên ngang đứng ở cửa đại sảnh. Trước mặt hắn, hàng trăm thánh kỵ ngã xuống, cùng lúc đó ở bên ngoài tòa nhà phía sau tiếng chém giết ầm ầm truyền đến tựa như có một đạo quân bao vây xung quanh.
- Không thể kéo dài thời gian thêm nữa.
Hắn lạnh lùng nhìn, nâng tay chặn đòn tấn công của tên ăn mày, lùi về phía sau. Hắn biết rõ, đạo quân do Boree chỉ huy cùng đạo quân quân khu khó mà phân thắng bại trong một thời gian ngắn. Nhưng đạo quân quân khu đủ thời gian phái binh lực tới đây tiếp viện, càng kéo dài, đối với hắn càng thêm bất lợi, thậm chí là không hoàn thành nhiệm vụ.
Hắn hít sâu, toàn thân phát ra nội lực rồi như một mũi tiễn bay nhanh về phía tên ăn mày.
Tên ăn mày chấn động, hét lên. Hắn đột nhiên rút một đoạn xương từ phần cánh tay, ném về phía Richeliu.